Eat Me Up If You Can - Chương 5

Bản dịch thuộc về Fuba Team, đăng tải duy nhất ở web navybooks, đọc tại web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Chương 5

Trên thế giới này, gần như chẳng có ai dám nói ra từ đó trước mặt Dominic Miller. Nhưng đây đã là lần thứ hai Ashley làm vậy.

Dominic lặp lại câu nói của cậu như thể vừa nghe một từ vô nghĩa mà anh chưa từng biết đến. Tuy nhiên, Ashley vẫn giữ nụ cười, lấy danh thiếp từ túi và đặt lên bàn.

“Chúng tôi muốn chiêu mộ anh về công ty luật của mình.”

Ashley đẩy nhẹ danh thiếp về phía Dominic rồi đứng thẳng người lại. Dominic im lặng nhìn tấm danh thiếp hồi lâu, rồi chậm rãi nhấc nó lên. Những ngón tay của anh kẹp lấy góc giấy cứng, ánh mắt quét qua dòng chữ “Cố vấn” thường thấy ở các nhà vận động hành lang.

Ashley J. Dawson.

Dominic dịch chuyển tầm mắt, quét qua từng nét chữ trên danh thiếp.

Ashley tiếp tục nói:

“Như anh đã biết, công ty chúng tôi đã giữ vững vị trí số một tại Mỹ trong suốt 10 năm qua. Nếu anh gia nhập, tôi đảm bảo sẽ dành cho anh đãi ngộ tốt nhất.”

Thái độ nhiệt huyết của Ashley khá mới mẻ. Không rõ là cậu đã tập luyện rất nhiều hay đó vốn là bản chất của cậu, nhưng sự tự tin trong giọng nói không hề tệ chút nào.

“Thú vị đấy.”

Chỉ việc khiến Dominic, người luôn cảm thấy chán ngán mọi thứ, hứng thú cũng đã là một thành công.

Anh cất giọng, hỏi ngắn gọn:

“Bằng cách nào?”

“Trước tiên, chúng tôi sẽ dành cho anh vị trí đối tác.”

Ashley đáp lại không chút do dự. Cậu tiếp tục liệt kê những điều mà chắc chắn đã được cân nhắc kỹ lưỡng, nhưng Dominic dần cảm thấy nhàm chán. Mối quan tâm của anh không nằm ở những thứ tầm thường và dễ đoán như vậy.

Giọng nói của Ashley mỗi lúc một xa dần, như thể tất cả giác quan của Dominic đều thu lại, chỉ còn thị giác là hoạt động. Đôi môi không ngừng mấp máy ấy thu hút ánh nhìn của anh. Có lẽ chúng có thể được dùng vào việc gì đó hay ho hơn là lải nhải những điều vô nghĩa. 

Tách nhẹ đôi môi hơi hé mở, để lộ chiếc lưỡi hồng hào. 

“Nếu để cậu ta quỳ xuống trước mặt mình và ngậm lấy thứ đó thì sao?”

Có lẽ cởi bỏ tất cả quần áo sẽ tốt hơn. 

“Nhũ hoa của cậu ta có màu gì nhỉ? Khi kích thích, liệu nó có đỏ thẫm như đầu lưỡi ấy không?”

“Vậy thì.”

Dominic từ từ đứng dậy khỏi ghế. Ashley không nhúc nhích, chỉ đứng đó và quan sát anh đi vòng qua bàn, tiến về phía mình. Từng bước một, Dominic tiến lại gần và đối mặt với Ashley.

“Dawson.”

Anh giơ tay lên, bàn tay vươn ra như muốn vuốt ve má Ashley, rồi nhẹ nhàng lướt qua vành tai, trượt về phía sau gáy.

“Cậu nghĩ tôi sẽ cảm động đến mức rơi nước mắt nếu nghe những điều kiện đó sao?”

Giọng nói của Dominic tràn đầy sự mỉa mai.

Nhưng âm điệu của anh lại trầm thấp đến mức, nếu là một kẻ thiếu tinh ý, có lẽ sẽ tưởng rằng anh đang thì thầm những lời âu yếm.

May thay, người đàn ông trước mặt không phải kiểu người chậm hiểu như vậy.

“À… không…”

Giọng nói của cậu dần nhỏ lại, có phần bối rối.

Đôi má nhợt nhạt thoáng ửng đỏ, thu hút sự chú ý của Dominic.

“Chí ít thì tôi đã nghĩ anh cũng sẽ không cảm thấy khó chịu…”

“……”

“… Xin lỗi.”

Câu nói vang lên như một lời biện hộ nhưng rồi dần lặng đi dưới ánh nhìn chăm chú của Dominic, cuối cùng hóa thành một câu xin lỗi nhỏ nhẹ.

Dù vậy, cậu không phải loại người dễ dàng bỏ cuộc. Ngay sau đó, như thể đã lấy lại được bình tĩnh, cậu ngẩng đầu, một lần nữa nở nụ cười tự tin.

“Vậy, nếu có điều kiện nào anh mong muốn, xin cứ nói. Chúng tôi sẵn sàng chấp nhận mọi yêu cầu.”

Cậu cố ý giữ thái độ thoải mái để tránh làm Dominic khó chịu.

Nhưng anh không đáp lại mà chỉ lặng lẽ nhìn cậu từ trên cao.

Chiếc cổ của cậu… Thật mảnh mai. Thon dài như cổ nai, ước chừng một bàn tay là có thể nắm trọn. Chỉ cần siết một chút thôi, trên làn da trắng trẻo ấy sẽ hằn lên dấu tay đỏ thẫm.

Tim Dominic đập nhanh hơn một nhịp.

Người đàn ông này… hẳn là một omega. Mặc dù cậu không tỏa ra bất kỳ mùi hương nào, nhưng Dominic vẫn có thể chắc chắn điều đó. Bởi vì, như mọi khi, xung quanh anh vẫn thoang thoảng mùi pheromone của chính mình. Hẳn là cậu đã uống thuốc ức chế. Chỉ có như vậy, cậu mới có thể đứng trước mặt anh mà vẫn giữ được vẻ bình thản như thế này.

“Anh Miller?”

Người đàn ông khẽ nghiêng đầu, có chút khó hiểu khi Dominic đột nhiên im lặng.

Dominic vẫn không trả lời, chỉ tiếp tục nhìn cậu. Ánh mắt anh lặng lẽ lướt dọc theo đường nét trên khuôn mặt của đối phương, từ đôi mắt sâu thẳm, sống mũi cao, rồi trượt xuống đôi môi hơi hé mở như thể đang định nói gì đó. Nhưng anh chẳng mấy bận tâm đến những lời sẽ được thốt ra. 

Điều duy nhất khiến anh hứng thú lúc này chính là phản ứng của cậu khi bị pheromone của anh vây lấy.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một làn hương nồng đậm tràn ngập trong không khí, chậm rãi len lỏi vào từng kẽ hở giữa hai người.

Mùi hương ấy như một sợi dây vô hình, quấn chặt lấy cơ thể cậu và nhấn chìm cậu hoàn toàn.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Fuba Team, đăng tải duy nhất ở web navybooks, đọc tại web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo