“Hyung.”
“Ừ?”
“Có phải bây giờ hyung không muốn nên mới làm vậy không ạ?”
Kwon Jae Kyung ngay cả trong tình huống này cũng tuyệt đối không nói vòng vo. Ji Heon biết điều đó, nhưng dù vậy thì vẫn cảm thấy bối rối khi cậu hỏi thẳng thừng như vậy.
“Không phải là anh không muốn mà là….”
Ji Heon ngồi xuống giường và vô cớ xoa trán.
“Chuyện này hơi… cái gì nhỉ… chỉ là hơi lo lắng nên mới vậy thôi. Anh không biết là làm thật có được không nữa.”
“Vì em bé ạ?”
Ji Heon khẽ ừ……, một tiếng.
Jae Kyung nhìn Ji Heon như vậy một lúc rồi cậu cũng ngồi xuống giường. Cậu ngồi sát bên cạnh Ji Heon và nói với giọng điệu nghiêm túc chưa từng có.
“Hyung à, em đã tìm hiểu rồi, việc bố mẹ ân ái trong thời gian mang thai có ảnh hưởng rất tốt đến cảm xúc của em bé đó ạ. Nhưng em nghĩ cái đó là đương nhiên mà. Vì đó là cách chắc chắn nhất để cho em bé biết rằng bố mẹ yêu thương và quý trọng nhau đến nhường nào mà.”
Jae Kyung an ủi Ji Heon bằng giọng điệu điềm tĩnh không giống cậu chút nào. Nghe cách cậu dùng những từ ngữ sướt mướt mà bình thường cậu hiếm khi dùng thì rất có thể cậu đang lặp lại những gì đã xem ở đâu đó, nhưng Ji Heon không cố tình chỉ ra điều đó.
“Và hyung này, hyung biết không? Nếu bà bầu cảm thấy cực khoái trong lúc quan hệ thì endorphin sẽ được tiết ra nhiều, giúp ích cho sự phát triển não bộ của thai nhi đó ạ. Em nghe nói cái này đã được chứng minh về mặt y học rồi đấy.”
Lần này Jae Kyung cố gắng thuyết phục Ji Heon bằng cách mượn lời của chuyên gia. Có vẻ như cậu đã tự mình tìm hiểu và học hành rất chăm chỉ, nhưng không có lời nào khiến Ji Heon cảm thấy đặc biệt hứng thú cả. Vì Ji Heon cũng đã tìm hiểu hết những nội dung đó từ lâu rồi.
“Anh biết rồi.”
Thấy Ji Heon cứ im lặng mãi, Jae Kyung thở dài và lên giường ngồi trước.
“Vậy thì em sẽ không làm đâu, hyung lại đây đi ạ. Em chỉ massage cho hyung thôi.”
“Thật chứ…?”
Nghe Ji Heon hỏi vậy, Jae Kyung lấy tay ra khỏi chiếc túi mua sắm mà cậu đã ném lên giường, và nhìn Ji Heon với ánh mắt kiểu “Trời ạ”.
“Đương nhiên là em nói dối rồi.”
“Này nhóc.”
Ji Heon vỗ vào đùi Jae Kyung một tiếng “bốp”. Jae Kyung hiếm khi cười lớn thành tiếng và nói: “Em đùa thôi, em đùa thôi mà.”
“Nếu hyung không thích thì em sẽ không làm đâu, thật đó.”
Nhìn biểu cảm và giọng điệu của cậu thì có vẻ như đó là sự thật.
Có một điều kỳ lạ là Jae Kyung dù hành động như một chiếc xe ủi đất và cứng đầu như vậy, nhưng cậu lại biết như ma quỷ khi nào nên lùi bước. Và việc đó không phải là kết quả của việc tính toán bằng đầu óc chính là điểm khiến không ai có thể ghét bỏ được cái tên này.
“Được rồi. Vậy anh đi tắm rồi đến, em cứ đợi đi.”
Ji Heon vô cớ vỗ thêm một cái vào đùi Jae Kyung và đứng dậy.
Khi Ji Heon trở lại phòng, Jae Kyung đã hoàn thành xong công tác chuẩn bị cho việc massage. Cậu đã cởi áo và chỉ mặc mỗi quần dài, đang ngồi trên giường. Giữa hai chân là một chiếc khăn được trải ra, và trên đó là những chai dầu và kem lăn lóc. Ji Heon hỏi Jae Kyung đang thoa kem massage đã trộn với dầu lên mu bàn tay để kiểm tra độ đặc:
“Thế nào, ẩm không?”
Nghe lời đùa của Ji Heon, Jae Kyung tỏ vẻ nghiêm trọng xoa mu bàn tay và đưa ra đánh giá đầy tiếc nuối: “Thì ẩm thì ẩm thật nhưng mà trơn quá ạ.”
“Thì tất nhiên rồi, có trộn dầu mà.”
Ji Heon cười và tiến đến giường, Jae Kyung gạt đống dầu và kem đang vứt bừa bãi giữa hai chân sang một bên và vỗ vào giường như muốn bảo anh ngồi xuống đây. Ji Heon nhìn Jae Kyung như vậy một lúc rồi không trèo lên giường mà vẫn đứng bên cạnh và nói.
“Jae Kyung à, nói trước là bụng anh to hơn lần cuối em nhìn thấy nhiều đó.”
“Em biết ạ.”
Jae Kyung chớp mắt và nói.
“Nhìn là biết ngay mà.”
“Này, mặc quần áo vào thì khác đó. Thật sự chỉ trong 2 tuần mà nó to ra hẳn luôn ấy.”
“Thật ạ? Mau cho em xem đi ạ.”
Jae Kyung hối thúc với vẻ mặt hào hứng. Thấy Ji Heon vẫn còn do dự, Jae Kyung đã nắm lấy tay Ji Heon và kéo anh lên giường một cách cưỡng ép, và ngay khi anh vừa ngồi xuống trước mặt cậu, cậu đã vén áo Ji Heon lên.
“Á, gì đây.”
Jae Kyung kéo áo đã vén lên được một nửa xuống và bật cười. Rồi cậu vùi mặt vào vai Ji Heon ngay lập tức.
“Hyung là người em thấy đáng yêu nhất từ trước đến giờ đó í.”
“Đáng yêu á…?”
“Vâng. Đáng yêu quá đi ạ.”
Jae Kyung cười và ngẩng đầu lên. Nhìn vẻ mặt vui sướng không biết phải làm sao của cậu, Ji Heon cảm thấy sự bất an chỉ có mình anh gánh chịu đã tan chảy hoàn toàn.
“Á, thật không thể tin được.”
Có lẽ vì không thể tin vào mắt mình nên Jae Kyung đã vén vạt áo lên thêm một lần nữa.
“Sao bụng lại… không, làm sao mà nó lại có thể tròn đến mức này được chứ.”
Jae Kyung xoa bụng Ji Heon và vẫn tiếp tục cười. Ngay cả khi cậu đang vui mừng đến phát điên, bàn tay xoa bụng anh vẫn rất cẩn thận và dịu dàng nên Ji Heon bỗng dưng cảm thấy nghẹn ngào. Sợ Jae Kyung nhận ra tình trạng của mình, Ji Heon cố tình nói đùa.
“Trông hơi giống bụng người ngoài hành tinh không? Cái bụng ễnh ra như bụng nòng nọc ấy.”
“Đâu có ạ, có gì mà ghê tởm vậy chứ.”
Jae Kyung tỏ vẻ nghiêm túc và bảo anh đừng so sánh nó với những thứ kinh tởm như vậy.
“Không, tại dạo này mỗi khi anh nhìn vào gương là anh cứ bị sốc thôi đó. Vì chỉ có bụng là to ra một cách tròn vo thôi mà.”
“À, em cũng bị sốc thật đấy ạ.”
“Thật á…?”
“Vâng. Sốc vì đáng yêu quá ạ.”
Trong lúc Ji Heon cười và hỏi cậu làm gì vậy, Jae Kyung đã cởi áo của Ji Heon ra. Jae Kyung nhìn thân trên của Ji Heon không có gì che chắn và không thể thốt nên lời mà chỉ cười: “Á, thật sự quá…”. Có lẽ cậu cũng nghĩ rằng mình đang quá si mê nên sau đó đã lấy tay che mặt lại và cúi đầu xuống cười, dù sao thì vì Jae Kyung hạnh phúc đến vậy nên Ji Heon cũng cảm thấy hạnh phúc theo.
Jae Kyung vẫn cười và gật đầu khi nghe Ji Heon hỏi.
“Có gì mà em thích đến vậy chứ.”
Anh cũng muốn thích chung với em một chút, Jae Kyung hờn dỗi và bảo: “Hyung , có nói hyung cũng không hiểu đâu.”
“Hyung đã không hiểu đến mức phải giải thích rồi thì tức là hyung không hiểu gì cả.”
Trời ạ, cậu nói cái gì vậy. Ji Heon cạn lời đến mức bật cười, Jae Kyung đã nhanh chóng điều chỉnh lại cơ mặt và tựa người vào đầu giường.
“Dù sao thì, em sẽ massage cho hyung nên lại đây đi ạ.”
Ji Heon do dự một lát rồi đi đến ngồi giữa hai chân của Jae Kyung. Jae Kyung giúp Ji Heon ngồi quay lưng lại rồi để anh tựa lưng vào ngực mình.
“Thả lỏng cơ thể và tựa vào thoải mái đi ạ.”
Ji Heon làm theo lời Jae Kyung nói, bấy giờ Jae Kyung mới lần lượt nặn kem massage và dầu ra tay mình. Cậu trộn đều và nhỏ từng chút kem đã loãng hơn lên ngực và bụng của Ji Heon rồi từ từ xoa bóp bắt đầu từ vai.
“Hyung à, chỗ này căng cứng nhiều quá.”
“Tại em làm anh lo nghĩ nên thế đấy.”
“Á, hyung nói gì vậy ạ.”
Jae Kyung cười vì thấy cạn lời. Bầu không khí tự nhiên đó đã khiến những căng thẳng còn sót lại trong cơ thể Ji Heon tan biến hoàn toàn. Ji Heon gần như nằm dài trên người Jae Kyung.
“Cái này thích chứ ạ?”
Jae Kyung xoa bóp nhẹ nhàng vai và gáy cứng đờ của Ji Heon và hỏi.
“Ừ……, Jae Kyung xoa bóp giỏi thật đấy.”
“Em mà, thuộc hàng bán chuyên nghiệp rồi đấy ạ.”
Có vẻ như vì đã được massage nhiều nên cậu biết rõ nên ấn vào đâu và ấn như thế nào. Đã vậy lực tay của cậu cũng mạnh và bàn tay cũng ấm áp nữa nên lại càng thích hơn.
Cảm giác uể oải bao trùm toàn thân trong khoảnh khắc, Ji Heon khẽ rên rỉ mỗi khi tay Jae Kyung chạm vào người mình. Đến mức khi Jae Kyung luồn tay qua nách và vuốt ve ngực anh, anh đã vô thức vặn eo và rên lên một tiếng.
“Không được đâu ạ, phải ngoan ngoãn nằm yên chứ.”
Jae Kyung cười và giữ cơ thể Ji Heon đang định cúi về phía trước lại và bảo anh tựa vào người mình. Ngay lập tức đôi bàn tay ướt đẫm kem và dầu của cậu từ từ vuốt ve ngực Ji Heon. Vì lo lắng về bộ ngực hơi căng cứng so với trước khi mang thai nên Ji Heon đã chủ động nói với Jae Kyung.
“Ngực anh to ra nhiều nhỉ.”
“Vâng. Trông như người tập thể dục nhiều ấy ạ.”
“Cái gì chứ.”
Ji Heon ngửa đầu ra sau và bật cười. Jae Kyung cũng nhìn Ji Heon như vậy và cười, rồi cậu cúi xuống và hôn anh. Tiếp tục những nụ hôn nhẹ nhàng chỉ chạm vào rồi rời đi, Jae Kyung vẫn tiếp tục vuốt ve ngực Ji Heon. Cậu nắm hờ bộ ngực đã to hơn và vừa vặn nằm gọn trong lòng bàn tay mình, rồi lần này cậu dùng ngón tay vuốt ve nhũ hoa và nói.
“Nhưng mà hyung à, cái này lúc trước đáng yêu hơn ạ.”
Ji Heon vốn dĩ có nhũ hoa nhỏ. So với trường hợp thông thường thì nhũ hoa của anh hơi nhỏ, đến mức Jae Kyung đã từng đùa rằng đó là bộ phận duy nhất đáng yêu trên cơ thể hyung. Nhưng mà cái nhũ hoa nhỏ bé đó đã to ra gấp đôi và màu sắc cũng đậm hơn sau khi mang thai. Quầng vú cũng phồng lên đến mức có cảm giác hơi dày dặn, nhìn chung có vẻ đầy đặn hơn.
“Vậy á? Bây giờ không đáng yêu nữa à?”
Nghe Ji Heon đùa vậy, Jae Kyung không chút do dự và đáp: “Vâng ạ.” Ji Heon vốn dĩ đã mong chờ một câu trả lời kiểu “Không phải là không đáng yêu, mà là bớt đáng yêu hơn một chút ạ.”, nên định tỏ vẻ hờn dỗi, Jae Kyung đã véo nhẹ một bên nhũ hoa của Ji Heon bằng đôi tay ướt đẫm và thì thầm.
“Chút nào cũng không đáng yêu mà quyến rũ lắm ạ.”
Ôi trời đất. Ji Heon lại dụi đầu vào vai Jae Kyung và bật cười. Jae Kyung không bỏ lỡ cơ hội đó và lại hôn chóc, chóc, rồi lần này cậu bắt đầu nắm và vuốt ve đầu nhũ hoa còn lại.
“Nhưng mà cái này không chỉ to ra mà hình dạng cũng thay đổi đúng không ạ?”
Tròn vo luôn này. Jae Kyung vừa lẩm bẩm như thể đang thấy kỳ lạ vừa dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào nhũ hoa.
“Hyung à, cái màu và hình dạng của nó giống cái này lắm này. Hồng ngọc trai nho.”
“Cái gì cơ? Nho à?”
“Vâng ạ. Là loại nho ăn nhiều ở Úc, ngọt lắm luôn ấy ạ. Em thích cái đó lắm.”