Cherry Cake - Chương 8

‘Anh định nhìn thủng mặt tôi à.’

Seo Su-hyeon vừa lầm bầm trong lòng vừa gắp thêm một miếng bánh kem đã cắt đẹp đặt trước mặt mình. Rồi cậu cầm đũa trên một tay và nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa đối diện. Trông cậu cứ như thể đang chờ Ki Tae-yeon ăn trước vậy.

“Gì đấy?”

Như thể thấy cái bộ dạng ấy của cậu buồn cười lắm, Ki Tae-yeon lúc này mới động đậy. Vì cái bàn thấp nên thân hình to lớn của anh ta bị co rúm lại.

“Tôi đang chờ Giám đốc ăn trước ạ?”

“Kính trọng người lớn à?”

Người đàn ông cười mỉm rồi nghiêng đầu. Nhờ vậy mà má của anh ta bị bàn tay to lớn xoa nhẹ.

Seo Su-hyeon nóng lòng nên vội vàng gật đầu. Cậu ăn nhiều thì có, chứ không hẳn là tham ăn, nhưng vì đã nếm thử tân thời bằng macaron rồi, cậu muốn nhanh chóng ăn thử xem bánh kem cherry có vị gì.

“Chú không thích mấy thứ này lắm. Cục cưng ăn một mình đi.”

“Không được ạ.”

Nghe cậu đáp lại khá dứt khoát, người đàn ông vẫn chống cằm, nhếch mày lên. Seo Su-hyeon không thể nói lại chính xác những gì cậu đã nghe từ Kang Yi-seon, nên cậu nuốt đại một lời nào đó.

“Chú đã vào nhà tôi rồi mà. Vì chú đến chơi nên chú nhất định phải ăn. Bà bảo không được đối đãi khách không tốt.”

Ngẫm lại cũng thấy lạ. Chú ta cười khi cậu hỏi có ăn không, nên cậu mới mời vào nhà, giờ lại bảo không ăn thì cậu biết làm sao.

“Giờ lại thành khách rồi cơ đấy.”

Ki Tae-yeon cười khậc khậc như thể có gì đó rất buồn cười, rồi cầm đũa đâm phập vào bánh và kem, cắt đôi miếng bánh rồi đưa đại lên miệng. Seo Su-hyeon chỉ gục đầu xuống nhìn đĩa bánh của mình sau khi đã xác nhận là người lớn đã ăn trước rồi. Nhưng tay cậu đã nhanh hơn một bước.

Màu sắc thì hình như cherry đóng hộp đẹp hơn ấy nhỉ.

Cậu cẩn thận cầm cuống cherry để kem tươi không dính vào tay, rồi cho cherry vào miệng trước.

“Á!”

Vì muốn cảm nhận hương vị ngay lập tức nên cậu đã cắn vào phần dày nhất của quả, thì ra bên trong có hạt, răng cậu va vào một vật thể cứng.

‘ Khác với dâu tây, cherry có hạt à.’

Bên tai cậu vang lên tiếng cười khẩy như thể không nói nên lời, nhưng Seo Su-hyeon không hề để ý mà dùng lưỡi đẩy viên hạt tròn tròn sang má trái, rồi nhai cherry ở bên phải. Một vị ngọt sảng khoái mà cậu chưa từng được trải nghiệm trước đây tan chảy trong miệng cậu.

‘Cherry tươi có vị như thế này đây.’

Không hề cảm nhận được vị siro nhân tạo nào như cherry đóng hộp mà cậu từng ăn. Ngược lại, vị ngọt tự nhiên lan tỏa từ kẽ răng và trườn lên lưỡi cậu. Cậu cứ nghĩ màu đỏ của nó không được đẹp, nhưng hương vị của nó ngon đến mức cậu cảm thấy ngại nếu so sánh với cherry đóng hộp.

Nuốt cherry, Su-hyeon ngọ nguậy lưỡi và vét sạch cả phần thịt bám trên hạt, rồi xòe lòng bàn tay và nhổ hạt lên đó. Phần thịt còn sót lại trên hạt màu vàng có màu đỏ gần như tím. Cậu cảm giác nếu cậu cứ nắm nó như thế này thì lòng bàn tay cậu sẽ bị nhuộm màu tím mất.

“Tôi chưa ăn cherry bao giờ đâu ạ.”

Seo Su-hyeon không hề hay biết Ki Tae-yeon đang nhìn cậu với ánh mắt như đang đánh giá cậu, cậu cứ líu ríu kể lể những cảm nhận của mình về cherry tươi. Mặc kệ cậu, Ki Tae-yeon vừa dùng đầu lưỡi xoa xoa má vừa quan sát Seo Su-hyeon. Anh ta có cảm giác mát mẻ ngay khi cậu tháo mũ, thì ra cậu đã cắt tóc. Khuôn mặt cậu hiện rõ ra.

‘Nhìn kiểu gì thì cũng là omega, sao không ngửi thấy pheromone nhỉ.’

Khoảnh khắc môi cậu mấp máy không ngừng rồi từ từ hé ra nhả hạt cherry ra, vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh ta như một dư ảnh. Anh ta đã nghĩ đến việc chà “cái đó” lên khuôn mặt kia từ lâu rồi, nhưng dù thế nào anh ta cũng không ngờ là một gương mặt chỉ đang ăn cherry thôi cũng có thể khiến anh ta hưng phấn.

“Tôi chưa từng thấy bánh kem cherry bao giờ luôn đó ạ. Những chiếc bánh kem con từng thấy hầu như đều là bánh kem khoai lang, hoặc không thì là bánh kem tươi thôi à. Cherry với hoa quả trên kem tươi thì tôi từng thấy rồi ạ….”

Có lẽ vì ở ngoài trời lạnh rồi vào trong nhà nên gò má cậu ửng hồng, đôi môi căng mọng không ngừng chuyển động khi cậu nói, và hàng mi dài cụp xuống vì cậu quá tập trung vào chiếc bánh kem, tất cả đều kích thích ham muốn của anh ta.

Vẫn còn là lông tơ, rõ ràng không phải gu của mình mà. Ki Tae-yeon vẫn giữ tư thế chống cằm, nhìn chằm chằm vào đối phương đang hăng say dùng đũa mà không hề động đến bánh. Ánh mắt lướt qua như rắn trườn cực kỳ dai dẳng, nhưng Seo Su-hyeon chỉ chú tâm vào bánh kem nên vẫn chưa nhận ra sự khác thường ấy.

“Hình như kem này là người ta trộn với cherry ngâm đường để tạo màu ấy ạ. Có cherry nhúng bên trong nữa nên ngon mà màu cũng đẹp nữa ạ. Sao người ta nghĩ ra cách làm chiếc bánh kem này hay vậy nhỉ ?”

Seo Su-hyeon hào hứng kể lể những cảm nhận về chiếc bánh kem khi được nếm một hương vị mới. Có vẻ như họ đã xếp những lớp kem màu đẹp mắt dày lên nhau, đặt cherry tươi cắt đôi lên trên, rồi lại cho kem lên trên. Mỗi khi cắn một miếng là cậu lại cảm thấy vui vẻ lâng lâng khi nếm được vị bánh mềm, kem ngọt và cherry tươi mát.

“Mà sao chú lại chọn bánh kem cherry ạ? Mùa đông thì bánh kem dâu tây phổ biến hơn chứ?”

Cậu không hay ăn bánh kem nên cậu không biết rõ lắm, nhưng mùa đông thì dâu tây là mùa chính vụ nên cậu chỉ đoán mò thế thôi. Vậy cherry cũng là mùa đông luôn ạ? Một câu hỏi vô nghĩa chợt nảy ra trong đầu cậu.

Dù cậu quan tâm đến nấu ăn, nhưng chuyện đó chỉ giới hạn ở những món ăn có thể làm bằng những nguyên liệu có thể dễ dàng tìm thấy ở vùng quê, ngoài ra thì cậu không mấy quan tâm đến những thứ khác, nên cậu cũng không biết mùa nào thì mùa gì nếu không phải là những loại quả phổ biến. Sau một hồi suy nghĩ kỹ càng, cậu nghĩ không chừng cherry là hàng nhập khẩu cũng nên.

“Bảo mua đồ gì mà trẻ con thích thì nó mua cái này về đấy.”

“Chú nhờ người khác mua ạ?”

“Mà chú tự đi thì sao nào?”

“Chẳng phải hối lộ thì người đưa phải chọn sao ạ? Giám đốc là người có địa vị cao nên chắc bận lắm, nên không còn cách nào khác…….”

Seo Su-hyeon bỏ ngoài tai cái cách xưng hô gọi cậu là trẻ con. Dù cậu không thích bị coi là trẻ con cho lắm, nhưng sống chung với những người lớn tuổi thì cậu cũng quen với việc bị đối xử như trẻ con rồi.

Trên hết, bánh kem quá ngon nên cậu chẳng có thời gian mà để bụng vì những chuyện nhỏ nhặt. Lớp kem tươi mịn màng, những quả cherry gắn trên bánh, bánh mềm mại, mọi thứ đều vừa ngọt vừa mềm nên rất ngon.

“Khó ưa thật, đúng là.”

Nghe giọng nói trầm thấp, Seo Su-hyeon nhét đầy bánh vào miệng rồi liếc nhìn sắc mặt của Ki Tae-yeon. Dù anh ta nói khó ưa, nhưng biểu cảm của anh ta không đến nỗi tệ.

“Cậu học cái kiểu ‘hối lộ là người đưa phải chọn’ từ ai thế?”

“Tôi không học mà là tôi nghĩ vậy ạ? Thường thì người ta nói là tỏ lòng thành mà đúng không? Mà đã là tỏ lòng thành thì người cần thể hiện thành ý phải làm chứ, nên tôi mới nghĩ vậy.”

“Su-hyeon à. Chú không đáng sợ à?”

Su-hyeon đang gắp miếng bánh kem thứ hai thì chớp mắt.

Cậu chẳng có lý do gì để sợ người đàn ông kia cả. Chú ta chưa từng đe dọa cậu, cũng chưa từng lớn tiếng với cậu, thì có lý do gì để cậu phải sợ chứ. Dù cậu có nghe những người lớn trong làng xì xào là chú ta là “đầu gấu”, nhưng dù chú ta có là thật hay không thì cũng chẳng liên quan gì đến cậu.

“Người cho ăn thì không phải là người đáng sợ ạ.”

“Hừm…….”

“Với cả Giám đốc cũng có làm gì hại tôi đâu.”

Nếu chú ta ăn quỵt tiền thuốc lá của cậu thì có lẽ cậu đã thù dai rồi, nhưng chú ta có làm thế đâu.

“Nếu chú đến để hãm hại em thì sao?”

“Chú nói về chuyện đất đai ạ? Tôi đâu có nói là không bán đâu ạ. Tôi sẽ nghe theo quyết định của các bà. Nhưng chú phải trả giá cao đấy ạ. Các bà bảo là sẽ làm việc để không xảy ra chuyện gì cả nên bảo đừng lo lắng quá……. À, với cả người đến để hãm hại người khác thì chẳng ai lại nói trước như chú đâu ạ.”

Chỉ nhìn vẻ mặt hỏi cậu có sợ không thôi cũng biết anh ta là một kẻ cáo già rồi.

Su-hyeon nói hết những gì cần nói rồi cũng giống như lúc nãy, cậu tấn công những quả cherry được đặt trên bánh trước. Lần này cậu không cắn vào đúng giữa quả mà cắn từ bên mép rồi khéo léo lấy hạt ra. Vừa nhả hạt tròn xoe cùng với cuống, cậu lại chạm mắt với người đàn ông đang nhìn cậu.

‘Chắc đầu mình buồn cười lắm’.

Seo Su-hyeon sờ nhẹ lên phần tóc mái ngắn ngủn và hỏi.

“Sao chú cứ nhìn vậy? buồn cười lắm hả?”

“Vì kỳ lạ.”

Ki Tae-yeon không đáp mà nói một điều khó hiểu rồi chỉ ăn cherry bắt chước Su-hyeon.

Cái gì kỳ lạ chứ? Đầu mình à? Su-hyeon đoán đại rồi cắt bánh kem bằng đũa và đưa vào miệng. Cậu nhét đầy bánh vào miệng đến nỗi hai má phồng lên, và vị ngọt ngào lan tỏa khắp đầu lưỡi.

Cậu đang định nấu canh rong biển ăn tối, nhưng không ngờ cậu lại được ăn bánh kem, nên coi như là một bữa tiệc sinh nhật thay cho canh rong biển cũng được.

“Mà hôm nay là Giáng sinh mà chú vẫn bận ạ?”

Cuộc trò chuyện quay trở lại điểm ban đầu.

“Thành thật mà nói, trông chú có vẻ không đi nhà thờ hay nhà thờ đạo…….. Thường thì người ta dành thời gian với gia đình hoặc người yêu mà ạ. Hôm nay là ngày 25 nên cũng là ngày lễ nữa.”

“Ý là sao không cắm mặt vào lỗ omega mà lại mò xuống tận đây à?”

Ki Tae-yeon kéo khóe miệng lên như thể đang cười. Có lẽ vì anh ta đang chống cằm nghiêng nên cậu cảm thấy có vẻ tinh nghịch rõ rệt. Seo Su-hyeon chỉ chớp mắt trước cách dùng từ khiến cậu choáng váng cả đầu. Mặt cậu tự nhiên đỏ bừng lên. Không phải là cậu không biết gì về tình dục, mà chỉ là cậu hoàn toàn không có khả năng miễn dịch với những từ ngữ như vậy. Có lẽ vì cậu là omega nên cậu càng cảm thấy như thể mình đang bị quấy rối tình dục.

“À, không…….không nói đến mức đó ạ.”

“Ngày mấy thằng alpha tranh nhau đi cắn múi ở chỗ xịn thì khách sạn chật ních còn gì.”

Mấy alpha có phải ai cũng thế này không? Chẳng lẽ vì chú ta nhiều tuổi nên chú ta mới thản nhiên nói ra những từ ngữ như vậy, hay là vì chú ta là alpha nên chú ta mới nói những lời đó một cách vô tư thế? Cậu hoang mang.

Thấy cậu chỉ ngơ ngác nhìn, Ki Tae-yeon cười khúc khích rồi đứng thẳng người lên. Những ngón tay đang đỡ mặt chú ta từ từ hạ xuống chạm vào chiếc bàn thấp.

“Ở cái làng này thì mấy cái kiểu Giáng sinh này chẳng có ý nghĩa mẹ gì cả.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo