Desire Me If You Can - Chương 166 - Dù là nói dối cũng được, chỉ một lần thôi, nói yêu tôi đi.

Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 166

"...Ơ."

Grayson định nói gì đó nhưng không thể. Cơ thể hắn đổ gục xuống, Dane ôm chặt hắn bằng cả hai tay. Dane ôm hắn một lúc rồi ngẩng đầu lên, ngay lập tức chạm mắt Joshua.

"Cậu..."

Joshua đứng ngây người với đôi mắt kinh ngạc, chỉ lẩm bẩm được một tiếng. Loại pheromone phát ra đồng loạt để cướp đi ý thức của một alpha trội trong khoảnh khắc như vậy chỉ có một. Nhìn Joshua vẫn còn trợn tròn mắt như người mất hồn trước sự thật kinh ngạc chẳng kém gì nụ hôn vừa rồi của cả hai, Dane đưa Grayson đang ngất xỉu trong vòng tay cho anh ta.

"Đưa cậu ta đi."

Joshua ngơ ngác nhận lấy Grayson, Dane cười khổ nói thêm:

"Cậu nghĩ đúng đấy, tôi không cố tình giấu đâu."

Như thể đã xong việc, anh vỗ nhẹ hai lần vào cánh tay Joshua.

"Đi đi, nhanh lên."

"Dane."

Joshua lại gọi tên anh. Anh ta vẫn còn chần chừ như không muốn rời đi, nhưng Dane kiên quyết.

"Cậu quên chúng ta đến đây để làm gì rồi à? Đi nhanh lên."

Đương nhiên là Joshua nhớ. Nhìn khuôn mặt người đàn ông đang bất tỉnh trong vòng tay mình, Dane gằn giọng:

"Nhanh lên!"

Cuối cùng Joshua cũng quay lưng bỏ lại Dane rồi bắt đầu xuống núi. Nhìn bóng lưng anh ta nhanh chóng di chuyển dù đang vác trên vai một người đàn ông to lớn hơn mình rất nhiều, Dane lập tức quay người chạy đi. Mục tiêu đã được xác định. Nhanh lên, nhanh lên. Trước khi quả bom cuối cùng phát nổ, thời gian đến vụ nổ cuối cùng còn lại...

20 phút.

Joshua nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi quay đầu lại. Thấy bóng dáng Dane đang chạy hết tốc lực đã biến mất khỏi tầm mắt, anh ta nghiến răng quay đi.

"Ư..."

Một tiếng rên rỉ yếu ớt thoát ra từ miệng Grayson. Joshua giả vờ không nghe thấy, tiếp tục xuống núi. Để hoàn thành nhiệm vụ của mình như Dane đã dặn.

***

...Ơ.

Mở mắt ra, Grayson thấy bầu trời mờ ảo. Hóa ra mặt trời đã lên rồi. Hắn nằm trên đất, ngơ ngác chớp mắt.

"...A!"

Vừa định ngồi dậy, hắn đã kêu lên một tiếng ngắn. Mặt nhăn nhó đầy đau đớn, hắn thở dốc, đột nhiên một bóng đen phủ xuống người hắn. Grayson vô thức ngẩng đầu lên rồi đứng im. Dane đang nhíu mày nhìn xuống hắn, mở miệng nói:

"Đồ ngốc, sao cậu không nghe lời tôi?"

Nghe giọng điệu cáu kỉnh quen thuộc, Grayson ngơ ngác chớp mắt. Chậm rãi ngồi dậy, hắn vẫn không thể tin được. Dane nhìn hắn rồi vuốt tóc nói tiếp:

"Nếu cậu nghe lời tôi xuống nhanh từ đầu thì mọi người đã đỡ khổ rồi, cậu có biết Josh vất vả thế nào để lôi cậu xuống đây không?"

Nghe vậy, hắn quay đầu lại, thấy Joshua đang ngồi dưới đất uống nước ừng ực. Grayson nhìn anh ta một lát rồi lại quay sang nhìn Dane.

"Tại cậu cứ ép tôi đi trước thôi."

"Thằng nhãi ranh này."

Dane giơ nắm đấm lên. Nghĩ rằng anh sẽ tát mình như mọi khi, Grayson nhắm chặt mắt. Hắn chuẩn bị tinh thần chờ đợi nhưng xung quanh chỉ có sự im lặng. Mãi không thấy cú đấm nào, hắn khẽ mở mắt ra thì bất ngờ khuôn mặt Dane hiện ra ngay trước mắt.

"Ực!"

Giật mình nuốt vội hơi thở, hắn lùi người ngồi phịch xuống, Dane đột nhiên bật cười.

"Ha ha ha, cậu làm cái gì vậy hả?"

Grayson hoàn toàn ngơ ngác nhìn Dane. Dane cười lớn như vậy, chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Sao thế?"

Dane hỏi Grayson vẫn còn đang ngơ ngác nhìn mình với khuôn mặt vẫn còn vương chút cười, Grayson vẫn ngơ ngác nhưng lòng lại trào dâng một cảm xúc khó tả.

"Không, tại cậu... nhìn tôi, rồi cười như vậy..."

Dane lại cười với Grayson đang lắp bắp. Một chuyện bất ngờ nữa lại xảy ra. Má Dane hơi ửng đỏ.

"Chó con của tôi."

Dane nói rồi vươn tay ra. Thay vì đấm vào má, anh xoa đầu Grayson, mỉm cười rạng rỡ.

"Giỏi lắm, rất giỏi."

Nghe lời khen ngợi đó, một cảm giác ấm áp dần lan tỏa trong lòng Grayson. Grayson hé miệng, mấp máy môi vài lần rồi khó khăn thốt ra tiếng.

"...Tôi đã đợi cậu về."

Nghe giọng khàn đặc của Grayson, Dane gật đầu.

"Ừ, giỏi lắm. Phải thưởng cho chó con ngoan ngoãn thôi."

"Nói yêu tôi đi."

Grayson không bỏ lỡ cơ hội, đòi hỏi. Bàn tay đang xoa đầu hắn khựng lại. Không dám nhìn vào vẻ mặt Dane đang nhìn mình, Grayson nhắm chặt mắt, bướng bỉnh nói:

"Dù là nói dối cũng được, chỉ một lần thôi, nói yêu tôi đi."

Tôi muốn nghe.

Hắn thầm nghĩ với tất cả sự khát khao. Chỉ một, hai giây trôi qua nhưng hắn cảm thấy dài như vô tận, sau đó Dane mở lời:

"Tôi yêu cậu."

Grayson giật mình mở to mắt. Ngay sau đó hắn ngẩng đầu lên. Chậm rãi, với trái tim run rẩy, hắn ngước nhìn và chạm mắt Dane. Và hắn chứng kiến một sự thật không thể tin được.

Anh đang cười.

Dane hỏi Grayson đang ngơ ngác nhìn mình. Vẫn giữ nụ cười trên môi.

"Được rồi chứ, bé xinh?"

Grayson không thể trả lời. Cảm xúc dâng trào khiến hắn nghẹn lời, chỉ biết há miệng nhìn Dane đang nở nụ cười rạng rỡ nghiêng đầu. Chậm rãi nhắm mắt lại. Hơi thở phả vào nhau. Một tiếng thở dài đầy mong đợi khẽ thoát ra. Rồi môi chạm nhau. Trong khoảnh khắc hương pheromone của Dane lan tỏa khắp lồng ngực, Grayson nghĩ.

Chết như vậy cũng được.

Hương pheromone của Dane.

Pheromone.

...Pheromone của Dane.

***

Đột nhiên Grayson mở to mắt. Một khung cảnh xa lạ hiện ra trước mắt hắn.

...Ơ?

Grayson để mặc tầm nhìn rung lắc một lúc. Hắn cần thêm thời gian để nhận ra tất cả những chuyện vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ.

"Cái, cái gì thế này...!"

Hắn lắc mạnh người kèm theo tiếng hét thô lỗ. Joshua hoàn toàn không ngờ tới tình huống bất ngờ này, suýt chút nữa thì loạng choạng ngã về phía trước.

"Anh làm cái quái gì vậy! Muốn chết à?"

Vừa thoát khỏi nguy cơ lăn xuống dốc, anh ta lập tức hét về phía Grayson. Nhưng lợi dụng sơ hở đó, Grayson đã tụt khỏi lưng Joshua, mặt trắng bệch vội vàng nhìn xung quanh hỏi:

"Dane đâu? Dane ở đâu? Vừa nãy, rõ ràng còn ở đây mà."

Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tình huống này là thế nào? Hắn hoàn toàn không hiểu. Nhìn Grayson không phân biệt được mơ và thực, Joshua cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi lên tiếng:

"Cậu ngất đi vì pheromone của Dane. Và tôi đang cõng cậu xuống núi."

Nói ngắn gọn xong, anh ta ra hiệu cho Grayson đến gần.

"Không có thời gian chần chừ đâu, mau xuống thôi. Vết thương của anh nặng lắm."

"Không."

Grayson lại bắt đầu bướng bỉnh.

"Dane đang làm chuyện gì đó nguy hiểm đúng không? Đó là cái gì? Nói đi, sao chỉ đưa mình tôi đi trước? Sao cậu ấy lại ở lại một mình? Tại sao?"

Dù hoàn toàn không biết gì về tình hình, hắn vẫn có linh cảm kỳ lạ và không chịu nghe lời Joshua. Trước những câu hỏi liên tiếp, cuối cùng Joshua thở dài đành phải nói thật.

"Bom đang nổ."

"...Bom?"

Joshua gật đầu trước câu lặp lại của Grayson rồi nói thêm:

"Dane đi gỡ bom rồi. Còn chúng ta thì xuống núi."

Grayson không hiểu lời anh ta trong giây lát. Hắn ngơ ngác nhìn Joshua rồi khó khăn mở miệng sau vài giây im lặng.

"...Cái gì?"

Còn tiếp

-----------------

Với Grayson và Dane xưng tôi cậu vẫn là một cái gì đó dễ thương hơn trong lòng mình, và thời điểm này chưa thích hợp để đổi xưng hô cho lắm, cả hai chưa là gì của nhau cả.

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo