Định Mệnh Alphega - Chương 84

Chương 84 –

Ngày hôm sau, buổi tiệc từ thiện kết thúc.

Sau cuộc gặp gỡ thân mật với cha của Seong Taerim vào buổi chiều, Baek Jungman đã gọi Kanghyun đến Cheongunjae dùng bữa tối.

Mang theo một nỗi bất an mơ hồ, Kanghyun miễn cưỡng dùng xong bữa tối. Trong lúc cùng nhau thưởng trà trong phòng khách, anh bàng hoàng nghe được một câu nói như sét đánh ngang tai.

"Chuẩn bị đính hôn với Taerim đi."

Đây chẳng phải là lời thoại sáo rỗng thường thấy trong những bộ phim truyền hình rẻ tiền hay sao?

Việc những người thừa kế của các tập đoàn lớn tổ chức những buổi lễ đính hôn rườm rà, là chuyện không hề xa lạ. Đó là một nghi thức cần thiết, để xây dựng hình ảnh hoàn hảo của người thừa kế trước công chúng, để gây dựng lòng tin với các nhà đầu tư và cổ đông. Đồng thời, đó cũng là một hành động mang tính chiến lược, giúp phân tán sự chú ý bằng cách tách riêng lễ đính hôn và đám cưới.

Tuy nhiên, không phải vì chuyện này diễn ra thường xuyên, mà nó trở nên kém quan trọng.

Đính hôn đồng nghĩa với việc công khai tuyên bố với tất cả mọi người, rằng bạn sẽ kết hôn với người đó trong tương lai. Nếu đã công khai đính hôn rồi lại hủy hôn, đó sẽ là một đòn giáng mạnh vào hình ảnh cá nhân. Đó sẽ là một sự kiện gây chấn động, không chỉ ảnh hưởng đến những người liên quan mà còn kéo theo sự sụt giảm giá cổ phiếu của công ty.

Anh biết rõ những điều đó, nhưng vì đây là một tình tiết quá quen thuộc trong các bộ phim truyền hình, nên nó trở nên quá xa rời thực tế.

Nếu Taerim không hé lộ , có lẽ mình sẽ trơ ra mất.

Kanghyun đã phần nào đoán trước được những lời Baek Jungman sẽ nói, anh kiên quyết đáp lời, như thể không cần phải suy nghĩ thêm:

"con sẽ coi như chưa nghe thấy gì."

"Con nghe rõ rồi mà."

Baek Jungman cười hiền từ nói.

"Nghe nói con và Taerim rất thân thiết. Thằng bé là omega duy nhất mà con liên lạc riêng đúng không?"

Thực ra, người mà anh thường xuyên liên lạc riêng không chỉ có Seong Taerim mà còn có Kwon Haeil.

Chính Baek Jungman là người đã giúp anh thiết lập mối quan hệ với Haeil để việc ký kết hợp đồng diễn ra thuận lợi, thậm chí còn thuê một căn nhà bên cạnh cho anh nữa. Có lẽ vì thế mà ông ta nghĩ, rằng anh thân thiết với Kwon Haeil chỉ vì công việc. Hoặc cũng có thể do cả hai đều là Alpha, nên ông ta đã mất cảnh giác.

Trong tình thế đó, Baek Jungman lại chú ý đến Seong Taerim, người mà Kanghyun cũng thường xuyên liên lạc.

Tất nhiên, lý do chính khiến ông ta quan tâm đến Taerim, là vì hắn là một Omega trội hiếm có.

"Taerim là một Omega trội. Khả năng cao sẽ sinh ra những đứa con tài giỏi."

Omega trội có đến 90% khả năng sinh ra những đứa con là Alpha hoặc Omega. Nếu một Alpha và Omega có gen trội kết hợp với nhau, thì khả năng sinh ra những đứa con loại trội lại càng cao. Vì vậy, việc Baek Jungman đánh giá cao Taerim cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của Baek Jungman, Kanghyun không có lý do gì để phải tuân theo.

"con và Taerim chỉ là những người quen biết bình thường. Chúng con không có tình cảm sâu sắc và cũng không có ý định tiến xa hơn."

Baek Jungman im lặng nhìn Kanghyun một lúc, rồi mới lên tiếng:

"Vậy là con đã có người khác trong lòng rồi sao?"

Đôi môi Kanghyun mấp máy như muốn trả lời, rồi lại đột ngột khựng lại.

Anh suýt chút nữa đã thốt ra câu trả lời khẳng định. Anh suýt chút nữa đã buột miệng nói ra cái tên Kwon Haeil đang ngự trị trong tâm trí, và trao đi một câu trả lời đầy ngượng ngùng.

Khi Kanghyun nhận ra mình suýt nữa đã tiết lộ tên ai, anh chợt nhận ra nhịp tim đang đập nhanh hơn bao giờ hết. Gương mặt vốn dĩ đang u ám của anh cũng ửng lên một sắc hồng nhạt.

...Không thể nói.

Kanghyun nuốt ngược lại những lời đang nghẹn ứ trong cổ họng, cố gắng trấn tĩnh bản thân.

Nếu mình nói ra, không biết cha sẽ làm gì nữa.

Anh tuyệt đối không được thốt ra cái tên Kwon Haeil. Hiện tại, anh vẫn có thể lấy lý do hợp tác để gặp gỡ riêng tư, mà không ai nghi ngờ, nhưng chỉ cần anh tự mình tiết lộ tên Haeil, ánh mắt của cha anh sẽ lập tức thay đổi.

Anh có thể đã từ bỏ ý định sinh con, nhưng cha anh thì không.

Dù ba người anh em của anh có sinh ra Alpha, điều đó cũng không lay chuyển được ý định của ông. Thứ ông khao khát chỉ là "một đứa cháu Alpha mang trong mình dòng máu của Baek Kanghyun".

Nếu ông ta biết, rằng người trong lòng anh lại là một người đàn ông, hơn nữa còn là một Alpha, ông sẽ không dễ dàng bỏ qua. Ông sẽ tìm mọi cách để loại bỏ Kwon Haeil, kể cả khi phải hủy bỏ hợp tác.

Thực ra, đó cũng là một trong những lý do thúc đẩy anh nhanh chóng hoàn thành quá trình kế thừa.

Chỉ cần anh chính thức lên chức chủ tịch, quyền lực của Baek Jungman sẽ suy giảm đáng kể. Khi trung tâm quyền lực thay đổi, phạm vi can thiệp của cha anh cũng sẽ bị thu hẹp lại.

Đến lúc đó, không chỉ cha anh mà bất kỳ ai cũng không thể làm hại Kwon Haeil.

Ngược lại, cho đến khi anh có đủ quyền lực trong tay, anh phải tìm mọi cách để bảo vệ, che giấu Kwon Haeil.

"con không có ai trong lòng... Nhưng con nghĩ đó không phải là lý do để chấp nhận một cuộc đính hôn đột ngột."

Baek Jungman mỉm cười nhìn Kanghyun, anh đang cố gắng bình tĩnh trả lời.

"Không có ai trong lòng sao, vậy thì quá tốt. Nhân dịp này, hãy thường xuyên gặp gỡ Taerim và vun đắp tình cảm đi."

"Thưa cha, như con đã nói, con và Taerim..."

"Các cổ đông luôn đánh giá cao sự 'ổn định'. Đó cũng là từ mà con, người sẽ trở thành chủ tịch tiếp theo, phải khắc cốt ghi tâm."

Baek Jungman cắt ngang lời Kanghyun, vừa dứt khoát ra lệnh, vừa ôn tồn khuyên nhủ anh.

"Nếu nhân dịp này cưới được một Omega trội, thế hệ sau sẽ có những người thừa kế tài giỏi, đảm bảo tương lai vững chắc cho gia tộc. Như vậy, hình ảnh của Baekcheong chúng ta cũng sẽ được củng cố ổn định hơn, và người ngoài nhìn vào cũng không thể tìm ra bất kỳ sơ hở nào để chỉ trích."

Ánh mắt Baek Jungman nhìn Kanghyun như muốn áp đảo, đè nén anh.

"Con hiểu ý ta chứ, con trai?"

Việc đính hôn với một Omega trội, là bước cuối cùng để Kanghyun có được một vị thế vững chắc nhất có thể, thuận lợi kế thừa gia sản.

"Tổ chức lễ kế thừa sau lễ đính hôn sẽ tốt hơn đấy."

Nhưng đây cũng chính là tình huống tồi tệ nhất mà Baek Kanghyun muốn tránh né.


Sau khi Baek Kanghyun rời khỏi Cheongunjae.

Baek Jungman ngồi một mình trong phòng khách, nhìn vào vị trí Kanghyun vừa ngồi, chìm đắm trong suy tư.

Đây là lần đầu tiên ta thấy nó phản đối đến mức như vậy

Baek Jungman nhớ lại thái độ kiên quyết của Kanghyun.

"Ta cứ ngỡ thằng nhóc khát khao được kế thừa thì sẽ biết thỏa hiệp, ai ngờ..."

Kanghyun phản đối quyết liệt việc đính hôn. Dù ông đã dùng cả biện pháp cứng rắn lẫn mềm mỏng, Kanghyun vẫn không chịu chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt này, cho đến tận khi rời khỏi phòng khách.

Thật bất ngờ, anh lại trình lên một bản đề xuất hợp tác dựa trên công nghệ của Taeyoung Industries, công ty do cha của Seong Taerim điều hành. Hẳn là hôm qua, anh đã nghe Seong Taerim kể về cuộc khủng hoảng của Taeyoung Industries, và trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, anh đã soạn thảo được một đề xuất vô cùng hấp dẫn.

"Từ chối đính hôn, nhưng nếu chúng ta để mất Taeyoung Industries như thế này thì cũng thật đáng tiếc."

Baek Jungman nhớ lại khoảnh khắc Kanghyun trình lên bản đề xuất, ánh mắt lạnh lùng. Ông ta nở một nụ cười hài lòng.

"Thằng nhóc này, nó trưởng thành thật rồi."

Vừa cứu Seong Taerim và công ty của cha hắn, vừa khéo léo câu giờ.

Kanghyun thật đáng khen.

Nhưng Baek Jungman vẫn chưa từ bỏ ý định gán ghép Kanghyun.

"Nhưng thời điểm này rất quan trọng, không thể lùi bước được."

Hiện tại, vẫn còn không ít người ủng hộ Baek Seongju, đứa con cả. Trước khi Baek Kanghyun xuất hiện, Baek Seongju vẫn luôn được xem là người thừa kế, nên chắc chắn có những kẻ đã vẽ ra viễn cảnh anh ta lên chức chủ tịch, âm thầm chuẩn bị kế hoạch.

Họ đã vô cùng hoang mang khi Baek Kanghyun, người chỉ tồn tại trong những lời đồn đoán, đột ngột được công bố là người thừa kế và quá trình kế vị diễn ra nhanh chóng. Họ chế giễu, rằng dù có tin đồn về người thừa kế bí mật, thì cũng chẳng đời nào ông ta lại để đứa con út lên chức chủ tịch. Kết quả là họ đã phải nhận một cú sốc lớn.

Điều họ chỉ trích tiếp theo, chính là sự thiếu ổn định trong đời tư của Baek Kanghyun. Về mặt công việc, họ không thể hé răng nửa lời, vì những thành tích vượt trội mà Kanghyun đã gặt hái được trong thời gian qua.

Nếu vị trí bên cạnh chủ tịch bị bỏ trống, vô số âm mưu tranh giành vị trí đó sẽ nổi lên từ mọi phía. Điều này sẽ tạo ra những tin đồn vô căn cứ xung quanh Kanghyun, làm lung lay vị thế của anh, rồi dẫn đến sự bất an trong lòng chủ tịch.

Để ngăn chặn điều đó, người ta thường công bố lễ đính hôn hoặc kết hôn trước khi lên chức chủ tịch, hoặc ngay sau đó.

Một khi đã tiến hành kế vị, thì việc ép buộc hôn nhân cũng trở nên vô nghĩa. Baek Kanghyun chỉ quan tâm đến công ty và công việc, nên dù anh có lên chức chủ tịch, cũng chẳng có vẻ gì là anh sẽ thay đổi.

Xét về mặt đó, Seong Taerim là một đối tượng không hề tệ. Công ty Taeyoung Industries do cha hắn điều hành thật ra còn kém xa so với tiêu chuẩn của Baek Jungman, nhưng việc Seong Taerim là một Omega trội đã đủ sức bù đắp cho sự chênh lệch đó. Việc người kế thừa trong tương lai cũng được hưởng lợi về mặt hình thái cũng sẽ củng cố vị thế của Kanghyun.

Tóm lại, Seong Taerim có thể giúp ích rất nhiều cho Baek Kanghyun chỉ bằng sự tồn tại của hắn ta.

Ông phải làm mọi cách để Kanghyun đính hôn với hắn ta trước khi kế thừa.

-Con không có ai trong lòng... Nhưng con nghĩ đó không phải là lý do để chấp nhận một cuộc đính hôn đột ngột.

Baek Jungman nhớ lại lời nói của Kanghyun, chống cằm lên mu bàn tay.

Nếu Kanghyun không có ai trong lòng và Seong Taerim cũng có thiện cảm với anh, thì thật kỳ lạ khi Kanghyun lại kiên quyết từ chối cuộc đính hôn đến vậy. Dù ông đã nói, rằng chỉ cần đính hôn thì anh mới được kế thừa, nhưng ý chí của anh vẫn không hề lung lay.

Baek Jungman gõ các ngón tay đang chống cằm, vẻ mặt khó chịu.

"Không có ai trong lòng... Có lẽ nó đã nói dối mình rồi."

Trong lúc ông đang chìm đắm trong suy nghĩ, tiếng gõ cửa và giọng nói của quản gia Park vang lên.

"Thưa chủ tịch, thư ký Jeong Wonwoo đã đến."

"Cho vào đi."

Ngay khi ông vừa dứt lời, cửa đã mở ra.

Người bước vào là Jeong Wonwoo, thư ký riêng của Baek Kanghyun, như lời của quản gia Park. Anh không chỉ làm công việc của một thư ký, mà còn chịu trách nhiệm bảo vệ và báo cáo cho Baek Kanghyun.

Wonwoo lo lắng cúi gập người chào Baek Jungman.

"Gần đây có ai khả nghi xung quanh Kanghyun không?"

Wonwoo vừa duỗi thẳng lưng, vừa ngạc nhiên đáp lại.

"Ý ngài là ai khả nghi ạ..."

"Mấy đứa omega dính lấy nó ấy."

Baek Jungman đang nói về omega như thể đó là một món đồ vật.

Wonwoo trả lời ngay lập tức, không cần phải suy nghĩ.

"Dạ không có ạ. Omega liên lạc với cậu ấy chỉ có Seong Taerim thôi, như đã báo cáo ạ."

"Hừm..."

Ngay cả khi nghe được câu trả lời, Baek Jungman vẫn giữ vẻ mặt khó chịu. Ông chìm vào suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh, giọng điệu nghiêm túc:

"Từ giờ trở đi, nếu có ai tiếp cận Kanghyun, dù không phải omega thì cũng phải báo cáo chi tiết cho ta."

"Tôi hiểu rồi ạ."

Sau đó, Baek Jungman nhắc đến một người đàn ông.

"Và cả giám đốc Kwon Haeil nữa, cần phải để mắt đến hắn."

Ông nghĩ, sẽ không có gì là thừa thãi, khi đề phòng người đàn ông mà Baek Kanghyun buộc phải gặp gỡ thường xuyên, dù là vì công việc hay vì lý do cá nhân.

Jeong Wonwoo lập tức "vâng" trước mệnh lệnh của Baek Jungman, rồi chợt nhớ đến Baek Kanghyun và Kwon Haeil.

Kwon Haeil đã nhìn Baek Kanghyun bằng ánh mắt như thế nào khi ở bên cạnh anh?

Và Baek Kanghyun đã đáp lại ánh mắt của Kwon Haeil bằng ánh mắt như thế nào?

Có lẽ không ai hiểu rõ ánh mắt của hai người dành cho nhau hơn Jeong Wonwoo.


Kanghyun trở lại Tòa nhà Palace Sky, liên tục nhớ lại cuộc trò chuyện với Baek Jungman ở Cheongunjae hôm nay.

"câu thì câu giờ được rồi, nhưng cha sẽ không dễ dàng lùi bước đâu."

Thay vì cơn đau âm ỉ ở bụng dưới, đầu anh lại nhức nhối.

Mình mà đính hôn với Taerim á, chuyện nực cười gì vậy.

Kanghyun ôm lấy đầu, như thể đang bị sốt cao, bước nhanh qua bãi đỗ xe ngầm, tiến về phía thang máy. Anh bước vào thang máy đang mở cửa. Chỉ đến lúc đó, anh mới dễ thở hơn một chút.

Kanghyun tựa lưng vào vách thang máy đang từ từ di chuyển lên tầng cao nhất. Anh có cảm giác như cơ thể đang hơi lơ lửng, tai bắt đầu ù đi.

Kanghyun nhìn chằm chằm vào dãy số đang thay đổi chóng mặt trên bảng điều khiển, cắn chặt môi.

"Taerim đã thích người khác rồi. Còn mình thì..."

Anh chợt im bặt.

Bởi vì gương mặt Kwon Haeil bất ngờ hiện lên trong tâm trí anh.

Kanghyun dùng tay xoa mặt, như thể đang cố gắng hạ nhiệt. Dù vậy, khuôn mặt Kwon Haeil đã hiện lên trong đầu anh, vẫn không dễ dàng biến mất.

"Chắc giờ này cậu ấy đang đi làm rồi."

Thời điểm hiện tại là hơn 10 giờ đêm. Theo thời gian biểu, thì giờ này Kwon Haeil đang bận rộn làm việc ở câu lạc bộ.

Dù biết vậy, ngay khi thang máy dừng lại, anh vẫn theo thói quen đi về phía nhà của Kwon Haeil.

Kanghyun nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang đóng kín kia.

Mình... muốn nhìn mặt cậu ấy.

Hay là mình nên đến câu lạc bộ thì hơn?

Anh vừa nghĩ đến đó, thì đã đỏ mặt vì xấu hổ.

Mình đến tìm người ta đang làm việc, chỉ để thỏa mãn cảm xúc cá nhân ư.

Trong khi chính anh là người luôn nói rằng phải phân biệt rõ ràng giữa công và tư.

Kanghyun ủ rũ, cuối cùng cũng quay lưng rời khỏi nhà Haeil.

Lúc đó.

Bíp-, tách.

Một tiếng máy móc ngắn gọn, tiếng cửa mở đã níu chân Kanghyun lại.

Tiếp theo là giọng nói mà anh hằng mong ước.

"Baek Kanghyun."

Nghe Kwon Haeil gọi tên mình, Kanghyun không kịp suy nghĩ, cứ thế lao vào vòng tay hắn.

Kwon Haeil dang rộng hai tay ôm chầm lấy anh như một lẽ đương nhiên, hơi ấm dễ chịu hơn bao giờ hết lan tỏa khắp cơ thể anh.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo