Định Mệnh Alphega - Chương 96

Tập 96

Một người đàn ông mặc đồ đen từ đầu đến chân, giống như bầu trời đêm không một vì sao, bước vào. Hắn ta còn đội mũ và đeo khẩu trang đen kịt, trông rất đáng ngờ. Nhưng mà, ở khu vực mấy cái club ăn chơi của Gangnam vào giờ này thì cũng chả có gì lạ.

Vừa nhìn thấy bóng người đó phản chiếu trên cửa sổ, Kanghyun đã nhận ra ngay là ai.

Bộ dạng không còn là kiểu ăn mặc bảnh bao thường thấy, đến cả khuyên tai bạc cá tính cũng không có. Nhưng dáng người quen thuộc và ánh mắt sắc bén phản chiếu trên cửa sổ thì không lẫn đi đâu được. Chắc chắn là người anh đang chờ rồi.

"Cạch," tiếng cửa đóng lại.

Ngay lập tức, căn phòng trở nên lạnh lẽo và tĩnh mịch như bị dội nước đá.

Kwon Haeil bước vào, vội vàng vứt cái mũ và khẩu trang vướng víu, rồi tiến về phía Kanghyun.

Kanghyun thấy Haeil qua tấm kính cửa sổ, cảm nhận được sự u ám và lạnh lẽo toát ra từ hắn, khiến anh nghẹt thở. Đến khi Haeil đứng ngay sau lưng, anh không tự chủ được mà nhắm chặt mắt lại.

"Chắc chắn là... em ấy sẽ giận dữ cho mà xem..."

Anh nghĩ rằng sắp phải nghe những lời trách móc cay nghiệt. Có lẽ Haeil sẽ quát tháo, trút giận lên anh chăng.

Anh chấp nhận tất cả. Anh đã nói lời chia tay dối trá, nên dù Haeil có nói gì tổn thương, anh cũng sẽ im lặng chịu đựng.

Nhưng thay vì những lời trách mắng, Kanghyun lại bất ngờ cảm thấy vòng tay ấm áp ôm lấy mình từ phía sau, cùng với giọng nói đầy lo lắng. Anh mở to mắt.

"Sao lại có vẻ mặt như thế?"

Haeil ôm Kanghyun từ phía sau, nhìn khuôn mặt anh phản chiếu trên cửa sổ, ánh mắt xót xa. Đôi môi của Haeil run rẩy, giống như vòng tay đang ôm chặt lấy eo anh.

"Sao anh lại trông như sắp chết đến nơi vậy?"

Giọng Haeil cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng lại đầy vẻ bồn chồn. Không hề có chút lạnh lùng nào.

Haeil vùi mặt vào vai Kanghyun, thở dài một tiếng đầy lo lắng và nhẹ nhõm.

Kanghyun được Haeil ôm, mấy lần mấp máy môi mới nói được thành lời:

"Em có thể giận anh mà."

Đó là tất cả những gì anh có thể nói sau một hồi đấu tranh tư tưởng. Anh đã nghĩ rằng Haeil sẽ nổi giận đùng đùng, nên phản ứng bất ngờ này khiến anh rất bối rối.

Haeil vẫn vùi mặt vào vai anh, như muốn che giấu biểu cảm:

"Không giận, khỉ gió."

Ngạc nhiên thay, những lời chửi thề của Haeil thật êm tai.

Haeil ôm chặt Kanghyun hơn, cảnh cáo:

"Không được... không được nói những lời đó nữa. Nếu còn thế, em sẽ trói lại nhốt vào phòng đấy."

Lời đe dọa của Kwon Haeil không đáng sợ chút nào đối với Kanghyun. Nếu được ở bên Kwon Haeil như vậy mãi mãi thì cũng không tệ.

Kanghyun dịu dàng vuốt ve mái tóc của Haeil đang tựa vào vai anh và xin lỗi:

"Anh xin lỗi.... đó không phải là lời thật lòng đâu."

"... Em biết."

Haeil trả lời như thể hắn đã biết hết. Nhưng dù biết rằng đó không phải là sự thật, hắn vẫn không thể xua tan nỗi sợ hãi đang dâng trào trong lòng.

Haeil ngẩng đầu lên, đặt cằm lên vai Kanghyun. Hai khuôn mặt của họ phản chiếu trên tấm kính, trông đã khá hơn so với lần đầu họ gặp nhau.

"Giờ ổn rồi, nói cho em biết đi. Chuyện gì đã xảy ra."

Kanghyun chắc hẳn đã phải nhờ Seong Taerim, làm ra vẻ bí mật như phim điệp viên, để gọi hắn đến đây kể chuyện.

Kanghyun thầm cảm ơn Haeil vì đã bình tĩnh nghe anh.

Dù có bất cứ lý do gì, Baek Kanghyun cũng nghĩ rằng mình phải chịu mọi lời trách móc, thậm chí là cơn giận dữ từ Kwon Haeil.

Nhưng từ lúc nhận được lời chia tay cho đến giờ, Kwon Haeil vẫn luôn tin tưởng và chờ đợi anh. Thay vì nổi giận, Kwon Haeil lại  sẵn sàng giúp đỡ anh.

Làm sao có thể không yêu một người như vậy đây?

Trái tim anh rung động, anh cúi gằm mặt xuống.

"Mình nên bắt đầu từ đâu đây..."

Bên ngoài cửa sổ kính, hàng ngàn ánh đèn dường như đang dõi theo họ.

"Khoảng một tháng trước, có chuyện về việc đính hôn."

Ngay khi nghe thấy từ "đính hôn", Haeil ôm Kanghyun chặt hơn. Đôi mắt hắn mở to hơn khi nhìn vào tấm kính.

"Cha anh nói rằng chỉ khi anh đính hôn thì mới hoàn tất việc thừa kế."

Haeil có vẻ hiểu rõ ý nghĩa của việc đính hôn trong giới tài phiệt. Thay vì phản đối, hắn lại lắng nghe Kanghyun nói.

"Người được nhắc đến để kết hôn là người mà em vừa gặp, Taerim."

Đôi mắt của Haeil lóe lên.

"Là thằng nhóc đó hả? Biết thế thì đã cảnh cáo nó đừng có mơ tưởng rồi."

Khuôn mặt Haeil hơi nhăn lại, Kanghyun vội an ủi:

"Taeil là một đứa em tốt. Taerim cũng chỉ coi anh là một người anh tốt thôi."

"Lúc nào cũng nói một câu đấy."

"Đó là sự thật mà."

Có lẽ vì Kanghyun khẳng định chắc chắn, nên Haeil không nói gì thêm.

Thay vào đó, hắn hỏi:

"Sao anh không nói gì? Chuyện đính hôn ấy."

Kanghyun không hề do dự mà trả lời ngay:

"Vì anh không định làm mà."

"Nhưng anh phải đính hôn thì mới được thừa kế."

"Hầu hết các cổ đông lớn đều coi anh là người thừa kế rồi. Anh định dùng họ để ép cha anh ra đi trong vòng sáu tháng và tự mình trở thành chủ tịch."

Nói xong kế hoạch của mình, Kanghyun nở một nụ cười não nề.

"Nhưng... anh không còn thời gian nữa."

Khuôn mặt Kanghyun trở nên u ám. Bàn tay vuốt ve mái tóc Haeil lặng lẽ dừng lại.

"Cha biết em là bạn tình của anh."

Nghe điều này, Haeil mới vỡ lẽ. Hắn hiểu tại sao mấy ngày nay lại có người của Baekcheong theo dõi hắn, tại sao Kanghyun không về nhà.

Việc một Alpha có bạn tình Alpha trong kỳ phát tình là điều không hề bình thường. Haeil đã làm một việc mà ngay cả vợ chồng cũng khó thực hiện, nên không có lý do gì để nghi ngờ mối quan hệ của cả hai.

"Cha muốn việc thừa kế của anh không có bất kỳ sai sót nào. Ông ấy muốn anh trở thành một chủ tịch lý tưởng và hoàn hảo. Việc ép anh đính hôn cũng vì lý do đó."

Kanghyun buông tay Haeil, quay mặt lại nhìn hắn. Anh tựa lưng vào cửa sổ lạnh lẽo, cố gắng nhìn vào đôi mắt đang chăm chú lắng nghe câu chuyện của mình.

"Cha sẽ không để yên cho Kwon Haeil, người mà ông ấy coi là trở ngại cho kế hoạch đó. Vì vậy... anh không còn cách nào khác."

Kanghyun lại cúi gằm mặt xuống. Anh cảm thấy có lỗi, không thể nhìn thẳng vào mắt Haeil.

Hắn suy ngẫm những lời anh nói.

"Vậy là... vì sợ cha của Baek Kanghyun giết em, nên anh mới thông báo chia tay và không muốn gặp em, đúng không?"

Kanghyun vẫn cúi gằm mặt, trả lời:

"Tạm thời... là vậy. Cha vẫn đang cho người theo dõi cả em và anh."

Haeil tiến lại gần Kanghyun hơn. Chân họ đan vào nhau, ngực họ gần như chạm vào nhau.

"Anh chỉ muốn nói thế thôi à?"

Haeil đặt tay lên má Kanghyun.

"Có hai loại tin đồn về việc đính hôn."

Kanghyun ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt sắc bén của Haeil.

"Một là tin đồn đã lan truyền cách đây vài tuần, và một tin khác là tin đồn vừa được tung ra ngày hôm qua."

Kanghyun nhanh chóng đoán ra Haeil đang nói gì. Nếu là tin đồn vừa được tung ra ngày hôm qua thì có lẽ...

"Anh đang chuẩn bị cho lễ đính hôn còn gì?"

"......"

Kanghyun không phủ nhận, chỉ im lặng.

Hóa ra, tin đồn đó không phải là vô căn cứ.

Tin đồn về chuyện đính hôn có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Dù có đáng tin hay không, một người thừa kế tập đoàn tài phiệt còn độc thân thì kiểu gì cũng sẽ có những tin đồn như vậy.

Nhưng khi người trong cuộc im lặng, nó không còn là tin đồn vô nghĩa nữa. Việc Baek Kanghyun không phủ nhận đồng nghĩa với việc anh đã chấp nhận chuyện đính hôn.

Nghĩ đến đó, Kwon Haeil bực bội. Nhưng hắn cố kìm nén cảm xúc. Hắn biết nổi giận với Baek Kanghyun, người đang trông như sắp ngất đến nơi, cũng chẳng ích gì.

Kwon Haeil thở dài, khuyên nhủ:

"Dù chủ tịch Baekcheong có biết về em đi nữa thì anh cũng không cần phải đính hôn với người khác chứ."

Đính hôn với người khác ư?

Ai cho phép?

Tuyệt đối không được.

Haeil cố gắng kìm nén những lời đó lại.

"Có thể không dễ dàng, nhưng bây giờ hãy dừng lại đi. Đây không phải là điều anh muốn mà."

Giọng Haeil run lên ở cuối câu.

Kanghyun nhận ra sự run rẩy đó, nhưng anh không thể gật đầu.

"... Cha sẽ hoàn tất mọi công đoạn chuẩn bị cho việc thừa kế ngay sau lễ đính hôn của anh. Lễ đính hôn chỉ là một cái bẫy."

"Bẫy?"

Haeil nghi ngờ.

Kanghyun nhớ lại những cổ đông đang theo dõi anh và nói:

"Khi tin đồn về đính hôn, các cổ đông lớn cũng sẽ cố gắng bắt tay với anh. Đính hôn xong, họ sẽ không thể phủ nhận việc anh sẽ trở thành chủ tịch đươc

Sự đối đãi dành cho những người bắt tay trước khi thành công và những người cố gắng bắt tay sau đó hoàn toàn khác nhau. Điều này cũng đúng trong việc thừa kế của Baek Kanghyun.

Baek Kanghyun nói với giọng kiên quyết về sự thật đằng sau lễ đính hôn của mình:

" có đủ đồng minh rồi, anh sẽ biến lễ đính hôn thành một cuộc họp báo khẩn cấp."

Việc lễ đính hôn chỉ là giả - một tin mừng đối với Kwon Haeil, nhưng việc Baek Kanghyun muốn biến nó thành một cuộc họp báo lại khiến hắn nghi ngờ.

Những lời tiếp theo của Baek Kanghyun cũng tương tự:

"Anh định công khai về loại hình hiếm của mình ở đó."

Kanghyun nhìn Haeil với đôi mắt ngạc nhiên.

Có lý do để biến lễ đính hôn thành một cuộc họp báo.

Trong tình hình hiện tại, khi xung quanh toàn là người của cha, anh không thể tổ chức được.

Nếu anh chỉ đơn giản tung ra câu chuyện về loại hình hiếm của mình, nó sẽ chỉ trở thành một tin đồn giật gân làm tổn hại đến hình ảnh của Baekcheong. Chắc chắn điều đó sẽ gây ra những trở ngại lớn cho việc thừa kế.

Thế nên, Kanghyun đã cố tình chuẩn bị cho lễ đính hôn.

Đám cưới của Baek Kanghyun, người sẽ trở thành chủ tịch của Baekcheong, đối tượng kết hôn bí ẩn, và việc thừa kế sẽ diễn ra ngay sau đó.

Anh sẽ đứng giữa sự chú ý từ mọi phía, thú nhận loại hình của mình thay vì kết hôn. Đó không phải là một tội chết, nên nếu anh nói thêm một chút cảm xúc, dư luận sẽ đứng về phía anh. Ngay cả khi việc thừa kế bị đình trệ vì lý do loại hình hiếm, thì ít nhất cũng sẽ có sự chú ý từ dư luận...

Haeil phần nào hiểu được suy nghĩ của Kanghyun.

Nhưng hắn không thể hoàn toàn hiểu được.

"Anh không định giấu nó cả đời sao?"

Hắn không hiểu mục đích của việc công khai loại hình của anh.

Kanghyun vẫn có thể sống tốt như bây giờ mà không cần tiết lộ, vậy tại sao anh lại phải mạo hiểm chuẩn bị cho cả một lễ đính hôn?

Baek Kanghyun cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ tổ chức một cuộc họp báo như vậy. Việc một Alpha trội hoàn hảo như anh tự mình tiết lộ khuyết điểm, là điều mà trước đây anh sẽ phản đối.

Nhưng bây giờ, anh không còn lựa chọn nào khác.

Để bảo vệ Kwon Haeil và bé con nữa, anh phải phơi bày cả loại hình hiếm mà anh đã cố gắng che giấu.

Kanghyun nhìn xuống bụng mình.

"Anh đã định làm vậy... nhưng anh không thể."

Anh nghĩ đến sinh linh bé nhỏ đang lớn lên bên trong, nhìn vào mắt Haeil.

"Kwon Haeil, anh..."

Đôi môi của Kanghyun run rẩy, như thể đang rất căng thẳng. Đôi mắt anh lộ ra những cảm xúc phức tạp, hơi thở khó khăn trở nên gấp gáp hơn.

Cuối cùng, Kanghyun thốt ra những lời cuối cùng đầy đau khổ và sợ hãi:

"Anh... có thai rồi."

Bàn tay Kanghyun chạm vào bụng dưới của mình. Những ngón tay run rẩy nhẹ nhàng ấn vào cái bụng rắn chắc.

"Con của anh và Kwon Haeil... con của hai chúng ta."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo