Dirty Switch - Chương 9

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 9

Dù vẻ mặt và giọng điệu của Joo Tae Hyun vốn dĩ đã lạnh nhạt, nhưng lần này lại có chút khác biệt. Đó là sự tự tin đặc trưng của một thiếu gia ngậm thìa vàng chưa từng gặp phải sự phản đối nào dù có làm bất cứ điều gì.

"Không, em ấy dựa vào cái gì mà dám huênh hoang với mình rằng đang dùng Switch?" 

Vừa khó tin, Seo Baek Han vừa muốn quan sát Joo Tae Hyun kỹ hơn sau lần chạm mặt này. Có thể gọi đây là sự hứng thú chăng? Dù lẫn lộn cả ý nghĩa tích cực lẫn tiêu cực, nhưng cũng có thể xem là như vậy.

Ban đầu, anh nghĩ đó chỉ là một lời cầu hôn trẻ con, bồng bột của một đứa trẻ có quá nhiều thứ trong tay và cũng đầy tham vọng. Nhưng Joo Tae Hyun đã đưa ra câu trả lời đúng đắn nhất trong hoàn cảnh của anh.

"Tôi biết thật xấu hổ khi phải dựa vào thế lực gia đình thay vì năng lực của bản thân... nhưng anh từng nói điều kiện tốt là thứ anh mong muốn ở bạn đời mà."

Khi Seo Baek Han bắt đầu gõ ngón tay trỏ lên đầu gối, chìm đắm trong suy nghĩ, giọng nói của Joo Tae Hyun đang không ngừng liếc nhìn anh, dần nhỏ lại.

"Kết hôn với một Alpha nam như tôi cũng sẽ gây tiếng vang lớn, hơn nữa, tôi còn là thành viên của 〈Haechi〉. Vậy nên, nếu anh kết hôn với tôi, chắc chắn Thái tử sẽ rất ghét điều đó."

Nghe đến câu cuối cùng, anh suýt bật cười. Một sự kết hợp khiến Thái tử ghét cay ghét đắng... cũng không tệ chút nào.

"...Ừ, giờ thì tôi hiểu rồi. Lúc đầu nghe em nói kết hôn, thành thật mà nói, tôi rất tức giận. Nhưng nếu đó là lý do, thì được thôi. Tôi hiểu tình hình rồi."

Seo Baek Han cố kìm nén tiếng cười, chậm rãi vuốt khuôn mặt khô khốc của mình, chuẩn bị lời tối hậu thư dành cho Joo Tae Hyun.

"Nhưng em tính toán sai rồi, Tae Hyun à. Với lý lẽ đó, càng không có lý do gì để tôi phải chọn em làm bạn đời cả."

"...Vâng?"

"Những gia tộc tài phiệt muốn bắt tay với tôi? Nghe có vẻ kiêu ngạo, nhưng ngoài DH ra, chắc chắn vẫn còn nhiều kẻ khác. Thậm chí, người của các gia tộc khác còn có thể đưa ra một Alpha nữ, không như em."

"..."

"Với em, chọn tôi là lựa chọn tốt nhất, nhưng với tôi thì không."

Joo Tae Hyun có lẽ không ngờ rằng lập luận của mình lại bị phản bác dễ dàng đến vậy, cậu chỉ biết há hốc miệng.

"...Nhưng, ở những nơi khác thì—"

"Đúng vậy, các gia tộc khác có thể không quan tâm đến vấn đề hình thái như DH. Nhưng tôi cho rằng kết quả cũng không khác biệt là mấy."

"..."

"Tóm lại, thứ duy nhất DH, hay nói đúng hơn là em, có thể đưa ra là việc em khát khao kết hôn với tôi hơn những người khác vì em là người dùng Switch..."

Seo Baek Han nở một nụ cười nhạt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Joo Tae Hyun.

"Vậy chỉ vì lý do đó, tôi phải kết hôn với em sao?"

Sự im lặng khó chịu mà Seo Baek Han tạo ra lấp đầy không gian bên trong quán rượu.

Sau khi biết được hoàn cảnh của cậu, tâm trạng của anh đã tốt hơn so với lúc nãy. Có vẻ như cậu đã nắm bắt được mối quan tâm lớn nhất của anh, nên anh cũng không còn ý định dồn ép Joo Tae Hyun về vấn đề cầu hôn nữa. Anh cũng biết rằng không cần thiết phải làm một đứa trẻ mất mặt đến vậy...

Nhưng đồng thời, anh cũng tò mò về Joo Tae Hyun vẫn giữ vẻ mặt không chút thay đổi, và muốn nhìn thấy cái vẻ mặt lạnh lùng đó nhăn nhó hoặc đôi mắt ngấn lệ. Chẳng có lý do gì cả. Nếu phải nói, thì chỉ là do tính cách chó má của Seo Baek Han mà thôi.

"...Nhưng mà."

Có lẽ cậu đã suy nghĩ rất kỹ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, giọng nói của Joo Tae Hyun khàn đặc. Đó là một âm thanh mang màu sắc kỳ lạ, không hoàn toàn là giọng của một người đàn ông trưởng thành, dù đã qua tuổi dậy thì.

"Tôi thích thế giới mà anh muốn tạo ra."

"...Thế giới tôi muốn tạo ra?"

"Vâng. Lần đầu tiên tôi vào 〈Haechi〉, anh đã nói rằng ước mơ của anh là tạo ra một thế giới không có sự phân biệt đối xử vì hình thái. Dù là con cháu của một gia tộc tài phiệt như tôi hay người lao động chân tay, tất cả mọi người đều phải bình đẳng trước vấn đề hình thái."

Joo Tae Hyun đã cố gắng giữ vẻ mặt điềm tĩnh ngay cả khi đang cắn xé lớp da non nớt dưới móng tay, cuối cùng cũng phá vỡ lớp vỏ bọc, nở một nụ cười nhạt. Một nụ cười vụng về, khó xử, chỉ hơi cong khóe mắt và miệng.

"Vậy nên tôi mới thích anh..."

Tựa hồ đang mơ màng, Joo Tae Hyun hồi tưởng lại một khoảnh khắc nào đó mà Seo Baek Han không hề hay biết. Rồi muộn màng tỉnh táo lại, cậu khẽ lắc đầu.

"À, xin lỗi, ừm, xin lỗi anh. Tôi biết gu của anh là thích nghe những điều kiện tôi có thể đưa ra hơn là những lời này. Nhưng đây là lòng chân thành của tôi. Tôi không muốn nói dối, bịa đặt lung tung chỉ vì quá vội vàng."

"...Haa."

Seo Baek Han thở dài qua mũi. Giờ thì anh đã hiểu, đầu óc tên nhóc này toàn là hoa lá cành.

Đúng là thiếu gia cành vàng lá ngọc, cách nhìn thế giới của Joo Tae Hyun quá đỗi thuần khiết, đến mức ngây thơ.

Khát khao? Ước mơ? Chân thành?

Trong một giao dịch quan trọng bậc nhất cuộc đời, cậu lại thốt ra những lời này sao? Dù trong lòng chế giễu Joo Tae Hyun không thương tiếc, nhưng Seo Baek Han chợt nhận ra cánh tay khoanh trước ngực mình đã buông thõng từ lúc nào. Anh khựng lại, một nhịp sau mới ý thức được sự thay đổi đó

Dù nhanh chóng lấy lại vẻ mặt lạnh lùng, nhưng việc vô thức hạ thấp cảnh giác khiến Seo Baek Han ngạc nhiên, anh vuốt cằm vài lần.

Seo Baek Han ghét những chuyện nằm ngoài dự đoán, nhưng anh cũng nhanh chóng chấp nhận tình hình và nhận thức được trạng thái của bản thân. Chỉ có như vậy, anh mới có thể kiểm soát tốt mọi thứ xung quanh, bao gồm cả bản thân. 

Dưới góc độ đó, những lời nói viển vông vừa rồi, tưởng chừng như chỉ là mơ mộng hão huyền, lại chạm đến một góc khuất trong lòng Seo Baek Han, hơn bất kỳ lý lẽ nào mà Joo Tae Hyun từng đưa ra.

"Tôi thật lòng muốn giúp đỡ những việc anh đang làm."

Đúng như Joo Tae Hyun nói, anh có thể gặp gỡ con cháu của các gia tộc tài phiệt khác, có địa vị tương đương DH. Nhưng cũng đúng như lời cậu, anh khó lòng tìm được ai có tấm lòng chân thành với công việc của anh như vậy.

"Tôi sẽ không làm phiền anh nữa. Sau hôm nay, tôi sẽ không bao giờ gọi anh ra vì chuyện này nữa. Thay vào đó, anh hãy xem xét cái này một lần thôi."

Gương mặt Joo Tae Hyun lại trở về vẻ ảm đạm thường ngày, cậu lục lọi trong chiếc áo khoác treo trên lưng ghế, lấy ra một thứ. Đó là chiếc điện thoại đời mới nhất mà DH Electronics đang tích cực quảng bá.

"Tôi đã bỏ vài tài liệu vào trong đó... anh chỉ cần nhấn vào thư mục đó."

Lông mày Seo Baek Han càng lúc càng nhíu chặt khi anh lướt qua tiêu đề.

Thông tin chi tiết về tập đoàn DH, tình hình tài sản và các thành viên chủ chốt, những điều kiện DH có thể cam kết và những yêu cầu ngược lại, hướng dẫn đối phó với truyền thông về vấn đề hôn nhân và hồ sơ chi tiết của Joo Tae Hyun...

Đó là những ghi chép chi tiết và trung thực về gia tộc DH, những điều mà chưa từng có ai công khai.

"Tôi đã chuẩn bị cái này, hy vọng anh sẽ xem xét..."

"...Việc em chia sẻ những tài liệu này với tôi, người lớn trong nhà có cho phép không?"

Cố tình ném nhẹ chiếc điện thoại lên rồi bắt lấy, Seo Baek Han quan sát sắc mặt Joo Tae Hyun. Anh biết chỉ vài cú chạm, anh có thể chia sẻ tài liệu này với điện thoại cá nhân của mình, hoặc bất cứ nơi nào khác. Nhưng Joo Tae Hyun vẫn ngây ngốc nhìn anh.

Không phải là sự tin tưởng, mà là cậu dường như không hề tưởng tượng được rằng đối phương có thể làm điều ác ý.

"Ừm, không phải tất cả, nhưng... chắc là ổn thôi. Có lẽ vậy."

Nghe cậu nói những lời vô tư đến vậy, anh cảm thấy mình cũng mất hết sức lực. Seo Baek Han quá kinh ngạc, đến mức không còn sức để trêu chọc Joo Tae Hyun nữa.

"Vậy tôi xin phép đi trước, anh cứ từ từ xem xét."

Joo Tae Hyun vừa giao điểm yếu của mình vào tay người khác một cách thản nhiên, vẫn bình tĩnh chào tạm biệt.

"Điện thoại... khi nào xong anh cứ liên lạc, tôi sẽ cho người đến lấy."

Nói thì thong thả, nhưng Joo Tae Hyun lại vội vàng mặc áo khoác, trông như một đứa trẻ năm tuổi gây chuyện rồi vội vàng trốn tránh, khiến anh không biết nên giữ lại dạy dỗ thế nào.

"Vậy... cảm ơn anh đã dành thời gian cho tôi."

Vẫn với gương mặt vô cảm như lúc đầu, Joo Tae Hyun cúi đầu chào.

Seo Baek Han nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại vừa nhận được. Anh không nghĩ rằng việc xem xét những tài liệu này sẽ thay đổi suy nghĩ của mình. Dù thế nào, cuộc hôn nhân này cũng chỉ có lợi cho DH mà thôi.

"Cảm ơn anh đã lắng nghe tôi. Cảm ơn vì đã không khó chịu bỏ đi."

Dù sao, Joo Tae Hyun cũng không phải là kẻ vô tâm, cậu biết rõ mình đang ở vị trí nào...

Seo Baek Han nhắm mắt rồi mở ra. Gửi tài liệu mật của gia tộc thay cho sính lễ rồi bỏ trốn, đây là cái kiểu gì vậy?

Nhìn cái dáng vẻ như một đứa trẻ đang cãi bướng, anh chỉ biết thở dài... Nhưng thành thật mà nói, sự khó chịu ban đầu khi nghe lời cầu hôn đã vơi đi khá nhiều, điều đó anh không thể phủ nhận.

"Joo Tae Hyun."

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.



Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo