Định Mệnh Alphega - Chương 100

Tập 100

Mặt anh nóng ran.

Anh không muốn thú nhận với hắn rằng anh cũng cô đơn, cũng mong nhớ hắn như những gì vừa nói. Thay vào đó, anh ôm chặt chiếc áo sơ mi của hắn vào lòng.

Thấy Kanghyun im lặng, hắn lên tiếng, giọng nghiêm nghị:

-Trong lúc em không có ở đó thì đừng có nhận pheromone của thằng nhóc kia đấy. Em cố tình để lại pheromone trên quần áo cho anh rồi, cứ dùng nó đi.

Có vẻ như Haeil lo lắng Kanghyun sẽ tiếp xúc với pheromone của Seong Taerim.

Bác sĩ từng khuyên Kanghyun cần tiếp xúc với pheromone của Alpha khác thường xuyên để tránh mất cân bằng hormone.

Nếu không thể nhận pheromone của cha đứa bé, thì dùng pheromone của Omega trội cũng là một cách. Đây là biện pháp tạm thời để ép pheromone mạnh mẽ của Omega trội vào cơ thể và sử dụng nó như của mình.

Nhưng Kanghyun cũng nghĩ như Haeil. Seong Taerim, một Omega trội, chắc chắn sẵn lòng cho anh mượn pheromone, nhưng anh không muốn.

"Anh không cần pheromone của ai khác ngoài của em đâu."

Kanghyun dứt khoát nói, nhìn quanh cái "tổ" vẫn còn thơm mùi Haeil.

"Thà ngày nào cũng làm cái này rồi ngủ còn hơn."

Anh vừa nghĩ vậy thì nghe thấy tiếng chửi quen thuộc của hắn vang lên từ điện thoại, anh khẽ mỉm cười.

-Á, Đm.... Sao anh lại nói những lời đó đúng lúc em không có ở đó .....Sao em lại ở Mỹ chứ....

Kanghyun nghe giọng hối hận của Haeil rồi hỏi:

"Em đến Mỹ an toàn chứ?"

-Ừ. Hơi ồn ào nhỉ? Đông người quá.

Ngoài giọng của Haeil, còn có tiếng ồn ào xung quanh.

"Em đang ở đâu vậy?"

-Phố Wall.

Đó là một địa điểm bất ngờ.

Phố Wall là con phố nổi tiếng ở Manhattan, New York, nơi tập trung các sàn giao dịch chứng khoán lớn, trụ sở của nhiều ngân hàng, quỹ đầu cơ, công ty luật và tập đoàn tài chính. Có thể nói đây là trung tâm tài chính của thế giới.

Kanghyun khó hiểu khi hắn đột nhiên ở giữa trung tâm kinh tế thế giới. Haeil mà anh biết chẳng hề quan tâm đến kinh tế hay tài chính.

Anh định hỏi lý do Haeil đến đây, nhưng chợt nhớ ra hắn đến Mỹ để gặp ai đó. Tuy nhiên, anh không biết Haeil sẽ gặp ai. Đây là cuộc gọi đầu tiên của anh và Haeil sau buổi gặp ở khách sạn.

"Em đi gặp ai vậy?"

-Bố mẹ em.

Anh biết bố Haeil đang làm ăn ở Mỹ.

"Đúng là không hay nếu bố mẹ biết chuyện con trai đính hôn qua báo chí. Còn chuyện mang thai nữa."

Nghĩ lại thì, mối quan hệ giữa anh và Haeil chẳng có gì chính thống cả.

Chưa hẹn hò đã mang thai, giờ còn đính hôn ...

Mọi chuyện thật kỳ lạ. Họ còn chưa chính thức hẹn hò mà.

"Chưa hẹn hò...?"

Kanghyun chợt nhận ra một điều quan trọng.

"Vậy chúng ta... vẫn chưa phải là người yêu sao...?"

Đầu óc rối bời. Anh chỉ biết tiến về phía trước, nhưng giờ anh nhận ra mối quan hệ giữa anh và Haeil rất lộn xộn.

Anh đang đờ người thì Haeil nói thêm:

-Và có lẽ... một người sẽ trở thành đồng minh mới của em?

Không hiểu sao giọng hắn nghi hoặc.

-À, em sắp đến nơi rồi. Em sẽ gọi lại vào tối mai nhé.

Kanghyun vẫn chưa hiểu ý nghĩa của từ "đồng minh".

còn bối rối, nhưng anh cố gắng tỏ ra bình thường.

"Đi cẩn thận nhé. Nếu muộn thì cứ gọi cho anh, anh sẽ nghe máy."

Anh muốn Haeil biết anh luôn sẵn sàng nghe máy, như cách Haeil luôn chờ cuộc gọi của anh và trả lời ngay cả khi đang ngủ.

Ừm, Cuộc gọi với hắn vô cùng quan trọng.

-Không được. Anh cần ngủ đủ giấc, em không muốn làm phiền anh. Anh biết phải ngủ đủ giấc để tốt cho ‘phép màu’ mà?

Kanghyun định nói không sao, nhưng anh nuốt lời khi nghe thấy tên đứa bé. Anh không thể ích kỷ chỉ nghĩ cho mình.

Kanghyun đành đồng ý với Haeil.

"Anh hiểu rồi. Vậy mai chúng ta nói chuyện lại nhé."

-Tốt lắm. Em yêu bé ‘phép màu’ ...

"Đừng có coi anh là trẻ con."

-Bé là một phần của ‘phép màu’, nên cũng là trẻ con mà. Ngoan ngoãn nhận tình yêu thương đi nào.

Haeil lúc nào cũng vậy, không chịu thua ai bao giờ.

Haeil cười đùa rồi dịu dàng gọi Kanghyun:

-Baek Kanghyun.

"Vâng."

-Lần sau nhất định phải đến cùng em đấy.

Một câu nói bình thường ai cũng có thể nói.

Một câu nói phổ biến, nhưng với anh lúc này, nó mang ý nghĩa lớn lao.

"Cùng nhau..."

Nghe như thể Haeil muốn anh lần sau cùng đến chào bố mẹ.

Tim anh đập thình thịch. Nhưng khi nghĩ đến việc họ vẫn chưa chính thức hẹn hò, anh dần bình tĩnh lại.

"ừmm.... nhất định anh sẽ đi cùng em."

Haeil cười rạng rỡ, nghe câu trả lời chân thành của anh.

Sau khi cuộc gọi kết thúc.

Anh cuộn tròn mình trong "tổ" và chìm vào suy tư.

"Vấn đề" vừa nảy ra dường như không có ý định biến mất khỏi đầu anh.


Trong khi ở Hàn Quốc đang là đêm, thì ở Phố Wall của Haeil lại là ban ngày.

Haeil đứng dưới ánh nắng chói chang, nhìn xuống điện thoại qua cặp kính râm đen, đôi mắt tràn đầy xúc động.

-ừmm.... nhất định anh sẽ đi cùng em.

Lời nói của Kanghyun cứ văng vẳng bên tai hắn. Bỗng dưng tim hắn đập nhanh hơn, mặt hắn nóng bừng.

"Đm, cứ như đang nói chuyện ra mắt gia đình vậy. Không, mình định thế mà, á dm, sao anh ấy có thể nói ngọt ngào như vậy chứ."

Giọng nói của Kanghyun đã làm hắn mất kiểm soát.

Hắn đã cố gắng che giấu giọng run rẩy trong suốt cuộc gọi. Hắn đã cố gắng hết sức để không quay đầu lại và bay về Hàn Quốc ngay lập tức. Anh ấy có khả năng đặc biệt trong việc làm hắn mất hết lý trí.

Haeil nắm chặt điện thoại trong tay, thở dốc.

"đm, nhớ anh ấy quá..."

Nhưng hắn phải kiềm chế.

Cho đến khi hoàn thành mọi việc và trở về.

Haeil quyết tâm, tháo kính râm và bước vào tòa nhà trước mặt.

Wave Investment.

Ở giữa sảnh đợi rộng lớn và sạch sẽ là quầy lễ tân với những nhân viên tươi cười.

Thấy Haeil, các nhân viên nhanh chóng đứng dậy và cúi chào.

"Xin chào, ngài Kwon. Lâu rồi mới gặp. Giám đốc đang đợi ngài. Tôi xin phép dẫn đường cho ngài ạ?"

"Tôi tự đi được, không cần đâu."

Haeil trả lời nhân viên tóc vàng bằng tiếng Anh lưu loát, rồi đi qua quầy lễ tân và hướng về phía thang máy.

"Tính ra cũng một năm rồi nhỉ."

Trong khi chờ thang máy, Haeil nhìn quanh sảnh tòa nhà mà hắn đã một năm không đến. Nhân viên và cơ sở vật chất vẫn như cũ, nhưng bầu không khí lại sôi động hơn nhiều.

Một công ty năng động đồng nghĩa với kinh doanh phát đạt. Haeil rất hoan nghênh điều này.

Mắt Haeil lấp lánh,  bước vào thang máy vừa tới.

Haeil đến tầng cao nhất của tòa nhà, dừng lại trước phòng làm việc của giám đốc, nằm ở cuối tầng.

Haeil biết chắc người đang đợi mình bên trong là giám đốc, nên hắn không thông qua thư ký mà trực tiếp gõ cửa.

Trong lúc thư ký hoảng hốt, cửa phòng bật mở. Một người đàn ông Hàn Quốc khoảng 50 tuổi với khuôn mặt tươi tỉnh xuất hiện.

"Con trai!"

Kwon Taejoon, giám đốc của Wave Investment và là bố của Haeil, dang rộng vòng tay với khuôn mặt tươi cười, như muốn ôm hắn ngay lập tức. Nhưng Haeil chỉ coi ông như chướng ngại vật, cúi người luồn qua tay ông.

"Thằng nhóc vô tình. Lâu lắm mới gặp mà không chào hỏi tử tế gì cả."

"Con vô tình có phải ngày một ngày hai chứ. Mẹ đâu ?"

Kwon Taejoon ỉu xìu đóng cửa phòng, rồi chỉ tay về phía cánh cửa khác bên trong. Trên cửa có biển "Phòng khách".

"Đang ở trong đó với 'người đó'."

, vâng."

Haeil trả lời, đi về phía phòng khách. Kwon Taejoon đi theo, nụ cười thân thiện.

Hắn hít một hơi thật sâu trước cửa, trông có vẻ căng thẳng.

Hắn gõ cửa hai lần rồi bước vào.

Trong phòng khách rộng lớn và sang trọng, hai người phụ nữ Hàn Quốc đang ngồi đối diện nhau. Người phụ nữ trung niên đang nói chuyện sôi nổi có vẻ ngoài lộng lẫy, rất giống Haeil.

"...rồi tôi đã nói... ôi, con đến rồi à?"

Jung Eunkyung, mẹ của Haeil, đang trò chuyện vui vẻ thì cười tươi và vẫy tay như một đứa trẻ.

"Chị à, đây là Haeil nhà tôi. Cao ráo và đẹp trai lắm đúng không?"

Jung Eunkyung ngẩng cao đầu tự hào khoe với người phụ nữ kia. Người phụ nữ tao nhã, trái ngược với Eunkyung, khẽ mỉm cười nhìn Haeil.

"Ừ, đúng là vậy."

Hắn như nhìn thấy Kanghyun trong hình ảnh người phụ nữ đó. Nụ cười nhẹ nhàng, vẻ ngoài tao nhã, ngay cả cách bà cầm tách trà cũng khiến hắn nhớ đến anh.

Hắn ngồi xuống cạnh mẹ, lịch sự chào hỏi người phụ nữ đối diện:

"Con chào bác, con là Kwon Haeil. Con đã nghe mẹ kể nhiều về bác gái ạ."

"mẹ?"

Chỉ vì một tiếng "mẹ", khuôn mặt Eunkyung rạng rỡ. Bà vừa nói "Chắc hôm nay nó ăn phải cái gì rồi" vừa đấm vào tay Haeil. Haeil nhẹ nhàng giữ tay bà lại rồi vẫn lịch sự nhìn người phụ nữ kia.

Người phụ nữ đặt tách trà xuống:

"Rất vui được gặp con. Ta đã muốn gặp con từ lâu rồi, may mà có cơ hội."

"Xin lỗi vì đột nhiên muốn gặp bác. Con hơi gấp ."

Đôi mắt người phụ nữ trở nên sắc bén hơn.

"Con có chuyện muốn nhờ ta?"

"Vâng...con có vài chuyện cần nói trước đó."

Người phụ nữ bình tĩnh nhìn hắn, ra hiệu cho hắn nói. Haeil chậm rãi mở lời:

"Baek Kanghyun, con trai út của phu nhân..."

Nghe đến tên Kanghyun, đuôi mắt người phụ nữ giật nhẹ. Haeil nhận thấy điều đó, nhưng hắn vẫn tiếp tục:

"...đã là của con rồi."

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo