Cherry Cake - Chương 125

lịch update: mỗi ngày đều có chap

"Hùu, khốn kiếp……."

Lúc đó Ki Taeyeon gạt tay cậu ra, ghé môi hôn cậu và nhẹ nhàng xoay eo. Chất lỏng đặc quánh phun ra dồn dập khiến thành trong rung lên như thể đang run rẩy trong hoan lạc.

"Ưm……."

Khi lưỡi cọ xát với lưỡi, nước bọt hòa quyện vào nhau. Pheromone cũng vậy. So với pheromone mà Ki Taeyeon đang phun ra thì hương thơm của cậu nhạt hơn vô cùng, nhưng cả Soo-hyun và Ki Taeyeon đều dễ dàng nhận thấy mùi hương ngọt ngào yếu ớt đó.

"Hà, sao tự nhiên lại sờ bụng thế."

"Haa, ừ, aaaa……."

"Em muốn có con à?"

Seo Soo-hyun chớp mắt hổn hển. Khuôn mặt dữ tợn đang cười mỉa mai lọt vào mắt cậu. Đó là một giọng điệu trêu chọc chứ không hề hỏi thật lòng. Seo Soo-hyun lại vuốt ve bụng mình. Do Ki Taeyeon không hề rút eo ra nên cậu cảm nhận được một khối rắn chắc chứ không phải lớp da bụng mềm mại.

"K, hông, phả, a……."

"Không phải thì là gì."

Theo chiếc eo đang rút ra, dương vật từ từ trượt ra ngoài. Seo Soo-hyun chỉ thở hổn hển dù biết rằng Ki Taeyeon đã rút người ra hoàn toàn và đang xem xét lỗ huyệt của cậu. Trong lúc đó, những lời nói không qua não bộ cứ tuôn ra không ngừng.

"Có, cái, gì đó, aaa, lạ, lắm……."

Rất khó để diễn tả chính xác. Chỉ là, bụng cậu hơi lạ.

"Em đúng là ngây thơ thật đấy."

"Aaa!"

Sao bụng mình lại như thế này nhỉ, Soo-hyun chỉ nghĩ vẩn vơ như vậy trong đầu, Ki Taeyeon đã không cho cậu thời gian để chuẩn bị tinh thần và thúc dương vật vào.

Soo-hyun không hiểu rõ ý của anh vì khoái cảm ập đến quá dữ dội.

"Arhhhh!"

Cậu càng không hiểu hơn vì người đàn ông kia dồn toàn bộ trọng lượng xuống như muốn nghiền nát cậu. Ngay cả trong tình huống đó, Soo-hyun vẫn thè lưỡi ra. Ki Taeyeon khẽ bật cười và bắt chước thè lưỡi ra, dùng đầu lưỡi cọ xát vào chóp lưỡi cậu. Seo Soo-hyun chỉ cựa quậy lưỡi như muốn đào sâu vào môi anh sau khi Ki Taeyeon cúi xuống thêm một chút nữa. Cậu liếm láp bên trong má nóng hổi, pheromone ngấm vào niêm mạc ngấm vào lưỡi cậu, khơi dậy một cảm giác hưng phấn khó kiềm chế.

"Ưm……."

Ki Taeyeon tận hưởng cảm giác lưỡi của omega mình đang bơi lội trong miệng anh và dùng răng cắn vào cục thịt đó. Dù anh cắn đau điếng nhưng người yêu bé nhỏ của anh không hề có ý định rời ra mà còn cựa quậy như muốn đưa lưỡi vào sâu hơn nữa.

Đúng là không biết trời trăng gì cả. Phải có liều thì mới làm chuyện này với anh chứ. Ki Taeyeon dễ dàng nhận thấy rằng kỳ phát tình của anh sắp đến. anh ta đã uống một thứ thuốc vớ vẩn vào mùa đông năm ngoái, sau đó chu kỳ của anh ta bị rối loạn và anh ta còn nhai cả thuốc ức chế nữa nên anh đã nghĩ rằng chu kỳ của mình có thể bị xáo trộn. Tuy nhiên, có lẽ vì sau đó không có chuyện gì khiến anh nổi điên lên nên cơ thể anh dường như đã nhanh chóng phục hồi lại tình trạng ban đầu. Anh đã không chạm vào Cục bông trong suốt một tuần qua hoàn toàn là vì anh thấy có dấu hiệu phát tình. Khả năng chu kỳ đột ngột đến sớm là rất thấp, nhưng anh sợ rằng nếu anh lỡ tay làm gì đó thì Soo-hyun sẽ bị thương.

Sợ hãi ư. Đó là một cảm xúc mà anh chưa từng cảm nhận trong đời mình. Tuy nhiên, chính cảm xúc cực kỳ xa lạ đó càng chứng minh rằng cảm xúc đó không phải là ảo ảnh. Anh đã sống mà không sợ bất cứ điều gì, nhưng khi nghĩ rằng anh có thể tự tay làm Soo-hyun bị thương, anh đã cảm thấy máu mình lạnh toát.

Anh lái xe thẳng đến nhà này ngay sau khi kỳ phát tình bắt đầu cũng vì lý do đó. Anh định trải qua kỳ phát tình của mình trong phòng ngủ mà Seo Soo-hyun đã dùng một mình. Không có cách giải tỏa nào chắc chắn hơn là cắm dương vật vào lỗ của omega, nhưng anh không có ý định đối xử với người yêu bé nhỏ của mình một cách vô lý.

Ban đầu anh đã định uống thuốc ức chế. Anh đã làm vậy nếu không có ý kiến của bác sĩ điều trị của anh rằng tốt hơn là nên tránh thuốc ức chế trong kỳ phát tình này. Khi phương án thay thế là thuốc ức chế biến mất, anh chỉ còn lại một lựa chọn. Ki Taeyeon hướng đến phòng ngủ của Seo Soo-hyun. Nếu anh phải trải qua kỳ phát tình mà không có quan hệ tình dục hay thuốc ức chế, anh cần một không gian có pheromone của Seo Soo-hyun. Như vậy anh có thể dễ dàng hơn và có thể làm dịu kỳ phát tình của mình nhanh hơn vài giờ.

Kỳ phát tình của alpha trội không kết thúc trong một ngày. Cần vài ngày để nhiệt phát tình hoàn toàn dịu đi. Dù vậy, anh đã không nói với Soo-hyun vì anh biết rõ rằng cậu sẽ xung phong ra tay như bây giờ.

"Ha."

Ki Taeyeon bật cười. Anh đã tỏ ra quan tâm đến cậu một cách không phù hợp, nhưng Seo Soo-hyun đã xuất hiện như thể nói rằng cứ việc ăn em đi. Câu tiếp theo của cậu còn tuyệt vời hơn nữa.

"Vậy thì em sẽ nhận cả kỳ phát tình của anh luôn ạ. Từ nay về sau anh cứ cho em hết đi."

Anh thực sự tò mò không biết liệu cậu có còn nghĩ như vậy sau khi thời gian này trôi qua hay không, nhưng chuyện đã rồi. Vì mọi chuyện đã như thế này rồi, anh quyết định sẽ ăn sạch Seo Soo-hyun. Ki Taeyeon biết rõ rằng gu giường chiếu của anh khác xa với sự đoan trang. Sở thích và thói quen của anh không thể biến mất khi phát tình. Thay vào đó, chỉ còn lại bản năng, trở nên dơ bẩn và dai dẳng hơn. Hơn nữa, kỳ phát tình hoàn toàn khác với quan hệ tình dục trong trạng thái kích thích do thuốc hoặc quan hệ tình dục sau khi uống thuốc ức chế. Cục bông không biết sợ sẽ dần dần nhận ra sự khác biệt đó.

Ki Taeyeon ấn chặt vào cái bụng phập phồng của cậu, dương vật anh ra vào.

"Arhhhh!"

"Soo-hyun à. Haaa, em thật sự không biết tại sao lại kỳ lạ hả?"

"Hức, ưt, kho, không ạ!"

Seo Soo-hyun  hết cả hơi, hét lên như thể đang hờn dỗi. Ki Taeyeon cắm đầu dương vật sâu hơn nữa và thì thầm đáp lại.

"Có phải em bé đói nên tử cung đang sốt ruột không?"

"A!"

Có vẻ như pheromone alpha đang đổ xuống mạnh đến mức cơ thể cậu, vốn là cơ thể lặn, đang bối rối vì nó gần như không hoạt động trừ khi cậu đang trong kỳ phát tình. Đó là một điều hoàn toàn có thể xảy ra khi cơ thể lặn nhận được quá nhiều pheromone. Ừm, dù sao thì việc mang thai cũng khó thôi.

"Hức, đó, không, phải, vậyy, ưt!"

Anh cảm thấy dương vật mình có thể chạm vào tử cung nếu anh đâm sâu hơn hoặc thắt nút.

"Haaa, ư, átt!"

Anh cảm thấy lớp niêm mạc bên trong đang phồng lên và mút lấy dương vật anh. Ki Taeyeon kiểm tra tình trạng của Seo Soo-hyun ngay cả trong tình huống lý trí của anh đang bay biến. Anh có thể nhìn thấy bụng cậu đang run rẩy và cả núm vú dựng đứng vì bị trêu chọc. Tinh dịch trắng đục nhỏ giọt xuống bụng cậu, bụng cậu phình ra rồi lại xẹp xuống.

"Lại ra rồi hả?"

Ki Taeyeon vuốt ve nhẹ nhàng bộ phận sinh dục màu hồng của cậu như thể đang sờ vào má của một con chuột hamster đang ngậm đầy hạt. Soo-hyun rên rỉ như sắp ngất đi dù anh chỉ chạm nhẹ.

"Sớm, ưt, vậy, đã, ra, rồi, haaaa……. Sao mà chịu nổi, đây."

"Ưng!"

Mùi hương ngọt ngào nồng nặc bám chặt lấy làn da ướt đẫm mồ hôi của cậu. Đó là pheromone của Seo Soo-hyun mà anh gần như không cảm nhận được trừ khi đang quan hệ tình dục. Tuy nhiên, Ki Taeyeon đã phát hiện ra pheromone của omega mình một cách kỳ diệu. Ngay cả anh, người có các giác quan phát triển, cũng cảm thấy phản ứng nhạy cảm này thật kỳ lạ. Có lẽ là do anh chưa bao giờ ám ảnh với pheromone omega. Có lẽ các giác quan của anh đang theo đuổi dấu vết của pheromone đó như mắt anh theo đuổi dấu vết của Seo Soo-hyun. Đó là một thói quen mới hình thành mà anh không hề ý thức được.

"Phù……."

Sau khi lấy lại hơi, người đàn ông kia cúi xuống, áp mũi vào gáy của Soo-hyun và hít một hơi thật chậm. Mùi hương ngọt ngào, có lẽ sẽ có màu đỏ tươi và đặc quánh nếu nó có hình dạng, khuấy động đầu óc anh. Đó là một mùi tương tự như mùi vị mà anh cảm nhận được khi mút lỗ cậu. Khi anh hít sâu mùi hương đó, cơ thể cảm nhận được pheromone omega của anh liền cứng đờ lại. Ki Taeyeon ôm chặt Seo Soo-hyun trong vòng tay và liên tục đâm mạnh.

"Arhhh, ư, hức!"

Phụt, phụt, phụttt! Có lẽ vì toàn thân bị ôm chặt nên Soo-hyun cựa quậy như thể khó chịu, nhưng anh không hề có ý định buông bỏ nhiệt độ cơ thể đang bị giam cầm trong vòng tay mình dù chỉ một chút.

"Haaa, chết tiệt, bám dính quá……."

Không chỉ có mình anh không có ý định buông tay. Lớp da non mềm mại và ẩm ướt mút lấy cột dương vật anh như thể đang kéo nó ra.

"Haaa, ưt, không, được! A!"

"Không được á, haaa, cái gì không được……."

Anh cảm thấy như thể lớp niêm mạc bên trong đang bị cuốn ra mỗi khi anh rút dương vật ra vì cậu mút quá hăng say. Ki Taeyeon nghiến răng. Đầu dương vật miệt mài cọ xát vào niêm mạc như thể đang tìm kiếm thứ gì đó. Quá mãnh liệt đến nỗi mỗi khi anh lặp đi lặp lại động tác thắt lưng, một lớp bọt trắng lại rỉ ra từ khe hở vừa vặn của lỗ cậu vì nó đang phải chịu đựng để đỡ lấy dương vật anh.

"Khô, đừng, hức! Đừng, vào, nữa…… ư ư!"

Soo-hyun thường xuyên đón nhận dương vật đó của anh, run rẩy như cầy sấy và rùng mình. Vấn đề là tâm trí của Ki Taeyeon không còn được như bình thường để anh có thể trêu chọc và chiều theo Soo-hyun. Anh khẽ cười và cúi đầu xuống.

"em được sinh ra để anh địt mà, sao lại bảo anh đừng vào nữa?"

"Arhhhh, ưt, trong, bụng……. A!"

"Soo-hyun à."

"Hức!"

"em, không thích có con của anh hả?"

Một giọng nói hung dữ rít lên từ giữa đôi môi méo mó của anh. Ki Taeyeon chưa bao giờ tưởng tượng ra cảnh Soo-hyun và anh có con. Tuy nhiên, bộ não của anh trong cơn phát tình chỉ nghĩ đến điều đó như những con thú trong mùa động dục thường làm. Anh biết rằng việc cậu bảo anh đừng vào nữa không có nghĩa là cậu không thích, nhưng anh vẫn như vậy.

"À, không, phải, hức……. Nhẹ, nhẹ, thôi……."

"Haaa, chết-tiệt."

Sức lực dồn vào quai hàm khiến răng anh nghiến ken két. Ki Taeyeon cố gắng hít thở sâu. Chiếc eo đã dừng lại động tác đâm chọc hạ xuống với một đường cong thoải và chậm rãi.

"Ưt, ư ư……."

Như thể chưa từng nghiến chặt quai hàm, anh cắn môi Soo-hyun và đánh cắp hết những hơi thở hổn hển của cậu. Soo-hyun cựa quậy môi như thể đang cố gắng điều hòa hơi thở. Đôi môi ướt át vì nước bọt của cậu cọ xát và xoa vào môi Ki Taeyeon.

"Haaa……."

Ki Taeyeon từ từ tăng tốc độ của các động tác thắt lưng. Dù là đang phát tình hay không thì sở thích ban đầu của anh vẫn là đâm mà không quan tâm đến tình trạng của đối phương, nhưng anh không thể đối xử với Seo Soo-hyun như những đối phương trước đây của anh. Anh không thay đổi tư thế hoàn toàn là vì người yêu bé nhỏ của mình. Kỳ phát tình của anh mới chỉ bắt đầu được vài tiếng đồng hồ. Nếu anh muốn làm mọi thứ theo ý mình ngay từ đầu, cậu sẽ dễ mệt mỏi và cuối cùng sẽ vùng vẫy cố gắng bỏ trốn. Đầu óc điên loạn của anh sẽ không bao giờ buông tha cho cơ thể đang cố gắng thoát khỏi anh.

Sự kiên nhẫn của Ki Taeyeon chỉ đến đây là giới hạn. Sự kiên nhẫn vốn đã ngắn ngủi của anh khi còn tỉnh táo sẽ trở nên ngắn hơn khi anh phát tình, chứ không thể đột nhiên trở nên tỉnh táo và dài ra được. Anh vẫn đang cố gắng dỗ dành Soo-hyun, nhưng khi kỳ phát tình chính thức bắt đầu và anh thắt nút, đầu óc anh sẽ hoàn toàn bị thời kỳ động dục xâm chiếm.

Anh đã biết trước chuyện này. Việc anh ngoan ngoãn cho Soo-hyun đến cuộc hẹn với Kang Iseon là vì cuộc hẹn đó diễn ra vào ngày kỳ phát tình của anh bắt đầu. Ki Taeyeon bực mình với tất cả những người xung quanh người yêu anh. Anh không lo lắng nhiều về những người già và trẻ em vì họ đều yêu quý Cục bông của anh, nhưng ngoại trừ những ông bà già đó thì anh không còn chút kiên nhẫn nào với ai nữa. Chắc chắn là vì họ biết Soo-hyun xinh đẹp nên mới yêu quý cậu.

"Seo Soo-hyun."

"Hức, ưt……."

Khi anh cắn môi cậu, đôi mắt đẫm lệ của cậu lọt vào tầm mắt anh. Có lẽ cậu chưa hoàn toàn tỉnh táo vì đồng tử đen láy của cậu đang cố gắng lấy lại tiêu điểm.

"Sao em lại đến căn nhà này?"

Ki Taeyeon hỏi một cách dịu dàng. Anh đã dự đoán rằng Seo Soo-hyun đương nhiên sẽ hướng đến căn nhà ở Hannam-dong. Cậu thích một môi trường mà cậu có thể đặt chân trực tiếp lên mặt đất hơn là một tòa nhà cao tầng, và trên hết là cậu thích khu vườn sau nhà.

Vậy thì anh chỉ cần vượt qua đêm nay thôi. Kỳ phát tình của anh không thể kết thúc chỉ trong một đêm, nhưng anh đã ra lệnh cho Seo Jihwan tạo ra một cái cớ thích hợp để đưa Soo-hyun về khu phố nơi cậu đã sống. Kang Iseon đang ở Seoul nên nếu anh nhờ anh ta giúp đỡ thì đó cũng không phải là một chuyện khó khăn. Và Ki Taeyeon nghĩ rằng Soo-hyun sẽ không phải đắn đo nhiều mà sẽ đi cùng Kang Iseon. Dù sao thì cũng chỉ ba bốn ngày nên cậu sẽ không cảm thấy có gì bất thường.

Vậy nên việc Seo Soo-hyun đến căn nhà này là ngoài dự kiến.

"Hức, chẳ, chẳng qua là……."

Seo Soo-hyun hổn hển trả lời.

"Ở, một, mình thì, hức, cũng, được thôi……. Dù, sao thì, em, đến đây…… Ứt."

Ki Taeyeon ấn eo mình xuống một cách mạnh mẽ. Có lẽ vì anh không di chuyển nhanh như vừa nãy nên cậu bớt khó chịu, vách trong của cậu lại áp sát vào dương vật anh như thể đang hôn nó.

"Vì, đây là, chỗ, em, với, anh, ưhhh……. Lần, đầu, ở bên nhau……. Em, muốn, đế, hức!"

"Nếu……."

Ki Taeyeon nêu ra một vấn đề mà anh đã luôn thắc mắc.

"Nếu anh bảo em xuống đó một thời gian thì em có đến đây không?"

Soo-hyun chớp mắt như thể đang cố gắng hiểu ý anh và yếu ớt gật đầu.

"Giờ, hức, thì, nhà, của em, ở đây, mà."

"……."

"Anh cũng, ưt, thích em nên mới hẹn hò, mà……, những, người, hức, yêu nhau, thì, ở cùng nhau, mà, hức. Ở đây, là, nhà của em, mà."

Trong giây lát, một ham muốn mãnh liệt mà không thể diễn tả thành lời dâng trào trong anh.

Có vẻ như nếu cứ tiếp tục thế này,anhsẽ làm Seo Soo-hyun bị thương mất, anh định bịt miệng cậu lại ngay khoảnh khắc đôi môi cậu mấp máy.

"Và, hức, đối với, em, thì, anh quan trọng nhất, ah…… Ư…… mỗi ngày em đều sẽ ở bên cạnh anh, em, hức, đã nói là em sẽ chịu trách nhiệm về anh rồi mà."

"Cái, địt mẹ……!"

Ngay khi anh vừa nghiến răng chửi thề, dương vật đã cắm sâu đến tận cùng bắt đầu phồng lên một cách không thể cưỡng lại. Biết rằng Soo-hyun sẽ kêu la vì kinh ngạc, nhưng Taeyeon có vẻ không có ý định an ủi cậu mà chỉ chăm chú nhìn xuống người đang nằm dưới thân mình.

Ánh mắt nhìn thẳng tĩnh lặng đó chỉ kéo dài trong chốc lát. Taeyeon không chút do dự vươn tay ra. Bàn tay túm lấy gò má đang nóng bừng vì sốt khiến đầu Seo Soo-hyun nghiêng sang một bên. Đồng thời, người đàn ông kia cúi đầu xuống và dựng răng lên.

"A!"

Soo-hyun rên rỉ, nhưng Taeyeon cuối cùng vẫn cắn xé chiếc cổ trắng ngần. Đó là một hành động bắt nguồn từ một cảm xúc duy nhất, một cảm xúc không khác gì so với những người bình thường, cho dù nó có bị bao phủ bởi lòng chiếm hữu và độc chiếm, mạnh mẽ hơn cả việc thắt nút được gọi là bản năng của alpha, và đủ lớn để vượt qua bản năng đó.

"Ah, hức, ah, ah……."

Taeyeon nghe tiếng rên rỉ của người yêu, một sự pha trộn giữa khoái cảm và đau đớn, và cười như xé toạc cả miệng. Một cảm giác thỏa mãn hoàn hảo mà anh chưa từng cảm thấy trước đây đã há miệng nuốt chửng anh.


"Cục bông."

"Ưm……."

Soo-hyun phát ra một âm thanh mơ hồ, không biết là tiếng đáp lại hay tiếng rên rỉ, và cựa mình. Taeyeon bật cười khúc khích trước động tác cựa quậy đó và từ từ rút ngón tay đang chọc vào má cậu ra. Ngay cả những cử động nhỏ nhặt đang cố gắng cựa mình trong lúc ngủ cũng dường như quá sức đối với cậu, tiếp theo đó là những tiếng rên rỉ và những tiếng thở dốc.

Sau khi uống hết chai nước suối uống dở, người đàn ông kia tùy tiện đặt chai rỗng xuống và chậm rãi đảo mắt. Anh vừa tắm rửa cho người yêu đang ngất xỉu và mang cậu đến phòng ngủ đã được dọn dẹp sạch sẽ. Chăn và ga trải giường đều khô ráo và mềm mại nên anh nghĩ cậu sẽ ngủ thoải mái hơn trên chiếc giường ướt át mà họ vừa lăn lộn nãy giờ.

Ánh mắt lướt qua chiếc giường và chìm xuống phía dưới. Những gì lọt vào tầm mắt anh là Seo Soo-hyun đang ngủ với đôi mày cau có. Cho dù ngủ say đến đâu thì môi cậu cũng luôn mím chặt, nhưng hôm nay có vẻ cậu đã mệt mỏi đến mức đôi môi sưng vù hơi hé mở.

Nếu chỉ sưng lên thì còn đỡ. Đôi môi đỏ mọng ánh lên một chút máu, như thể bị vật sắc nhọn nào đó xé rách. Tuy nhiên, Taeyeon không hề tỏ ra tiếc nuối hay hối lỗi. Tâm trí và cơ thể anh đang ở trong trạng thái quá sảng khoái và minh mẫn để có thể cảm nhận được những cảm xúc đó.

Ngón tay vừa chạm vào má cậu lần này lại mân mê đôi môi căng mọng. Nó mềm mại và ấm áp.

"Ưm……."

Lúc đó, Soo-hyun khẽ động đậy đầu. Như thể đi theo nhiệt độ cơ thể vừa chạm vào cậu, khuôn mặt thanh tú nghiêng về phía bàn tay đang vươn tới. Taeyeon im lặng nhìn cảnh tượng đó rồi trèo hẳn lên giường và nằm nghiêng. Người đàn ông chống khuỷu tay lên đỡ đầu, khác với Soo-hyun đang trần truồng và đắp chăn kín mít, anh vẫn mặc quần thể thao.

Taeyeon im lặng nhìn người yêu vừa bị anh hành hạ. Anh đã kiểm tra khắp người cậu khi tắm rửa cho cậu, nhưng may mắn là không có chỗ nào bị thương cả. Cái lỗ cũng không bị rách, ngoại trừ việc nó sưng vù lên như môi. Nếu anh nói điều này với Soo-hyun thì chắc chắn cậu sẽ nói một câu gì đó như "Nếu mà anh còn bảo thế này là không sao thì anh đúng là không có lương tâm".

"Seo Soo-hyun."

Anh gọi tên cậu, như thể đang làm phiền một đứa trẻ đang ngủ. Anh không ngờ cậu sẽ thực sự mở mắt ra, nhưng Taeyeon vẫn cười khúc khích và xoa xoa đuôi mắt đang ửng đỏ của cậu. Chắc hẳn đây là hình ảnh cậu cố gắng hết sức để mở mắt ra chứ không phải là cố tình nheo mắt lại.

"Sao vậy……."

Soo-hyun nhăn mặt như thể cổ cậu đang bị đau khi cậu định nói.

"Đừng có trả lời, ngủ tiếp đi."

Giọng nói của Taeyeon mang theo ý cười khiến cho đôi mày cậu càng nhíu chặt hơn. Nếu đã định nói vậy thì sao anh còn gọi người đang ngủ dậy làm gì ạ? Như thể anh có thể nghe thấy giọng léo nhéo đó, Taeyeon khẽ nhếch miệng.

Vẻ mặt cau có trên khuôn mặt trắng trẻo kia chỉ thoáng qua. Có lẽ cơn buồn ngủ lại ập đến nên Seo Soo-hyun chậm rãi nhắm mắt lại. Người đàn ông nhìn hàng mi dài rũ xuống và bóng tối đậm đặc bên dưới rồi trượt ánh mắt một cách lạnh lùng.

Dù không có một chỗ nào trên da cậu là lành lặn, nhưng không nơi nào thảm hại bằng chiếc cổ đó. Anh thường xuyên để lại dấu răng trên đó nên đây không phải là một cảnh tượng quá bất ngờ. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên anh cắn đến mức rớm máu.

"Đẹp thật."

Taeyeon không ngần ngại lẩm bẩm một câu mà Soo-hyun sẽ lườm anh bằng đôi mắt hình tam giác nếu cậu nghe thấy. Tuy nhiên, chỉ là vì anh thấy nó đẹp nên anh mới bảo nó đẹp thôi. Đương nhiên là nó phải đẹp rồi. Chẳng phải đó là dấu vết của việc đánh dấu sao?

"hóa ra Mình lại có ngày phải đánh dấu ai đó."

Đây là một chuyện ngoài dự kiến, nhưng anh không hề cảm thấy thất vọng. Ngược lại, anh còn cảm thấy sảng khoái như thể vừa hoàn thành một việc mà anh đã ấp ủ từ lâu. Anh chưa từng nghĩ đến việc sẽ yêu đương, nên việc đánh dấu ai đó cũng không có gì là không thể cả.

Taeyeon hồi tưởng lại khoảnh khắc đánh dấu. Người đàn ông dùng dương vật phồng to chà xát bụng Seo Soo-hyun, rồi dùng răng sắc nhọn cắn xé chiếc cổ gầy guộc một cách không thương tiếc. Việc đánh dấu cũng tàn bạo như tình dục vậy. Chất dẫn dụ nồng nặc pha lẫn mùi hương ngọt ngào đổ ập xuống một cách không kiêng nể, như thể muốn nuốt chửng hoàn toàn mùi hương anh đào nhạt nhòa.

Nếu dương vật đang sục sạo tìm buồng trứng và phồng to lên một cách dữ dội không gây ra đau đớn về thể xác, thì Soo-hyun đã phải thở dốc trong đau đớn chỉ vì pheromone rồi. Đó là một sự trói buộc cưỡng ép và một chiều.

"Ha, hức, anh, giám đốc, cái này, ah…… Ức, cái gì……."

Đó là một câu hỏi mơ hồ không biết là đang hỏi về việc thắt nút hay việc đánh dấu, nhưng Taeyeon đã không trả lời. Anh chỉ liếm những giọt máu đang rịn ra theo dấu răng một cách thèm thuồng như một con thú.

"Khi nào em bé của chúng ta lớn thì anh sẽ kể cho em nghe."

"Em, lớn, rồi…… Ưm!"

Những gì diễn ra sau đó là dục vọng không ngừng nghỉ, niềm hoan lạc cuồng nhiệt và sự thỏa mãn tầm thường. Taeyeon dùng ngón tay cái vuốt ve nhẹ nhàng chiếc cổ có dấu răng. Đó là một hành động không hề thể hiện một chút cẩn trọng nào so với việc chạm vào một người đang ngủ, nhưng anh vẫn thoải mái vươn tay ra chạm vào Soo-hyun như mọi khi. Đôi mắt anh khẽ nheo lại, tận hưởng vết lõm nông đang in hằn trên làn da mềm mại.

