Tiệc công bố hôn ước khép lại, không ít người tụ tập đi tăng hai, nhưng tôi với Falk không tham gia mà dắt tay nhau về phòng Falk.
Sau khi tắm rửa thay đồ xong, tôi nhờ quản gia mang một bình hồng trà tới.
Tuy không hợp với không khí tiệc sinh nhật lắm, nhưng quà tặng là bánh quy nên có thêm tách trà nữa là tuyệt nhất.
Dù đã hơi mỏi mệt vì căng thẳng, nhưng lúc này mới là bữa tiệc chính của hôm nay, tôi phải lên tinh thần mới được.
Tôi với Falk cùng ngồi xuống sofa đợi, chẳng mấy chốc quản gia đã đẩy một xe đựng bánh và trà tới. Một kệ bánh ba tầng đựng đầy món ăn nhẹ cùng bánh ngọt, đúng là quản gia nhà Sambour có khác, chu đáo ghê!
Nói lời cảm ơn xong, quản gia liền lui ra ngoài, để lại không gian riêng cho cả hai. Thật ra, bình thường không được thế này đâu, lúc nào trong cũng có người hầu chờ trực hết, nhưng giờ trong phòng không có một ai, đủ thấy ông tận tâm tới mức nào.
Giờ có hơi muộn để ăn tối, thấy bàn trà bày biện trước mắt cứ ngỡ như sắp bắt đầu tiệc trà chiều. Cả hai bật cười cùng nói「Giống tiệc trà ghê!」
Trong bữa tiệc ban nãy, cả hai chẳng có thời giờ ăn uống, giờ bụng đói meo.
「…….Một lần nữa. Chúc mừng sinh nhật, Falk!」
Tôi ngại ngùng đưa tới hộp bánh quy thủ công chuẩn bị sẵn cho Falk.
Trời ơi!!! Tặng đồ tự làm còn ngại gấp trăm ngàn lần mua đồ ngoài nữa! Tim tôi đập như muốn vỡ tung rồi nè!!!
「Cảm ơn em. Anh mở được không?」
「Ừm….!」
Bên trong đủ loại bánh quy được sắp xếp đẹp mắt… chắc cũng tạm ổn, không tới nỗi nào. Dù sao đối phương cũng là người thừa kế Hầu tước, mà quà thế này nhìn sao cũng thấy chẳng đáng giá chút nào.
Falk mở nắp hộp ra, chớp mắt mấy cái rồi khẽ thở dài đầy cảm thán.
「…….! Giỏi vậy, Rail làm hết chỗ này à? Có mệt lắm không?」
Thấy Falk phản ứng không tệ, tôi phấn chấn hẳn lên.
「Cũng……chút chút thôi」
「Ừm, cũng phải. Vất vả cho em rồi! Anh vui lắm!! Cảm ơn em nhé」
Falk híp mắt cười, mặt mày hạnh phúc ngắm nghía hộp bánh quy.
「……….Falk không ăn à?」
「Đẹp vầy ăn tiếc lắm….. Anh ăn một miếng thôi vậy, còn lại để dành」
Falk chọn lấy một cái bánh quy vị truyền thống, đưa lên miệng. Tiếng nhai giòn rụm. Tôi hồi hộp nhìn chằm chằm chờ đợi, sau thấy Falk thở dài, gục đầu tay che mặt.
「Ể……!? K-không ngon à…?」
「Không, ngon lắm! Thật sự rất ngon…… Chỉ là, anh nhớ lại khoảng thời gian vừa rồi thôi」
À, v-vậy à! Có vẻ trong lúc tôi không biết, Falk đã có chuyện gì đó khó nói với bánh quy thì phải! Có lẽ vì vậy mới đòi tôi làm cho bằng được.
「Ờm…… Này, vui lên đi mà, ha?」
「……Ừm. Rail, cảm ơn em đã đính hôn với anh!」
Tay Falk nắm lấy tay tôi, khẽ siết chặt. Ngước nhìn vào đôi mắt vàng kim ngập hơi nước, tôi khẽ gật đầu.
「Em cũng vậy. Cảm ơn Falk đã đính hôn với em」
Falk nghe vậy, mặt mày phấn chấn trở lại, vui vẻ lấy thêm cái bánh nữa.
「Ừm, cái này cũng ngon. Tay nghề Rail giỏi ghê, hơn cả mấy thợ làm bánh chuyên nghiệp!」
Rồi còn cười bảo「Tốt nghiệp xong hai ta cũng mở tiệm bánh đi?」, khiến tôi cười nắc nẻ.
「Falk nói quá rồi đó!」
「Có đâu! Này còn ngon hơn lần trước anh ăn đó!!!」
「Haha, hồi đó em còn nhỏ mà! ……………..Ủa mà, hồi nhỏ em làm có cho anh ăn à……..?」
「……Có mà!?」
「Thật hả…? Anh nhớ kỹ ghê!」
Thấy Falk vui vẻ ăn bánh, coi như công sức cố gắng nhào bột hai tháng qua cũng đáng.
Vũ mẫu, bác đầu bếp trong căn tin học viện, cảm ơn mọi người rất nhiều!!!
Giữa bầu không khí êm đềm ấm áp, tôi bỗng nhủ lòng cứ thế này mà kết thúc sao? Ai về phòng nấy ngủ?
Mải ngẩn ngơ nhìn chằm chằm mặt Falk, khiến hắn tò mò ghé sát lại gần.
「À…..à, em….có…..chuyện này…….」
「Hử? Chuyện gì sao?」
「Thì… cái đó……」
Không được!! Không dám nói!! Lỡ không phải thì sao? Lỡ Falk không muốn thì sao!?????
Cứ thế, không phải y chang lời ngài Lucas nói à!? Gì mà『Cột ruy băng ấy!』
Aaaa! Ai mà dám!???
「Rail?」
「Ừ….. ừm, em…… có chuyện muốn hỏi……」
Trong lúc tôi lắp bắp mãi không nên lời, Falk đã nhấc bổng tôi lên, ôm vào lòng.
Kiểu bế ngang công chúa ngồi trong lòng ấy!!
「Có mình anh thôi, đừng ngại, nói đi!」
Giọng Falk dịu dàng trầm thấp hơn thường ngày, tim tôi như muốn nhũn ra.
Vì-vì là Falk nên mới khó nói đó!!!
「……Falk này, anh……với em…….. Ừm……muốn làm…..chuyện đó không?」
Đã ngại rồi còn nhát, tôi lí nhí như tiếng muỗi vo ve, không biết Falk có nghe được không. Giờ tôi xấu hổ tới mức chỉ muốn chôn đầu vào lồng ngực.
「…….Muốn chứ!」
Cả mặt chôn vào ngực Falk, nghe câu『Muốn chứ!』, tôi giật bắn người.
「Ơ, v-vậy à…………」
Ơ, vậy à…?
Là cái gì chứ!? Tôi muốn đập đầu vào ngực Falk ghê, nói cái gì vậy hả!?
A, khoan, vậy nghĩa là……. Falk muốn!?
Đầu óc sôi sùng sục, mặt như bốc cháy.
Nhanh! Ai tới dập lửa hộ tôi với!!!
「……Vậy? 『Chuyện muốn hỏi』em nói là chuyện anh đang mong chờ đúng chứ?」
Đúng bạn thân thuở nhỏ có khác, bắt sóng não nhanh ghê! Tôi e thẹn gật đầu, không dám nhìn lên.
Falk bỗng bế tôi đứng dậy. Quá bất ngờ, khiến tôi hoảng loạn vội vòng tay ôm lấy cổ hắn, nhìn Falk bước nhanh tới giường.
「……Thật ra, anh nghĩ đợi đến hôn lễ chúng ta cơ…….」
Tôi được nhẹ nhàng đặt xuống giường.
Kế đó Falk cũng leo lên, chống người trên mình tôi.
「Rail đã mở lời thế này, anh đợi thế nào đây?」
Ngước nhìn từ dưới lên, Falk áp đảo tôi hoàn toàn, tim trong lồng ngực nhịn không được mà run rẩy trước vẻ mặt này nơi Falk.
Môi bị ngậm lấy ngấu nghiến, tôi vội nhắm mắt lại.
Ngay khi đôi môi bị cạy mở, đầu lưỡi Falk đã nhanh chóng càn quét khắp khoang miệng, cuốn lấy đẫu lưỡi đang run rẩy, rồi lại liếm khắp nơi, hơi thở tôi bắt đầu rối loạn.
Vừa cuốn lấy đầu lưỡi tôi không buông tha, tay Falk đã luồn vào vạt áo, nhẹ nhàng vuốt ve phần eo, khiến toàn thân tôi khẽ run rẩy.
Rồi từ eo dần lên ngực, mỗi lần đỉnh ngực nhô lên bị xoa nắn vuốt ve, tôi không kiềm được mà giật bắn người.
「Ưm….a….. Đợi, đợi đã!!」
Tôi hoảng hồn, lấy hết sức đẩy mạnh Falk ra, lui về góc giường. Hơi thở hổn hển, tim đập thình thịch.
—— C-cái tên này! Dục vọng mãnh liệt thế này giấu đâu bao lâu nay, đấy hả!?
Đôi mắt vàng kim dõi theo tôi, trước ánh mắt ghim chặt lấy mình, tôi càng hoảng sợ co rúm người.
Như nhận ra, Falk hơi cau mày, nhấc tay ra khỏi người tôi.
Nghiêng người nằm xuống bên cạnh tôi, nhìn sang.
「Bảo dừng giữa chừng…… Rail, em…….」
「K-không, không có nói dừng mà….! C-chỉ, chỉ là…..giật mình thôi….」
「Em hỏi anh trước mà?」
「Ừ, thì đúng là……. thế, nhưng mà……Falk, anh…anh thế, thế….mà nối hứng với em…..」
Ảo tưởng mơ hồ trong đầu bỗng chốc được phân giải rõ nét, sống đống đến mức tôi hoảng hồn.
「Sao lại không? Nhiều là đằng khác! Lần nào tự xử anh chẳng nghĩ tới em」
――Tự, tự xử á!?
Đã hoảng hồn rồi, giờ tôi còn sốc ngu người, trợn lớn mắt.
「F-Falk cũng làm mấy chuyện đó!?!?」
Tôi bật dậy, hét toáng lên. Falk vẫn nằm đó, nhún vai bất đắc dĩ.
「Làm chứ! Bình thường mà. Rail nghĩ anh là ai vậy?」
Vì…V-vì……!!! Falk là Perfect Boy mà!! Đúng kiểu Hoàng tử lý tưởng cơ mà!! Tuy hay có mấy mood kỳ lạ này nọ, nhưng….nhưng, đâu có thế này!!!
Falk có đè ai ra làm tôi còn hiểu được, chứ thủ dâm sao có được!!!
「Anh biết em đang nghĩ rồi….. Mà Rail cũng vậy mà đúng chứ?」
「C-cái đó không liên quan tới anh!! ………..Thì……cũng có……」
Nói gì thì nói, tầm tuổi này, chuyện đó với tụi con trai là bình thường. Tôi còn tám nhảm với Leonis chuyện này hoài đó thôi.
Nhưng sao với Falk lại ngượng muốn chui xuống đất luôn thế này!? Chẳng lẽ tôi để ý quá!?
Falk……lại nhìn tôi với ánh mắt ăn tươi nuốt sống?????
「……Anh muốn xem. Rail làm ấy!」
「L-làm cái gì!? Xem á!?」
Thể loại gì vậy trời!!?? Tôi hét toáng lên như mèo giẫm phải đuôi, còn Falk cười thích thú.
Cái điệu bộ ung dung cợt nhả ấy, khiến tôi tức phồng má trề môi.
「…….Falk, đồ biến thái!」
「Rail ghét anh biến thái à?」
Falk nhoẻn miệng cười, nghiêng đầu hỏi.
Dòm đôi mắt vàng kim liếc ngang liếc dọc bản thân, tôi tức điên lên.
Móa, cái bản mặt này, đấm chỗ nào đỡ xót!?!?
「…….Không có ghét……」
Hức! Tôi thích quá mà!! Không ghét được!!!
N-nói muốn xem tôi tự xử á, nghe ngượng gì đâu….nhưng mà cũng cũng ấy ấy lắm….. Mà chuyện đó có cho xem hay không, có khác gì chuyện bây giờ.
Falk chồm dậy, ghé sát mặt lại gần, hôn lấy tôi lần nữa.
Đôi môi dính chặt vào nhau, tôi lại bị đẩy ngã xuống giường, đầu chạm nhẹ vào gối mềm.
「Anh chạm vào em được không?」
「……..Ừm」
Trong khi lướt môi từng tấc trên mặt tôi, cúc áo tôi bị cởi bỏ từng cái, chẳng mấy chốc thân trên trắng treo non nớt lộ ra. Giá mà thân mình tôi săn chắc có từng thớ cơ như bộ giáp đi, tôi còn dám vênh mặt lên với Falk….. chứ nhão nhoét èo èo như giờ, buồn gì đâu.
Mỗi mình trần trụi thế này, tôi không cam lòng, tính vươn tay trả đũa Falk.
Ai ngờ Falk nhanh tay hơn, lột phăng cái áo quăng xuống sàn nhà.
Đúng như lời Falk khoe mới nãy, bờ vai, cánh tay và cả cơ bụng Falk cứng cáp hơn hồi trước nhiều. Trong tình huống thế này rồi, tôi nhịn không được vừa thèm chảy nước miếng, vừa ghen tỵ không thôi.
Thấy tôi nhìn chằm chằm, Falk cười mang theo chút rạng đỏ trên gương mặt ngứa mắt không kém.
「Em nhìn vậy, anh ngại đấy!」
「X-xin lỗi… Anh chăm tập ghê đó. Nhìn thích thật, ngầu gì đâu!」
Cả một bầu trời ước mơ của tôi đó! Tôi bao giờ cũng mong ngó một ngày lớn lên cao to manly, mà tiếc rằng thể chất không cho phép, thêm bệnh lười kinh niên…. Mà thôi bản chất rồi, khó đổi..
「Thật? Em thích là được!!」
Falk cười khúc khích, lướt dọc ngón tay trên bụng tôi.
Quá kích thích, tôi ngượng ngùng cựa quậy. Bỗng Falk cúi đầu xuống.
Môi lưỡi ấm áp của Falk phả hơi nóng qua rốn, tôi giật mình hét lên「Hyaa!」
R-rốn…. Falk mới liếm khe rốn tôi!
Nghe tôi la, Falk khẽ cười khoái trá phủ lên người tôi lần nữa.
Không biết đặt tay đâu, tôi đành vòng tay ôm lấy lưng Falk. Da chạm da, nhiệt độ cơ thể cùng nhịp tim hòa vào nhau, trong tôi tràn ngập thỏa mãn.
Falk cúi xuống, đầu lưỡi mơn trớn cổ và sau tai, có lúc liếm cắn. Khiến eo tôi ngưa ngứa tê rần, toàn thân ửng đỏ.
Chân vô thức kẹp chặt hai đùi, tay Falk luồn xuống, cách lớp quần dài vuốt ve đứa nhỏ giữa hai chân.
Tôi vô thức muốn đẩy tay Falk ra, nhưng Falk đã cúi xuống ngậm lấy một bên ngực.
「Ư…….a, k-không……!」
Từ nhỏ tới lớn, tôi chưa từng để tâm tới hai núm nhỏ trên ngực, huống chi để người khác chạm vào. Vậy mà giờ bị liếm cắn trêu chọc, cảm giác nhột nhạt kỳ lạ làm cả người giật bắn từng cơn.
Nó vừa lạ lạ, vừa ngứa ngứa kiểu gì ấy, không biết là muốn tiếp tục hay né tránh.
Trong khi đầu óc tôi quay mòng mòng rối loạn, cúc quần đã bị tháo gỡ, tay Falk đã luồn vào trong quần lót.
Chạm lấy phần thân cương cứng, khẽ siết chặt.
「A… aah!! ….Đ-đợi…Falk……」
Khác với bản thân tự làm, bàn tay to lớn dễ dàng ôm trọn tôi trong lòng bàn tay xoa nắn, toàn thân giật nảy run rẩy trước những khoái cảm lạ lẫm. Nhóc con đang ngái ngủ hoàn toàn tỉnh thức.
Nghĩ đến đầu ngón tay Falk ướt át dịch thể mới rịn ra, tôi xấu hổ tới mức găm chặt móng tay vào lưng Falk..
「A, Xin lỗi. Để anh cởi hẳn cho dễ chịu」
Falk cười dịu dàng, ghé sát môi hôn lên trán, lên má tôi. Thì thầm kèm hơi thở nóng rực làm tôi chỉ biết gật đầu lí nhí『K-không phải mà….』
Dù vậy Falk vẫn đặt tay lên quần tôi, kéo tuột cùng lúc quần dài với quần lót xuống, vải vóc cọ vào da từng chút một như cố ý.