Chương 44
Haeil khao khát được nghe thêm những tiếng rên hiếm hoi mà hắn vừa khơi gợi, liếm khu vực nhạy cảm đó thêm vài lần. Hắn cũng nhẹ nhàng xoa bóp các cơ xung quanh xương sườn của Kanghyun để giúp anh thư giãn.
Từ đó trở đi, rất dễ để biết liệu Kanghyun có thực sự cảm nhận được hay không.
Bất cứ khi nào Haeil di chuyển đến một khu vực mới, hắn đều tập trung vào cách tiếng rên của Kanghyun dao động lúc đầu. Điều quan trọng là phải lắng nghe những âm thanh tinh tế, cao vút lẫn trong những tiếng thở hổn hển bị kìm nén của anh, hoặc những tiếng thở dài run rẩy thoát ra khỏi anh.
Bất cứ khi nào hắn tỉ mỉ liếm và mút những điểm cụ thể đó, pheromone của Kanghyun chắc chắn sẽ rỉ ra.
'Anh ấy chắc hẳn đang choáng ngợp lắm, vì cảm nhận tất cả những điều này cùng một lúc mà.'
Haeil khúc khích trong lòng, sự châm chích sắc bén, không thể nhầm lẫn của pheromone Alpha của Kanghyun, hòa quyện với mùi hương ngọt ngào bên trong nó.
Sự khác biệt giữa việc giả vờ cảm thấy gì đó (khi thậm chí đó còn chẳng phải điểm nhạy cảm của mình) và việc thật sự cảm nhận nó, thể hiện rõ qua cách làn da Kanghyun run rẩy, cơ bắp anh co giật từng hồi.
Điều khiến mọi chuyện trở nên thú vị hơn nữa là cách mùi hương ngọt ngào của Kanghyun đậm đà và mạnh mẽ hơn theo từng phản ứng của anh. Không giống như pheromone Alpha của mình (thứ anh có thể dễ dàng kiểm soát nhờ luyện tập), cái mùi hương ngọt ngào ấy dường như hoàn toàn "phản bội" anh, một thứ mà anh chẳng thể che giấu hay kìm nén. Chính điều đó đã làm cho việc đọc vị phản ứng của anh trở nên hấp dẫn hơn rất nhiều
"Ngh... mmh...."
Dấu vết của một tiếng rên mà anh đang cố gắng tuyệt vọng để kìm nén, có thể nghe thấy hết lần này đến lần khác.
Có thể Kanghyun vốn đã nhạy cảm, nhưng việc đây là lần đầu tiên anh nhận được sự chú ý như vậy, có khả năng khuếch đại phản ứng của anh.
Trong những khoảnh khắc như thế này, điều quan trọng là phải làm cho cơ thể thích nghi với nó, để nó buông bỏ cảnh giác. Bằng cách đó, lần tới khi anh bị chạm vào, cơ thể anh sẽ quen với sự nóng bỏng và tự thư giãn. Một cơ thể thư giãn tự nhiên nhiều hơn, và đó chính xác là những gì Haeil muốn.
Haeil để lưỡi trượt xuống từ xương sườn của Kanghyun, theo các gờ sắc nét của cơ bắp của anh về phía thung lũng sâu của bụng anh.
Hắn tỉ mỉ liếm trên những đường nét săn chắc, nổi lên của cơ bắp Kanghyun, dùng đầu lưỡi dò theo các hõm sâu.
Với mỗi hơi thở nặng nhọc mà Kanghyun hít vào, cơ bụng của anh di chuyển như thể còn sống, uốn cong và thắt chặt theo một cách khiến Haeil rùng mình. Cái cách những khoảng trống giữa chúng siết chặt quanh lưỡi hắn thật kích thích, Haeil không thể không liếm thậm chí còn hăng say hơn.
"Hngh, mmh..."
Pheromone của Kanghyun tuôn ra, hòa quyện với mùi hương ngọt ngào. Nó đủ sắc để châm chích nhưng vẫn là thứ mà Haeil hoàn toàn thích thú.
Haeil không bỏ qua bất kỳ bộ phận nào, liếm và mút xuống đến chỗ lõm nhỏ của rốn Kanghyun. Mặc dù hắn rất muốn cắn vào từng tấc da thịt mà môi hắn chạm vào, nhưng hắn đã kìm lại, biết rằng hắn cần để Kanghyun điều chỉnh theo màn dạo đầu trước.
Khi hắn hôn khắp cơ bụng được định hình gọn gàng của Kanghyun, tay Haeil trượt xuống thấp hơn, về phía trước quần Kanghyun.
Hắn nhẹ nhàng xoa bóp chỗ phồng cứng ở đó, hơi thở của Kanghyun một lần nữa khựng lại.
Haeil tháo khóa quần Kanghyun, kéo khóa xuống, để lộ chiếc quần lót đen đang cố gắng kìm nén khối lượng rõ ràng bên dưới chúng.
Chạm nhẹ bằng đầu ngón tay, Haeil trêu chọc lớp vải ẩm ướt.
"Đã ướt rồi à? Chúng ta thậm chí còn chưa bắt đầu mà."
"Im... đi..."
"Được rồi, được rồi. Tôi sẽ im lặng và mút nó."
Haeil nhếch mép khi hắn kéo quần lót của Kanghyun xuống đùi, giải phóng chiều dài cương cứng hoàn toàn bật ra ngay lập tức.
Thành thật mà nói, Haeil đã hơi lo lắng cho đến khi hắn kéo quần lót của Kanghyun xuống. Khối lượng quá lớn phải vật lộn để kìm nén khiến hắn tự hỏi liệu nó có thể lớn hơn của hắn hay không.
‘Wow, chưa thấy thứ gì lớn như này luôn.'
Tất cả những người mà hắn đã đưa lên giường đều là Omega.
Đương nhiên, của Kanghyun, với tư cách là một Alpha trội, chắc chắn sẽ lớn hơn.
'Nhưng của mình vẫn lớn hơn mà.'
Khi so sánh nó với của mình, rất may, của hắn lớn hơn một chút. Kích thước của Haeil rất to lớn một phần là do vóc dáng của hắn. Nó thậm chí còn lớn hơn của Giám đốc Park, hắn đã nhìn thấy của anh ta ở phòng tắm hơi.
Haeil nhẹ nhõm thầm lặng rằng ngay cả trong những vấn đề tầm thường như thế này, và trong những vấn đề quan trọng như vậy, hắn vẫn có lợi thế hơn.
'Nhưng làm sao ngay cả của quý của anh ấy cũng đẹp đến vậy?'
Chiều dài của Kanghyun thẳng và chắc chắn, giống như chính con người anh, với một màu sắc công bằng, gần như tinh tế cho thấy nó chưa được sử dụng nhiều..... Đầu nhũ bóng loáng, trơn trượt với một lớp mỏng chất nhờn, kỳ lạ là đẹp—thậm chí dễ thương quá rồi.
Haeil trơ trẽn nhìn chằm chằm vào sự cương cứng của Kanghyun, nhìn nó co giật nhẹ trước khi quấn tay quanh nó. Không do dự, hắn đưa miệng lại gần hơn.
"Ngh—?!"
Kanghyun thở hổn hển, ngay khi có hơi thở nóng rực trên làn da nhạy cảm của mình. Anh nhanh chóng nắm lấy đầu Haeil , ngăn hắn lại trước khi hắn có thể đưa dương vật anh vào sâu hơn trong miệng.
" làm gì vậy?"
"Trông như thế nào thì là thế đó thôi? Tôi sẽ bú cho anh."
"Không thực sự cần thiết phải... làm điều đó, phải không?"
"Từ bao giờ người ta cần lý do để bú cặc? Nếu trông nó ngon, thì cứ mút thôi. Đơn giản vậy thôi."
Kanghyun bối rối né tránh ánh mắt. Haeil quan sát khuôn mặt anh chăm chú:
"Sao vậy? Đừng nói với tôi là anh chưa bao giờ được ai bú cho nhé?"
"Đó có phải là điều mà tôi phải trải nghiệm không?"
"Cái gì?"
Haeil thực sự bối rối.
"Anh đang nói với tôi rằng anh chưa bao giờ được ai làm điều này cho anh sao? Ngay cả một lần?"
"Tất nhiên là không. Bú cu... thường là thứ mà Omega nhận được."
"...Haaaazz…. Mấy thằng khốn chết tiệt đó...."
Những Omega nào đã từng quan hệ tình dục với Baek Kanghyun vậy?
Hắn muốn túm hết bọn chúng lại và dẫm đạp xuống đất.
Làm sao chúng có thể ở bên một Alpha trội hạng SSS và thậm chí còn không thèm bú cho anh ta?
Haeil nguyền rủa những thằng Omega ích kỷ, không biết điều bằng cả trái tim.
Đồng thời, nó cho hắn một bức tranh rõ ràng hơn về việc Kanghyun luôn vị tha như thế nào trên giường, luôn cho đi và không bao giờ mong đợi bất cứ điều gì đáp lại.
Chắc chắn, một số Omega đó có lẽ muốn mút dương vật anh. Làm sao chúng có thể không muốn, với một thứ gì đó cao quý và đẹp đẽ ngay trước mặt chúng thế này?
Nhưng Kanghyun, với ý thức về sự đúng đắn lỗi thời của mình, có lẽ đã từ chối mọi lúc, khăng khăng rằng anh nên là người làm việc đó.
thành thật mà nói, Haeil rất vui.
'Nhờ những Omega chết tiệt đó, mình được là người đầu tiên mút cặc của anh ấy.'
Haeil thấy ý nghĩa hơn, hắn đang đòi một trong những "lần đầu tiên" của Kanghyun, rồi so đo với những Omega vô danh đó.
Khi hắn nhìn chằm chằm vào thứ của quý ngon lành đang kiêu hãnh đứng trước mặt, Haeil lại nghiêng người. Mặc dù tay Kanghyun nắm lấy tóc hắn, cố gắng ngăn hắn lại, Haeil vẫn quyết tâm. Hắn ngậm dương vật Kanghyun sâu vào miệng, nuốt trọn anh.
"Ngh—!"
Kanghyun theo bản năng siết chặt tóc Haeil , nuốt khan. Chiều dài cứng nhắc của anh bị bao trùm bởi hơi nóng thiêu đốt trong miệng Haeil
Trong một động tác nhanh chóng, nó trượt qua môi Haeil , ấn sâu vào cổ họng hắn. Cái lưỡi nóng, dẻo bắt đầu di chuyển chống lại anh, phủ chiều dài của anh bằng nước bọt trơn trượt khi nó xoa và trêu chọc.
Haeil cẩn thận tránh để răng mình lướt qua làn da nhạy cảm, xoay lưỡi quanh thân cặc theo những vòng tròn chậm rãi, có chủ ý. Sau đó, với một tiếng hít vào sắc bén, hắn mút mạnh, lưỡi hắn lướt nhanh chóng chống lại mặt dưới. Hông Kanghyun giật nhẹ để đáp lại, cơ thể anh phản bội anh mặc dù anh đã cố gắng giữ yên.
"Rút nó ra.... Ugh...! cậu Kwon, Haeil ...!"
Tay Kanghyun run rẩy, nắm lấy tóc Haeil . Nhưng thay vì lùi lại, Haeil như được tiếp thêm sinh lực bởi phản ứng bối rối của anh.
Hắn kéo lại cho đến khi chỉ còn phần đầu giữa môi hắn, sau đó ấn đầu lưỡi chắc nịch vào khe hở. Cảm giác lạ lẫm, buồn buồn khiến lưng Kanghyun cong lên, cơ thể anh vặn vẹo không tự chủ. Haeil xoay quanh cái đầu căng, sưng phồng bằng lưỡi của mình, nhẹ nhàng cắn nó, khơi gợi một tiếng thở dốc sắc bén và giật mình phản xạ từ Kanghyun.
Sau khi dồn sự chú ý vào phần đầu và khe hở nhạy cảm, Haeil lại đưa cặc anh vào sâu, trượt nó trở lại toàn bộ cổ họng hắn. Hắn di chuyển chậm rãi nhưng có chủ ý, môi và cổ họng hắn phối hợp nhịp nhàng khi hắn lặp lại động tác, ra vào, như một nhịp điệu đã được luyện tập kỹ lưỡng. Đôi mắt của Kanghyun, không tập trung và lang thang, phản bội trạng thái choáng ngợp của anh. Haeil nhận thấy và tăng tốc độ.
"Ah... ngh...!"
Tiếng rên nghẹn ngào của Kanghyun thoát ra qua hàm răng nghiến chặt, hơi thở của anh trở nên ngắn, đứt quãng.
Đây là lần đầu tiên anh có ai đó đưa anh vào sâu đến vậy, khéo léo đến vậy, và cảm giác thật choáng ngợp.
Chiều dài không phòng vệ của anh, giờ hoàn toàn tùy thuộc vào miệng Haeil , nóng và buồn buồn không thể chịu đựng được, từ đầu đến gốc. Sự nóng bỏng dữ dội và niềm vui không ngừng nghỉ quá sức chịu đựng đến nỗi anh có thể tan chảy hoàn toàn.
Kanghyun nhìn xuống Kwon Haeil , hắn đang nuốt chửng anh không chút do dự. Mắt họ chạm nhau, anh bắt gặp một ánh mắt nóng bỏng, săn mồi theo dõi anh.
'... mình ....đang bị... nuốt chửng….'
Phần dễ bị tổn thương nhất trên cơ thể một người đàn ông—giờ hoàn toàn lộ ra—đã bị chôn sâu trong hơi nóng thiêu đốt trong miệng Haeil .
Cứ như thể anh là một động vật ăn cỏ với cái cổ trần, hoàn toàn tùy thuộc vào một kẻ săn mồi.
Thật kỳ lạ, cảm giác nguy hiểm chỉ làm tăng thêm sự hưng phấn của Kanghyun. Chiều dài vốn đã nóng rực của anh thậm chí còn trở nên nhạy cảm hơn, rung động với một cường độ không thể bỏ qua.
Haeil nhận thấy phản ứng tăng cao, cố tình đẩy cặc anh vào sâu hơn, nuốt toàn bộ đến tận phía sau cổ họng hắn. Những âm thanh dâm đãng, ướt át khi miệng hắn làm việc, kết hợp với tiếng nuốt thỉnh thoảng khi hắn cố gắng thở, lấp đầy căn phòng.
"Mmph...!"
Trong một khoảnh khắc, tầm nhìn của Kanghyun trở nên mờ mịt, một làn sóng khoái cảm chóng mặt ập đến với anh. Cơ thể anh di chuyển một cách tự nhiên, co giật và co rút như thể nó không còn thuộc về anh nữa.
Tuy nhiên, tốc độ mà Haeil mút và liếm không hề chậm lại. Nếu có thì nó còn trở nên dữ dội hơn. Nhận thấy cách cơ bụng và đùi của Kanghyun căng lên và thư giãn liên tục, Haeil chỉ đưa anh vào sâu hơn, nhanh hơn, không ngừng nghỉ hơn.
Tâm trí Kanghyun là một mớ hỗn độn, những suy nghĩ của anh tán loạn khi một áp lực nặng nề, đau nhức tích tụ sâu bên trong anh. Có cảm giác niềm vui cuộn tròn bên trong anh sắp bùng nổ bất cứ lúc nào.