Error Zone - Chương 64

Dù sao thì nó cũng không phải là một trò chơi có bất kỳ chuyển động nào khác ngoài việc đi lên, nên nếu cậu chỉ tập trung vào việc hôn Ryu Jaemin trước khi nó lên cao hơn nữa, cậu sẽ không có thời gian để sợ hãi. Để làm được điều đó, cậu phải nhanh chóng hành động.

“Ryu Jaemin.”

“Ừm?”

“Hay là mình làm nốt cái lúc nãy đi.”

“Cái gì cơ?”

“Cái hồi ở Ghost World ấy.”

Jaemin chớp mắt vài lần rồi có vẻ như muộn màng mới hiểu ra lời Seungpyo, cậu mở to mắt ngạc nhiên. Cậu ta nhìn xung quanh rồi nhăn mặt như thể chuyện này thật vô lý.

“Trước, sau, xung quanh toàn là cửa kính mà làm sao mà làm được ở đây? Ở dưới nhìn lên thấy hết đấy.”

“Không thấy đâu.”

“Nhìn kìa. Học sinh trường mình cũng có mà. Khoảng cách này mà nhìn lên là thấy hết.”

“Ai rảnh mà ngước lên nhìn chứ? Mấy đứa đấy chỉ đi ngang qua thôi.”

“Dù sao thì ở đây không được.”

“Tôi đi cái này là để hôn cậu đấy biết không?”

“Ai cho cậu tự quyết định thế. Tôi có nói gì trước với cậu đâu.”

Một tên khốn luôn sẵn sàng há miệng ở bất cứ đâu lại từ chối hôn ở đây sao? Trước tình huống bất ngờ, vẻ mặt Seungpyo trở nên nghiêm trọng. Trong khi đó, đu quay vẫn đang tiếp tục lên cao, lên cao hơn nữa và đã cách mặt đất một khoảng cách khá xa rồi.

Seungpyo một lần nữa nhanh chóng tìm kiếm. Thời gian đu quay Everland quay hết một vòng là bao lâu?

“20 phút.”

“Gì cơ?”

Thời gian phải chịu đựng trên đu quay là tận 20 phút. Nếu cậu không thể hôn Ryu Jaemin, Seungpyo sẽ phải một mình chiến đấu với chứng sợ độ cao trong khoảng thời gian đó một cách vô nghĩa.

Nếu cậu thành thật thú nhận rằng mình bị chứng sợ độ cao và nói rằng cậu sẽ không sợ nếu được hôn Ryu Jaemin, Ryu Jaemin sẽ phản ứng thế nào?

Có ba phản ứng có thể dự đoán nhất. Thứ nhất, cậu ta sẽ cảm thấy thích thú khi nhìn Oh Seungpyo đang run rẩy vì sợ hãi và thương hại ban phát cho cậu một nụ hôn. Thứ hai, cậu ta sẽ coi thường Oh Seungpyo vì đã sợ hãi những thứ như thế này và cố tình làm rung lắc gondola bằng cách di chuyển mạnh. Thứ ba, cậu ta sẽ không nói gì nhưng nghĩ rằng Seungpyo nhát gan hơn mình nghĩ và không hôn cậu, hoặc bất đắc dĩ phải hôn cậu.

Trong số những điều này, dù là cái nào đi nữa….

“Mất mặt quá.”

Khi hôn Ryu Jaemin đang run rẩy vì sợ hãi trong Ghost World thì cậu cảm thấy rất thích thú, nhưng Seungpyo không muốn rơi vào tình huống ngược lại.

Cậu nghĩ rằng Ryu Jaemin có thể cảm thấy những gì mình đã cảm thấy khi nhìn Ryu Jaemin đang sợ hãi… Không hiểu sao, từ sâu thẳm trong tim cậu, một cảm giác xấu hổ co rúm lại và ngứa ngáy. Đó là một loại cảm xúc khác với cảm giác ngứa ngáy dễ chịu mà cậu cảm thấy khi chạm mặt Ryu Jaemin trong một góc của nhà ma.

Trong khi đó, đu quay vẫn đang từ từ, nhưng không ngừng vươn lên. Giờ thì mặt đất đã ở rất xa rồi. Hầu hết các trò chơi đều ở dưới tầm mắt cậu, và mọi người trông như những mô hình thu nhỏ di động.

“Oh Seungpyo.”

Lúc đó, Ryu Jaemin gọi Seungpyo. Vì Seungpyo đã dồn hết sức lực để tỏ ra bình thường, cậu đã trả lời một cách cộc lốc.

“Sao?”

“Giờ làm cũng được.”

Seungpyo ngẩng đầu lên, lúc nãy cậu còn đang cúi gằm mặt xuống, và đối mặt với Jaemin. Ryu Jaemin thậm chí còn không dám mở mắt trong nhà ma, trông vẫn thản nhiên như bình thường, như thể cậu ta không hề sợ hãi độ cao. Cậu ta tiếp tục nói.

“Đến đây rồi thì chắc chắn không ai bên ngoài nhìn thấy đâu.”

Nghe vậy, Seungpyo đã lén nhìn ra ngoài cửa sổ, thứ mà cậu đã cố tình tránh né từ nãy đến giờ. Đệt, Seungpyo suýt chút nữa thì buột miệng chửi thề.

Trong khoảnh khắc, cậu cảm thấy như thể tất cả lông trên cơ thể cậu đều dựng đứng cả lên. Gáy cậu lạnh toát và mồ hôi lạnh toát ra. Đu quay đã lên cao hơn nhiều so với cảm nhận của cậu.

Mình điên rồi, sao lại rủ đi cái này chứ? Làn sóng hối hận ập đến. Vì chưa từng đi đu quay nên cậu không thể tưởng tượng được nó lại đáng sợ đến mức này. Những lựa chọn mà Seungpyo có thể đưa ra giờ đã hoàn toàn cạn kiệt.

“Thôi. Tôi không làm đâu.”

“…Sao vậy?”

“Cậu nghĩ tôi không có lòng tự trọng à? Tôi đâu có thích lao vào một gã vừa nãy còn bảo không thích như cậu chứ.”

Trước lời đáp cộc lốc, Jaemin có vẻ hơi ngượng ngùng, nhưng cậu ta không nói thêm gì mà quay mặt ra ngoài cửa sổ.

“Không thích thì thôi.”

Bầu không khí bên trong gondola chật hẹp trở nên lạnh lẽo. Nhưng Seungpyo không có thời gian để quan tâm đến luồng không khí bao trùm cả hai. Có vẻ như cậu đã lên được khoảng một nửa rồi, vậy là chắc đã qua 10 phút rồi. Cậu ước rằng 10 phút còn lại sẽ trôi qua nhanh chóng. Cậu muốn đặt chân xuống đất càng sớm càng tốt.

Đương nhiên là cậu vẫn muốn hôn Ryu Jaemin, nhưng có vẻ như bây giờ là không thể. Trước hết, Seungpyo thậm chí không thể rời khỏi chỗ ngồi và băng qua chỗ của Jaemin được. Phương pháp duy nhất để Ryu Jaemin không phát hiện ra rằng cậu đang sợ hãi là hoàn toàn đóng băng tư thế và nhìn chằm chằm vào chân mình thay vì nhìn ra ngoài cửa sổ xung quanh.

“Đáng lẽ mình nên bảo Ryu Jaemin qua bên này thì hơn.”

Sau khi muộn màng nhận ra câu trả lời đúng đắn, cậu cắn vào môi trong. Bình thường thì cậu đã không nghĩ ngợi lung tung như thế này, nhưng một khi người ta đã sợ hãi thì những cách có thể dễ dàng nghĩ ra cũng trở nên bế tắc.

Cậu không thể đổi ý sau khi đã lên án hành động lao vào một kẻ đã nói không thích là hành động vô liêm sỉ và bảo cậu ta đến hôn mình được. Cậu tự trói tay mình rồi. Seungpyo khẽ thở dài.

“Cao thật….”

Ban đầu có vẻ như cậu đã giận dỗi vì lời trách móc của Seungpyo nên đã quay mặt đi, nhưng trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ, có lẽ cậu đã quên đi sự khó chịu của mình và lẩm bẩm một mình với sự ngưỡng mộ. Gondola mà cả hai đang đi đã lên gần đỉnh của đu quay.

Kétt… Lạch cạch!

Âm thanh kỳ lạ phát ra vào lúc đó. Gondola dường như rung lắc nhẹ và chuyển động vốn dĩ chậm chạp cũng đột ngột dừng lại. Cả hai đồng loạt nhìn xung quanh. Giọng Seungpyo vô thức lớn hơn.

“Gì vậy? Dừng rồi à?”

“Chuyện này thường xảy ra giữa chừng à?”

“Chắc là không đâu….”

Seungpyo nuốt khan. Cậu bắt đầu cảm thấy lo lắng. Sợ rằng đây có thể là một tình huống nguy hiểm, cậu đã không dám tùy tiện di chuyển mà chỉ ngồi yên, thì ngay sau đó một thông báo vang lên.

[Xin lỗi quý khách đã lên tàu đu quay Everland. Hiện tại, thiết bị điện đang gặp sự cố tạm thời và đang được sửa chữa ngay lập tức. Vui lòng đợi thêm một lát, nó sẽ sớm hoạt động bình thường trở lại, vì vậy xin vui lòng không di chuyển và bình tĩnh chờ đợi.]

Trước giọng nói của nhân viên hướng dẫn, Jaemin thở phào nhẹ nhõm.

“May quá. Chắc không phải là hỏng hóc lớn đâu.”

Đúng như lời cậu ta nói, đây là một sự may mắn trong bất hạnh. Nhưng Seungpyo đang nhanh chóng trở nên lo lắng đến mức cậu không thể đồng ý với từ “may mắn” được.

Chờ thêm một lát thôi, vậy là bao lâu? 5 phút? 10 phút? Sở dĩ cậu đã diễn kịch tỏ ra bình tĩnh là vì cậu đã hy vọng rằng cả hai sẽ sớm hạ cánh. Thật là điên rồ khi phải treo lơ lửng trên không trung cao chót vót, đặc biệt là khi chiếc xe chở cả hai đã đến đỉnh.

“Hà….”

Một tiếng thở dài thoát ra một cách tự nhiên. Cậu thậm chí không thể mở mắt ra được nữa, nên lần này Seungpyo cũng nhắm mắt lại như Ryu Jaemin đã làm ở Ghost World. Cậu không còn đủ sức để quan tâm đến việc Jaemin nghĩ gì nữa.

Một lúc im lặng trôi qua rồi cậu nghe thấy giọng Jaemin.

“Sợ à?”

Seungpyo giữ im lặng. Có lẽ Ryu Jaemin đã thấy rõ tất cả, nhưng cậu không muốn thừa nhận điều đó. Vì không thấy cậu trả lời, Jaemin có vẻ ngần ngại rồi lại mở miệng trước.

“Cậu bị chứng sợ độ cao mà.”

Đôi mắt đang nhắm nghiền đột ngột mở to.

Đúng là sự thật, nhưng Seungpyo chưa từng nói với Jaemin rằng cậu sợ những nơi cao, và cả hai cũng chưa từng cùng nhau lên những nơi cao. Vậy mà cái gã này làm sao biết được?

“Sao cậu biết chuyện đó?”

“Tôi nghe thấy cậu nói chuyện với mấy đứa khác trong lớp. Lúc cậu bảo đi đu quay tôi cũng thấy hơi lạ rồi, nhưng vì cậu là người rủ trước nên tôi nghĩ cậu ổn.”

Cậu ta biết chuyện đó à?

Khoảnh khắc cậu nhận ra rằng tất cả những nỗ lực tỏ ra không sao từ nãy đến giờ đã trở nên vô ích. Sức lực trên vai cậu tuột hết cả xuống. Seungpyo không kìm nén được nữa mà thở dài một tiếng thật lớn rồi dùng cả hai tay che mặt lại.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo