Định Mệnh Alphega - Chương 23

Chương 23

Cha cậu, Baek Heewoo, Kwon Haeil.

tất cả bọn họ đang nắm giữ những sợi dây vô hình, giật và kéo cậu theo ý muốn.

Một giọng nói thiếu cảm xúc thoát ra khỏi môi Kanghyun.

"Chỉ vậy thôi sao?"

"Hả?"

"Nếu anh muốn gì khác, cứ nói đi. Tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng."

Giọng điệu lịch sự và những lời nói của Kanghyun khiến Haeil bối rối. Anh ta cau mày hoài nghi.

"Này, cậu đang làm cái gì vậy?"

"Nếu có điều gì khác anh Kwon Haeil,... muốn.. thì..."

"Đợi đã, đợi đã, đợi đã."

Haeil cắt ngang cậu, giọng nói pha lẫn sự ngạc nhiên.

Anh ta chớp mắt liên tục, như thể đang cố gắng hiểuđiều gì đó.

"Tôi đã nói gì sai sao? Không, tôi không nghĩ vậy..."

Lẩm bẩm một mình, Haeil cuối cùng cũng nhìn thẳng vào mắt Kanghyun.

"Như tôi đã nói trước đó, tôi không yêu cầu một cuộc hẹn hò với Giám đốc Baek Kanghyun."

"......?"

Kanghyun không hiểu ngay những lời của Haeil. Cậu chắc chắn Haeil đã nhắm đến cậu với yêu cầu trước đó, nhưng bây giờ anh ta lại phủ nhận.

Nhưng, những lời trước đó của Haeil vang vọng trong đầu Kanghyun.

"Cậu biết đấy, tôi thực sự muốn hỏi cậu một điều, không phải với tư cách là Giám đốc Baek của BC Holdings, mà là cậu Baek Kanghyun."

Bây giờ xem xét lại, Haeil đã đặc biệt nói "cậu Baek Kanghyun" thay vì "Giám đốc Baek."

Kanghyun nhận ra sự hiểu lầm quá muộn.

" cậu đã hiểu sai rồi. Tôi không phải là loại người lạm dụng vị trí của mình bằng cách sử dụng hợp đồng làm đòn bẩy. Công việc là công việc, và chuyện cá nhân là chuyện cá nhân."

"...Nhưng... không phải anh đã đề nghị về tôi vào hợp đồng trước đó sao?"

Điều mà Haeil đã đề nghị thêm vào hợp đồng không chỉ là việc cử một người quản lý dự án, mà còn là việc Baek Kanghyun nên đến thăm thường xuyên.

Cho dù là trêu chọc hay thao túng Baek Kanghyun, một yêu cầu như vậy chắc chắn có thể được xem là xâm phạm vào đời tư. Kanghyun không thể dễ dàng từ chối đề xuất, nên nó chắc chắn như một hình thức bắt nạt.

Haeil hoàn toàn không quan tâm đến bất kỳ vấn đề nào với các điều khoản được thêm vào.

"Như thế thì có gì là chuyện cá nhân?"

" không phải sao?"

Haeil nghiêng đầu.

"Tất nhiên là không. Người hoàn thiện bản đề xuất đó là Giám đốc Baek Kanghyun mà?”

Kanghyun giật mình trước sự tự tin trong giọng nói của Haeil.

Không có một phần nào của đề xuất mà Kanghyun chưa tham gia vào.

Đúng là Giám đốc Chiến lược, cùng với vô số nhân viên từ Bộ phận Quản lý Tài chính, đều đã đóng góp vào dự án. Nhưng cấu trúc tổng thể và các chi tiết tỉ mỉ — những điều đó hoàn toàn do Baek Kanghyun tạo ra.

Mặc dù vậy, Kanghyun không thể tự hào về thành tích của chính mình.

"Tôi... Tôi chỉ hoàn thiện đề xuất đã được lên kế hoạch."

Đó không phải là một lời nói dối. Sau tất cả, cấu trúc cơ bản của đề xuất đã là thiết kế của cha cậu ngay từ đầu.

Mặc dù vậy, Haeil đã không gạt đi bằng một câu "Ồ, tôi hiểu" đơn giản.

"Việc đó dễ dàng sao?"

Haeil nói với sự ngưỡng mộ chân thành.

"Bản đề xuất đó — khi tôi xem qua, tôi đã rất ngạc nhiên. Mọi phần của kế hoạch đều rất chi tiết, hầu như không có sai sót."

Nếu Haeil không nắm chặt lan can bằng cả hai tay, Kanghyun có thể tưởng tượng anh ta sẽ vỗ tay ngay tại chỗ mất. Anh ta có vẻ ấn tượng về bản đề xuất này.

"Cách tốt nhất để giảm thiểu sai sót là thông qua vô số lần mô phỏng. Không có bí mật gì cả — chỉ là thử và sai. Cậu đâm vào tường, hết lần này đến lần khác, cho đến khi làm đúng."

Nhưng không chỉ bản đề xuất đã để lại một ấn tượng sâu sắc như vậy trong Haeil.

"Giám đốc Baek Kanghyun cũng đã làm như vậy, phải không?"

Lần này, Haeil cố tình gắn danh hiệu Giám đốc vào tên Kanghyun, như thể để nhấn mạnh rằng đánh giá của anh không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc cá nhân.

Tuy nhiên, cách nói của anh truyền đạt một điều gì đó sâu sắc hơn. Dường như đang nói rằng Baek Kanghyun con người và Baek Kanghyun giám đốc là không thể tách rời — rằng họ là một và giống nhau.

"Cậu đã làm việc ngoài giờ mỗi ngày, thúc đẩy không ngừng để giảm thiểu sai sót. Tôi đoán đó là cách một bản đề xuất như vậy ra đời."

Ánh mắt Haeil dịu lại.

"Không phải ai cũng có thể làm được điều đó. Hầu hết mọi người sẽ bỏ cuộc khi đầu họ bắt đầu chảy máu vì đâm vào tường quá mạnh và họ sẽ chấp nhận một sự thỏa hiệp."

Kanghyun lắng nghe lặng lẽ, ngày càng bất an.

"Điều tôi đang nói là Cậu Baek Kanghyun có năng lực hơn nhiều so với tôi nghĩ ban đầu."

"Tại sao?"

Kanghyun luôn coi Kwon Haeil là một người phù phiếm và vô tư. Thật khó để biết anh ta đang nghĩ gì, và anh ta luôn hành động mà không báo trước, khiến mọi người bối rối.

Tuy vậy, người đàn ông đó lại công khai thừa nhận giá trị của Baek Kanghyun.

Những lời anh ta nói không phải là lời khen giả tạo, không phải sự tâng bốc để lấy lòng một Alpha, cũng không phải là lời nói có tính toán từ một người ngoài cuộc.

Kwon Haeil không quan tâm đến gia thế, địa vị hay tính cách của Kanghyun.

Anh ta chỉ đơn giản là nhìn thấy năng lực vốn có của Baek Kanghyun.

Sự thật đơn giản đó đã xoa dịu nỗi thất vọng đang đè nặng trong lòng cậu

"Nếu hợp đồng này thành công, tôi mong chính Giám đốc Baek Kanghyun sẽ trực tiếp giám sát và dẫn dắt mọi thứ," Haeil nói. Giọng anh từ nghiêm túc bỗng chuyển sang hờn dỗi, như thể đang làm nũng.

"Dù cậu có chỉ định bao nhiêu người khác đi chăng nữa, tôi cũng không thoải mái được."

Anh không thể tưởng tượng được việc hài lòng với bất kỳ ai khác ngoài Kanghyun.

"Cảm giác này thật kỳ lạ."

Kanghyun nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen, kiên định của Haeil. Chúng dường như đặc biệt sâu thẳm ngày hôm nay, phản ánh một điều gì đó mà cậu không thể gọi tên được.

Haeil vẫn là một người khó ưa, nhưng lần này, Kanghyun lại không muốn chống cự. Bị anh ta ôm chặt tựa lan can kim loại lạnh buốt, Kanghyun cảm nhận một sự thoải mái lạ thường.

Cậu tựa lưng vào lan can kim loại lạnh lẽo, nhưng cảm giác lạnh dần tan biến. Nhờ hơi ấm và bàn tay đang nắm chặt lan can của Haeil, nó đã trở nên ấm áp lạ kỳ. Chỉ cần dựa thêm một chút nữa, hơi ấm đó sẽ thấm sâu vào cậu

"Bây giờ cậu hiểu rồi chứ? Không còn hiểu lầm nữa nhé?"

Haeil cố đoán tâm trạng của Kanghyun, anh vô thức bật cười.

"Được rồi. Tôi sẽ tin anh."

Giọng điệu của cậu đã thay đổi. Thay vì "Giám đốc Baek Kanghyun," cậu đã trở lại đơn giản là " cậu Baek Kanghyun," như thường lệ.

Khi biểu cảm của Kanghyun trở nên mềm mại hơn, khuôn mặt Haeil cũng bừng sáng với một nụ cười rạng rỡ, quen thuộc với tính cách vui vẻ của anh.

"Tuyệt vời. Vậy thì cho tôi hỏi lại."

Haeil ranh mãnh.

"Không phải với Giám đốc Baek, mà là với cậu Baek Kanghyun. Cậu có hứng thú hẹn hò với tôi không?"

"Không."

"......?"

"Tôi nói là không."

Haeil chớp mắt, vì bất ngờ trước việc Kanghyun đã trả lời nhanh chóng và dứt khoát như thế nào. Lông mày anh ta nhíu lại.

"Ồ, tại sao?"

"Tôi bận làm việc. Sau cuộc họp, tôi sẽ quay lại văn phòng."

"Ai nói là phải hôm nay? Hãy làm điều đó khi cậu rảnh, cậu Baek Kanghyun."

"Tôi không có thứ gọi là ngày rảnh."

"Cậu phải có những ngày cậu chỉ nghỉ ngơi ở nhà chứ — như cuối tuần hoặc ngày lễ, phải không?"

"Vào những ngày đó, tôi sẽ làm việc tại nhà."

"Wow, cậu là quả một thằng nghiện công việc điên cuồng."

Haeil phóng đại vẻ mặt sốc, biểu cảm của anh nhỏ giọt sự hoài nghi. Đôi mắt anh muốn hét lên, "Cái tên này có phải là người không vậy?"

"Được thôi. Vậy còn bữa ăn thì sao? Cậu có ăn không đấy?"

Kanghyun theo bản năng bắt đầu ngẫm nghĩ về lịch trình của mình trong ngày.

Khi cuộc họp kết thúc, Kanghyun dự định quay lại văn phòng ngay để đưa ra phản hồi về các cuộc thảo luận từ trước đó. Sau khi nhân viên tan làm, cậu dự định ở lại muộn, sửa đổi các phần của bản đề xuất và tự mình chuẩn bị cho các cuộc họp sửa đổi hợp đồng.

Trên hết, việc soạn thảo một đề xuất hợp đồng phù hợp với sở thích của CEO Kwon Haeil và xem xét nó nhiều lần sẽ đòi hỏi một đêm dài khác ở văn phòng.

Cậu sắp trả lời rằng mình không có thời gian thì Haeil thúc giục cậu.

"Tôi biết cậu bận điên cuồng. Tôi không nói rằng chúng ta nên ăn ngay bây giờ. Ý tôi là chúng ta hãy đi ăn bất cứ khi nào cậu rảnh. Điều đó không quá khó mà?”

Sự thật là, Kanghyun đã định nói rằng cậu sẽ bận bất kể khi nào. Cậu không thực sự muốn ngồi xuống ăn với một tên rắc rối như Haeil.

Nhưng... liệu có ổn không khi cứ từ chối như thế này?

"Chỉ là một câu "chúng ta hãy đi ăn lúc nào đó" bình thường. Ai cũng có thể nói như vậy thôi?"

 Suy nghĩ thoáng qua đó khiến Kanghyun chững lại, vô tình để lộ một kẽ hở

Haeil đã không bỏ lỡ cơ hội đó.

"Tôi có rất nhiều thời gian. vì vậy bất cứ khi nào cậu thấy ổn, chúng ta hãy đi thử một thứ gì đó cậu thích nhé, cậu Baek Kanghyun."

Vào thời điểm này, Kanghyun thấy mình dao động.

Xây dựng một mối quan hệ với CEO của Club WAVE không phải là một điều xấu. Cho dù là về mặt chuyên môn hay cá nhân, cậu càng trở nên quen thuộc với anh ta, mọi thứ sẽ càng dễ dàng hơn trong tương lai.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo