Định Mệnh Alphega - Chương 102

Chương 102 -

Cái trò đùa "con rể tương lai" nghe hơi khó nuốt. Nếu ánh mắt của kẻ vừa nói câu đó không bình tĩnh đến đáng sợ như vậy, thì bà đã nghiêm mặt bảo hắn đừng có nói nhảm.

Bà không giận, cũng không cười trước sự táo bạo của hắn.

Những thông tin mà hắn moi móc được đều là thật, nhưng giữa chúng vẫn còn rất nhiều chỗ trống.

Dù vậy, bà không thể coi thường Kwon Haeil trước mặt, cũng không thể bỏ ngoài tai những lời hắn nói.

Vì bà biết, hắn đang thực sự tức giận thay cho Baek Kanghyun.

Bà nhìn đôi mắt không hề lay chuyển của hắn, nhớ lại cuộc gọi mà Baek Seongju đã gọi cho bà vài ngày trước.

-Mẹ đừng lo lắng quá cho Kanghyun ạ.

-Vì có một người tốt ở bên cạnh em ấy rồi.

Giờ thì bà đã hiểu. Bà đã biết "người tốt" mà Baek Seongju nói đến là ai.

Alpha với Alpha, với bà Lee Yerin, chẳng có vấn đề gì cả. Tuy hơi tiếc vì không thể có con, nhưng bà biết rõ rằng, dù là Alpha với nhau, họ vẫn có thể yêu nhau sâu đậm hơn bất cứ ai.

Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bà hỏi hắn:

"...Chuyện này, Kanghyun có biết không?"

"Không ạ, anh ấy hoàn toàn không biết. Anh ấy cũng không biết là con gặp bác."

"Ra vậy."

Ánh mắt bà khẽ cụp xuống.

Vẻ mặt đó quá giống với Baek Kanghyun khi chìm đắm trong những suy nghĩ u ám, khiến Haeil theo bản năng nhớ anh da diết.

Đôi mắt bà Yerin đang cụp xuống lại nhìn Haeil. Ánh mắt bà lại khác trước. Thay vì cảnh giác hay lạnh lùng, lại thoáng thấy một chút cay đắng.

"Ta xin lỗi, nhưng con có thể... nghe ta nói một chút được không?"

Rồi bà kể cho hắn nghe những phần sâu xa và bí mật hơn trong câu chuyện mà hắn đã biết.


Baek Jungman và Lee Yerin đều là Alpha, nhưng họ vẫn yêu nhau thật lòng.

Có lẽ điểm khởi đầu của tình yêu đó, là khoảnh khắc cả hai nhận ra, họ đều có những nỗi đau tương tự.

Baek Jungman, một Alpha mắc chứng ghét Omega về mặt tinh thần, vì những cám dỗ và hành vi bất thường của những Omega muốn trở thành một phần của gia tộc Baekcheong.

Lee Yerin, một Alpha trội, bẩm sinh bị dị ứng với Omega, không thể tiếp xúc cơ thể với Omega.

Cả hai người đều cực kỳ né tránh Omega, thường xuyên than thở với nhau về những khó khăn ở trường đại học, rồi nhanh chóng trở nên thân thiết.

Cả hai đều là Alpha, và gia đình Yerin vốn bình thường, nên sự phản đối của gia tộc Baekcheong khá gay gắt. Dù vậy, Yerin dù sao cũng là một Alpha mang cơ thể phụ nữ, và Baek Jungman lại quá cứng đầu, nên chẳng bao lâu sau, cả hai đã có thể mỉm cười kết hôn.

Nhưng bà không thể mang thai trong suốt 10 năm. Bà đã chấp nhận mọi loại thuốc và phương pháp điều trị hỗ trợ mang thai, bao gồm cả thuốc kích thích rụng trứng, nhưng bệnh viện chỉ lặp đi lặp lại lời khuyên bỏ cuộc.

Trong giới tài phiệt, người thừa kế rất quan trọng.

Đặc biệt là Baek Jungman, ông lại là con một, nên việc có người thừa kế là điều bắt buộc. Cuối cùng, khi những người lớn tuổi trong gia đình bắt đầu đề cập đến chuyện ly hôn và tái hôn, cả hai buộc phải đưa ra quyết định.

Nhận nuôi một đứa trẻ Alpha.

Và những đứa trẻ được nhận nuôi khi đó là Baek Seongju 10 tuổi và Baek Seohoon 5 tuổi. Việc không chỉ nhận nuôi một, mà là cả hai đứa trẻ, là vì chúng là anh em ruột.

Khi đó, họ đã không biết.

Một số trại trẻ mồ côi, để tăng tỷ lệ nhận con nuôi, đã tiêm cho trẻ Omega những loại thuốc bất hợp pháp, để ép chúng biến đổi thành Alpha.

Nếu làm vậy vào thời nay thì chẳng bao lâu sẽ bị phát hiện, nhưng đây là chuyện của 34 năm trước. Giấy tờ giả mạo, pheromone Alpha mà cha mẹ Alpha cảm nhận được, chỉ cần vậy thôi, là đủ để họ tin rằng hai đứa trẻ là Alpha.

Hiệu quả của thuốc chấm dứt sau 2 năm.

Cơ thể Yerin bắt đầu nổi mẩn đỏ, đó là phản ứng dị ứng Omega khi tiếp xúc với những đứa trẻ. Baek Jungman và Lee Yerin đều bắt đầu ngửi thấy mùi ngọt lạ.

Khi truy hỏi những đứa trẻ, chúng mới thú nhận rằng mình là Omega. Chúng xin lỗi, nói rằng nếu chúng không làm theo lời của những người ở trại trẻ mồ côi, thì chẳng bao lâu sẽ bị bán đi.

Bà thông cảm cho Seongju và Seohoon, nhưng chỉ cần ở chung một không gian quá lâu, bà đã bắt đầu bị dị ứng, nên buộc phải giữ khoảng cách với chúng.

Baek Jungman, người yêu thương mấy đứa trẻ như con ruột, đã bị sốc và cảm thấy bị phản bội kinh khủng. Thêm vào đó, vợ ông bị dị ứng Omega ngày càng nặng vì mấy đứa trẻ đó, khiến ông càng thêm ghét Omega.

Việc nhận nuôi đứa con thứ ba, Baek Heewoo, lúc đó còn là một đứa bé sơ sinh, là quyết định bướng bỉnh của Baek Jungman. Ông nói rằng, không thể để một Omega không cùng huyết thống trở thành người thừa kế, nên đã nhận nuôi một đứa trẻ sơ sinh là Alpha. Nhưng chẳng bao lâu sau, Baek Heewoo lại biến đổi thành Omega lặn.

Tất cả đều trở nên tồi tệ.

Baek Jungman suy sụp tinh thần đến mức không làm được việc gì, còn Lee Yerin thì bị trầm cảm nặng. Bà thích trẻ con, nhưng lại không thể ở gần chúng. Baek Seongju và Baek Seohoon bị bỏ mặc trong một khu nhà biệt lập lạnh lẽo, phải tự chăm sóc cho Baek Heewoo lúc đó mới một tuổi. Cả hai đứa trẻ ngày càng u ám, ít nói.

Rồi, một đứa trẻ kỳ diệu đã đến với Lee Yerin.

Baek Kanghyun.

Đứa con mà Baek Jungman và Lee Yerin hằng mong ước.

Nhưng vào thời điểm đó, bà bị cả hai yếu tố (hình thái Alpha trội và tuổi cao) gây bất lợi, nên không biết, liệu bà có thể sinh con suôn sẻ hay không. Bác sĩ nói rằng, việc bà mang thai đã là một phép màu, và có khả năng bà sẽ bị sảy thai bất cứ lúc nào.

Bà không thể mất đi đứa con kỳ diệu này. Bà làm mọi thứ để sinh con khỏe mạnh, không ngần ngại uống thuốc chống sảy thai.

Và khi bà Yerin sinh Baek Kanghyun một cách suôn sẻ, khoảnh khắc bà ôm con vào lòng lần đầu tiên, bà đã biết có gì đó không ổn.

Hai tay, cánh tay và ngực bà, nổi mẩn đỏ khi ôm Baek Kanghyun - vốn là một Alpha trội bẩm sinh. So với khi tiếp xúc với Omega thông thường, thì đây chỉ là một dấu vết nhỏ, nhưng bà Lee Yerin trực tiếp trải nghiệm nó, đã hiểu, đó là triệu chứng gì.

Baek Kanghyun mang cả hai giới tính, hay còn gọi là Alphega, là do ảnh hưởng của thuốc chống sảy thai mà bà đã liều lĩnh uống.

Bà không thể nói ra sự thật này. Bà không thể nói với Baek Jungman, người đang mắc chứng sợ Omega, mà giờ lại ôm Kanghyun vào lòng mỗi ngày và khóc vì hạnh phúc.

quyết định giữ kín bí mật này đến khi chết. Để công bằng, và vì cảm thấy có lỗi với ba đứa trẻ không nhận được đủ tình yêu thương, bà hạn chế tiếp xúc và trò chuyện với Baek Kanghyun.

Trong khi đó, Baek Jungman ngày càng phân biệt đối xử thậm tệ hơn.

Ngược lại với việc cưng chiều Baek Kanghyun, ông đối xử và nói những lời cay nghiệt với ba đứa trẻ kia, gần như là ngược đãi. Bà Yerin đã chỉ trích và ngăn cản, nhưng Baek Jungman cực kỳ ghét Omega, thậm chí còn chẳng thèm nghe bà nói.

Bà Yerin, ngoài việc là vợ của Baek Jungman ra, thì chẳng có quyền lực gì, nên cũng không làm được gì nhiều. Bà chỉ có thể xoa đầu ba đứa trẻ Omega. Sau đó, bà nhanh chóng đeo găng tay, che đi những vết mẩn đỏ trên tay.

Ngày càng mệt mỏi vì cảm giác tội lỗi và bất lực, cuối cùng bà Yerin đã trốn khỏi Cheongunjae rộng lớn đó. Bà lấy cớ đi du lịch vòng quanh thế giới, dành phần lớn ở nước ngoài. Dù có về Hàn Quốc, số ngày bà ở lại Cheongunjae cũng không nhiều.

Trong thời gian đó, qua Jung Eunkyung, một hậu bối thân thiết ở trường đại học, bà nghe được câu chuyện về con trai của em ấy.

"Con trai em mũi thính lắm cơ. Đến cả cái mùi Omega bị che giấu bởi thuốc ức chế, đến mức người ta tưởng là Beta, nó cũng ngửi ra được hết đấy."

Trong những câu chuyện rôm rả của Jung Eunkyung, bà đặc biệt ấn tượng với chi tiết đó. Nếu bị nhầm thành Beta, tức là tuyến pheromone đã bị thuốc ức chế mạnh "khóa" chặt đến mức không ai ngửi thấy gì. Vậy mà con trai của Eunkyung lại phát hiện ra một cách kỳ diệu.

Lúc đó, bà nhớ lại những lời mà Baek Kanghyun đã nói với bà trước đây.

-Con sẽ thay đổi Baekcheong.

-Vậy nên mẹ hãy thay đổi bố đi ạ.

-Vì các anh.

Bà đã suy nghĩ rất kỹ về những lời mà anh nói, không biết bao nhiêu lần.

Cuối cùng, bà quyết định gặp Baek Kanghyun, người mà trước giờ bà chưa từng thực sự đối diện, vì cảm giác có lỗi và tội lỗi với ba đứa trẻ kia.

"...Nếu để thay đổi bố của con, thì dù mẹ làm gì cũng được sao? Dù phải lợi dụng con?"

Trước những lời nói bất ngờ kia, Kanghyun nở một nụ cười giống bà.

"Tất nhiên rồi ạ."

 


Những năm tháng đã qua bỗng trở nên vô nghĩa, câu chuyện của bà Lee Yerin không hề dài.

Trong suốt câu chuyện, giọng bà vô cùng điềm tĩnh, nhưng lại chất chứa đầy hối hận. Đôi mắt tao nhã của bà vẫn run rẩy, ngay cả khi bà im lặng.

Haeil, im lặng lắng nghe, lên tiếng:

"Chắc bác thất vọng lắm. Vì con không làm theo ý bác."

Bà cười, lắc đầu trước lời nói kia:

"Không đâu. Giờ thì ta cảm thấy biết ơn con. Nếu con làm theo những gì ta mong muốn, thì ta lại gây thêm một vết thương mới cho Kanghyun rồi."

Bà thực sự hối hận.

Vì bà đã cố gắng lợi dụng Kanghyun, dù biết rằng anh là một người sẽ làm mọi thứ vì các anh trai.

'Không phải cứ cho phép bị lợi dụng thì sẽ không bị tổn thương.'

Nuốt ngược nỗi hối hận dành cho Kanghyun, bà cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Câu chuyện bà kể là một cách chuộc lỗi.

Vì tội lỗi với ba đứa con nuôi, đến giờ bà vẫn chưa thể nói với Kanghyun, rằng bà yêu anh. Trái ngược với bà, Kwon Haeil có vẻ như sẽ không từ bỏ hay che giấu tình yêu dành cho Baek Kanghyun, dù có ai làm gì đi chăng nữa. Hắn sẽ thể hiện tình yêu thật trọn vẹn, trực tiếp và tự do. Giống như việc hắn tự mình tuyên bố, mình là hôn phu của Baek Kanghyun vậy.

Bà muốn cho hắn thêm những gợi ý để hiểu thêm về Kanghyun, và cả gia đình bà.

Tuy nhiên, việc giao hay không giao quyền đại diện cổ phần của tập đoàn Baekcheong, là một chuyện khác.

"Kanghyun, dù có chuyện gì xảy ra, thì sớm muộn gì cũng sẽ trở thành chủ tịch thôi. Có lẽ dù nó là Omega thì cũng vậy. Vì nó là đứa con ruột duy nhất của chúng ta mà."

Bà chỉnh lại giọng:

"Nếu con cũng đã đoán được rồi, thì con không cần phải vội vàng như vậy đâu. Cho dù có vấn đề gì xảy ra với việc thừa kế, thì cuối cùng thời gian cũng sẽ giải quyết thôi."

"Có lẽ vậy. Nhưng con hơi bị vội ấy ạ."

Haeil nghiêm túc yêu cầu.

"Hãy giao cho con quyền đại diện thực hiện cổ phần tập đoàn Baekcheong mà bác đang nắm giữ. Chỉ cần làm vậy thôi, thì con sẽ làm mọi thứ bác, à không, mẹ muốn."

Hắn thản nhiên gọi bà là "mẹ", bà khẽ cười thành tiếng.

"con định thay đổi tư tưởng của ông ấy sao?"

"Đó chỉ là chuyện nhỏ thôi ạ."

Đôi mắt tinh anh của hắn phản chiếu hình ảnh bà, không bỏ sót một chi tiết nào.

"Điều mà mẹ thực sự muốn, là một 'gia đình đúng nghĩa'?"

Đôi mắt hơi mở to của bà, cũng phản chiếu lại hình ảnh Haeil.

Haeil cười toe toét.

"Con sẽ mang đến cho mẹ những đứa cháu xinh đẹp nhất trên đời, nên hãy giúp con nhé."


Kwon Haeil bước ra khỏi phòng khách sau 1 tiếng.

Bố mẹ hắn đang ngồi trên ghế sofa ở phòng đại diện, hai mắt nghi ngờ sáng lên. Đặc biệt là bà Jung Eunkyung, bà chạy ngay đến, nắm lấy cánh tay con trai và lắc lia lịa.

"Này, này, có chuyện gì vậy? Hai người đã nói chuyện gì thế?"

"Sau này con sẽ kể cho mẹ nghe."

Haeil nhẹ nhàng gạt tay mẹ ra, nhìn bố.

"Mà bố ơi, con có chuyện muốn hỏi."

"Ừ?"

Vẻ mặt ông càng thêm ngơ ngác trước lời nói tiếp theo của Haeil.

"Công ty mình có bao nhiêu cổ phần của Baekcheong ấy nhỉ?"

Khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo