「Chuyện gì vui vậy?」
Có vẻ Falk đã chào hỏi khách khứa xong xuôi, hắn bước lại gần tôi, vòng tay qua eo kéo sát lại gần bên.
「Anh Kyle đang rủ em về làm cùng ấy mà」
「Rủ? ………Ngài Kyle, cảm ơn ngài đã tới dự lễ đính hôn của bọn ta hôm nay. Ta nghe nói ngài đã giúp đỡ chiếu cố Rail rất nhiều khi ngài còn ở học viện, xin cho phép ta gửi lời cảm ơn lần nữa」
「Không dám. Tôi rất vinh hạnh khi được mời đến. Chúc mừng hai người. Thực ra, chính tôi mới phải cảm ơn ngài Rail. Ngài ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong thời gian đó. Tiện có lời mời hôm nay, tôi mới thử ngỏ lời mời ngài ấy tham gia phòng nghiên cứu Dungeon sắp được thành lập」
「Rail tới chỗ đó…..?」
Falk cũng biết chuyện phòng nghiên cứu!
Falk cau mày nhìn xuống tôi, ánh mắt này tôi quá hiểu rõ. Falk không muốn tôi tham gia vào mấy chuyện nguy hiểm, hay làm mấy việc ngốc nghếch tương tự như vậy. Nhưng mà……..
「Em muốn làm!」
Tôi nhìn thẳng vào Falk, dứt khoát trả lời.
Trước ánh mắt kiên quyết của tôi, mặt Falk đen thui liền.
Xin lỗi mà, thật lòng không muốn làm Falk lo lắng đâu.
Hôm nay còn là sinh nhật Falk nữa, để hắn xị mặt thế này, tôi cũng không muốn đâu. Chỉ là tôi có chút phấn kích khi tìm được việc bản thân muốn làm thôi mà…..
Sau một hồi đấu tranh, Falk thở dài bất lực chịu thua trước, vẫn giữ nguyên vẻ mặt nín nhịn nhếch môi cười khổ.
「.........Ừm, anh biết rồi. Rail ráng cố lên nhé!」
Chỉ một câu nói cho phép của người tôi yêu nhất, mọi lo lắng trong lòng như được thổi bay toàn bộ, lòng bỗng thấy nhẹ tênh.
Đúng lúc ấy, tiếng nhạc du dương vang lên, giai điệu trong trẻo lan tỏa khắp đại sảnh.
「À, phải rồi. Nãy giờ mải nói chuyện anh quên mất, tiệc khiêu vũ sắp bắt đầu rồi」
Nghe đến đó, toàn thân tôi cứng đờ.
―――――Tới rồi! Giây phút này, cuối cùng cũng tới rồi.
Đây là tiệc công bố hôn ước hai bọn tôi, nên hiển nhiên tôi với Falk sẽ người mở màn đầu tiên.
Tôi trước giờ có nhảy nhót được mấy đâu, vì giờ phút này này mà phải nỗ lực trong suốt hai tháng qua.
Chân tôi vốn không tốt nên giảm bớt mấy động tác khó, chủ yếu bước theo sự dẫn dắt của Falk, trong mấy buổi luyện tập chung tôi đã phối hợp khá tốt.
Nhưng giờ phải trình diễn trước mặt bao nhiêu khách mới thế kia, tôi….tôi…..!?!?
「V-vậy…… tôi xin phép. Chúc hai ngài tận hưởng bữa tiệc vui vẻ」
Đang khi tôi cứng đờ thầm run rẩy trong lòng, anh Kyle bên cạnh cũng rục rịch tìm cớ lẩn trốn. Gì!? Anh tính đánh bài chuồn!?
Tôi ngạc nhiên níu lại hỏi.
「Anh không tham gia khiêu vũ sao?」
「...........Em nghĩ tôi biết nhảy? Với một tiểu thư xa lạ? Biết trước sẽ mất mặt, em nghĩ tôi sẽ làm à…..!?」
Nghe một dàn chấm hỏi tuyệt vọng của anh Kyle, tôi nhịn không được mà cười thành tiếng.
Ôi trời! Nghe trai tân nói kìa!!
Nghe cái, tự nhiên yên tâm hẳn!
Tiễn anh Kyle lấm lét lủi đi, tôi tình cờ bắt gặp vài ánh mắt tiếc nuối của các quý cô. Anh Kyle ơi, coi quá trời người nhớ thương anh kìa!
「Đi chứ!?」
「.....Ừm」
Nắm tay Falk, tôi gật đầu theo chân Falk bước về phía chính giữa đại sảnh.
Nhờ ơn anh Kyle, tôi bớt run sợ phần nào. Màn chào hỏi lúc nãy tôi đã thê thảm lắm rồi, giờ là lúc tôi gỡ gạc lại đôi chút
Bàn bày biện đồ ăn và tráng miệng đã được dọn đi, tạo ra một khoảng trống giữa đại sảnh.
Khách mời đứng vây xung quanh với những bộ lễ phục lộng lẫy.
Khi Falk nắm tay tôi bước tới trung tâm, ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về cả hai.
Falk nói vài lời với các vị khách mời rồi ra hiệu cho ban nhạc.
Tiếng đàn Piano du dương vang lên dạo đầu, kế đó tiếng Flute* cũng cất lên hợp tấu. Bản nhạc Valse trầm bổng, tôi đã nghe đến phát ngán hai tháng qua.
*giống với Sáo
Cơ thể tôi căng thẳng cứng đơ, mặt mũi chắc cũng tái mét luôn rồi.
Tay trái Falk xoa qua má tôi.
「Anh ghen đó! Đừng nhìn ai ngoài anh」
Nghe câu nói đùa của Falk, tôi khẽ cười khúc khích.
Phải rồi, đâu giống chào hỏi, giờ tôi chỉ cần chú tâm vào mình Falk thôi. Không cần để tâm tới ánh nhìn xung quanh.
Trong lòng bình tĩnh hơn đôi chút, tiếng nhạc cũng nghe rõ hơn. Từng bước di chuyển đã thấm nhuần vào cơ thể, tôi cứ để mặc cho điệu nhạc dẫn dắt.
Trong tầm mắt tôi chỉ có một người, người mà tôi yêu hơn bất cứ ai. Và người cũng đang mỉm cười nhìn mình tôi. Lúc này, thế giới chỉ còn tôi và Falk.
Điệu nhảy trôi qua trong chớp mắt. Tới khi bừng tỉnh, bên tai tràn ngập tiếng vỗ tay.
Cả hai nghiêng mình cúi cảm ơn, khiêu vũ mở màn kết thúc suôn sẻ.
Tôi đặt tay lên ngực, cố điều chỉnh hơi thở dồn dập.
Chỉ cần điệu nhảy của tôi với Falk kết thúc, khách mời có thể tùy ý mời bạn nhảy cùng hoà vào dòng nhạc, hoặc tiếp tục ăn tráng miệng trò chuyện với mọi người. Còn về phần tôi đã xong.
……Tôi không phạm phải sai lầm nào nữa chứ? Nhảy đúng rồi mà đúng không?
Falk nắm tay tôi lùi lại nhường sân khấu cho mọi người, tôi ngước lên hỏi.
「Em….nhảy ổn chứ? Có vấp phải anh không?」
「Ừ, đẹp lắm! Như nữ thần giáng thế, đẹp nhất thế gian này, còn đáng yêu và ngầu nhất nữa!!」
Tôi hỏi sai người rồi. Falk lại bật mood kỳ dị nữa rồi.
Nãy tôi có giẫm phải chân Falk thì dám cá hắn vẫn lớn tiếng nói『Tuyệt nhất thế gian!』. Này ai mà cần chứ! Tôi muốn nghe lời thật lòng cơ!!!
「Vất vả rồi!」
Đúng lúc ấy, cứu tinh tôi cầu mong đã tới!
Ngài Darion, ngài Lucas và cả Albert nữa!
「Ngài Darion! Ngài thấy mở màn vừa rồi thế nào….…?」
Tôi bất ngờ lao tới khiến ngài Darion lúng túng「wa」một tiếng, chỉ là ngay giây sau ngài đã lấy tinh thần, bình tĩnh trả lời.
「Không tệ」
Ngài Darion không phải kiểu người thích nói mấy lời xã giao, nghe câu không tệ của ngài, tôi thở phào nhẹ nhõm.
「Ờ thì, trong tất cả những điệu nhảy ta xem qua…………」
「Xem qua…………?」
「Sao ta? Ngọt phát ngấy!!」
「V-vậy sao… Nghe ngượng ghê….」
Tôi liếc nhìn Falk, cả hai cùng khúc khích cười, ngài Darion lập tức nhăn mặt.
「Ta có khen à!」
Ai chà! Đại hoàng tử vẫn nghiêm túc như mọi khi.
「Mọi người không khiêu vũ à? Tôi thấy mấy quý cô nhăm nhe các ngài ghê lắm á」
Liếc khắp đại sảnh, tôi thấy không ít quý cô tiểu thư ăn diện kiêu sa lộng lẫy thấp thỏm nhìn về phía này. Dù sao để trai đẹp tụm lại một chỗ trò chuyện cũng vui mắt, nhưng đây là tiệc khiêu vũ, làm sao có thể đứng yên một chỗ cho được. Phần mình đã xong, tôi không ngại đi hóng hớt thêm chút.
「Cậu!! Xong lượt, khoẻ lắm chứ gì!!」
「Ehehe~」
「Thật là… thôi! Đi một chuyến vậy」
Ngài Darion nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại đâu đó. Sau khẽ lắc đầu, ngài bước về phía các quý cô đang tụ tập.
…… Ngài Darion mới tia ai vậy? Tôi cũng thử nhìn theo hướng ngài vừa nhìn, nhưng vẫn không biết là ai. Lát sau thấy ngài Darion nắm tay Amelie lướt nhẹ dưới giai điệu du dương, tôi đành từ bỏ.
Ừm, đúng cặp đôi xứng tầm. Hai người này chắc quen rồi, những bước nhảy uyển chuyển tự tin đẹp tới nao lòng, không ít người phải ngừng câu chuyện dõi mắt nhìn theo.
Tôi cũng không phải ngoại lệ. Khung cảnh này cuốn hút như những thước phim kinh điển.
「Darion xong rồi, ta cũng phải lên thôi. Thật ra, ta muốn nhảy một điệu với Rail cơ」
「Lucas~?」
「Rồi rồi, phắn đây!」
Ngài Lucas vui vẻ trêu chọc Falk đã miệng rồi bỏ đi, mặc kệ ánh mắt sắc lẻm sau lưng. Tôi không khỏi vội vuốt lông cho Falk. Thật là, cứ gầm gừ thái quá thế này, bảo sao không bị trêu chọc suốt ngày. Có khác gì mời ngài Lucas tới trêu đâu.
Nói thật chứ, ngoài Falk với cái buff bạn thân thuở nhỏ ra, có mấy ai để ý tới tôi đâu chứ. Sao cứ phải đề phòng làm gì.
「.... Ủa, Albert không đi à?」
Vừa vuốt lông Falk, tôi nhìn Albert đứng thẳng tắp như lính gác nãy giờ.
「Ta không hợp với mấy chuyện này. Nếu được….chỉ muốn tránh xa」
Albert mím môi, né tránh ánh mắt nóng rực của các quý cô. Tôi nhìn mà khoái gì đâu.
―― Trời ạ, đúng là Albert!! Ngượng chưa kìa!! Ngại chưa kìa!!
Chính vì Albert nhát gái, mới càng dễ thương chứ. Thế mới là Idol của tôi chứ! Bảo sao tôi không cưng cho được! Đồng cảm quá mà!!
Tôi khoanh tay gật gù như kiểu anh yêu đứng sau cổ vũ cô vợ nhỏ ngại ngùng.
À, ai mà ý kiến vụ tôi khịa anh Kyle trai tân, tôi không tiếp nha~
「A, hay là cậu muốn nhảy với tôi không? À….. mà …. Albert chắc không thích đâu………… nhỉ……?」
Tôi phấn khích quá mức tính ghẹo Albert một câu, ai ngờ mắt Falk bén quá, tôi tịt ngòi mấy lời cuối.
「Rai, sờ chỗ này đi!」
Falk nắm lấy tay tôi, áp vào bắp tay hắn. Tôi không hiểu sao nhưng vẫn làm theo, khẽ sờ sờ.
…Ừm, cứng thật! Khác hẳn với cánh tay còm nhom của tôi.
「Ờm…?」
「Dạo này anh luyện nhiều nên bắp tay to hơn chút」
「À, à… vậy à. Tuyệt thật đấy…?」
N-này là sao đây? Tình huống gì vậy? Sao lại đi khoe cơ bắp lúc này?????
Muốn khoe, tý về phòng khoe không được à? Muốn khoe bao nhiêu cũng được!?
「.....…Ngài Rail. Mong ngài đừng nói mấy lời dễ hiểu lầm như vậy. Tim ta không chịu nổi ánh mắt ngài Falk đâu!」
Albert nghiêm túc nhắc nhở, làm tôi xị mặt xuống.
Tôi có nói gì lạ đâu….. Mà sao tự dưng xa cách với tôi vậy!?
Đang lúc tôi rối loạn, bỗng nghe thấy mọi người ồ lên. Ánh mắt mọi người đều tập trung một nơi.
「D-dì Alice và mẹ……?」
Phu nhân hai nhà Sambour và Vansteins nắm tay xoay tròn trong tà váy dạ hội xanh lam y chang nhau giữa sảnh tiệc.
Vâng, y hệt nhau luôn đó!
Mới đầu khi hay tin, tôi còn thầm nuốt nước bọt nghĩ “Đừng nói ngài Sambour và ba cũng mặc đồ đôi nhá….…?”, nhưng tiếc là không!
Vẻ mặt dì Alice bừng sáng rạng ngời, làm gì có dáng vẻ lạnh lùng Amelia nói đâu. Còn mẹ trông cũng có vẻ ngại nhưng vẫn vui lắm.
Có vẻ từ hồi đi học, hai người họ đã thân thiết như vậy rồi. Cả đại sảnh ai nấy đều mê mẩn không rời mắt trước hai bóng dáng thướt tha lướt dưới ánh đèn.
Tôi và Falk đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng nhìn về hai bà mẹ, đồng thời cười khổ.
Cuối cùng, spotlight cả buổi tiệc vẫn rơi vào tay『Công Chúa Băng giá』.
…… Mà thôi kệ.
Tiệc công bố hôn ước tôi với Falk cũng đã xong! Khép màn thế này cũng tốt.