Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
'Không phải. Có lý do gì mà cậu ta phải quan hệ với những thằng khác chứ.'
Ki Tae-yeon chà xát quy đầu lên trên những nếp nhăn thêm vài lần như trêu ngươi, rồi mới đâm xuyên qua cái lỗ huyệt vừa khít lại.
"Á! Ágiám đốc!”
Vì anh đã kìm nén quá lâu nên một cảm giác muốn xuất tinh nhanh chóng trào dâng, nhưng anh không định bắn ra một cách lãng phí từ sớm. Seo Soo-hyun thì có vẻ lại sắp xuất tinh rồi.
Ki Tae-yeon cố tình cử động một cách chậm rãi. Lớp màng nhầy mềm mại chậm rãi mút lấy và nhai nhồm nhoàm dương vật đang cử động. Có lẽ vì cậu cảm thấy khó chịu với trọng lượng đang dần dần đè ép lên từ phía sau nên Seo Soo-hyun đã kịp thời buông tay và chống khuỷu tay lên trên tủ. Ki Tae-yeon cúi xuống và đưa mũi chạm vào gáy thon thả của cậu, và anh ngửi thấy một mùi hương cherry thoang thoảng.
Ki Tae-yeon biết rõ rằng chỉ mình anh mới có thể ngửi thấy mùi hương vô cùng nhỏ bé này. Mùi hương mà những omega và alpha khác có thể ngửi thấy từ Seo Soo-hyun có lẽ là pheromone của Ki Tae-yeon chứ không phải là mùi cherry.
Không phải là vì anh đã đổ pheromone lên người cậu một cách bí mật. Mà là vì omega ngây ngô của anh đang sống trong lãnh thổ của một alpha như anh. Dù cho có không tiết ra pheromone trong sinh hoạt hàng ngày đi chăng nữa, thì nếu sống chung trong một không gian, pheromone cũng không thể tránh khỏi việc vương vấn trên cơ thể như mùi hương cơ thể.
Và có lẽ cũng có ảnh hưởng từ việc đang quan hệ như thế này.
"giám đốc, á, aaa......"
Ki Tae-yeon vừa đẩy sâu dương vật vào vừa dựng thẳng cơ thể, và anh vòng tay ôm lấy thân người úp sấp của cậu. Rồi anh kéo thân trên của Seo Soo-hyun lên mà không hề báo trước.
"Á! Á......"
Khi dương vật đâm vào sâu hơn, Seo Soo-hyun giãy giụa. Ki Tae-yeon ngắn gọn chửi thề vì áp lực như muốn bóp nát dương vật của anh. Một đường gân xanh nổi lên trên thái dương anh.
Người đàn ông kia vừa đỡ Seo Soo-hyun bằng một tay vừa bắt đầu di chuyển eo. Anh hoàn toàn không do dự, dù anh biết cậu chỉ đang cố gắng bám trụ bằng cách nhón chân từ lúc Seo Soo-hyun úp mặt vào tủ.
"Giám, ...... đốc, giám đốc, hức, chậ, chậ, m thôi....... A!"
"Quan hệ chậm rãi, hazzzz, biết đến bao giờ mới bắn hả."
Anh khéo léo cử động tay và đáp trả, ngón tay anh kẹp lấy và xoa nắn núm vú đang nhô lên do anh đã trêu chọc nó từ trong phòng tắm. Dù cậu dễ cảm nhận được khoái cảm khi anh chạm vào bất cứ đâu, nhưng cậu chắc chắn cảm thấy rõ ràng hơn với những núm vú bị tụt vào. Khi anh thô bạo xoa xoa những núm vú đang sưng tấy, thành trong đang ôm lấy dương vật cậu rung lên bần bật và nhai nhồm nhoàm dương vật của anh.
"Á! Nhanh quá, hức....... á!"
Ki Tae-yeon nghiến chặt lấy gáy Seo Soo-hyun, đồng thời ngắm nhìn khuôn mặt cậu qua gương. Mỗi khi dương vật đâm vào, khuôn mặt trắng nõn lại ửng hồng vì hưng phấn, và nốt ruồi nhỏ trên má cậu khẽ run lên. Chắc là vì cậu đang thở dốc dữ dội.
"Lông tơ à”
"giám đốc, á......."
"Lúc chịch, ha, cũng phải biết mặt mình thế nào chứ."
Bàn tay đang tùy tiện vặn vẹo và cấu véo nhũ hoa cậu di chuyển lên má. Seo Soo-hyun chỉ ý thức được chiếc gương trước mặt sau khi khuôn mặt cậu bị Ki Tae-yeon giữ lấy. Dù khoái cảm đang gặm nhấm não bộ cậu, cuốn trôi mọi suy nghĩ, thì bên kia tầm nhìn mờ ảo vẫn là khuôn mặt của cậu và người đàn ông kia. Một lần nữa, cậu cảm thấy thực sự rõ ràng rằng mình đang giao hoan với anh như một con thú.
"giám đốc, á, hức!"
"Ha ha. Cậu hưng phấn khi nhìn mặt tôi chứ không phải mặt cậu à?"
Cậu hưng phấn khi nhìn khuôn mặt của Ki Tae-yeon chứ không phải của mình, nhưng cậu không còn đủ tỉnh táo để trả lời. Dương vật đã trượt ra một đoạn dài rồi lại thô bạo đâm sâu vào bên trong, khuấy đảo nội mạc tử cung. Vì những cú thúc mạnh bạo nên Soo-hyun thậm chí không thể rên rỉ mà chỉ thở hổn hển. Bụng cậu liên tục cọ xát vào đá cẩm thạch lạnh lẽo, trong khi dương vật của người đàn ông kia lại khuấy đảo bên trong cậu, cậu gần như phát điên.
"Ha, Soo-hyun à."
"Á a, ...!"
"Lần sau, chúng ta, làm bên ngoài nhé?"
Ki Tae-yeon cúi xuống và thì thầm hỏi. Cảm giác nhột nhạt ùa đến khi môi anh chạm vào má cậu.
"Cậu là một kẻ biến thái thích bị đánh vào mông hả...."
"A, không phải mà, hức!"
"Vậy thì dù làm bên ngoài cậu cũng sẽ sướng vãi lồn ra thôi. Hả?"
Seo Soo-hyun lắc đầu nguầy nguậy. Cậu muốn nhanh chóng bịt miệng người đàn ông đang thốt ra những lời thô tục, nhưng cậu không còn sức để làm vậy, chỉ có nước mắt tuôn trào.
"G, giám, đốc, hức, ư, ư.......”
"Ừ, sao nào. Bảo làm bên ngoài à?"
"K, không....... hôn, hôn đi ạ."
Khó khăn lắm cậu mới xoay được đầu và chạm mắt anh. Ki Tae-yeon nghiến răng chửi thề rồi ngay lập tức đẩy lưỡi vào.
Cậu cảm thấy dương vật đang lấp đầy bụng mình trở nên cứng rắn hơn. Seo Soo-hyun biết rằng Ki Tae-yeon sẽ xuất tinh bên trong mình, nhưng cậu vẫn dựa vào anh như thể bám víu lấy anh. Hòa lẫn nhiệt độ cơ thể, cọ xát lưỡi, mọi thứ đều quá tuyệt vời. Cậu vụng về mút lấy khối thịt đang đè nén lưỡi mình, và eo vừa nới lỏng của anh lại phát ra âm thanh 'phơ-ợc!’ rồi lại đâm vào.
"Á! A aa..”
Seo Soo-hyun cũng xuất tinh với khuôn mặt hoàn toàn mất hồn. Có lẽ vì hô hấp bị hạn chế hoặc vì ảnh hưởng của việc xuất tinh mà con ngươi cậu dường như sắp lộn ngược ra sau. Đôi chân nhón cao mà cậu cố gắng bám trụ nếu không có cánh tay người đàn ông kia đang ôm chặt lấy ngực cậu thì đã gục ngã từ lâu rồi.
Không còn nơi nào trên cơ thể cậu còn sức lực nữa, kể cả các ngón chân lẫn ngón tay.
"hức,ư,.........."
Chiếc lưỡi đang xoa xoa bên trong má cậu từ từ rút ra. Seo Soo-hyun dùng hết sức quơ quào tay để thở dốc, theo bản năng hít lấy không khí. Cậu chỉ có thể dồn lực vào đầu gối sau khi chống khuỷu tay lên tủ. Khuôn mặt cậu với đôi mắt nửa nhắm nửa mở phản chiếu trong gương, nhưng não bộ cậu đã bị khoái cảm hoàn toàn thao túng nên không thể suy nghĩ gì được nữa.
"a a......."
Cậu chỉ rên rỉ khi dương vật đang nghiền nát nội tạng cậu trượt ra ngoài.
"Ha."
Ki Tae-yeon thở dài mệt mỏi rồi hờ hững vuốt ngược những sợi tóc đang rũ xuống. Anh kéo mông đang ửng đỏ của cậu ra ngoài, và tinh dịch đang rỉ ra giữa khe hẹp hiện ra. Anh biết rằng cặp đùi đang nhón cao kia đang run lẩy bẩy, nhưng anh vẫn không hề bận tâm và lại dí sát cái đầu dương vật đang cương cứng của mình vào lỗ huyệt của cậu.
á!
"giám đốc!”
Nhờ đã đâm xuyên qua một lần nên lần này việc đâm vào dễ dàng hơn trước.
" Ha...”
Anh khẽ thở hắt ra rồi hé môi cười nhẹ, đồng thời chậm rãi di chuyển eo.
"hức ư, mau, lên......."
Seo Soo-hyun có vẻ nóng lòng lắm nên đã tự mình lắc hông.
"Cậu không biết cái gì mới là đáng sợ đâu, thật đấy."
Người đàn ông kia cứ nhìn cậu một cách thích thú rồi nuốt một tiếng cười thần kinh và nắm lấy cái eo thon thả. Mu bàn tay với những đường gân xanh nổi lên trông có vẻ đầy đe dọa.
"Seo Soo-hyun."
"hức, a, á á...!"
Dường như lớp da thịt bên trong đang cản trở chuyển động nên cứ bám riết lấy dương vật, nhưng Ki Tae-yeon không hề bận tâm mà tiếp tục thô bạo quan hệ và thì thầm một cách rõ ràng.
"Nếu cậu mè nheo, với thằng, khác như thế này....."
"giám đốc, á á....!"
"Lúc đó, ha......"
"Á! Hức!"
"Thì liệu hồn đấy."
Nếu đã dạy thì phải dạy cho ra ngô ra khoai, giáo dục giới tính cũng phải thật chuẩn chỉ.
Có lẽ nào mình là một người quá dâm đãng không?
Seo Soo-hyun vừa tưới nước bằng vòi vừa chìm vào một nỗi lo lắng nghiêm trọng. Những tia nước phun ra từ vòi đang vẽ nên một hình tròn trên những tán lá xanh biếc và đọng lại thành giọt, nhưng cậu không có tâm trí nào mà thưởng thức vẻ đẹp đó. Cậu biết rằng mình phải tưới nước một cách ân cần như cách mình đã cẩn thận vun trồng, nhưng cậu vẫn không thể làm được.
Mắt cậu kiểm tra xem đất đã đủ ướt chưa, nhưng trong đầu cậu chỉ chất chứa những lo lắng mà cậu không thể tìm ra lời giải đáp. Seo Soo-hyun theo thói quen tưới nước và nghiền ngẫm những lo lắng đang lấp đầy đầu mình.
Thật khó để phân biệt liệu cậu có dâm đãng hay đây là mức trung bình của một omega.
Dạo gần đây, cậu thường xuyên quấn lấy người đàn ông kia hơn. Cậu chưa bao giờ ghi lại thời gian quan hệ hay ý thức được chu kỳ của nó, nên số lần quan hệ chính xác là bao nhiêu thì không rõ, nhưng có lẽ không chỉ là do tâm trạng cậu thất thường mà cậu lại thường xuyên quấn lấy anh ta. Ngay cả ngày hôm qua, cậu đã quan hệ đến khi mất trí.
Cậu chưa bao giờ từ chối vì đó là một hành vi khiến cậu cảm thấy vui vẻ. Nhưng đột nhiên cậu tự hỏi liệu đây có phải là mức trung bình không.
"Hình như không phải thì phải......."
Người đàn ông kia là một alpha ưu tú, nên có lẽ vậy, nhưng Seo Soo-hyun cậu lại là một omega lặn, nên cậu cũng tự hỏi liệu mình có thể bị lay động đến mức này hay không.
Soo-hyun chỉ khóa vòi sau khi xác nhận đất khô đã hút hết nước và trở nên ẩm ướt. Cậu không phải là một người lười biếng đến mức có thể tùy tiện vứt bỏ đoạn dây dài, nên cậu vẫn cẩn thận cuộn dây lại thành hình tròn, đồng thời tiếp tục suy nghĩ nghiêm túc.
"Có phải vì pheromone của giám đốc không?"
Omega bẩm sinh đã yếu trước pheromone của alpha. Hơn nữa, cậu còn là một omega lặn không đủ tiêu chuẩn để trở thành omega thường. Việc cậu không thể chống lại pheromone của một alpha ưu tú cũng không có gì là lạ.
Nghĩ lại thì, cái mùi pheromone của người đàn ông kia mà ban đầu cậu cảm thấy khó chịu như mùi rượu mạnh giờ cũng đã quen thuộc phần nào. Đánh giá là mùi rượu mạnh thì vẫn không thay đổi, nhưng giống như lời của các ông bà hàng xóm rằng uống rượu soju rồi thì sẽ thấy nó ngọt, có lẽ cậu cũng đang cảm nhận được một mùi hương ngọt ngào từ cái mùi hương cay nồng đó. Gần đây, khi cậu được nhận những pheromone đang tuôn trào, cậu thậm chí còn có một ham muốn được hít sâu hơn cái mùi hương đó.
"Pheromone của giám đốc không phải là mùi rượu soju, nhưng......."
Rượu mạnh và soju đều là rượu, nên có lẽ cũng có những điểm tương đồng.
Seo Soo-hyun cẩn thận đặt cái vòi đã được cuộn tròn xuống gần vòi nước rồi ngửa người ra sau và duỗi người nhẹ nhàng. Hôm nay cậu đã ghé qua vườn rau để tưới nước và trồng bắp cải.
Sau khi kiểm tra đám sâm nam và cát cánh đang lớn nhanh, cậu tháo găng tay ra và bước về phía khu vực trồng bắp cải.
"Không biết chúng có lớn tốt không nữa."
Cậu dùng tay trần vỗ nhẹ vào đất, và những hạt đất ẩm ướt dính vào lòng bàn tay cậu. Tay cậu bị bẩn, nhưng cậu không hề để tâm đến chuyện đó. Việc tay cậu dính đất là một chuyện quen thuộc, và cậu còn không hiểu những người hốt hoảng khi tay chỉ dính chút đất. Dù có bẩn đến đâu thì chỉ cần rửa tay là xong.
Hơn nữa, cậu lại cảm thấy dễ chịu khi hít vào cái mùi hương trầm lắng của đất ướt. Dù không hề tươi mới, nhưng cái mùi hương ẩm ướt đặc trưng đó lại có thể xoa dịu tâm trí cậu.
"Mong là chúng sẽ lớn tốt."
Cậu vẫn không chắc liệu mình có thể tự tay thu hoạch những cây trồng mà cậu đã trồng hay không, nhưng dù sao thì cậu vẫn mong chúng sẽ lớn tốt.
Và cậu có một niềm lạc quan rằng chúng sẽ lớn nhanh thôi. Khi cậu trồng rễ cát cánh và sâm nam lần trước, và khi cậu trồng cây con bắp cải hôm nay, cậu đã bắt gặp những con giun đang ngoe nguẩy rất nhiều lần. Việc có giun cho thấy đất đai khỏe mạnh, nên nếu thời tiết quá khô hạn thì cậu sẽ cẩn thận tưới nước và nhổ cỏ dại thường xuyên, và chúng sẽ tự lớn tốt thôi.
Sau này khi hái được bắp cải thì mình phải xào với cá ngừ để làm món ăn kèm mới được. Thêm cả ớt xanh thái nhỏ thì sẽ có một món ăn vừa ngon vừa cay.
Seo Soo-hyun tưởng tượng về một ngày nào đó không chắc chắn và từ từ đứng dậy.
Có lẽ nhờ làm việc và ngửi mùi đất mà những suy nghĩ đen tối trong cậu đã vơi bớt phần nào.
Có lẽ mình quá dâm đãng thật.
Soo-hyun thở dài rồi rửa tay. Cậu chỉ trồng cây con bắp cải và tưới nước, nên thay vì về nhà tắm rửa, cậu đã đến văn phòng của Ki Tae-yeon.
Cậu cẩn thận rửa tay trong phòng tắm riêng trong phòng làm việc của giám đốc, rồi khẽ ngước nhìn lên soi gương. Dù chiếc mũ vành rộng màu đen mà cậu đã mua để thay cho mũ đi ruộng đang tạo ra bóng râm, nhưng đôi má ửng hồng vẫn rất dễ nhận thấy. Có lẽ lời của bà cô nói rằng giới trẻ dạo này dùng mấy cái này khi làm vườn không phải là nói dối, và dù chiếc dây thắt dưới cằm đang kéo căng và tạo ra một bóng râm đậm hơn thì vẫn vậy thôi.
Seo Soo-hyun rửa tay thật kỹ đến mức tạo ra tiếng động như thể đang cố xua tan đi những hình ảnh vừa lướt qua trong đầu cậu.
Vậy nên điểm khởi đầu của mọi vấn đề là văn phòng của Ki Tae-yeon.
"Lâu rồi không gặp, Soo-hyun ssi. Mà giám đốc không có ở đây, để tôi gọi cho anh ấy nhé? Vì anh ấy đi công tác nên có lẽ tôi không liên lạc được ngay đâu.......”
"Không sao đâu ạ. Để sau tôi liên lạc lại cho ạ."
"Vâng. Vậy cậu cứ ngồi thoải mái nhé."
Vì cậu thường xuyên lui tới đây nên các nhân viên ở tầng có phòng làm việc của giám đốc có vẻ không để ý lắm.
Soo-hyun gật đầu chào những nhân viên có khuôn mặt bình thường chứ không dữ dằn như mấy ông chú, rồi quen thuộc mở cửa phòng giám đốc.
'Lẽ ra mình nên gọi điện báo trước nhỉ.......'
Không như mọi khi, lần này cậu đến mà không hề báo trước nên Ki Tae-yeon không có ở đó.