Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
"Tôi đã cho người theo dõi rồi, nhưng ông ta lẩn như lươn ấy. Với lại nếu định gặp tôi thì ông ta đã đến văn phòng tôi rồi. Chẳng phải phải bán đất để kiếm tiền à?"
Nghe có lý thật. Vậy thì rốt cuộc ông ta định gặp ai chứ?
Soo-hyun nhìn xuống cổ tay tím bầm như thể đang nhìn vào một nơi nào đó vô định.
'Đất của con ở chỗ thằng khốn đó rồi.'
Không hiểu sao cậu cảm thấy hơi khó để nhắc đến chuyện đó.
"......"
Seo Soo-hyun thở chậm rãi và tựa đầu vào thành bồn tắm. So với nhà ở quê, có một điểm đặc biệt tốt ở nhà người đàn ông kia, đó chính là chiếc bồn tắm rộng rãi này. Những lúc đứng dưới dòng nước nóng, cậu đôi khi muốn ngâm mình trong bồn, và giờ đây cậu rất vui vì có thể thực hiện điều đó bất cứ lúc nào mình muốn. Đặc biệt là hôm nay, cảm giác những cơ bắp bị căng cứng vì chăm sóc vườn tược cả buổi chiều dần dần được thả lỏng khiến cậu cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Cậu khẽ vung chân, và những giọt nước bắn lên khỏi mặt nước cùng với những ngón chân của cậu. Soo-hyun lại hạ chân xuống và tựa đầu vào thành bồn. Cậu phải nhanh chóng quên đi những ký ức không tốt, nhưng khoảnh khắc cậu chạm trán với Seo Jung-gyun cứ hiện lên trong đầu cậu.
'Câu "Đất của con ở chỗ thằng khốn đó" có ý gì nhỉ?'
Cuối cùng, suy luận của cậu lại dẫn đến Ki Tae-yeon.
Nhưng Seo Soo-hyun hoàn toàn không thể hiểu được ý nghĩa của câu nói đó. Có lẽ ông ta nói vậy vì cuối cùng cậu sẽ bán đất cho giám đốc?
Nếu Seo Jung-gyun tỉnh táo như lúc cậu gặp ông ta ở nhà, thì có lẽ ông ta đã nói rõ ràng hơn, nhưng vì ông ta cư xử như một người say rượu, nên rất khó để cậu hiểu được ý của ông ta. Hơn nữa, vì câu nói đó lướt qua rất nhanh, nên càng nghĩ cậu càng nghi ngờ liệu ông ta có thực sự nói như vậy hay không.
"Dù sao thì mình cũng phải tin tưởng và giao phó cho giám đốc thôi."
Seo Soo-hyun tự trấn an bản thân. Giờ đây, việc tin tưởng và giao phó cho người đàn ông kia là điều tốt nhất. Lo lắng trước cũng không giải quyết được gì, nên tốt hơn là cậu nên ngừng suy nghĩ về chuyện đó để tốt cho cả tinh thần và thể chất.
Khi cậu đi đến kết luận rằng cứ kệ nó đi, tâm trạng của cậu trở nên thoải mái hơn hẳn. Soo-hyun trượt mình xuống thêm một chút để vai hoàn toàn ngập trong nước, rồi khẽ vung chân. Có lẽ vì cậu chưa sử dụng bồn tắm nhiều lần nên mỗi khi bước vào bồn tắm rộng rãi, cậu đều muốn nghịch nước.
"cần tôi mua phao cho để nghịch nước không?"
Chỉ mải nhìn xuống chân mình, cậu thậm chí còn không nhận ra có người đang bước vào.
"Ơ!"
Cậu giật mình, Ki Tae-yeon túm lấy tay cậu kéo lên để cậu khỏi ngã vào bồn tắm. Nhờ đó mà Seo Soo-hyun đã tránh được sự cố suýt chút nữa thì úp mặt xuống nước.
"Cho mà còn biểu tình đòi mua à."
"Không phải, tại tôi giật mình nên trượt chân thôi ạ. Cảm ơn chú đã đỡ ạ. Nếu không có giám đốc thì tôi toi đời rồi."
Cậu đặt tay lên ngực đang đập thình thịch và ngước nhìn lên. Dù có một vật gì đó khổng lồ như con lươn thu hút sự chú ý của cậu ở giữa, nhưng dù sao thì cậu cũng đã ngửa cổ lên đến góc độ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Ki Tae-yeon.
"Mà sao chú lại vào đây ạ?"
"Cậu thuê trọn phòng tắm rồi à?"
Cậu cứ nghĩ là anh đã tắm xong nên chắc sẽ không tắm nữa, vì vậy cậu mới đến bồn tắm lớn, nhưng có vẻ không phải vậy. Cậu cảm thấy tiếc vì mình vẫn muốn ngâm mình thêm một chút, nhưng vì có người khác vào nên cậu phải đi ra.
"Vậy tôi ra đây ạ."
"Xê dịch sang bên cạnh đi."
Seo Soo-hyun lúng túng di chuyển mông sang một bên, và Ki Tae-yeon bước vào. Mực nước nguy hiểm dâng lên và tràn ra ngoài với một tiếng "oàm".
"Chú làm gì vậy?"
"Ơ!"
Cậu vừa định đứng dậy thì Ki Tae-yeon nắm lấy tay cậu và kéo cậu dựa vào người anh. Seo Soo-hyun không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngồi dựa lưng vào ngực người đàn ông kia. Khi cậu ngửa cổ ra, mắt cậu chạm phải ánh mắt của người đang nhìn xuống cậu.
"...."
"Không... Không có gì đâu ạ."
Cậu không hiểu được tình huống người đàn ông kia trần truồng bước vào - dù gì thì đây cũng là phòng tắm nên trần truồng cũng phải - và ôm cậu trong bồn tắm, nhưng cậu cảm thấy thoải mái hơn so với việc dựa vào chiếc bồn tắm cứng ngắc nên Seo Soo-hyun chậm rãi thả lỏng cơ thể. Khi cánh tay cậu nổi lềnh bềnh, Ki Tae-yeon khẽ cười rồi nắm lấy cổ tay bầm tím của cậu.
"Đệt, da dẻ gì mà......."
Âm thanh tặc lưỡi phát ra như thể anh chưa từng cười.
Nhưng Seo Soo-hyun thực sự không cảm thấy gì cả. Cậu vốn dĩ đã dễ bị bầm tím, nên cậu có thể bỏ qua chuyện này. Hơn nữa, nếu phải tính toán, thì người gây ra nhiều vết bầm tím trên cơ thể cậu hơn là Seo Jung-gyun chứ không phải là Ki Tae-yeon. Anh đã mỉm cười hài lòng khi nhìn thấy những vết hằn trên mông cậu, nhưng có vẻ như anh không thích những vết bầm tím trên cổ tay cậu.
Có gì khác biệt chứ. Mông với cổ tay?
Cậu vừa thoáng suy nghĩ vớ vẩn thì dừng lại. Cảm giác những ngón tay xoa nhẹ lên da thịt thật dễ chịu, và Soo-hyun ngoan ngoãn tựa vào người Ki Tae-yeon.
Rồi cậu chợt nhận ra đây là lần đầu tiên cậu cùng ai đó vào bồn tắm. Đồng thời, lòng cậu bỗng dưng xao xuyến. Có lẽ vì cậu có cảm giác như mình đang làm một việc mà mình rất muốn làm khi còn nhỏ nhưng lại chưa từng được làm.
"Giám đốc. tôi bỗng thấy như mình đang ở nhà tắm công cộng ấy."
Một tiếng cười khẽ rơi xuống trên đầu cậu, nhưng Seo Soo-hyun vẫn kiên trì tiếp tục nói.
"Ở chỗ tôi không có nhà tắm công cộng nên muốn đi phải sang thị trấn bên cạnh cơ. Nhưng vì tôi chỉ sống với mẹ và bà ngoại nên tôi không có cơ hội đi nhà tắm công cộng. Nên khi bạn bè trong xóm bảo là chúng nó đi nhà tắm công cộng với bố, tôi cứ thấy ghen tị ấy. À, không phải ghen tị chuyện có bố mà là chuyện được đi nhà tắm công cộng ấy ạ."
Chỉ tình yêu của mẹ và bà ngoại thôi là đã đủ nên cậu chưa bao giờ ghen tị với việc có bố. Có lẽ cậu đã từng nghĩ như vậy khi còn bé, nhưng khi lên đến lớp ba, lớp tư, thì thay vì thế, cậu lại tò mò về nhà tắm công cộng hơn.
"Thỉnh thoảng mẹ tôi có đi nhà tắm với bà ngoại, và lần nào mẹ tôi cũng bảo là sảng khoái lắm. Nên tôi tò mò lắm mà tôi lại không có ai để đi cùng nên tôi cũng chẳng mong đợi gì cả."
Mà đi với bạn bè thì cũng hơi ngại.
Bây giờ cậu đã lớn nên cậu hoàn toàn có thể đi một mình, nhưng có lẽ vì cậu đã quen nhìn cảnh bà ngoại và những người khác đi cùng nhau nên cậu thấy đi nhà tắm công cộng một mình có gì đó vô nghĩa. Đó là lý do tại sao đến giờ cậu vẫn chưa từng đi.
"Nhưng giờ ngồi như thế này với giám đốc, tôi bỗng thấy như mình đang ở nhà tắm công cộng ấy ạ. Tôi cũng chưa đi bao giờ nên tôi cũng không biết nữa."
"Ai lại đi nhà tắm công cộng với cái chim không có lông bao giờ."
Cậu chỉ nói ra những gì mình nghĩ một cách vui vẻ, nhưng lời đáp lại lại là một câu quấy rối tình dục.
"Đấy là quấy rối tình dục đấy ạ! Á!"
Cậu định chỉ ra cho anh thấy để anh không mắc lỗi tương tự trong tương lai.
"Cậu định làm gì nếu gặp phải chuyện này với một alpha khác?"
Seo Soo-hyun vô thức nắm lấy cánh tay người đàn ông đang giữ lấy bộ phận sinh dục của cậu và ngửa cổ lên. Ki Tae-yeon trông quá đỗi thản nhiên, khó mà tin được rằng anh đang tùy tiện mân mê bộ phận sinh dục của người khác.
Seo Soo-hyun tựa má vào vai người đàn ông kia và liên tục rên rỉ. Tay Ki Tae-yeon đang giữ gáy cậu, nhưng vốn dĩ không có chỗ nào để cậu dồn sức vào, nên dựa vào anh là điều tốt nhất. Hơn nữa, cậu vừa được người đàn ông kia bế ra khỏi phòng tắm. Nếu không dựa dẫm như thế này, có lẽ cậu sẽ rơi xuống đất mất.
"chim bị ướt hết rồi kìa."
Ki Tae-yeon bật cười khúc khích khi cậu đang cố gắng thở dốc vì mệt. Seo Soo-hyun lén liếc nhìn anh. Việc cậu rên rỉ và kiệt sức đều là vì cậu đã bị anh trêu chọc rất nhiều trong bồn tắm. Vậy mà chính người đã trêu chọc cậu lại đang pha trò, đương nhiên lòng cậu sẽ trở nên khó chịu.
"Tại, hức, tại giám đốc, hức, cứ chọc, tôi mãi thôi mà."
"Ai lại gọi việc xoa chim là trêu chọc bao giờ. Trông cậu sướng chết đi được."
"Chú, tôi, hức, không có....., nhờ chú xoa chim cho!"
Cái gì mà cho phép hay không cho phép, chính anh là người đột ngột nói về chim không lông rồi nắm lấy bộ phận sinh dục của người khác trước. Hơn nữa, đó còn là một câu đùa cợt kiểu như 'nếu gặp phải chuyện này với một alpha khác thì cậu định làm gì'.
"Sau đó cậu còn nài nỉ tôi làm thêm nữa cơ mà."
Vừa nói Ki Tae-yeon vừa hôn lên môi Seo Soo-hyun. Cậu không còn sức để chống cự, chỉ có thể ngoan ngoãn đón nhận nụ hôn ướt át. Bàn tay đang xoa chim cậu cũng không hề dừng lại. Người đàn ông này có vẻ không hề nghĩ những hành động mình đang làm là quấy rối tình dục.
"Chẳng phải sau đó cậu còn đòi tôi làm nữa sao."
Ki Tae-yeon đáp lại bằng một giọng điệu tương tự như đang bắt chước lời cậu, và khẽ cong mắt cười. Vì anh đang nhìn xuống nên hai người đang nhìn nhau, và Seo Soo-hyun có thể thấy rõ vẻ mặt tinh nghịch của anh. Vấn đề là những gì anh nói không sai, nên cậu khó lòng phủ nhận được.
"Nếu là thằng khác làm vậy, cậu cũng sẽ đòi à?"
Khi trêu chọc cậu một cách thích thú, không biết anh đã tưởng tượng ra cái gì mà Ki Tae-yeon đột ngột cau mày và hỏi một câu hỏi có phần khó chịu. Seo Soo-hyun nghiến răng nghiến lợi vì không thể phủ nhận việc mình đã đòi anh làm nhiều hơn, nhưng cậu vẫn lắc đầu nguầy nguậy.
Dù sao thì cậu cũng có quan hệ thỏa thuận với người đàn ông này, và cậu cũng đã quan hệ với anh, nên cậu mới im lặng như vậy. Nếu là người khác, cậu đã bóp nát bi của hắn rồi báo cảnh sát. Cậu vẫn nhớ rõ lời dạy rằng dù có là alpha đi chăng nữa, nếu bóp chim thì cũng không thể cựa quậy được, nên phải luôn tỉnh táo.
"Ngoan."
Ki Tae-yeon xoa mông cậu như thể đang khen ngợi cậu. Đó quả là một lời khen kỳ lạ.
Nhân tiện thì giám đốc có ổn không nhỉ. Soo-hyun khẽ cúi đầu, nhưng vì đang được người đàn ông kia ôm chặt như koala nên cậu khó có thể nhìn xuống dưới. Cậu và anh không quan hệ, nên khác với cậu, có lẽ anh cũng không xuất tinh.
Cơ thể đang lơ lửng của cậu được nhẹ nhàng đặt xuống. Vì đã được mặc áo choàng sau khi ra khỏi bồn tắm nên cơ thể cậu cũng đã khô ráo phần nào. Nhưng áo choàng chỉ được khoác lên người cậu mà thôi, và nó đã trượt xuống không còn tác dụng gì. Nó chỉ có tác dụng giữ ấm, giúp Seo Soo-hyun có thể ngồi lên một miếng vải mềm mại thay vì đá cẩm thạch lạnh lẽo.
"Dù sao thì, đến cả mặt cũng giống hệt chú."
"Đừng sờ, hức......."
Kệ tủ trong phòng trang điểm được làm theo chiều cao của Ki Tae-yeon, nên nó hơi cao so với Seo Soo-hyun. Vì vậy, dù cậu có duỗi thẳng mu bàn chân thì ngón chân cậu cũng không chạm đất, và chân cậu cứ lủng lẳng trên không. Dù cậu có ngồi một cách chênh vênh sao cho mông vừa đủ chạm vào mép tủ thì cũng vậy thôi.
Cậu đã bị người đàn ông kia đùa bỡn đến hai lần xuất tinh, nên cậu cảm thấy hoàn toàn kiệt sức. Giờ trong tư thế này mà lại bị đụng chạm vào bộ phận sinh dục nữa thì vai cậu lại run lên.
"Sao, không cho sờ à?"
"Á!"
"Tôi ra đây là để làm chuyện này mà. Trong bồn tắm thì chim cậu không thấy rõ được."
Seo Soo-hyun vô thức nhìn xuống dưới. Như lời Ki Tae-yeon nói, có lẽ vì cậu đang ngồi dưới ánh đèn sáng trưng nên cậu có thể nhìn rõ bộ phận sinh dục đang bị bàn tay người đàn ông kia nắm giữ. Khi ở trong bồn tắm, cơ thể cậu chìm trong nước nên nó trông như đang rung rinh theo làn nước, nhưng giờ có lẽ vì nó đã ra khỏi nước nên hình dạng và màu sắc của nó càng trở nên rõ ràng hơn.
Bộ phận sinh dục đang bị kẹp giữa những ngón tay chai sạn từ từ dựng lên theo cái vuốt ve chậm rãi của anh. Trong khoảnh khắc, máu dồn xuống và quy đầu ửng hồng lên.
"Hư. aa......"
Và cùng với đó, các ngón chân cậu co rúm lại.
Không hề nhận thức được điều đó, cậu dồn lực vào đầu ngón tay. Bàn tay đặt trên đá cẩm thạch được che phủ bởi áo choàng nên cậu không thể nhìn thấy những cử động run rẩy của nó, nhưng mu bàn tay ẩn giấu bên trong đang gân guốc vì dồn quá nhiều sức.
"G, giám đốc, hức, d, dừng lại......."
"Không cho sờ à?"
Seo Soo-hyun cắn môi và gật đầu. Cậu đã trở nên vô cùng nhạy cảm, và dù cậu có cảm thấy thích thú với bàn tay đang vuốt ve bộ phận sinh dục của mình một cách chậm rãi, nhưng cậu vẫn cảm thấy có một linh cảm rằng nếu cứ tiếp tục thế này thì sẽ có một chuyện gì đó vượt quá tầm kiểm soát của cậu xảy ra.
"Sao, tôi muốn ngắm cái chim đáng yêu của cậu mà."
"á!"
"Nếu không thích sờ thì, tôi mút cho nhé?"
Trước câu hỏi hoàn toàn bất ngờ đó, Soo-hyun mở to mắt như thể chưa hề cau mày bao giờ.
"Sao lại mút chim ạ?"
Dù có là omega đi chăng nữa, cậu cũng là đàn ông, nên cậu biết rõ bộ phận sinh dục sẽ cảm thấy thích thú như thế nào khi bị kích thích. Dù cậu không làm chuyện đó thường xuyên, nhưng cậu vẫn biết cách tự sướng. Nhưng tại sao lại phải mút chứ? Nếu chỉ là nắm lấy và lắc như bây giờ thì không nói, chứ hành động mút chim thì cậu chưa bao giờ tưởng tượng ra.
Thấy cậu ngạc nhiên hỏi như vậy, Ki Tae-yeon đặt tay trái lên bên cạnh đùi Seo Soo-hyun và nghiêng đầu.
"Không biết, tôi cũng chỉ được nhận thôi chứ chưa làm bao giờ......."
Dù vẫn tiếp tục nói, nhưng Soo-hyun khẽ rên rỉ vì những ngón tay không ngừng vuốt ve dương vật của cậu.
"Tôi hơi tò mò về mùi vị chim của Seo Soo-hyun nhỉ?"
"Tôi, hức, tôi không tò mò về mùi vị chim của giám đốc...... A!"
Cậu cảm thấy nếu mình cho anh chạm vào bộ phận sinh dục của mình ở đây thì một ngày nào đó cậu sẽ phải mút chim của người đàn ông kia, nên cậu vừa định từ chối. Ki Tae-yeon nhếch mép cười rồi cúi người xuống và thè lưỡi liếm rộng quy đầu đã ửng hồng của cậu.