Seo Soo-hyun sẽ không thể cảm nhận được pheromone của alpha nào khác nữa. Ngay cả ở công ty có rất nhiều alpha, cậu cũng chưa từng cảm nhận được pheromone của họ, nên cậu sẽ không cảm nhận được sự khác biệt lớn so với trước đây, nhưng dù sao thì việc các alpha tự biết che giấu pheromone của mình và việc Soo-hyun hoàn toàn không cảm nhận được pheromone của alpha khác là hai chuyện khác nhau. Và Taeyeon vô cùng hài lòng về điều đó.

Việc đánh dấu vừa là hành động trói buộc đối phương, vừa là hành động tạo ra điểm yếu cho chính mình. Đó là lần đầu tiên một người chưa từng có điểm yếu như anh lại có điểm yếu. Đó là một cái giá quá rẻ để trói buộc Soo-hyun bên cạnh mình.

"Cũng không tệ."

Giọng nói phát ra từ đôi môi đang khẽ nhếch lên thể hiện rõ sự hài lòng. Có lẽ anh đã luôn muốn đánh dấu Soo-hyun, chỉ là anh đã quên mất sự tồn tại của việc đó vì nó là một câu chuyện không liên quan gì đến anh cả. Kể từ khoảnh khắc anh nhận ra cái tên chính xác của cảm xúc mà anh cho là một sự bốc đồng.

"Hoặc có thể là từ trước đó nữa."

Có lẽ mọi chuyện đã như vậy kể từ ngày anh cảm thấy bốc đồng lần đầu tiên với Soo-hyun. Đó là một quyết định và một hành động hoàn toàn đơn phương. Huống chi nếu đối phương là người mình yêu thì nó còn đơn phương hơn nữa. Nhưng Taeyeon sinh ra đã mang trong mình bản chất thấp hèn. Anh đã sinh ra và lớn lên như vậy. Vì vậy, để trói buộc Soo-hyun bên cạnh mình mãi mãi, anh có thể trở nên thấp hèn hơn thế này nữa. Đối với anh, không có lý do gì để do dự cả. Chẳng phải Seo Soo-hyun vẫn đang ngủ một cách vô tư bên cạnh anh, để lộ chiếc cổ một cách hoàn toàn không phòng bị trong khi anh biết rõ bản chất của mình sao?

Taeyeon chìm đắm trong những suy nghĩ khi nhìn người omega đã bị anh đánh dấu. Cơ thể vừa trải qua kỳ phát tình và bộ não vừa thực hiện việc đánh dấu đã không mất nhiều thời gian để tạo ra một bức tranh rõ ràng.


Trong lúc ngủ, bàn tay khẽ động đậy của cậu mò mẫm bụng mình. Cậu cảm nhận được làn da mềm mại cùng nhiệt độ ấm áp. Có vẻ như cậu đã bị bầm tím nên một cơn đau âm ỉ thấm vào, nhưng may mắn là không có chỗ nào bị rách hay bị thủng cả.

A. Nghĩ đến đó, bộ não đang chìm trong cơn mơ màng nhanh chóng tỉnh táo lại. Soo-hyun bật dậy và vén chăn lên. Sau đó, cậu nhanh chóng cúi đầu xuống nhìn bụng mình. Nhờ không mặc gì nên cậu có thể nhìn thấy ngay lớp da bụng phẳng lì.

Thật sự không sao à……. Cậu đang chăm chú nhìn làn da loang lổ thì một nhiệt độ âm ấm tan chảy trên má cậu.

"Nhìn gì thế. Xem có em bé chưa à?"

Tiếp theo đó, một tiếng cười trầm khẽ lướt qua tai cậu, ngẩng đầu lên, cậu thấy người đàn ông đang đứng đó với một bên mép nhếch lên. Nhìn thấy Taeyeon, Soo-hyun vô cớ siết chặt đuôi mắt.

"Không phải cứ làm tình là có thai đâu ạ. Anh thắt nút em nên em mới vô thức kiểm tra thôi đó chứ. Em học ở trường là không phải cứ thắt nút là sẽ có chuyện gì xảy ra, nhưng mà học với thực tế nó khác nhau lắm nên anh không được cười."

"Đi bệnh viện không?"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo