Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 198: Ngoại truyện 3
"Đừng có hành động như chó con thế, dễ gây hiểu lầm lắm."
Vừa thở dốc nói vậy, Dane vừa mỉm cười. Ngay lập tức, Grayson như đã chờ đợi, ngẩng đầu lên hôn lên môi Dane. Trong tình huống này, anh không thể đẩy hắn ra. Anh cũng chẳng có ý định đó. Dane nghĩ, mình không muốn từ chối nụ hôn để nhìn thấy vẻ thất vọng của con chó con hư hỏng này. Chuyện mà trước đây mình không bao giờ tưởng tượng được.
"Anh yêu em, Dane."
Grayson khẽ mút rồi thả môi trên của Dane ra, thì thầm:
"Và xin lỗi vì đã làm em đau."
"Không sao. Đó là điều tôi muốn mà, cậu không cần xin lỗi."
Dane thờ ơ đáp lại lời xin lỗi lặp đi lặp lại của hắn. Rồi anh khẽ cười nói thêm:
"Từ giờ tôi sẽ không bao giờ uống thuốc rồi làm tình nữa đâu."
Hậu quả thật khủng khiếp. Tỉnh cả người. Dù Dane sống phóng túng đến đâu, anh cũng chưa từng dùng thuốc, nên cũng không ngờ lại tệ đến thế.
Sau này tuyệt đối không được làm vậy nữa.
Tự nhủ với bản thân, Dane chợt cau mày vì một ý nghĩ lóe lên. À phải rồi.
"Sao vậy?"
Grayson lập tức nhận ra sự khác thường, bèn hỏi. Dane thở dài một tiếng rồi đáp:
"Nằm viện lâu thế này thì tôi không gặp Darling được. Darling sẽ lo lắng mất."
"Có anh đây mà!"
Grayson hét lên, không để Dane kịp nói thêm. Thấy Dane khựng lại nhìn mình, hắn hào hứng nói tiếp:
"Cứ giao cho anh, anh sẽ chăm sóc cẩn thận. Darling cũng thích anh lắm đó."
"Hả..."
Dane lẩm bẩm với vẻ nửa tin nửa ngờ. Nhưng anh cũng chẳng còn cách nào khác. Không thể mang mèo đến bệnh viện được. Dane nghĩ ngợi một lát rồi nhìn Grayson rồi chợt nhớ ra điều gì đó.
"Cậu đưa áo khoác cho tôi xem."
"Ơ? Ừ."
Dù ngạc nhiên, Grayson vẫn ngoan ngoãn cởi áo khoác đưa cho Dane. Dane ôm nó và khẽ nhắm mắt lại. Thấy Dane tỏa pheromone lên áo khoác của mình, mắt Grayson trợn tròn.
"Đây."
Dane trả lại chiếc áo khoác đã thấm đẫm pheromone cho hắn.
"Đưa cái này cho Darling thì nó sẽ yên tâm thôi. Để nó gần cái nệm hay cái tháp mèo mà Darling hay chơi ấy."
"...Ừ."
Grayson ngơ ngác nhận lấy. Nhìn hắn chăm chú nhìn chiếc áo khoác, Dane hỏi:
"Sao vậy, áo khoác quý của cậu à?"
Đáng lẽ mình nên hỏi trước mới phải, Dane chợt nghĩ, nhưng Grayson đã lắc đầu.
"Không, không phải... không, không có gì."
Nụ cười toe toét của hắn trông có vẻ gian xảo. Chắc mình nghĩ nhiều quá thôi, Dane nghĩ. Nụ cười đó của tên này lúc nào cũng vậy mà. Dane quá mệt để suy nghĩ sâu xa hơn. Bỏ qua nghi ngờ thoáng qua trong đầu, anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nhưng linh cảm chẳng lành mà anh gạt bỏ đơn giản như vậy đã trở thành hiện thực vào ngày hôm sau.
Grayson mang đến bệnh viện một cái áo choàng tắm khổng lồ.
"...Cái gì đây?"
Dane nằm trên giường, liếc nhìn cái áo choàng tắm đặt trên ngực mình. Nó to đến nỗi trùm kín cả người anh. Chắc chắn là của Grayson.
"Sao cậu lại mang cái này đến?"
Nghe Dane hỏi, Grayson tươi rói đáp:
"Để cho Darling."
Nhìn hắn chờ đợi như muốn anh nhanh chóng tỏa pheromone lên đó, Dane cạn lời. Rõ ràng là có ý đồ riêng mà dám lấy cớ mèo.
"Hôm qua cậu đưa áo khoác cho Darling thật hả?"
Nghe giọng điệu đầy nghi ngờ của Dane, Grayson nghiêm mặt rồi ngay lập tức lấy ra thứ gì đó từ chiếc túi mua sắm lớn. Chính là chiếc áo khoác mà hôm trước Dane đã cố tình thấm đẫm pheromone cho hắn. Grayson im lặng dùng ngón tay chỉ vào chiếc áo khoác. Có thể thấy rõ những sợi lông mèo trắng dính đầy trên những chỗ ngón tay hắn chạm vào.
"Thấy chưa?"
Grayson đắc thắng nói rồi nhét bừa nó vào túi mua sắm. Như thể chẳng quan tâm nó bị nhàu nát hay không.
Rốt cuộc tên này mang cái đó đến làm gì vậy?
Chẳng lẽ Grayson đoán được mình sẽ nghi ngờ cậu ta à? Nghĩ vậy, Dane bỗng thấy hơi áy náy. Dù sao thì việc anh nghi ngờ Grayson vô cớ cũng là lỗi của anh.
"...Xin lỗi."
Dane ngoan ngoãn xin lỗi, Grayson lập tức đắc thắng tuyên bố:
"Anh chỉ muốn cho Darling một cảm giác an toàn êm ái và mềm mại hơn thôi."
"Ừ, xin lỗi."
Dane lại xin lỗi. Lúc này Grayson mới chỉ vào chiếc áo choàng tắm như đã đồng ý.
"Nào, giờ thì thấm đẫm vào đây đi."
Trước yêu cầu đường hoàng đó, Dane sẵn lòng tỏa pheromone lên rồi trả lại cho hắn. Grayson cẩn thận thấm đẫm hương thơm của Dane vào từng ngóc ngách của chiếc áo choàng tắm khổng lồ rồi mới hài lòng cất nó đi một cách trân trọng. Đến đó thì mọi chuyện vẫn ổn. Nhưng ngày hôm sau, rồi ngày hôm sau nữa, Grayson liên tục mang đến những món đồ mới và đưa cho Dane. Nhìn bóng lưng hắn cẩn thận mang đi những chiếc gối, những chiếc nệm, thậm chí cả ga trải giường đã thấm đẫm pheromone của Dane, một sự nghi ngờ tự nhiên trào dâng trong lòng.
Cái tên này đang bày trò gì vậy?
Khi nhìn thấy một con hải cẩu nhồi bông khổng lồ, to gần bằng nửa người Grayson, Dane chắc chắn. Có gì đó không ổn. Rốt cuộc tên này định làm gì với tất cả những thứ này? Nếu hỏi cậu ta thì câu trả lời cũng chỉ có một.
"Vì Darling thôi."
Vớ vẩn. Dane thầm cười khẩy. Trong đầu anh, tất cả những trò điên rồ mà Grayson từng làm cho anh hiện ra như một thước phim quay chậm. Trong đó, kinh khủng nhất đương nhiên là ký ức hắn chạy trần truồng trên hành lang. Nhớ lại chuyện đó, Dane không thể cứ nằm im được nữa.
"Grayson."
"Hả?"
Nghe anh gọi tên, Grayson đang ôm con hải cẩu vui vẻ quay lại nhìn anh. Dane mỉm cười nói tiếp:
"Lại đây."
Grayson cẩn thận đặt con hải cẩu lên ghế sofa rồi ngoan ngoãn trở lại bên Dane. Anh ra hiệu bảo Grayson cúi xuống, rồi khéo léo kéo hắn lại gần bằng môi mình. "Chụt," một âm thanh đáng yêu vang lên khi môi họ chạm nhau, Grayson cười tươi rói. Ngay sau đó, môi họ lại hòa vào nhau, cả hai đùa nghịch nhưng cũng đầy gợi tình, quấn lấy nhau bằng lưỡi và nước bọt. Khi bầu không khí đã đủ nồng nàn, Dane đưa tay vuốt tóc Grayson rồi thì thầm:
"Grayson."
"Hửm."
Nụ hôn nhanh chóng di chuyển xuống cổ. Dane mặc kệ đôi môi láo xược đang rón rén tiến về cái đích quá rõ ràng. Anh thậm chí còn cố ý mở cúc áo bệnh nhân cho hắn. Đang chờ đợi đôi môi háo hức lao đến Venus, Dane chợt lên tiếng khi Grayson "ngoạm" một miếng lớn vào ngực anh:
"Cái đó cậu định dùng làm gì vậy?"
Nghe giọng Dane trầm thấp bất chợt vang lên, Grayson không trả lời ngay. Dane nhìn chằm chằm vào hắn đang vui vẻ mút mát ngực mình, còn phát ra cả tiếng "chụt chụt". Đột nhiên anh nắm chặt lấy mái tóc Grayson.
"Á!"
"Này!"
Dane nghiến răng hỏi Grayson vừa bất đắc dĩ phải rời ra:
"Tôi hỏi cái đó cậu định dùng làm gì."
Grayson định nói "Darling". Nhưng ngay khi môi hắn tạo thành chữ D, đôi mắt Dane đã trợn trừng dữ tợn. Gặp phải ánh mắt lạnh lẽo đó, Grayson mím chặt môi, đảo mắt sang chỗ khác. Một dấu hiệu im lặng rằng hắn sẽ không nói.
Cái tên này, hay là cứ xả pheromone ra nhỉ.
Dane cảm thấy mạch máu ở thái dương giật mạnh. Rất dễ thôi. Khống chế Grayson bằng pheromone rồi moi hết bí mật giấu kín trong lòng hắn ra. Nhưng nếu làm vậy, khi Grayson tỉnh lại thì chắc chắn hắn sẽ oán hận Dane. Nghĩ đến đó, anh lại không thể dễ dàng xả pheromone ra được. Dùng thủ đoạn hèn hạ để moi bí mật không phải là chuyện anh chưa từng làm. Ngược lại, trước giờ anh chưa từng cảm thấy tội lỗi, vậy mà giờ lại do dự thế này. Cuối cùng, anh đành buông mái tóc Grayson đang nắm chặt.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.