Định Mệnh Alphega - Chương 42

Chương 42

"Được rồi, mình thừa nhận."

Kwon Haeil  thích Baek Kanghyun.

Hắn không chắc liệu đó đã là tình cảm sâu sắc đến mức nào, nhưng có một điều chắc chắn—hắn thích anh ấy.

Cứ mỗi khi như vậy, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của Baek Kanghyun thôi, cũng đã khiến hắn dễ chịu rồi. Ngay cả bây giờ, khi ánh mắt của họ chạm nhau, hắn thấy mình mỉm cười lúc nào không hay.

Chỉ cần tưởng tượng Kanghyun đang làm gì trong ngày cũng đã thấy vui rồi. Gửi những tin nhắn ngớ ngẩn luôn khiến hắn mong chờ không biết sẽ nhận được phản hồi kiểu gì. Và bất cứ khi nào họ nói chuyện điện thoại, tim hắn sẽ đập loạn nhịp, y như bây giờ vậy.

Hắn thường tắt điện thoại trước khi ngủ, nhưng giờ thì hắn giữ nó luôn bật, chỉ để đề phòng có một tin nhắn trả lời đến. Điều đó đã trở thành một thói quen rồi. Nếu một tin nhắn đến, mắt hắn sẽ mở to trong vòng năm giây, cứ như có phép thuật vậy. Muốn nhìn thấy Kanghyun dù chỉ trong một khoảnh khắc, hắn bắt đầu rời đi muộn hơn, và gần đây, việc đến làm sau 10 giờ tối đã trở thành chuyện bình thường.

Khi hắn đến câu lạc bộ, hắn bận rộn hồi tưởng về những lần Kanghyun đã đến. Nhấm nháp một ly đồ uống, hắn nhớ lại hình ảnh đẹp như tranh vẽ của Kanghyun thưởng thức một ly Negroni. Đến cuối ca làm việc, hắn bắt gặp chính mình cố tình tính toán thời gian rời đi trùng với lúc Kanghyun đến, giả vờ đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên chỉ để nhìn thấy anh ấy một chút.

Mọi thứ, dù là gì, luôn luôn quay trở lại Baek Kanghyun.

Cảm giác như mỗi ngày, mỗi điều nhỏ nhặt, đều bằng cách nào đó kết nối với Baek Kanghyun.

Và quan trọng nhất, chỉ cần có Kanghyun gần hắn như thế này thôi, cũng khiến bụng hắn muốn nổ tung. Cứ như thể cơ thể hắn đang nói: "Lý do mà anh không ngủ với bất kỳ Omega nào trong suốt thời gian qua hoàn toàn là vì Baek Kanghyun."

Hơi thở ấm áp của Kanghyun say xỉn làm cù lét làn da của Haeil . Sự thôi thúc áp môi mình lên Kanghyun trỗi dậy trong hắn.

 

Tuy nhiên, điều ngăn cản hắn chính là ký ức về lời khuyên mà hắn đã từng dành cho Kanghyun trong lúc uống rượu:

Đừng để người khác chạm vào anh khi chưa được phép.

Nếu ai đó đáng bị mắng, cứ mắng họ. Nếu họ đáng để anh tức giận, cứ tức giận đi.

Nếu anh cứ bỏ qua mọi chuyện, mọi người sẽ nghĩ anh là người dễ dãi và sẽ lợi dụng anh.

Nếu không phải vì những lời đó, Haeil  đã đè Kanghyun xuống và nuốt chửng đôi môi của anh rồi.

Kìm lại. Đừng làm anh ấy giật mình.

Suy ngẫm về bản tính bốc đồng của mình, Haeil  nới lỏng tay đang túm lấy cổ áo của Kanghyun và buông anh ra với một biểu cảm nhẹ nhàng. Kanghyun còn chưa tiêu hóa lời nói của Haeil , vẫn bất động ngay cả sau khi được thả ra.

"Anh Baek Kanghyun luôn suy nghĩ quá nhiều mọi thứ."

Giọng điệu hắn vui vẻ, vỗ nhẹ vào lưng Kanghyun.

"Đừng làm cho cuộc sống trở nên phức tạp như vậy. Hãy giữ cho nó đơn giản thôi."

Trong mắt Haeil , Kanghyun đáng ngạc nhiên là thiếu tự tin và quá thận trọng.

Có vẻ như không chỉ mùi hương ngọt ngào thoang thoảng của anh mà cả những lo lắng của anh về em trai mình cũng là những điểm yếu đáng kể. Haeil  biết điều này, đó là lý do tại sao Kanghyun có xu hướng co rúm lại rất nhiều.

"Càng biết nhiều, anh càng suy nghĩ quá nhiều. Và anh càng suy nghĩ quá nhiều, anh càng dễ sợ hãi và trốn tránh."

Haeil  không muốn làm Kanghyun giật mình hay thúc ép anh quá mức.

Kanghyun vốn đã là kiểu người có tâm trí rối bời với đủ loại suy nghĩ phức tạp, vì vậy Haeil  không cần phải khuấy động mọi thứ thêm nữa. Nếu cuối cùng hắn làm anh sợ hãi và khiến anh rút lui, thì rõ ràng là hắn thậm chí sẽ không còn được nhìn thấy mặt anh nữa. Hắn đã học được bài học một lần sau sự cố tắm pheromone đó, và hắn hoàn toàn ghét ý nghĩ nó sẽ xảy ra lần nữa.

Rất may là, biểu cảm ngạc nhiên và cứng đờ của Kanghyun đã dịu đi một chút. Có vẻ như anh đã hiểu lời bình luận trước đó của Haeil  "Tôi thích anh" là một điều gì đó kiểu như "vì anh là hàng xóm tốt".

Tuy nhiên, những bóng đen còn vương vấn trên khuôn mặt anh vẫn chưa hoàn toàn tan biến.

"Nó không dễ dàng thế..."

Có lẽ tỉnh táo lại sẽ tốt hơn.

Kanghyun không thể dễ dàng rũ bỏ sự tự trách đã chiếm giữ suy nghĩ của anh.

Đoán được Kanghyun đang nghĩ gì, Haeil  lên tiếng.

"Nếu nó không dễ dàng, muốn tôi giúp anh không?"

"cậu sẽ giúp bằng cách nào?"

"Anh nghĩ cách tốt nhất để một Alpha giải tỏa đầu óc là gì?"

Haeil  nheo mắt tinh nghịch, thì thầm đầy gợi ý.

"Làm một điều gì đó gợi cảm...."

Kanghyun không chắc tại sao mình lại tin tưởng người này.

Ánh mắt anh, tràn ngập sự hoài nghi, bắn một cái nhìn sắc bén vào Haeil .


Anh nghĩ rằng mình không có gì để mất.

Vì rượu đã không còn tác dụng nữa, nên thử một cái gì đó khác biệt cũng không phải ý tồi.

Nếu nó mang lại cho anh dù chỉ một khoảnh khắc bình yên, thì anh sẽ làm thôi

Đó là tất cả những gì Kanghyun đã nghĩ.

Nhưng bây giờ, Kwon Haeil  dẫn anh đến giường. Anh nằm xuống, ahhhh...việc này không đúng rồi.

"Có lẽ chúng ta nên dừng lại thì hơn."

"Cứ nằm yên đó đi."

Khi Kanghyun cố gắng ngồi dậy, Haeil  nhẹ nhàng đẩy anh trở lại, cưỡi lên người anh trong một động tác nhanh chóng và kéo áo của chính mình ra. Ánh sáng dịu nhẹ từ đèn ngủ làm nổi bật những đường nét sắc sảo của cơ bụng săn chắc của hắn.

"Anh cứ nằm đó và tận hưởng đi, anh Baek Kanghyun. Tôi sẽ lo mọi việc."

Khuôn mặt Haeil , đã ửng đỏ, sáng bừng lên khi hắn bắt đầu cởi quần áo của Kanghyun từng cái một. Chiếc áo khoác vest được may đo cẩn thận đã bị ném lên ghế sofa trong phòng ngủ. Tiếp theo là chiếc áo vest ôm sát người, rồi đến động tác búng tay nhanh chóng của những ngón tay nhanh nhẹn, cởi những chiếc cúc áo sơ mi trắng chỉn chu của Kanghyun, thứ rất hợp với anh.

Khi chiếc áo sơ mi cuối cùng cũng được mở, thân trên của Kanghyun hoàn toàn lộ ra.

"Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm tình với một Alpha có cơ bụng sáu múi."

Cơ thể Kanghyun săn chắc, thon gọn, không hề có mỡ thừa, với cơ bụng rõ ràng, đúng chuẩn một Alpha.

Haeil  một lần nữa nhận ra rằng Baek Kanghyun thật sự là một người tuyệt vời.

Anh ấy có một cơ thể và những đặc điểm hoàn toàn trái ngược với gu thông thường của Haeil , vậy mà hắn vẫn bị thu hút một cách khó cưỡng thế này.

Những ký ức về những cuộc tình một đêm trong quá khứ với những Omega có cơ thể mềm mại, nhỏ nhắn đã tan biến hết rồi.

Haeil  nhìn xuống Baek Kanghyun, một Alpha ấn tượng và vượt trội, người đã hoàn toàn phá vỡ mọi sở thích quen thuộc của hắn, và không thể không cảm thấy một sự kính nể.

Mặt khác, Kanghyun chỉ nặng nề vì ánh nhìn đó.

Thật khó tin rằng Haeil , chỉ toàn ở bên Omega, lại có thể bỏ qua những đặc điểm và tạng người để làm điều gì đó như thế này với một Alpha khác.

"Nếu anh không thích, cứ động đậy đi. Tôi sẽ—"

Sự hưng phấn của Haeil  đã căng cứng đến mức cảm giác như nó có thể làm rách cả quần. Cái cách nó co giật không ngừng, bị hạn chế bởi bộ quần áo bó sát, là không thể nhầm lẫn được.

Haeil  cố tình cọ xát mình vào bụng dưới của Kanghyun, dù anh vẫn còn mặc quần áo, như để chứng minh một điều gì đó.

"Ai bảo tôi không thích?"

Cảm giác như hắn có thể "nhét nó vào" ngay lập tức.

Khuôn mặt Haeil  đỏ bừng thấy rõ, biểu cảm của hắn toát ra một vẻ quyến rũ gợi cảm không thể bỏ qua.

Nhìn thấy phản ứng của Haeil , Kanghyun quay mặt đi, mặt anh hơi đỏ lên.

"…Không có gì."

Haeil  không gặp khó khăn trong việc cương cứng hay cảm thấy bất kỳ do dự nào, nhưng tình hình vẫn khó xử đến mức không thể chịu nổi.

Sẽ bớt xấu hổ hơn nếu họ đổi vị trí cho nhau sao? Mặc dù biết Kwon Haeil , có lẽ hắn sẽ không ngồi yên ngay cả khi hắn là người ở dưới.

Nhưng ngay cả một kẻ lẳng lơ như Haeil  cũng đã thừa nhận rằng đây là lần đầu tiên hắn làm với một Alpha khác. Sự không chắc chắn của Kanghyun khiến anh tiếp tục nói.

"Nếu có gì đó không ổn, cậu có thể dừng lại bất cứ lúc nào."

"Điều đó sẽ không xảy ra đâu."

Haeil  đáp lại với một sự chắc chắn đến lạ khi hắn cúi người, đầu nghiêng hẳn về phía chiếc cổ nhợt nhạt của Kanghyun.

Đôi môi hắn mềm mại, ấm nóng áp vào làn da hơi hầm hập.

Ban đầu, Haeil  chỉ vùi mặt vào hõm cổ Kanghyun, khẽ dụi và cọ xát môi. Rồi cái lưỡi ướt át, trơn trượt của hắn thè ra, liếm dọc theo đường cong quyến rũ của chiếc cổ ấy.

"...!"

Kanghyun rùng mình trước cảm giác lạ lẫm, nhồn nhột, anh chỉ biết nuốt ngược một âm thanh vào trong.

Ngược lại, Haeil  muốn Kanghyun phải nghe rõ từng hành động của hắn. Hắn mút vào làn da non mềm ở cổ Kanghyun, tạo ra những âm thanh ướt át, rõ mồn một khi hắn liếm láp và gặm nhấm.

"Đừng... để lại dấu..."

Giọng Kanghyun căng thẳng hẳn lên khi anh cố gắng kiềm nén một tiếng rên rỉ. Cái cơn ngứa ngáy kỳ lạ từ cổ khiến anh không thể nào kiểm soát được bản thân.

Haeil  gật đầu đã hiểu, nhưng hắn không hề dừng lại. Thay vào đó, hắn lại tiếp tục trêu chọc bằng đầu lưỡi của mình.

"Giọng nói của anh luôn mang theo mùi hương ngọt ngào này sao?"

Haeil  sắp phát điên vì cái mùi pheromone ngọt ngào, thoang thoảng tỏa ra từ gáy Kanghyun. Làn da anh ấy đã ngọt sẵn rồi, khiến Haeil  không thể ngừng liếm. Và giờ, nghe thấy giọng nói run rẩy của Kanghyun, vừa ngọt ngào vừa quyến rũ đến thế, chỉ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn. Mỗi khi hắn hít vào cái mùi hương ấy hoặc nghe hơi thở Kanghyun hụt hơi, dương vật của hắn lại co giật không ngừng trong mong đợi.

Sau khi dành cả một khoảng thời gian vô tận để cắn và mút vào cổ Kanghyun, Haeil  cuối cùng cũng rút lui, thất vọng vì hắn không thể để lại bất kỳ dấu vết nào.

"Vậy, điểm mẫn cảm của anh Baek Kanghyun ở đâu thế?"
"……."
"Hiểu rồi. Tôi sẽ tự tìm thôi."

Câu trả lời vui vẻ của Haeil  cho sự im lặng của Kanghyun đi kèm với một nụ cười tinh nghịch, cứ như thể hắn vừa khám phá ra một trò chơi mới toanh đầy thú vị vậy.

Hắn hạ thấp môi mình một lần nữa, dừng lại một chút ở đường cong rõ ràng của xương quai xanh Kanghyun, rồi dùng lưỡi lần theo đường nét ấy. Một tiếng thở khẽ thoát ra giữa những hơi thở không đều của Kanghyun.

"Hngh..."

Ngay cả với một người đàn ông có cơ bắp săn chắc, làn da căng ra trên những xương nhô ra như xương quai xanh vẫn mỏng manh và nhạy cảm hơn nhiều so với các vùng khác. Có thể đây không phải điểm nhạy cảm nhất của anh, nhưng nó vẫn mang lại cảm giác dễ chịu.

"Ah—!"

Khi lưỡi Haeil  lướt nhanh vào chỗ lõm sâu nhất của xương quai xanh, ấn và xoay vòng, Kanghyun đã phát ra một tiếng rên rỉ rõ ràng hơn hẳn.

Đây là lần đầu Haeil  nghe thấy âm thanh như vậy từ Kanghyun, thế nên hắn cố tình trêu chọc điểm đó lâu hơn mức cần thiết. Dù hắn không định mút mạnh, nhưng một dấu đỏ nhạt đã ửng lên trên làn da Kanghyun.

Khi Haeil  di chuyển xuống từ xương quai xanh về phía ngực Kanghyun, sự khác biệt giữa anh và một Omega trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo