Chương 43
"Nhìn sự săn chắc này xem."
Do chỉ từng chạm vào những bộ ngực mềm mại, căng tràn với làn da mỏng manh, Haeil tỏ ra vô cùng thích thú với những cơ bắp rắn chắc, căng phồng dưới ngón tay mình.
Đây là lần đầu tiên hắn chạm vào thứ gì đó như thế này, và đôi mắt hắn lấp lánh sự tò mò khi hắn nhào nặn nó bằng cả hai tay. Sự săn chắc quá thỏa mãn khiến hắn không thể dừng lại việc bóp và khám phá thêm nữa.
"Mmh..."
Phản ứng của Kanghyun cũng không tệ chút nào. Mặc dù lông mày anh nhíu lại và mắt nhắm chặt, nhưng mỗi khi Haeil nắm chặt ngực anh, một chút hơi nóng hòa lẫn với hơi thở của anh lại thoát ra. Ở gần trái tim của anh như vậy khiến mạch của Kanghyun đập nhanh hơn với mỗi cái chạm.
Sau màn xoa bóp ngực ngoài ý muốn, môi Haeil di chuyển đến những núm vú màu hồng nhạt làm tôn lên làn da trắng trẻo của Kanghyun. Ngay khi hắn ngậm một cái vào miệng và mút nhẹ, toàn bộ lồng ngực của Kanghyun giật nảy lên đáp lại.
"Ah?!"
Giật mình hơn vì mắt vẫn nhắm nghiền, Kanghyun trừng mắt nhìn xuống Haeil , hắn đang trơ trẽn nhìn lại anh trong khi vẫn giữ núm vú anh giữa hai hàm răng.
"Không... không cần phải làm điều đó ở đó."
"Tại sao không?"
Haeil thản nhiên, liếm lưỡi vào cái nụ nhỏ. Mỗi cái chạm khiến cơ thể Kanghyun run rẩy nhẹ.
"Lâu rồi không có ai mút anh ở đây à?"
"Nó không hẳn là vấn đề thời gian..."
Mắt Kanghyun đảo quanh, rõ ràng là bối rối.
"Đây là lần đầu tiên tôi... nhận được thứ gì đó như thế này."
"Cái gì?!"
Mắt Haeil mở to, nhìn Kanghyun đầy vẻ không tin.
"Tôi là người đầu tiên sao?"
"...Vâng."
Cho đến bây giờ, những cuộc tình mà Kanghyun đã trải qua luôn giống nhau. Màn dạo đầu tỉ mỉ, đi vào đúng thời điểm, những chuyển động chu đáo để đảm bảo sự hài lòng của đối phương, và một cực khoái lịch sự, bình thường bên ngoài để tránh mọi tai nạn. Một kiểu quan hệ lịch sự, đúng sách vở, gần như thể anh đã được dạy về nó.
Nó hoàn toàn tập trung vào việc làm hài lòng Omega, không bao giờ là về khoái cảm của chính anh.
Đương nhiên, anh chưa bao giờ trải nghiệm việc được nhận bất kỳ sự trêu chọc nào. Bị ghim dưới ai đó thế này là lần đầu tiên của anh.
Anh xấu hổ, cứ như thể sự thiếu kinh nghiệm của mình đang bị phơi bày theo cách tồi tệ nhất có thể—
"Chết tiệt, đáng lẽ anh nên nói với tôi sớm hơn."
Vì một lý do nào đó, khuôn mặt Haeil bừng sáng với niềm vui không thể nhầm lẫn, đôi môi hắn kéo dài thành một nụ cười rộng ngoác.
"Tôi sẽ tìm tất cả những điểm ngọt ngào của anh Baek Kanghyun. Tôi giỏi việc đó lắm."
Không bỏ lỡ một nhịp nào, Haeil mút núm vú của Kanghyun vào miệng, cắn xuống vừa đủ để khiến anh thở hổn hển.
"Ah!"
Cuộc tấn công đột ngột xé toạc một tiếng rên rỉ từ cổ họng Kanghyun trước khi anh có thể ngăn nó lại. Anh nhanh chóng đưa tay lên che miệng, mắt mở to.
Cảm giác như Haeil đã ấn một cú sốc điện trực tiếp vào núm vú anh. Một cú giật mạnh, xa lạ bắn xuyên qua anh, đánh thức các giác quan của anh.
Nhìn thấy phản ứng đó, Haeil bật ra một tiếng cười khúc khích tinh nghịch, nụ cười của hắn càng trở nên rộng hơn.
"Ồ, vậy anh thích nó ở đây, hả?"
"Không phải vậy—!"
Bỏ qua sự phản đối bối rối của Kanghyun, Haeil mút mạnh hơn, lưỡi hắn không ngừng xoáy quanh cái nụ nhạy cảm. Cảm giác điện lan nhanh như cháy rừng, thắp sáng mọi dây thần kinh trên cơ thể Kanghyun.
"Ah...! Ngh...!
Kanghyun rất muốn kìm nén tiếng rên rỉ của mình, một tay bịt chặt miệng. Nhưng anh càng cố gắng kìm lại, Kwon Haeil càng coi đó như một thử thách, hành động của hắn ngày càng táo bạo và có chủ ý hơn.
Với cái miệng nóng hổi của mình, Haeil mút núm vú Kanghyun, lưỡi hắn cứng lại không ngừng cọ xát vào đỉnh cứng lại. Hắn xoáy lưỡi quanh cái nụ nhạy cảm, trêu chọc nó cho đến khi nó trở nên săn chắc rõ rệt. Sau đó, với độ chính xác cẩn thận, hắn bắt đầu gặm nó, đảm bảo không làm đau nhưng đủ để rút ra những cái giật mình đột ngột, không tự chủ từ Kanghyun. Mỗi phản ứng chỉ khiến Haeil muốn chạm vào anh mãnh liệt hơn.
Hắn cũng không bỏ bê núm vú còn lại.
Theo nhịp điệu của những chuyển động lưỡi, Haeil dùng đầu ngón tay gõ và trêu chọc núm vú còn lại của Kanghyun. Hắn kéo nhẹ móng tay trên đầu núm vú, và chẳng bao lâu sau núm vú đó cũng trở nên săn chắc và căng phồng. Theo cùng một kiểu, hắn véo nhẹ nó giữa ngón cái và ngón trỏ, lăn nó theo vòng tròn chậm rãi.
"Hah...! Ngh...!
Những phản ứng đó là bằng chứng cho thấy đây là vùng kích thích của Kanghyun.
Điều đáng tiếc duy nhất , là bàn tay của Kanghyun đã làm im phần lớn âm thanh, khó nghe rõ tiếng rên rỉ của anh.
Haeil ngồi dạng chân trên Kanghyun, hài lòng thấy một thứ gì đó dày và cứng đang ép vào hắn
Hắn đã cho rằng Kanghyun, với vóc dáng cơ bắp, có thể ít phản ứng hơn, nhưng đáng ngạc nhiên là những phản ứng của anh thậm chí còn dữ dội hơn so với hầu hết các Omega.
Mỗi lần giật mình ngạc nhiên, Haeil có thể biết Kanghyun thiếu kinh nghiệm đến mức nào với những tiếp xúc thân mật như vậy.
Mỗi tiếng thở hổn hển và co giật đều cho thấy rõ: Kanghyun thực sự thiếu kinh nghiệm trong việc này.
Baek Kanghyun là kiểu người thể hiện sự hào phóng và lòng tốt vô bờ bến đối với Omega, luôn là người cho đi, không bao giờ là người nhận lại.
Đương nhiên, Kanghyun chỉ luôn là người cho đi trong chuyện tình dục. Trước đó, khi anh nói rằng đây là lần đầu tiên anh nhận được điều này, Haeil gần như chắc chắn 100% điều đó.
Ý nghĩ rằng hắn là người đầu tiên đè Kanghyun xuống , Haeil tràn ngập niềm tự hào.
Làm sao hắn có thể không hạnh phúc?
Được thúc đẩy bởi sự phấn khích, Haeil trở nên táo bạo hơn, miệng và tay hắn hoạt động trên núm vú Kanghyun với những chuyển động táo bạo, có chủ ý. Cơ thể Kanghyun giật mình và run rẩy đáp lại.
Không giống như Haeil , Kanghyun đang ở trong trạng thái hoàn toàn bối rối.
'Tại sao mình lại thế này?'
Sao mọi dây thần kinh trên cơ thể anh đều tập trung ở ngực được
Ngay cả khi không nhìn, anh cũng có thể cảm nhận rõ ràng từng cái liếm lưỡi của Haeil và từng cú vuốt ngón tay. Anh có thể biết một cách bản năng, nơi nào và chạm vào đâu để cảm thấy khoái cảm mãnh liệt nhất.
Chưa ai từng chạm vào ngực Kanghyun thế này, và sự nhạy cảm của nó đủ để khiến tâm trí anh quay cuồng.
Cơ thể anh, vốn đã nóng lên vì rượu, giờ đang khuất phục trước những vuốt ve xa lạ, đầy điện giật, đẩy anh đến gần hơn với bản năng nguyên thủy của mình.
Ngay khi sự cương cứng ngày càng tăng của anh bắt đầu căng thẳng khó chịu trong bộ quần áo, một dấu vết mờ nhạt, gần như không thể nhận thấy của pheromone Alpha bắt đầu rò rỉ ra khỏi anh.
"Pheromone của mình..."
Khi quan hệ tình dục với Omega, Kanghyun thường cố tình giải phóng pheromone của mình. Nó làm tăng sự hưng phấn của họ, khiến họ phản ứng nhanh hơn và háo hức hơn dưới ảnh hưởng của mùi hương Alpha của anh.
Nhưng bây giờ, tình hình lại ngược lại.
Anh đã kiểm soát chặt chẽ các tuyến pheromone của mình, không để dù chỉ một chút mùi hương Alpha thoát ra ngoài. Ngay cả trong khi quan hệ tình dục, anh cũng tự hào về khả năng kiểm soát đặc biệt của anh, không bao giờ cho phép một dấu vết pheromone nào tuột ra ngoài. Điều này đúng như mong đợi từ một người trội có kỹ năng quản lý pheromone tuyệt vời.
Điều anh không lường trước được là loại sự chú ý không ngừng nghỉ, áp đảo này. Anh đã mong đợi, nhiều nhất, một vài cái chạm nhẹ, nhưng Haeil mãnh liệt và kỹ lưỡng hơn nhiều so với anh đã tưởng tượng. Anh cũng không nghĩ rằng mình sẽ cảm nhận nhiều đến vậy.
Kanghyun nhanh chóng kiềm chế pheromone Alpha của mình vừa mới tuột ra ngoài. Anh đẩy nhẹ vào vai Haeil , cố gắng tạo một khoảng cách trong khi người đàn ông vẫn đang tập trung vào ngực anh.
"Cái này... loại chuyện này... ngh...!"
Không nản lòng, Haeil cố tình mút mạnh hơn vào ngực anh.
"Cái này có gì sai?"
"Tôi-tôi ....lạ... Và Alpha không nên... làm điều này..."
"Cac Alpha có thể mút và cắn nhau nếu họ muốn. Miễn là cả hai đều tốt, thì có vấn đề gì?"
Haeil đáp lại bình thường, mắt hắn nheo lại khi hắn mỉm cười.
"Cứ để pheromone của anh thoát ra đi. Tôi thích nó."
"Không đời nào... cậu có.... thể—ngh—thích nó..."
Pheromone Alpha, nếu không được kiểm soát một cách hợp lý, vốn dĩ rất hung hăng và có thể dễ dàng dẫn đến xung đột.
Thông thường, các Alpha giữ pheromone của mình trong tầm kiểm soát để tránh gây gánh nặng cho nhau, nhưng khi họ bị kích thích, sự kiểm soát đó thường trượt đi. Ngay cả các cặp Alpha thường dựa vào thuốc ức chế để quan hệ tình dục trừ khi tình hình thực sự tệ.
Bản chất bản năng của Alpha khiến sự thân mật thể xác giữa họ trở nên phức tạp, nếu không muốn nói là dễ bùng nổ.
Tuy nhiên, Haeil muốn pheromone của Kanghyun hơn nữa.
"Anh không thấy tôi trong cơn mưa pheromone à? Tôi chết mê chết mệt nó đấy."
Haeil liếm môi khi nhớ lại ký ức đó.
"Anh càng giải phóng pheromone, mùi hương ngọt ngào của anh càng trở nên mạnh mẽ hơn."
Haeil hít một hơi thật sâu, không chút xấu hổ hít vào những dấu vết pheromone còn sót lại của Kanghyun vừa mới tuột ra ngoài.
"Thấy chưa?"
Ánh mắt nóng rực của hắn lóe lên vẻ ngây ngất.
"Tôi say rồi."
Bỗng mùi hương ngọt ngào cù cù vào mũi mình, hắn vòng tay ra Kanghyun. Đầu ngón tay hắn chạm nhẹ trêu chọc vào chỗ phồng lên trong quần Kanghyun, vẽ lại đường viền của chiều dài đang cứng lại của anh.
"Ugh!"
"Anh Baek Kanghyun đã cứng như thế này rồi. Anh có thực sự muốn tôi dừng lại không?"
Kanghyun cắn môi, không thể đáp lại.
Tâm trí anh là một chiến trường, lý trí và bản năng xung đột không ngừng.
Ngay cả một người có kỷ luật như Kanghyun vẫn là một Alpha trong cốt lõi của mình.
Những ham muốn ăn sâu vào sinh học của anh không phải là thứ anh có thể đơn giản bỏ qua.
Haeil đã chỉ ra, giờ anh đã hoàn toàn bị kích thích, việc bỏ đi không hề dễ dàng. Rượu đang chảy trong huyết quản anh, khiến việc chống lại những thôi thúc của mình, trở nên khó khăn hơn, thêm dầu vào ngọn lửa xung đột nội tâm của anh.
Trong khi Kanghyun do dự, miệng Haeil lang thang xuống thấp hơn, rời khỏi ngực anh và di chuyển xuống theo tốc độ của riêng hắn.
"Đừng lo lắng. Tôi sẽ kiềm chế pheromone của mình, vì vậy xin hãy để pheromone của anh tuôn trào tự do, được không?"
Lời nói của Haeil cố tình khiêu khích khi hắn tiến về phía xương sườn của Kanghyun.
Những cơ bắp mịn màng, săn chắc dọc theo lồng ngực của anh là một cảnh tượng đáng chiêm ngưỡng. Haeil đặt những nụ hôn nhẹ nhàng lên từng cơ, trông nhỏ hơn và tinh tế hơn so với của hắn.
"Anh Baek Kanghyun có biết không? Cơ bắp của anh run lên mỗi khi tôi hôn chúng đấy”
"K-không nói… như vậy……! Haa…."
Sự xấu hổ của Kanghyun chỉ tồn tại trong thời gian ngắn.
Khi lưỡi Haeil ấn mạnh vào xương sườn anh, kéo chậm dọc theo làn da nhạy cảm, một tiếng rên rỉ trầm thấp, gợi cảm thoát ra từ đôi môi Kanghyun, hòa lẫn với tiếng thở run rẩy của anh.