“Mấy cậu cứ đội đi. Tôi sẽ làm bộ không quen biết.”
Cuối cùng, Jaemin không chọn chiếc bờm nào cả mà rời khỏi cửa hàng lưu niệm trước nhóm Seungpyo. Không lâu sau, bạn bè của Seungpyo mỗi người chọn một chiếc bờm rồi hướng về phía quầy tính tiền. Bọn bạn nhìn Seungpyo đang đứng sau và hỏi:
“Cậu cũng mua à?”
Bọn bạn hỏi khi thấy chiếc bờm gấu trúc đỏ trên tay Seungpyo. Seungpyo gật đầu một cái, nhận lại phản ứng bất ngờ.
“Oh Seung chọn cái dễ thương vãi.”
“Chẳng phải gấu trúc với gấu trúc đỏ khác nhau à? Cậu biết mới chọn đúng không?”
“Biết.”
Seungpyo bỏ ngoài tai sự ồn ào của bọn bạn và ngay lập tức đội chiếc bờm vừa mua lên.
Khi ra ngoài, dường như mặt trời đã lên cao hơn một chút trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Một đứa bạn nhìn vào ứng dụng rồi vội vàng giơ tay lên.
“Đi Ghost World thôi! Giờ vẫn còn chỗ trống để đặt.”
Tụi nó nghĩ rằng sẽ khó sử dụng vì đây là một điểm tham quan nổi tiếng, nhưng thật may mắn. Sau khi vội vàng đặt chỗ, mấy đứa bước đi vội vã như thể đang chạy.
Tuy nhiên, khi Ghost World đến gần, khuôn mặt của một vài đứa bạn bắt đầu nhợt nhạt dần. Khi đặt chỗ xong, chúng rất hào hứng, nhưng khi nghĩ đến việc thực sự bước vào, nỗi sợ hãi lại ập đến.
“Tôi còn không xem được phim kinh dị, vào những chỗ như này có được không?”
“Oh Seung, cậu không sợ à?”
Trước câu hỏi của một đứa bạn, Seungpyo dứt khoát gật đầu.
“Tôi không tin vào ma quỷ.”
“Tôi cũng không tin! Không tin nhưng vẫn sợ mà! Hóa trang cũng đáng sợ, âm thanh cũng đáng sợ.”
“Vậy định chán ngắt đứng ngoài chờ à? Đi vào nhiều người thì không sao đâu.”
Lời nói của một người bạn cao gần 1m90 với thân hình vạm vỡ đã truyền thêm can đảm vô căn cứ cho nhóm người đang đứng trước cuộc phiêu lưu. Được rồi, đi thôi! Những đứa bạn đã run rẩy đến mức xanh mặt lại cổ vũ lẫn nhau và đến được lối vào Ghost World.
“Ơ?”
Không chỉ nhóm Seungpyo mà còn có những học sinh trường Illyang khác cũng nhắm đến Ghost World. Những đứa bạn vô tình gặp nhau cười và chào hỏi lẫn nhau.
“Mấy cậu đó đi cùng lộ trình với bọn tôi này! Lúc nãy cũng gặp ở cửa hàng rồi mà.”
“Nghe nói đi cái này đông người sẽ vui hơn đấy. Cùng nhau vào thôi.”
Giữa đám phấn khích và lớn tiếng, chỉ có Seungpyo và Jaemin là im lặng nhìn xa xăm với vẻ mặt khó xử. Thấy vậy, một đứa bạn đi cùng Jaemin cười và chỉ vào đầu Seungpyo.
“Oh Seungpyo mua bờm kìa? Lúc nãy bọn tôi cũng bảo Ryu Jaemin mua cái giống y hệt, nhưng cậu ta bảo ngại nên không thích.”
“Ừ.”
Không biết phải đáp lại thế nào, Seungpyo đáp ngắn gọn. Bọn bạn mặc kệ Oh Seungpyo có trả lời hay không, vẫn cười nói rôm rả.
Một nhân viên hướng dẫn được hóa trang như một con ma đang chảy máu trên mặt và khắp người, xếp tổng cộng tám học sinh thành các cặp đôi. Cậu ta kéo tay Seungpyo và Jaemin, đặt họ đứng cạnh nhau và nói:
“Vì phải xếp hàng rồi đi vào nên hai bạn cao nhất đứng ở cuối hàng nhé.”
Seungpyo và Jaemin bất ngờ trở thành một cặp ở một nơi không ngờ tới, hai đứa cau có mặt mày như thể đang ra trận chứ không phải là vào nhà ma ở công viên giải trí. So với khuôn mặt hào hứng của những đứa bạn đứng phía trước, bầu không khí lạnh lẽo và khó xử của cả hai càng trở nên rõ ràng hơn, nhưng không ai trong số những người cùng vị trí quan tâm đến sự lạnh lẽo đang lan tỏa giữa họ.
Công tác chuẩn bị đã hoàn tất. Nhân viên hướng dẫn với giọng nói dịu dàng và tươi sáng trái ngược với vẻ ngoài đáng sợ, dặn dò lần cuối.
“Bên trong tối lắm nên cẩn thận nhé! Tuyệt đối không được chạy. Nếu ngã có thể bị thương đấy. Và lỡ có gặp ma thì tuyệt đối không được đánh hay đánh nhau.”
“Vâng―!”
Mặc dù nhân viên hướng dẫn đã dặn dò, nhưng khí thế của bọn bạn trước khi vào như thể có thể đánh bại tất cả các con ma. Nhưng ngay khi bước vào Ghost World, chúng ngay lập tức mất hết khí thế vừa nãy và lúng túng bước từng bước nhỏ.
Bên trong thực sự tối đen như mực, chỉ có những mũi tên phát ra ánh sáng xanh nhạt được gắn trên hai bức tường bên cạnh để chỉ ra hướng đi. Trong khi cẩn thận bước đi như thể đang băng qua một cây cầu treo, những đứa bạn đứng ở hàng đầu tiên quay lại và càu nhàu.
“Á, chờ đã. Tôi đang đi mà, đừng đẩy.”
“Bọn tôi có đẩy đâu!”
“Đệt, vậy ai đẩy!”
Á á á, mấy đứa đã sợ hãi trước những gì vừa nói và bắt đầu hét lên. Ngay cả khi chưa có bộ xương giả nào bật ra, sự phấn khích của những đứa bạn đang kinh hoàng trước nỗi sợ hãi tự tạo đã lên đến đỉnh điểm.
“Mấy đứa bình tĩnh lại đi.”
Seungpyo đang bối rối, cậu cố gắng xoa dịu những đứa bạn đang quá khích ngay từ đầu, thì đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên và một ánh đèn trắng lóe lên như tia chớp trong hành lang tối tăm. Mỗi khi trước mắt sáng lên, hình ảnh những con ma ghê rợn lộ ra, và tiếng la hét của bọn bạn càng lớn hơn.
“A a a á!”
“Con lạy các bác! Tha cho con!”
Tiếng la hét của những nam sinh 18 tuổi trong một không gian chật hẹp như muốn làm thủng màng nhĩ. Cái thứ như này có gì đáng sợ chứ? Seungpyo cau mày không phải vì sợ hãi mà vì sự khó chịu do tiếng ồn gây ra, rồi quay sang bên cạnh.
Ryu Jaemin mở to mắt và cứng đờ hơn nhiều so với trước khi bước vào. Để đối phó với tiếng ồn, Seungpyo cất cao giọng hỏi.
“Này! Cậu ổn không?!”
Jaemin lúc này mới quay sang nhìn Seungpyo. Có vẻ như đây là lần đầu tiên hai người thực sự nhìn nhau kể từ hôm nay. Trong bóng tối, Jaemin vội vàng gật đầu. Seungpyo hét lên một lần nữa.
“Thật á?”
“Ừ!”
Jaemin cũng trả lời bằng một tiếng hét. Trong khi đó, những đứa bạn khác đã tiến lên phía trước từ lúc nào. Seungpyo và Jaemin cũng vội vàng đuổi theo.
Bên trong Ghost World được xây dựng với bối cảnh là một bệnh viện bị phong ấn do bị nguyền rủa, mọi thứ đều được trang trí một cách rùng rợn. Gạch trát đầy sơn đỏ, tường đầy dấu tay, giường có xác chết nằm, khung ảnh vẽ những bức tranh rùng rợn, đủ loại hình người, thậm chí cả những vật dụng nhỏ như rèm treo trên tường hay dây ni lông dùng để chia khu vực. Không có thứ gì được bày trí một cách sơ sài.
Những đứa bạn đã thể hiện những phản ứng gay gắt ngay sau khi bước vào, mải mê kinh ngạc hết mình trong suốt chặng đường đi. Seungpyo ban đầu bối rối vì bạn bè của cậu có vẻ quá sợ hãi trước những trò lừa bịp không có gì đặc biệt, nhưng cậu sớm nhận ra rằng bọn bạn đang thực hiện một hành động tập thể tương tự như việc la hét và phấn khích trong một buổi hòa nhạc hơn là thực sự sợ hãi.
Tuy nhiên, danh tiếng của Ghost World, được đồn đại là điểm tham quan kinh dị đáng sợ nhất trong các công viên giải trí trên toàn quốc, chỉ mới bắt đầu. Đứa bạn đi đầu lần này thực sự hét lên một tiếng ớ á! rồi lùi lại. Điều đó khiến tất cả những đứa bạn đứng phía sau cũng hoảng loạn đẩy nhau.
“Phải đi lên chứ!”