Chiếc xe ngựa lắc lư lộc cộc, cơ thể nhún lên nhún xuống theo từng nhịp rung lắc.
Bình thường đến tầm này, tôi đã kêu rên「Đau mông quá đi~!」 rồi ngả vào người Falk mè nheo……. nhưng hôm nay thì không! Tôi đang cực kỳ căng thẳng.
Mím môi thành đường thẳng, tay siết chặt trên đùi, mắt chăm chăm nhìn về phía trước.
「Rail đau mông chưa?」
Trái ngược với vẻ căng thẳng nơi tôi, Falk đang cực kỳ phấn kích, hai tay ôm ngực lắc lư.
「K-không, không…. có đau!」
Tôi run rẩy lắp bắp nói.
Falk cười khổ, mặc kệ tôi cứng miệng mà đưa tay ra sau lưng tôi, niệm ma pháp trị liệu. Cơn đau ê ẩm dịu đi ngay tức khắc, lúc này tôi mới giật mình ra bản thân đau thật.
「C-cảm ơn…….」
「Không có chi~ Anh là người chuyên chăm cái mông em mà」
Vẫn câu đùa quen thuộc, chỉ là tôi không có tâm trí tiếp lời. Tôi lại quay đầu nhìn về phía trước, thở dài âu sầu.
Falk lần nữa cau mày lo lắng hỏi.
「Em lo lắng vậy sao?」
「Đ-đương nhiên rồi còn gì……! Tại vì…….」
―――Hôm nay, tôi tới nhà Sambour thông báo chuyện muốn kết hôn với Falk.
Dù Falk cứ cười tươi rói, nói「Không có phản đối đâu!」,「Cha mẹ anh ngầm đồng ý hết rồi!」này nọ sao mà tôi tin cho nổi.
Là gia tộc Hầu tước đó. Bản thân Falk còn là Hoàng tử, rồi con một nữa.
Dễ gì mà không bị phản đối kia chứ, mà có bị phản đối dữ dội thế nào tôi cũng không buông tay đâu…….. Chỉ là không được gia đình chúc phúc, buồn chút thôi.
Tôi với dì Alice thân nhau lắm, lỡ dì thấy tôi phản bội lại dì thì sao đây?
「Ta cứ nghĩ con với Falk là bạn thân, sao con dám…….!?」, dì Alice mà nói vậy, tôi biết trả lời sao đây?
Bỗng có bàn tay lớn hơn phủ lấy nắm tay đang siết chặt của tôi khẽ an ủi. Như muốn nói không sao đâu.
「Thôi nào, em tới rồi sẽ thấy thôi」
Tôi hồi hộp bước qua cánh cửa nhà Sambour. Bên trong đã có người đứng chờ……….…
「D-dì Alice……..?」
——Công chúa điện hạ Alice Sylvalence.
À thì, đúng là dì ấy rồi………nhưng, không phải thế! Hôm nay trông dì khác hoàn toàn!
Dì Alice hôm nay vì lý do nào đó mà khoác lên mình bộ váy dạ hội lộng lẫy như mấy lần xuất hiện trước công chúng, tóc búi gọn gàng, mặt trang điểm kỹ lưỡng, đúng chuẩn hình mẫu『Công Chúa Băng Giá』được người người mến mộ.
Đứng bên cạnh dì là ngài Sambour với nụ cười cứng đờ.
Trong phút chốc, tôi choáng ngợp nói không nên lời.
L-lẽ nào…..nay có khách cực kỳ quan trọng tới thăm!?
Sao mà đúng lúc thế!!!
———Đã nói hôm nay hai đứa về nói chuyện rồi mà!!
Tôi hốt hoảng ngẩng lên nhìn Falk. Thấy Falk đang nhìn dì Alice với nụ cười khá gượng gạo khó tả.
「R-Rail…… C-con đến rồi à. M-mau lại đây với dì nào」
Không biết sao, tôi thấy dì Alice cũng gượng gạo không kém.
「V-vâng…… À, ừm, hôm nay dì có khách sao?」
「Ể? Không, có hai đứa thôi」
Tôi ngây ngốc hỏi, dì Alice cũng ngây ngốc trả lời. Cả hai dì cháu đứng đó cùng dấu chấm hỏi to đùng trên đầu.
「Cha, mẹ. Con về rồi」
「À, đi đường vất vả rồi. Rail, mừng con ghé chơi」
Ngài Sambour nhẹ giọng lên tiếng, tôi vội lấy lại tinh thần mau chóng cúi chào「Cháu làm phiền」
「À, dì Alice không tiếp đãi khách…….. vậy sao nay ngài mặc đồ lộng lẫy vậy?」
「Vì hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt mà…! Aaa….. trời ơi, làm sao đây. Dì sắp kìm không nổi được mà cười toe toét rồi~ Fufufu, thôi, đi nào, mau tới phòng tiếp khách!」
Nhìn theo bóng lưng vui sướng nhún nhảy đi xa của dì Alice, mặt tôi ngơ ngác như mèo con phát hiện chân trời mới.
「Xin lỗi con nha, từ lúc Falk gửi thư nói dẫn Rail về nhà nói chuyện quan trọng, Alice cứ thế suốt 」
「D-dạ, vậy ạ……」
「Thôi, đi nào. Tới phòng tiếp khách」
Falk và ngài Sambour cùng cười khổ nhìn theo bóng dì Alice đi xa xa. Tôi bỗng nhận ra một chuyện khá vui.
Bề ngoài Falk cực kỳ giống dì Alice, nhưng đâu đó vẫn có nét giống ngài Sambour.
Trong phòng tiếp khách, sofa bày xếp đối diện nhau. Dì Alice và ngài Sambour ngồi xuống bên trái, còn tôi và Falk ngồi bên phải.
Người hầu gái mang tới tách trà chanh ra, hương thơm mát dịu thoang thoảng khắp căn phòng. Ngài Sambour đưa tay mời, tôi vội cảm ơn rồi nhấp một ngụm trà. Cổ họng tôi nãy giờ khô khốc vì căng thẳng.
Có tách trà chanh hay uống mỗi khi tới chơi, tình thần căng chặt bỗng chốc thả lỏng.
Vừa đặt tách trà trở lại đĩa, ngài Sambour lên tiếng mở lời trước.
「Vậy hai con muốn nói chuyện gì?」
―――Đây rồi. Tôi nuốt khan lên tinh thần. Đ-được rồi…..nói thôi.…!
Nắm chặt hai tay trên đùi lấy khí thế.
――Ngay khi tôi vừa mở miệng, Falk đã lớn giọng nói trước.
「Sau khi tốt nghiệp, con muốn cưới Rail. Hôm nay tụi con tới thông báo chuyện này」
A, hả? Giỡn à, Falk!? Nói gì mà như tối nay con muốn ăn gà nướng vậy!!!
「Ta biết ngay mà! Giỏi lắm, Falk!」
「Ừm, chúc mừng hai con」
Được cho phép rồi.
Dì Alice nở nụ cười quốc bảo bao người mơ mộng, ngay cả ngài Sambour cũng mỉm cười ấm áp.
Người hầu xung quanh, ai nấy cũng mặt cười rạng rỡ hân hoan vô tay, đồng thanh「Chúc mừng hai ngài」
…….Đứng giữa bầu không khí hân hoan chúc mừng, tôi đơ toàn tập.
「Ể……………?」
「Thấy chưa, anh nói rồi mà」
Falk nhếch môi cười đắc ý. Tôi bĩu môi thật sâu.
Không phải tôi muốn bị phản đối đâu, nếu được ủng hộ thì quá tốt rồi, thật đấy! Nhưng mà……
「Đ-được không ạ? Kết hôn….với cháu đấy?」
Dì Alice chớp đôi mi dài như cánh bướm, nghiêng đầu khó hiểu.
「Được chứ sao không? Rail, con không làm dâu nhà dì, tính làm con dâu nhà ai? Dì cấm đó! Con đã là con đồng ý làm con dâu nhà này rồi, không được đổi ý đâu đó!」
Dì Alice chống tay lên hông, hùng dũng tuyên bố.
「Trẻ ngoan không được phép rút lời!」
Falk bên cạnh tôi cũng hùa theo.
「Anh không cho đâu đấy!」
………Rồi hai người làm ơn thôi cái kiểu mẹ nào con nấy dùm cái! Tôi sợ đó!
Mà nè, tôi làm『Dâu』vì Falk thôi đó, chứ không phải tôi cũng muốn làm dâu đâu nha, người khác mà thử hỏi coi, tôi gật đầu chắc?
Ngài Sambour như nhận ra nguyên do tôi bối rối liền cười hỏi.
「Rail muốn hỏi không phải chuyện đó đúng chứ? Mà là chuyện sao bọn ta lại để người thừa kế lấy bạn đời là nam?」
「Chuyện đó thì có sao đâu!」
Bỗng dì Alice lớn giọng chen vào cắt ngang, ngài Sambour cũng không giận mà còn quay sang dỗ dành. Tôi khẽ gật đầu.
Dì Alice chẳng thèm giấu bất mãn trên mặt, nhìn chằm chằm ngài Sambour khiến ông có chút khó mở lời.
「Theo thông lệ……đúng là không được. Nhưng lúc ta lấy Alice đã hứa, sau này sẽ cho con cái tự chọn bạn đời. Dù người đó có là ai」
Tôi nhìn sang dì Alice, thấy dì cười tươi gật đầu lia lịa.
「Với lại….. Nhìn Falk, ta cũng đủ hiểu, ngoài con ra thằng bé sẽ chẳng chọn bất kỳ ai. Biết được con cũng thật lòng muốn kết hôn với Falk, ta cũng yên lòng. Như vậy, con trai ta sẽ không phải sống cả đời cô độc」
Ngài Sambour khẽ cảm ơn tôi. Tôi vội xua tay, mặt mũi đỏ bừng.
「Chuyện người thừa kế, sau này nhận con nuôi cũng được. Không thì để con em trai ta kế thừa cũng không sao. Dù sao ta cũng chưa có ý định trao lại tước vị ngay, hai đứa lại còn trẻ không cần gấp gáp」
Ngài Sambour mỉm cười hiền từ.
Trước ánh mắt dịu dàng tin tưởng cùng tán thành, cuối cùng tôi cũng tin bản thân đã được chấp nhận.
Tôi mím chặt môi, sợ bản thân ngoác miệng cười lớn.
「..........Cháu sẽ cố gắng hết sức. Thành người bạn đời xứng đáng và mang lại thật nhiều hạnh phúc tới Falk!」
Ngay lúc tôi thề thốt, Falk đã ôm chầm lấy tôi, ghì chặt trong lòng. Trước mắt chỉ còn lại màu xanh sẫm áo sơ mi của hắn.
Này, bình tĩnh chút đi! Còn đang nói chuyện với phụ huynh đó!!!!!
「Này, làm gì vậy, Falk!」
「...........Anh giờ đã thấy hạnh phúc lắm rồi, Rail chỉ cần là chính mình thôi」
「Em muốn cố gắng hơn!」
「Cố gắng chuyện gì?」
「..........Giao tiếp với mọi người?」
Là bạn đời Hầu tước tương lai, kỹ năng xã giao là điều không thể thiếu! Tôi đâu có thể núp mãi sau lưng Falk được.
「Không cần! Anh cấm đấy!」
「Sao lại cấm!?」
Đang khi tôi tranh cãi kịch liệt với Falk, bên tai bỗng có tiếng cười khúc khích.
……….Tôi quên mất vợ chồng Sambour vẫn còn đang ngồi trước mặt.
Tôi vội vàng gỡ tay Falk ra khỏi người, ngẩng lên nhìn dì Alice đang cười rạng rỡ như sắp bay lên, còn ngài Sambour trông cũng thích thú ra mặt.
「Rail, con trai ta phiền con rồi」
「Vâng ạ」
Tôi gật đầu chắc nịch.
「Vậy chúng ta mau tổ chức tiệc công bố hôn ước thôi! Đúng rồi, sinh nhật Falk sắp tới rồi nhỉ, tổ chức luôn dịp đó đi, càng rầm rộ càng tốt!」
Dì Alice vui vẻ vỗ tay cái bốp.
…………Sinh nhật Falk!? Còn hơn hai tháng nữa thôi mà!!!
「C-có đột ngột quá không ạ!!!」
「Những chuyện thế này càng sớm càng tốt. Phải không, Falk? Sớm công khai cho cả vương quốc biết Rail là vị hôn phu của con?」
「Ừm. Con cũng nghĩ làm sớm thì tốt hơn」
Falk gật đầu như thể chuyện đó là đương nhiên, rồi nắm lấy tay tôi nói gì mà「Hồi hộp quá đi!」
Tôi vội quay sang cầu cứu ngài Sambour, Nhưng ngài chỉ lặng lẽ lắc đầu. Không nói một lời.
……..Xong! Tiêu đời tôi rồi!
「Để coi nên tổ chức ở đâu nhỉ……? Sảnh lớn cung điện thế nào!?」
「X-xin đừng, chuyện đó……. tha cho cháu đi mà!!」
Nhờ vào van nài ỉ ôi của tôi, phương án tổ chức tại cung điện cuối cùng cũng bị dẹp bỏ. Nhưng việc tổ chức công bố hôn ước vào tiệc sinh nhật hai tháng sau của Falk vẫn được thông qua.
Dì Alice… đúng là bá đạo đàn áp quá đi!!
Sau khi nghỉ lại nhà Sambour một đêm, sáng hôm sau tôi và Falk cùng lên đường tới nhà tôi, nhà Vanstein.
Trong xe ngựa, lần này đến lượt Falk tái mặt căng thẳng.
Cảnh tượng quá sức hiếm lạ, khiến tôi thích thú không thôi. Tôi không nhịn được mà cứ chọc chọc vào eo hắn suốt.
Trái ngược hôm qua, nay tôi thoải mái vô cùng.
Lần trước về nhà, ai cũng bảo tôi sống theo ý mình là được.
Hơn nữa, xét theo nhiều phương diện, việc kết thân với gia tộc Sambour mang lại rất nhiều lợi ích lớn tới thương hội Vanstein. Nên tôi tin chắc, chuyện này sẽ không bị phản đối.
Nghiêng đầu dựa vào vai Falk đang cứng đờ căng thẳng, tôi vui vẻ cười khúc khích.
「Đừng có mà nghĩ tới chuyện cưới con ta!!!!」