Web có chế độ chỉnh size chữ và dãn cách dòng. mọi người tự chỉnh
Ngón tay đang xoa lên những nếp nhăn ửng đỏ vài lần rồi cuối cùng cũng chen được vào bên trong. Bề mặt bên trong được tẩm ướt đẫm chất nhờn và chất dịch tiết ra trước khi giao hợp bao bọc lấy ngón tay chai sạn của anh và mút mát một cách ngon lành. Nơi đó đang run lên như thể đang mong chờ những chuyện sắp xảy ra.
"Lâu lắm rồi chưa làm như chó, có lẽ cũng không tệ đâu nhỉ."
Đôi mắt tam bạch lạnh lẽo khẽ nhìn xuống cái gáy kia. Soo-hyun đang nghĩ gì trong cái đầu nhỏ nhắn kia thì anh biết quá rõ. Lý do cậu nằm sấp xuống anh cũng đoán được. Ki Taeyeon chỉ nhận ra rằng mình đã vô thức né tránh tư thế phía sau sau khi thấy Seo Soo-hyun nằm sấp xuống. Nói chính xác hơn là anh chỉ nhận ra sau khi nghe những lời ngông cuồng bảo rằng sẽ làm phía sau. Anh chưa từng cố tình để ý đến chuyện đó. Anh nheo mắt và nhìn vào nơi tư mật đang mút mát theo kích thước ngón tay anh. Anh không thể nói dối rằng mình có để ý đến chuyện đó vì anh đã không chỉ một hai lần khiến Seo Soo-hyun nằm sấp và mút mát mông cậu. Chỉ là anh chưa từng nhét dương vật vào chứ không phải theo tư thế nâng mông lên như bây giờ. Tuy nhiên, dù anh đã vô thức tránh tư thế phía sau, nhưng không có lý do gì để từ chối khi người yêu bé bỏng của anh đang chổng mông về phía anh để anh "xơi" cả.
Ki Taeyeon cử động cổ tay mạnh hơn một chút. Có lẽ vì vừa ăn dương vật của anh nên vách trong đã dễ dàng nuốt trọn cả bốn ngón tay anh.
Khi lớp da mỏng manh giữa ngón cái và ngón trỏ mắc vào lỗ, anh điên cuồng vẩy cổ tay, tiếng ma sát ẩm ướt vang lên theo tốc độ nhanh và chất lỏng làm tình bắn tung tóe.
"Haa, hức, ư! Ư ư!"
Chất lỏng làm tình bắn ra như tiếng rên rỉ chia cắt nhạy cảm lướt qua má cậu. Ki Taeyeon lè lưỡi liếm chất lỏng bám quanh môi. Mùi hương cherry nhạt nhòa kích thích vị giác.
"Nhanh, lên, ư ư!"
Seo Soo-hyun vừa rên rỉ vừa quay lại nhìn anh. Khoảnh khắc đối diện với gương mặt ửng đỏ của cậu, Ki Taeyeon nuốt chửng lời chửi rủa và rụt tay lại. Sau đó, anh dùng bàn tay ướt át nắm lấy xương chậu rồi không thương tiếc đâm dương vật vào trong.
"A!"
Dương vật được đưa vào khoảng một nửa bị chặn lại bởi lớp da thịt bên trong đang khép chặt. Đó là vị trí mà anh đã dừng lại khi ôm Seo Soo-hyun và đâm vào cậu một lúc trước.
"Huu……."
Ki Taeyeon thở dài một hơi lười biếng và dang rộng cái mông đang bị dương vật của anh lấp đầy. Khung cảnh cái lỗ căng phồng không một nếp nhăn đang giật giật thật đáng xem. Đặc biệt là khi anh chà xát vào phần hơi phồng lên theo mạch máu trên dương vật, Seo Soo-hyun rên rỉ và run rẩy dữ dội.
"Hức……. Giám, đốc, ư, nhanh, lên……."
"Cái đm..điệu chảy nước."
Ki Taeyeon nắm lấy xương chậu và lùi hông lại. Lớp niêm mạc bên trong nếm trải hương vị của dương vật dính chặt lấy nó như không muốn nó rời đi, nhưng anh vẫn cố gắng tách đôi đùi đang chạm sát vào nhau ra. Sau đó, anh nhanh chóng giáng dương vật xuống như nghiền nát lớp da thịt bên trong đã nóng bừng lên vì ma sát, khiến nó không kịp cảm thấy tiếc nuối.
Phập!
"A hức!"
Ki Taeyeon không dừng lại cho đến khi hoàn toàn mở đường. Anh đã ăn nằm với cậu vô số lần, Seo Soo-hyun chắc chắn có thể chịu đựng được chừng này. Anh giải phóng pheromone một cách trần trụi và lặp đi lặp lại động tác thúc hông hung bạo. Mỗi khi anh thúc dương vật lên, phần bên trong chưa được khai thông không chịu nổi những cú va chạm liên tiếp mà đẩy lùi lớp da thịt bên trong ra như bị dồn ép.
"A hức, a, a a!"
"Haa……."
Ki Taeyeon vuốt ngược mái tóc đã bắt đầu ướt đẫm mồ hôi và tập trung vào việc thúc dương vật. Mỗi khi đôi chân trắng nõn và cái mông mềm mại của Seo Soo-hyun va vào bắp đùi săn chắc của anh, chúng lại phát ra âm thanh "chát, chát!" dính nhớp và ửng hồng lên. Cái lỗ căng phồng theo hình dạng của dương vật bị đẩy ra ngoài theo cái trụ màu đỏ sẫm một cách tinh vi, nhưng nó lại co rúm lại và ướt đẫm chất lỏng làm tình và dịch tiết.
Phía sau cái mông mũm mĩm là tấm lưng có rãnh dọc theo cột sống, bờ vai thẳng tắp, gáy ửng đỏ và gáy đen nhánh nối tiếp nhau như một bức tranh. Khoảnh khắc đó, một cơn khát không thể diễn tả thành lời trào dâng.
"Hức!"
Dù lớp lông thô ráp chà xát thô bạo vào mông, tất nhiên là cả phần đáy chậu mỏng manh và lớp da mỏng bao quanh cái lỗ, người đàn ông kia vẫn không hề bận tâm mà đâm dương vật vào tận gốc. Sau đó, anh cúi người xuống như muốn che giấu Seo Soo-hyun. Bắp tay trái đang chịu đựng sức nặng gồng lên, những mạch máu xanh biếc nổi lên sắc nhọn.
"cục bông."
"A hức, ư ư, sâu, quá……."
Có lẽ là vì không thể chịu đựng được nữa, Soo-hyun buông thõng vai và có vẻ như đang sờ soạng bụng mình. Ki Taeyeon nhếch mép cười và túm lấy đôi má bầu bĩnh của cậu.
"Chẳng phải em bảo là vào sâu trong lỗ, thích lắm sao……. Hửm?"
"A, không, không phải mà……."
Nước mắt tuôn trào từ đôi mắt đục ngầu vì ngập trong khoái cảm. Ki Taeyeon biết rõ rằng cậu không khóc vì tủi thân, anh liền áp môi vào và liếm sạch những giọt nước mắt đó.
"Khó chịu vãi."
Từ trước đến giờ anh chưa từng nghĩ tư thế từ phía sau lại khó chịu đến vậy, nhưng việc khó có thể nhìn rõ mặt Seo Soo-hyun khiến anh cảm thấy vô cùng bực bội.
"Không phải à? Haa, vậy, không, phải cái, gì."
Mỗi khi anh thúc hông, câu nói lại bị ngắt quãng. Không giống như chủ nhân đang cằn nhằn vì quá sâu, lớp niêm mạc bên trong mút dương vật của anh không một kẽ hở. Có lẽ vì vẫn còn hơi sốt mà chất lỏng làm tình và dịch tiết tan chảy nhanh hơn trên lớp da thịt nóng rực, mút lấy cái dương vật đang cương cứng một cách ngoan ngoãn.
"Haa, hức, ư!"
"Lỗ thì bắn đầy nước, dương vật cũng bắn đầy nước."
Ki Taeyeon buông đôi má ửng hồng ra và vươn tay xuống dưới. Anh nắm lấy dương vật đang cương cứng và dùng ngón cái chà xát vào đầu khấc, chất dịch nhờn dính nhớp bắn ra. Anh dùng những ngón tay còn lại xoa nắn dương vật của Seo Soo-hyun và dùng ngón cái chà xát thô bạo vào quy đầu. Bụng cậu hóp sâu vào vì bị kích thích mạnh và lớp niêm mạc bên trong co rút lại như muốn cắn đứt dương vật.
"A, hức, hức! A!"
Soo-hyun đang cào xé ga giường bấu víu ngón tay vào cổ tay của Ki Taeyeon một cách khó khăn. Vì ngoài cổ tay anh ra không còn chỗ nào khác vững chắc để cậu bám víu vào cả. Những giọt nước mắt rơi xuống lã chã, nước miếng cũng chảy ra từ đôi môi hé mở. Sau khi xuất tinh, dương vật lại cương cứng trở lại chỉ trong vài giây, khi bị bóp chặt, trước mắt cậu lóe lên màu đỏ rực. Dường như não cậu sắp chín vì khoái cảm chứ không phải vì sốt. Khoái cảm sắc bén bắt đầu từ dương vật lan lên bụng và cột sống rồi đánh mạnh vào gáy cậu.
"Hức!"
Đó là khoảnh khắc cậu hớp lấy không khí một cách vội vã để mong chờ một cảm giác to lớn sắp ập đến.
"A hức, tại sao!"
Bàn tay đang kích thích quy đầu bịt kín đầu khấc lại. Seo Soo-hyun run rẩy và ngửa đầu ra sau. Cơ thể cậu đã hoàn toàn suy sụp từ lâu nên việc giữ vững cổ cũng rất khó khăn, nhưng cậu không thể chịu đựng được nếu không nhìn Ki Taeyeon. Đặc biệt là khi anh dựng thẳng người và rụt cánh tay đang chống đỡ cơ thể lại. Giờ thì cậu cũng không thể bám víu được nữa rồi.
"Tại sao là tại sao."
Khi ánh mắt họ chạm nhau, người đàn ông kia nhe răng cười man rợ.
"Đã lăn lộn như chó rồi thì phải cùng nhau bắn chứ."
"Hiức! A, a a, a a a……!"
Phập, phập!
Tiếp theo đó là những cú thúc hông bạo lực được tiếp tục. Seo Soo-hyun không thể thốt ra được một tiếng rên rỉ tử tế. Mỗi khi đôi đùi đẫm mồ hôi va vào nhau, mỗi khi âm thanh ma sát ướt át vang lên từ bên dưới và mỗi khi cậu cảm nhận được cảm giác dương vật nghiền nát lớp niêm mạc bên trong, chỉ có tiếng thở hổn hển hòa lẫn tiếng khóc cứ tuôn ra không ngừng.
"Huu, địt mẹ, bên trong sao mà……."
Ki Taeyeon nghiến răng nghiến lợi nói. Bắp đùi, tất nhiên là cả bụng, ngực và cằm đều gồng lên, toàn thân anh trở nên rắn chắc. Có lẽ là vì bên trong bụng bị kích thích ngay cả khi đang bị sốt nhẹ mà lớp da thịt bao bọc lấy dương vật nóng hơn bình thường. Hơn nữa, lớp niêm mạc bên trong vốn đã mềm nhũn vì lặp đi lặp lại động tác thúc dương vật dường như sắp tan chảy và dính chặt vào dương vật, hòa làm một với nó.
'Đây không phải là đang giao phối mà.'
Ki Taeyeon nghĩ đến kỳ phát tình của alpha mang đặc điểm giống loài chó sói nhưng vẫn không ngừng thúc hông.
"A hức!"
Có lẽ là vì không thể chịu đựng được nữa, Seo Soo-hyun vặn vẹo cơ thể và dồn lực vào mông. Do phản ứng đó mà cái lỗ co thắt lại một cách dữ dội, siết chặt lấy cái dương vật đang dính chặt lấy nó. Cảm giác muốn bắn bị kìm nén ép buộc xuyên qua đầu cậu trong nháy mắt.
"Khưt……."
Ki Taeyeon cau mày và rụt ngón tay đang nắm lấy dương vật của Soo-hyun lại. Sau đó, anh đổ tinh dịch của mình vào bên trong cái bụng nóng hổi và vuốt ve dương vật đang nắm trong tay một cách điên cuồng.
"A hức! Hức! Huức……."
Khoái cảm tích tụ từ từ bùng nổ cùng một lúc khiến Soo-hyun vừa khóc vừa bắn tinh. Cái eo gầy gò run rẩy dữ dội co giật, cái lỗ đang ngậm lấy dương vật cũng giật giật theo và cố gắng nhào nặn cái trụ dương vật mà nó đang ôm ấp.
"Haa……."
Người đàn ông kia từ từ rụt hông lại như đang tận hưởng dư âm của việc xuất tinh, giữ nguyên dương vật đang cắm sâu bên trong và nhẹ nhàng xoay hông.
"Hức, ư……."
Soo-hyun khẽ rên rỉ, dường như ngay cả điều đó cũng là một sự kích thích. Ki Taeyeon nắm lấy mông cậu đỡ lấy cơ thể sắp đổ sụp xuống và quan sát cái dương vật đang từ từ rút ra và cái lỗ đang ngậm lấy dương vật một cách chăm chú. Cái dương vật bóng loáng vì ướt đẫm chất lỏng làm tình thay đổi màu sắc khi nó được rút ra. Do chất dịch nhờn dính đầy đặc do anh đã bắn quá nhiều tinh dịch nên càng về cuối nó càng trở nên nhợt nhạt. Sau khi xuất tinh, dương vật vẫn nở to bên trong Seo Soo-hyun, khi nó thoát ra thì nó đã hoàn toàn cương cứng.
Ki Taeyeon xoay người Soo-hyun như thể sắp ngã xuống. Sau đó, anh không thương tiếc cắn vào đôi môi đang thở dốc một cách thô bạo. Nếu được, anh muốn đâm lưỡi vào cái nơi ướt át đó ngay lập tức, nhưng anh đã nương tay vì Seo Soo-hyun đang quá mệt mỏi.
"Haa, hức, huức……."
Lúc đó Seo Soo-hyun giơ cánh tay đang run rẩy như một động vật ăn cỏ mới sinh ra và ôm lấy má anh. Ki Taeyeon chỉ im lặng quan sát những gì mà người yêu bé nhỏ của anh đang làm.
"thơm e……."
"thơm?"
"Hôn, hức, muốn, hun……."
Có lẽ là vì không đủ sức để ngẩng đầu lên mà Soo-hyun nũng nịu đòi hôn. Không phải là hôn môi mà là hôn má. Anh cảm thấy thật nực cười nhưng Ki Taeyeon lại khẽ bật cười.
"Em vẫn còn là em bé à?"
Tất nhiên, anh vừa nói vừa cúi xuống. Có lẽ là cậu muốn nói rằng mình muốn làm chứ không phải là đòi anh làm nên Soo-hyun chu môi ra hôn chụt một tiếng rồi lén lút thè lưỡi ra. 'Thấy chưa.' Trước sự đáng yêu đến rợn người, Ki Taeyeon cong khóe môi lên và há miệng ra. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn nóng hổi dễ dàng len vào giữa hai hàm răng anh. Đó là nhiệt độ thỏa mãn như mọi khi.
"Ấm áp……."
Soo-hyun ngây người thốt ra từ ngữ trong đầu. Chỉ là cậu cảm thấy ấm áp nên lẩm bẩm nói từ "ấm áp" thôi, nhưng cậu đã cảm nhận được dấu hiệu cho thấy người đàn ông kia cảm thấy thật nực cười. Nhờ được Ki Taeyeon ôm vào lòng mà dù anh không cử động nhiều thì cậu vẫn cảm nhận được rõ ràng dấu hiệu đó.
"Người ấm áp không phải là anh mà là em đấy."
Bàn tay to lớn áp lên trán cậu. Sau khi lăn lộn với Ki Taeyeon một trận, cậu lại đi tắm nên có vẻ như cơ thể cậu hơi ấm lên.
"Không sốt đâu."
Soo-hyun vẫn đang dụi mặt vào lồng ngực trần của anh một cách uể oải, đến lúc này cậu mới hơi ngẩng người lên. Cậu đang được người đàn ông kia ôm vào lòng khi anh đang ngồi tựa lưng vào thành giường. Việc dồn lực vào eo không có gì khó khăn cả.
"Khỏe rồi cái gì mà khỏe."
Ki Taeyeon nhăn trán như thể cậu đang nói những điều vớ vẩn. Tiếp theo đó, bàn tay đang đặt trên trán cậu di chuyển xuống má và ôm lấy khuôn mặt cậu.
"Vẫn còn hơi sốt mà."
"Thì là tại em thấy có một chút thôi, nếu ngủ một giấc thì ngày mai em sẽ khỏe lại hoàn toàn đó."
Seo Soo-hyun vẫn líu lo nói dù Ki Taeyeon đang túm lấy cằm cậu.
"Người ta bảo nếu đổ mồ hôi đầm đìa khi còn sốt nhẹ thì cảm cúm cũng sẽ bay biến hết đó. Em không tin mấy chuyện như pha ớt bột vào rượu soju uống là khỏi bệnh đâu, nhưng em thấy đổ mồ hôi thì ổn."
Thực ra việc đổ mồ hôi đầm đìa thì sẽ khỏi bệnh cũng chỉ là một lời đồn vô căn cứ, nhưng hôm nay cậu thật sự cảm thấy nếu mình ngủ một giấc thật ngon thì chắc chắn sẽ khỏi bệnh hoàn toàn. Không hiểu sao cậu có linh cảm như vậy.
"Ai lại pha ớt bột vào rượu soju mà uống."
Ki Taeyeon nhướn mày nhìn cậu như thể anh vừa nghe thấy một điều gì đó thật kỳ lạ.
Có vẻ như anh chưa từng nghe đến những điều này vì anh lớn lên ở Seoul. "Ngày xưa mấy ông bà lão trong làng hay nói thế. Bà em bảo toàn nói vớ vẩn nên em không tin. Với lại, khi bị bệnh thì uống trà chanh hoặc trà gừng tốt hơn nhiều so với rượu soju."
Nghĩ lại thì, có lẽ trà chanh tốt cũng là vì nó giàu vitamin. Lần này cậu uống nước cam rồi cảm thấy khỏe hơn nên có vẻ như vitamin thực sự có tác dụng tốt.
"Dù sao thì sáng mai em sẽ khỏe hẳn thôi. Tâm trạng em rất tốt và cơ thể em cũng rất ổn nữa."
Cơ thể hơi mệt mỏi nên có vẻ như cậu sẽ ngủ ngon. Cho đến khi kết thúc cuộc làm tình, tất nhiên là ngay cả khi Ki Taeyeon tắm rửa cho cậu thì cậu vẫn duy trì được tinh thần tỉnh táo, có lẽ vì thế mà cơn buồn ngủ ập đến muộn màng. Dù vậy thì hôm nay vẫn đỡ hơn so với mọi khi. Họ đã hôn nhau rồi lại tiếp tục làm tình nên không chỉ dừng lại ở một lần, nhưng nó đã kết thúc nhanh hơn nhiều so với những ngày bình thường. Có vẻ như anh lo lắng về việc cậu còn hơi sốt nên đã kết thúc sớm. Nhờ vậy mà Soo-hyun vẫn hiếm hoi mở to mắt ngay cả sau khi tắm xong. Đừng nói đến cơ thể, ngay cả tinh thần cậu cũng mệt mỏi đến mức mí mắt cậu sắp sụp xuống, nhưng hiện tại đầu óc cậu rất tỉnh táo và cậu cảm thấy khoảnh khắc này quá hạnh phúc nên cậu muốn trò chuyện với Ki Taeyeon thêm một chút nữa.
À, trò chuyện. Soo-hyun lúc này mới nhớ ra chủ đề trò chuyện mà cậu đã gác lại. Vấn đề đã được giải quyết ổn thỏa nên giờ là lúc họ trò chuyện về vấn đề đó.
Cậu đang ngồi trên đùi Ki Taeyeon nên tầm nhìn của cậu cao hơn anh một chút. Cậu nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia, Ki Taeyeon nhướng mày với vẻ mặt "sao?".
"Lúc nãy anh ổn không ạ?"
"Cái gì?"
"Chuyện ấy ạ."
"Sao, anh kết thúc nhanh quá à? Muốn làm thêm một lần nữa không?"
Vì cậu đang ngồi đối diện với anh nên bàn tay đang đặt trên eo anh từ từ di chuyển xuống mông cậu. Sau khi bị cảm, cậu luôn nhớ mặc đồ ngủ mỏng nên không phải là trên da thịt trần trụi hay trên đồ lót như mọi khi, nhưng cậu không hề ngu ngốc đến mức không cảm nhận được việc anh đang vỗ nhẹ vào mông cậu.
"Không phải vậy, lúc em nằm sấp ấy ạ."
"Em không nhớ việc anh đã đâm vào em rất ngon à?"
"Trước đó anh đã hơi khựng lại mà."
Soo-hyun quan sát gương mặt đang hơi cau có của anh. Trong lúc làm tình cậu đã nằm sấp nên cậu chưa kịp nhìn mặt người đàn ông kia, nhưng không hiểu sao cậu lại nghĩ rằng nếu là anh thì anh đã nhận ra ý định của cậu ngay lập tức.
"Em muốn anh đừng bận tâm về ngày hôm đó."
Cậu đã biết anh nhận ra lý do cậu nằm sấp từ lâu rồi. Seo Soo-hyun nhẹ nhàng nói thêm như thể cậu chưa từng ngậm miệng lại.
"Thật ra em nghĩ chắc anh cũng không bận tâm nhiều lắm đâu."
Có lẽ việc cậu tránh tư thế giống như lần làm tình đầu tiên không phải là sự quan tâm mà chỉ là một hành động xuất phát từ vô thức. Seo Soo-hyun biết rằng Ki Taeyeon sẽ như vậy.
"Dù sao thì anh cũng đã xin lỗi rồi……."
Ừm, Soo-hyun từ từ lựa lời.
"Anh cũng dùng loại thuốc kỳ lạ đó nên mới thế mà đúng không. Tất nhiên là em hoàn toàn không có lỗi trong chuyện đó nên anh phải xin lỗi em là đúng rồi."
Không biết chừng người đã dùng thuốc kia chắc đã bị một phen tơi bời. Nhân tiện thì tại sao người ta lại dùng loại thuốc đó với anh nhỉ? Câu hỏi cứ trào dâng, nhưng Soo-hyun không nghĩ rằng Ki Taeyeon sẽ truy hỏi lý do đó khi anh xử lý đối phương nên cậu đã không đi lạc đề mà truyền đạt suy nghĩ của mình một cách rành mạch.
"Em đã quên hết chuyện đó rồi, nhưng em thấy anh có vẻ bận tâm trong kỳ phát tình vừa rồi nên em nói ra để anh đỡ lo lắng. Lúc nãy em bảo muốn làm từ phía sau cũng là vì em nghĩ phải giải quyết vấn đề này trước đã nên em mới nằm sấp xuống."
"Giải quyết vấn đề?"
Ki Taeyeon đang im lặng lắng nghe đến lúc này mới mở miệng.
"Có lẽ anh không thể làm tư thế đó được. Anh cảm thấy có lỗi với em. Nên em mới làm như lúc đó. Nhân tiện thì em không hề thấy sợ hay gì đâu nha. Em cũng không nhớ gì về ngày hôm đó cả."
"À, ý em là anh sẽ không cương khi làm từ phía sau nên em đã chủ động giải quyết vấn đề trước à?"
"Em không nghĩ chính xác như vậy, nhưng nhìn theo một cách nào đó thì có vẻ như cũng gần giống……."
Ki Taeyeon bật cười nhưng vẫn không tránh ánh mắt của Soo-hyun. Anh cảm thấy vừa buồn cười vừa có chút khó tả khi cậu nói rằng mình đã vô tư nằm sấp xuống vì lo lắng rằng anh sẽ bận tâm về ký ức của ngày hôm đó. Anh chưa bao giờ nghiền ngẫm những gì mình đã làm với Seo Soo-hyun trong căn phòng nhỏ nối liền với siêu thị cũ kỹ. Ký ức của anh đã bị xóa bỏ và thời điểm anh tìm lại được ký ức đó là khi anh đang đứng trước mặt Seo Soo-hyun đang trong kỳ phát tình nên mọi chuyện đã qua loa cho xong. Tương tự như vậy khi Seo Soo-hyun yêu cầu anh xin lỗi. Vốn dĩ Ki Taeyeon chưa từng xin lỗi ai cả. Việc anh thuận miệng nói lời xin lỗi chân thành đã là chuyện chưa từng có. Không phải là anh hối hận về sai lầm mà mình đã gây ra và cảm thấy tội lỗi. Mọi chuyện đã kết thúc một cách suôn sẻ. Không hơn không kém. Anh cũng bận dụ dỗ Seo Soo-hyun nữa.
"Phải cảm ơn em mới được nhỉ?"
Và đến bây giờ Ki Taeyeon vẫn không hối hận về khoảnh khắc đó.
"Nếu anh thấy đáng cảm ơn thì anh cứ nói cảm ơn là được rồi."
Nhờ vậy mà anh đã có được Seo Soo-hyun. Anh chưa từng có cảm giác hối lỗi với ai nên anh không biết cảm xúc kỳ lạ mà anh đang cảm nhận được có phải là sự hối lỗi với Seo Soo-hyun hay không. Chỉ là anh chắc chắn rằng mình không hối hận về quá khứ của mình. Thậm chí anh còn biết ơn chính mình trong quá khứ đã uống thuốc và đi đến siêu thị.
"Ít nhất thì anh cũng đừng giấu kín lòng biết ơn và lòng xin lỗi mà hãy thể hiện chúng ra ngay. Người ta bảo phải thật thà, nhưng không có nghĩa là trong mọi tình huống mình đều nên thật thà mà đúng không? Nhưng em thấy những điều như lòng biết ơn và lòng xin lỗi thì thật thà cũng không có gì là xấu cả."
Nếu không phải là ngày hôm đó thì xác suất Seo Soo-hyun đang ở trong vòng tay anh bây giờ là bao nhiêu? Ki Taeyeon biết rằng Seo Soo-hyun gần như đã tự lăn vào cuộc đời anh. Không chỉ đơn giản là cậu đã tỏ tình trước. Mà còn là tất cả những khoảnh khắc cậu đưa anh vào không gian của cậu, tỏ ra vui vẻ, ngoan ngoãn ôm lấy anh và cuối cùng hét lên rằng cậu thích anh.
"Nếu không thì……."
Liệu mình có buông tha cho Seo Soo-hyun không? Ki Taeyeon áng chừng mối quan hệ của họ sẽ khác đi như thế nào nếu Seo Soo-hyun không tỏ tình với anh, hoặc là nếu cậu không trao trái tim cho anh. Có vẻ như sẽ không có gì thay đổi đặc biệt cả. Bởi vì dù sao thì anh cũng sẽ trói chân cậu ở nơi này. Chỉ là Seo Soo-hyun sẽ không ngoan ngoãn ôm lấy anh và líu lo nói những điều này nữa thôi.
"À, còn yêu nữa."
Soo-hyun đang ngáp vì buồn ngủ chợt nhớ ra một điều gì đó và nối thêm vào câu nói. Vì đôi mắt cậu ngập tràn sự buồn ngủ mà đuôi mắt hơi trễ xuống khiến người ta liên tưởng đến một gương mặt tươi cười. Ki Taeyeon khẽ chạm vào má cậu đang tươi cười. Đó là một hành động vô thức.
"Anh nghĩ Seo Soo-hyun biết rõ điều đó mà không cần anh nói chứ."
"Biết gì ạ?"
Ki Taeyeon lả lơi nói.
"Việc anh yêu Seo Soo-hyun đến điên cuồng đó."
Dù không cảm nhận được sự hối lỗi với Seo Soo-hyun nhưng anh có thể nhận thức rõ ràng về cảm xúc yêu thương. Vì sự khác biệt rất rõ ràng. Ki Taeyeon đang cảm nhận cảm xúc đang ngứa ngáy đâu đó trong cơ thể mình mỗi ngày. Việc cảm xúc này là một cảm xúc chưa từng trải qua cũng không khác gì sự hối lỗi hay cảm giác tội lỗi. Nhưng không giống như những điều đó, nó tấn công anh bất cứ lúc nào nên giờ anh đã có thể biết rõ tên của nó. Và anh không phải là một người phủ nhận cảm xúc của mình.
"Em cũng yêu anh lắm."
"Anh biết."
Nên em mới ngoan ngoãn ôm lấy anh.
"Em cũng biết anh yêu em mà. Ừm, nghĩ lại thì có vẻ như tình yêu không cần phải nói ra cũng đủ cảm nhận được."
Cảm giác hạnh phúc trào dâng từ đầu ngón chân khiến Soo-hyun tươi cười và áp môi vào môi Ki Taeyeon. Dù là khi làm tình hay khi hôn môi sau khi trò chuyện, cậu đều cảm thấy hạnh phúc tột cùng. Đêm nay vấn đề khiến cậu âm ỉ lo lắng đã được giải quyết nên cậu càng cảm thấy như vậy hơn. Sau khi kết thúc nụ hôn nhẹ nhàng, cậu khẽ ngẩng đầu lên, bàn tay to lớn ôm lấy gáy cậu rồi kéo cậu về phía anh một cách trắng trợn. Đôi môi vừa tách rời lại chồng lên nhau, lần này là hơi thở hòa quyện cùng với nhiệt độ cơ thể.
"Ưm……."
Soo-hyun rên rỉ một tiếng khẽ khàng và nhắm mắt lại. Cơn buồn ngủ mà cậu đã cố gắng chống chọi bấy lâu dường như đang xua tan cơn sốt nhẹ, cả cơ thể lẫn tinh thần cậu đều trở nên uể oải hơn.
"Sao lại ngủ gật trong lúc hôn vậy."
Một giọng nói trầm thấp hòa lẫn tiếng cười vọng đến từ bên kia ý thức chập chờn. Bỗng một sự giác ngộ nhỏ bé tìm đến Soo-hyun. Điều đang xua đuổi cơn sốt đang sôi sục không phải là việc tắm nước ấm hay cơn buồn ngủ đang ập đến. Mà là người đàn ông đang ôm lấy cậu. Nhiệt độ cơ thể của Ki Taeyeon đang cướp đi cơn sốt nhẹ của cậu.