Định Mệnh Alphega - Chương 103

Chương 103 –

 

Sau cuộc gặp với Kwon Haeil, trở về phòng suite khách sạn, chìm đắm trong suy nghĩ cho đến tận lúc mặt trời lặn. Tay bà luôn cầm chặt chiếc điện thoại.

Ngón tay bà chậm rãi chạm vào màn hình, dãy số +82 hiện lên.

"Đây là số mới của anhKanghyun. Ngay cả bố anh ấy cũng không biết số này đâu, bác cứ thoải mái liên lạc ạ."

Nhớ lại lời của Haeil, bà ngập ngừng bấm nút gọi.

Giờ này ở Hàn Quốc chắc chắn là buổi sáng rồi, sẽ không làm phiền giấc ngủ của anh. Nhưng bà vẫn không thể nhấc máy gọi. Bà vẫn còn rất áy náy vì đã lợi dụng anh, không nghĩ đến cảm xúc của anh.

Đang do dự thì chuông điện thoại của bà reo lên. Bà giật mình vì cuộc gọi bất ngờ, nhưng khi nhìn thấy tên người gọi, bà thở phào nhẹ nhõm.

Nhấc máy, giọng nói trong trẻo của một người đàn ông vang lên.

 

- Buổi tối tốt lành, thưa mẹ.

"Chúc con buổi sáng tốt lành."

Hai người chào nhau theo thời gian của đối phương.

Người đàn ông nhận ra sự tươi sáng trong giọng nói của bà, bắt đầu câu chuyện.

-Mẹ gặp hắn ta rồi ạ?

"Ừ, sáng nay mẹ gặp rồi."

-Mẹ thấy hắn ta thế nào?

"Đúng là một người đặc biệt như những gì con đã nghe."

Bà nhớ lại khuôn mặt táo bạo của Kwon Haeil.

Hắn đã tìm đến bà đột ngột, đúng như lời con trai cả thông minh của bà đã báo trước, quả thực rất kỳ lạ. Khó có thể tưởng tượng hắn là người yêu của con trai út Kanghyun, tính cách cả hai hoàn toàn trái ngược nhau, bà tự hỏi làm thế nào, họ có thể đến được với nhau.

Tuy nhiên, bà đánh giá cao sự chân thành không hề che giấu của Kwon Haeil.

"Hắn ta yêu Kanghyun sâu sắc như các con vậy."

Khóe miệng bà Yerin nở một nụ cười hài lòng.

" Có thể tin tưởng được."

-Nếu mẹ đã nói như vậy, thì chắc chắn rồi.

Nghe giọng nói điềm tĩnh và trang trọng từ bên kia điện thoại, bà gọi tên anh.

"Seongju à."

-Dạ, mẹ.

Bà đáp lại Baek Seongju, bằng một giọng nói dịu dàng như vuốt ve anh.

"Con trai cả của mẹ vẫn luôn là con, không hề thay đổi. Những đứa con khác cũng đều là những đứa con quý giá của mẹ. Nếu con muốn, mẹ luôn có thể đứng về phía con."

Đó là một câu nói đầy ý nghĩa.

Baek Seongju chắc chắn hiểu rõ những ý nghĩa sâu xa trong đó, nhưng câu trả lời của anh vẫn luôn như vậy.

-Con cảm ơn mẹ.

Chờ đợi thêm một lúc, nhưng Seongju không nói thêm gì nữa.

Cuối cùng, bà thở dài cố ý, như thể bà đã biết trước điều đó.

"Con thật sự không có tham vọng gì cả. Những đứa khác cũng vậy."

Nghe lời bà, giọng nói của Seongju có một chút ý cười.

-Không đâu mẹ, chắc chắn không ai tham vọng bằng chúng con đâu ạ.

Bà không khó để đoán ra, Seongju đang nghĩ về ai khi nói câu đó.

Bà hiểu, nhưng vẫn là một "anh trai ngốc" như mọi khi thôi.

"Gọi là tình yêu thì đúng hơn là tham vọng."

Bà dựa lưng vào ghế sofa, nghĩ đến đứa con trai út kỳ diệu của mình.


"Mẹ nói gì?"

Ngay khi Baek Seongju cúp máy, Baek Seohoon, ngồi trên ghế sofa trong phòng phó chủ tịch, đã hỏi. Seongju nhìn xuống điện thoại sau cặp kính không gọng và trả lời.

"Mẹ bảo có thể tin tưởng được."

"Thằng trộm cướp điên khùng đấy."

Seohoon đang nằm dài trên ghế sofa, nhăn mặt.

"Tại sao thằng đó lại nhắm đến quyền hành cổ phần?"

Seongju bình thản trả lời câu hỏi của em trai.

"Chắc là để tạo ra thế lưỡng nan thôi."

"Thế lưỡng nan?"

Ngay sau khi biết tin tức về việc Kanghyun sẽ kết hôn, Baek Seongju đã nhận được một cuộc gọi bí mật từ Taerim.

Đối tượng kết hôn của em trai không phải là Taerim.

Chỉ với một câu nói đó, anh ta đã có thể nhanh chóng hiểu được suy nghĩ của Kanghyun. Anh cũng biết, ai là người yêu thật sự của anh.

Sau đó, anh ta bí mật theo dõi hành động của người đàn ông - người được cho là người yêu của Kanghyun, và đoán được phần nào suy nghĩ của em trai. Vì vậy, anh đã báo trước cho mẹ mình, nhưng không ngờ người đó lại tiếp cận nhanh đến vậy. Đúng là một người đàn ông hành động nhanh gọn như lời đồn.

"Chắc chắn hắn ta sẽ sớm tìm đến em thôi. Cuối cùng cũng được gặp mặt trực tiếp rồi."

"Anh định làm theo những gì thằng đó muốn sao?"

Seohoon tỏ vẻ nghi ngờ.

Anh biết Kwon Haeil không phải là người xấu, nhưng không có nghĩa là anh hoàn toàn tin tưởng hắn ta. Dù ai nói gì đi nữa, hắn ta cũng chỉ là một tên điên đã trơ trẽn "đánh dấu" em trai yêu quý của anh.

Seongju hiểu rõ tâm trạng của Seohoon. Hơn nữa, Seohoon còn được gặp Kwon Haeil, còn Seongju chỉ biết về hắn ta qua lời kể của người khác.

Vì vậy, việc nghi ngờ là điều dễ hiểu, nhưng Seongju gật đầu, như một lẽ đương nhiên.

"Ừ."

"Anh nghiêm túc đấy chứ?"

"Kanghyun tin hắn ta mà. Như vậy là đủ rồi."

Seohoon đầy nghi ngờ, nghiêm túc nói.

"Có thể em trai đang bị lừa đấy."

"Nếu thật sự như vậy, thì chắc chắn em ấy biết mà vẫn để bị lừa thôi."

Nghe Seongju nói như thể hiểu rõ Kanghyun, Seohoon cúi gằm mặt xuống thở dài. Anh không thể phản bác vì anh cũng hiểu Kanghyun như Seongju vậy.

"Nếu em thật sự muốn tốt cho Kanghyun, thì hãy làm theo những gì hắn ta muốn khi hắn ta tìm đến. Ít nhất thì việc hắn ta đích thân gặp mẹ và được bà chấp thuận, thì đã là một người đáng tin cậy rồi."

"... Em biết."

Seohoon uể oải trả lời, bĩu môi như thể không hài lòng điều gì đó. Có vẻ như nhận ra em trai yêu quý của mình đã bị "cướp" mất, nên trong lòng có chút ghen tị.

Anh có thể vỗ về Seohoon, nhưng Seongju lại tỏ vẻ lạnh lùng và nghiêm khắc:

"Nếu không có Kanghyun, thì sẽ không có chúng ta ngày hôm nay. Đừng quên điều đó."

Lời nói của Seongju khiến Seohoon cụp mắt xuống.

Hình ảnh một thời trong quá khứ hiện lên trong đầu cả hai người.

Ban đầu, họ rất ghét sự tồn tại của Baek Kanghyun. Chỉ vì là con ruột mà hắn em trai nhận được tất cả tình yêu, mà họ chưa từng được nếm trải.

Nhưng họ không thể ghét anh lâu được.

 

-Con sẽ sống theo ý bố muốn.

-Nên xin bố... đừng bỏ rơi các anh.

Kanghyun, khi đó mới chỉ bảy tuổi, đã cứu Seongju và Seohoon chỉ bằng hai câu nói. Hơn nữa, Kanghyun còn gọi Baek Heewoo, người bị bỏ rơi ở vùng quê ngay sau khi sinh ra, trở lại Cheongunjae.

Sau đó, bố luôn dùng vị trí của họ làm "con tin". Nếu Kanghyun không nghe lời, Baek Heewoo, đứa nhỏ tuổi nhất trong ba đứa con nuôi, sẽ bị đày đến một hòn đảo xa xôi trong một thời gian.

Điều này khắc sâu vào lòng Kanghyun một chấn thương tâm lý rõ ràng, cùng với một ước mơ vững chắc:

Thay đổi bố, thay đổi Baekcheong - nơi đầy rẫy những tư tưởng kỳ thị bất công của ông, vì các anh.

Baek Kanghyun đã cố gắng trở thành  đứa con trai lý tưởng của bố. Tất cả là vì họ.

Sự thật đó vẫn không thay đổi cho đến tận bây giờ, vì vậy Seohoon trả lời, vẻ mặt kiên quyết:

"Em không quên đâu. Em sẽ làm theo những gì anh muốn ."

Vì Baek Seongju sẽ không làm bất cứ điều gì gây hại cho Kanghyun.

Seohoon bày tỏ niềm tin đó, vẻ mặt phức tạp.

"... Dạo này em cứ nghĩ, hay là anh làm chủ tịch cũng được. Nếu vậy, thì có lẽ em ấy sẽ sống tự do và thoải mái hơn."

"Bố sẽ không để yên đâu."

"Nhưng thực ra nếu anh muốn, thì hoàn toàn có thể mà. Nếu anh muốn, thì Kanghyun đã từ bỏ việc thừa kế từ lâu rồi."

Ánh mắt Baek Seongju trở nên sắc lẻm. Cảm nhận được sự lạnh lẽo, Seohoon nhanh chóng giơ hai tay lên đầu hàng.

"Đừng nhìn em như vậy. Em chỉ nói một cách khách quan thôi."

Seohoon lảng tránh ánh mắt và gãi má, lẩm bẩm.

"Chỉ là... em không thích Kanghyun phải sống quá vất vả. Em chỉ muốn em ấy có thể hẹn hò và đi chơi thoải mái với cái tên điên đó thôi."

Nhưng Seongju vẫn kiên quyết.

"Thay đổi Baekcheong vì chúng ta, là ước mơ từ lâu của Kanghyun. Vì ước mơ đó, chúng ta vẫn phải là những người anh đáng thương và tội nghiệp."

Kanghyun bị "giam cầm" trong mặc cảm tội lỗi, cho rằng các anh đã phải sống vất vả vì mình. Nên dù làm gì, trong suy nghĩ của anh cũng phải có cụm từ "vì anh trai". Để làm được điều đó, họ sẵn sàng đóng vai những người anh đáng thương. Đó là lý do tại sao Baek Seongju, người có thể nuốt chửng Baekcheong trong cuộc chiến thừa kế, vẫn là một người anh đáng thương cần được Kanghyun bảo vệ.

Baek Seohoon cũng hiểu điều này, nên không nói gì thêm. Anh ta chỉ im lặng gật đầu đồng ý.

Seongju nhớ lại khuôn mặt dịu dàng của Kanghyun mà anh đã thấy lần cuối, chợt nhớ lại một phần cuộc trò chuyện với Lee Yerin.

"Nhắc mới nhớ, mẹ có vẻ đang giấu gì đó về Kanghyun."

Seohoon chớp mắt tò mò, thấy Seongju nhớ lại cuộc trò chuyện.

"Sao? Anh nghi ngờ gì à?"

"Không, không phải vậy..."

Seongju kể lại những gì bà đã nói trong cuộc trò chuyện.

-Có lẽ các con cũng sẽ ngạc nhiên vào lễ đính hôn đấy. Hãy chuẩn bị tinh thần trước đi.

"Mẹ đã nói ... kiểu như có một tin tốt lành khiến chúng ta phải ngạc nhiên? Không biết là chuyện gì?"

Việc người yêu của Kanghyun sẽ là Kwon Haeil chứ không phải Seong Taerim, dù bố có phản đối hay không, cũng là một sự thật đã biết. Vì vậy, không thể là về người yêu được, vậy tin gì mà bà lại bảo họ phải chuẩn bị tinh thần?

Seohoon không đoán được gì, lơ đễnh nói.

"Em không biết, có khi thằng trộm đó làm Kanghyun có bầu rồi cũng nên."

Lúc này, Baek Seohoon hoàn toàn không thể tưởng tượng được, rằng trò đùa vô căn cứ của mình lại đúng đến một nửa.


Kwon Haeil lên máy bay về Hàn Quốc vào tối cùng ngày sau khi gặp Lee Yerin. Bố mẹ hắn đã khóc lóc níu kéo tay hắn, bảo hắn ngủ lại một đêm rồi đi, nhưng hắn đã hoàn thành xong việc của mình, nên không có lý do gì để ở lại Mỹ nữa.

"Đừng cản con! Người yêu xinh đẹp của con đang chờ con đó!"

Ngay khi xong việc, hắn đã sốt ruột đặt chuyến bay thẳng và lập tức về nước.

Khi đến nơi, Hàn Quốc đã là một đêm tối mịt.

Hắn đi về phía xe của giám đốc Park đang đợi ở sân bay, gọi điện cho anh.

Nhưng Kanghyun, đáng lẽ phải ở nhà vào giờ này, lại không bắt máy. Hắn gửi tin nhắn cũng không thấy trả lời, gọi lại cũng vậy.

Bất an ập đến, Haeil rất lo lắng, mắng mỏ giám đốc Park không thương tiếc. Giám đốc Park đạp ga điên cuồng. Chiếc xe đã nhanh chóng đến bãi đậu xe ngầm của nhà hắn.

Vừa lên đến tầng cao nhất, hắn đã gõ cửa và bấm chuông nhà Kanghyun.

"Anh, em về rồi đây! Kwon Haeil về rồi!"

hắn đã làm ầm ĩ như vậy, nhưng bên trong nhà anh vẫn im lìm.

Cảm giác bất an ngày càng tăng, hắn định lao ra ngoài tìm anh, nhưng hắn nghĩ lại và đi về nhà mình.

Và rồi, hắn đã phải đối mặt với một tình huống bất ngờ.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo