Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 136
Dù nhìn lại bao nhiêu lần, bức ảnh vẫn y nguyên, Joshua hoàn toàn mất hồn. Anh phóng to ảnh, xác nhận lại khuôn mặt, rồi một tay ôm trán, lẩm bẩm một mình.
"Trời ơi, chuyện gì thế này…"
"Joshua."
"Á!"
Đột nhiên có ai đó gọi tên từ phía sau và ôm eo, Joshua giật mình hét lớn, đánh rơi chiếc máy tính bảng. Chiếc máy rơi xuống sàn đá cẩm thạch, màn hình lập tức nứt toác rồi tắt ngấm. Joshua trợn tròn mắt, cứng đờ tại chỗ.
"Joshua..."
Một giọng nói hoảng hốt vang lên từ sau lưng. Chase vẫn ôm chặt eo anh, dù có vẻ bối rối không biết làm gì. Joshua thất thần nhìn xuống chiếc máy tính bảng vỡ tan, thở dài rồi quay đầu nhìn lên người đàn ông. Lúc này, Chase mới nhìn vào mắt anh và xin lỗi.
"Xin lỗi, em không ngờ anh giật mình thế."
"Không… không sao."
Thấy Chase rầu rĩ, chút bực tức trong Joshua tan biến. Làm sao nổi giận với gương mặt này được chứ? Thay vì cáu gắt, anh nắm gáy Chase kéo xuống, hôn lên môi. Chase đón nhận nụ hôn như chờ sẵn. Joshua xoay người trong vòng tay Chase, nghiêng đầu hôn ngược bên còn lại. Haa, tiếng thở thỏa mãn thoát ra. Anh khẽ chạm lưỡi vào vòm miệng mềm, Chase lập tức phản ứng. Cảm nhận vật dưới thân cứng lên, Joshua cười thầm.
"Hôm qua chưa đủ sao?"
Chase lập tức trả lời, giọng vẫn thì thầm bên môi Joshua.
"Chưa, em nhịn bốn tháng rồi mà."
Cũng đúng.
Joshua đặt tay đang ôm eo Chase xuống xoa mông hắn, chìm vào suy nghĩ. Anh vừa trở về sau chuyến công tác mới chỉ một tuần. Anh đã nói với đội trưởng là sẽ nghỉ ngơi cho công việc tiếp theo. Anh định dành thời gian hiếm hoi này cho gia đình...
Đột nhiên, anh nhíu mày khi nhớ lại bức ảnh vừa xem, đúng lúc đó, lò nướng phát ra tiếng chuông báo hiệu. Joshua hôn nhẹ lên môi Chase, rồi thả tay ra, đi về phía lò nướng.
Mùi bánh mì nướng thơm lừng lan tỏa khắp bếp làm anh nhanh chóng cảm thấy đói. Trong khi chờ bánh nguội, anh định chuẩn bị bữa sáng, Chase liền đi theo giúp đỡ. Nhìn Chase quen thuộc lấy thịt ra khỏi tủ lạnh chuẩn bị nướng, anh bất giác cảm thấy tự hào. Cái cậu nhóc trước đây chỉ biết phết mứt lên bánh mì nướng, không biết từ bao giờ đã trưởng thành đến vậy.
Khi nghĩ đến việc Chase một mình chăm sóc bọn trẻ khi Joshua vắng nhà, anh biết đó là điều đương nhiên, nhưng mỗi lần nghĩ đến anh vẫn không khỏi thán phục. Anh nhìn Chase với vẻ mặt hài lòng, Chase vừa rắc tiêu đen lên thịt vừa hỏi:
"Anh vừa xem gì vậy?"
"À... ờ?"
Joshua hiếm khi lắp bắp trước câu hỏi đột ngột. Chase nghi ngờ nhìn anh.
"Cái máy tính bảng lúc nãy ấy. Em thấy anh đang xem một bài báo thì phải, là gì vậy? Quan trọng không?"
Joshua im lặng nhìn thẳng vào mắt Chase. Sự im lặng chỉ kéo dài khoảng 2, 3 giây, nhưng trong khoảng thời gian đó, đầu óc Joshua hoạt động hết công suất. Anh không thể tưởng tượng được Chase sẽ phản ứng thế nào nếu xem được bài báo đó.
"Không, không có gì."
Tạm thời cứ giấu đã.
Joshua trả lời với một nụ cười như thường lệ.
"Chỉ là mấy tin đồn vớ vẩn thôi. Em không cần bận tâm đâu."
Rồi anh quay người đi như đang tìm nước sốt để che giấu biểu cảm của mình. Bài báo nói về việc Grayson có người yêu mới, có lẽ Chase chỉ tức giận và chửi rủa một chút thôi. Vấn đề là người yêu mới đó là ai.
Nếu Chase nhớ ra Dane thì sao...
Bây giờ nghĩ lại thì thật xấu hổ, nhưng vì không bao giờ nghĩ chuyện này sẽ xảy ra, Joshua đã mời Dane đến dự đám cưới của anh và Chase. Dù nói không cần quà, Dane vẫn vui vẻ đến chúc mừng họ. Joshua đã nhận ra Dane biến mất rồi lại xuất hiện cùng với thư ký của Chase giữa buổi tiệc, nhưng anh đã giả vờ như không biết. Anh nghĩ mọi chuyện đã kết thúc tốt đẹp mà không có rắc rối lớn nào...
Vậy mà bây giờ mọi chuyện lại rối tung lên thế này?
Anh hoàn toàn không thể hiểu được tình huống. Rốt cuộc Dane và Grayson đã dính líu đến nhau như thế nào? Nhiệm vụ lần trước chắc chắn đã thất bại rồi. Chuyện gì đã xảy ra lúc đó? Tại sao Dane không nói với mình? Khoan đã, cái tên đó không bao giờ nói nếu không ai hỏi. Chết tiệt, rốt cuộc Dane Stryker đang làm cái quái gì vậy...!
"Anh đi vệ sinh một lát."
Joshua nói dối là đi vệ sinh rồi nhanh chóng rời khỏi bếp. Anh lấy điện thoại ra gọi cho Dane, nhưng vẫn không ai nghe máy.
Lại thế này nữa.
Anh cảm thấy có dự cảm không lành. Ngay cả khi gặp và nói chuyện với Dane, anh cũng không chắc Dane sẽ giải thích rõ ràng mọi chuyện. Rốt cuộc, mình chỉ còn cách tự mình xác nhận thôi sao...?
Joshua suy nghĩ một lát, nhìn đồng hồ rồi nhanh chóng lướt danh bạ điện thoại. Dừng lại ở một cái tên, anh không do dự gọi. Sau hai ba tiếng chuông, giọng nói anh chờ đợi vang lên.
— Josh! Khỏe không? Sao tự nhiên gọi điện thế này...? Chẳng lẽ Chase có chuyện gì...?
"Không, không có gì đâu."
Joshua ngắt lời người kia ngay khi giọng nói vui vẻ chuyển sang lo lắng. Với giọng điệu lịch sự chuyên nghiệp, anh tiếp tục:
"Vụ việc lần trước Daddy nói ấy, vâng."
Joshua im lặng một lát rồi gật đầu.
"Daddy nói đang tìm một đội để bảo vệ bạn đời của Grayson Miller phải không? Vụ đó vẫn còn trống chứ? ...À, ra vậy."
Joshua liếc mắt về phía bếp. Sau khi xác nhận Chase vẫn còn ở trong đó, anh nói tiếp:
"Con có một điều muốn hỏi, bạn đời của Grayson Miller là ai vậy? Nếu có thông tin đó thì sẽ giúp ích cho tụi con."
Nghe câu trả lời từ đầu dây bên kia, mắt anh nheo lại.
"Dane Stryker."
Ha, Joshua thở dài nhẹ nhõm, vuốt tóc mái lên trán rồi nói:
"Được thôi, con sẽ làm."
Đôi mắt xanh lục của anh ánh lên vẻ kiên quyết.
"Vì đây là chuyện liên quan đến anh trai của Chase, con cũng nên góp sức một chút."
***
Chuyện gì thế này!
Sau khi cúp điện thoại, Koi không giấu được vẻ mặt ửng hồng, bồn chồn đi đi lại lại trong phòng khách. Cuộc gọi đến ngay lúc ông đang chuẩn bị rời Pháp sau khi hoàn thành lịch trình đã khiến ông vô cùng phấn khích. Joshua tự nguyện nhận vụ này, rốt cuộc là có sự thay đổi tâm trạng nào đây? Joshua là người hoàn toàn có thể tin tưởng được. Hơn nữa, nếu nhân cơ hội này mà Grayson có thể trò chuyện với Chase dù chỉ một chút thì sao...!
Đúng lúc đó, cửa mở và Ashley bước vào. Koi dừng bước chân đang đi tới đi lui, nhanh chóng tươi cười tiến về phía Ashley.
"Ash!"
"Koi."
Ashley bước vào với vẻ mặt căng thẳng, nhìn thấy Koi thì thả lỏng nét mặt hơn một chút. Có chuyện gì không vui sao? Koi nghiêng đầu khó hiểu, rồi tự nhiên ôm lấy Ashley và hỏi:
"Anh có biết vừa nãy ai gọi cho em không?"
"Ai?"
Nghe Ashley hỏi, Koi cười khúc khích trả lời:
"Joshua gọi cho em! Trước đây anh nói sẽ tìm vệ sĩ cho Dane mà. Nên em đã hỏi Joshua xem nó có giới thiệu được người nào tốt không."
"Ừ, chẳng phải nó đã từ chối rồi sao?"
Ashley nhíu mày hỏi, Koi mắt sáng rực, hào hứng kêu lên:
"Đúng là vậy, nhưng vừa nãy nó gọi điện nói sẽ nhận lời! Trực tiếp! Nó sẽ trực tiếp bảo vệ Dane!"
Koi cảm thấy cánh tay đang ôm eo mình khẽ run lên. Ashley chớp mắt ngạc nhiên, rồi nhăn mặt.
"Đột nhiên sao lại?"
"Ừ, nghĩ lại thì có lẽ nó thấy tự mình làm sẽ tốt hơn? Nó nói vì là anh trai của Chase nên muốn góp sức...!"
Koi có vẻ ngây thơ tin vào những lời đó, nhưng Ashley thì khác. Chắc chắn có lý do nào rồi. Rốt cuộc là gì? Tại sao lại nghĩ như vậy...?
"Thưa, ngài Miller."
Khi Ashley đang mải nghĩ, thư ký đột nhiên vội vàng bước vào đưa cho ông thứ gì đó. Ashley vẫn đang ôm Koi, chìa tay ra nhận lấy. Khi nhìn thấy màn hình trên chiếc máy tính bảng, ông hoàn toàn cứng đờ.
"Cái... cái gì..."
Nghe thấy tiếng lẩm bẩm như nói một mình, Koi nghiêng đầu nhìn Ashley khó hiểu, nhưng Ashley vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, không nói thêm lời nào.
Còn tiếp
—----------
Chap này không có rõ xưng hô giữa Koi và Josh nên tạm thời mình để là Con và Daddy, sau này rõ hơn thì mình sẽ chỉnh sửa sau.
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.