Gửi Đến Tôi, Người Không Yêu Em - Chương 76 - H

Lịch ra: T5 và CN hàng tuần

Suhan chống tay vào tường, hơi thở đứt quãng, đón nhận dương vật của Yeonseo từ phía sau. Lớp niêm mạc sưng phồng, nhạt màu bao bọc lấy gậy thịt mềm mại của cậu, mỗi khi nó tiến sâu vào bên trong, khắc rõ hình dáng căng phồng, vách thịt lại co giật run rẩy như thể đang ôm ấp lấy nó. Cuối cùng, khi phần sâu nhất bị đâm xuyên qua, Suhan siết chặt tay đang bám vào tường, móng tay cào nhẹ lên bề mặt nhẵn.

“A, ư…”

Khoái cảm quen thuộc lan tỏa khắp cơ thể, khiến hai chân Suhan run rẩy, mất hết sức lực. Anh loạng choạng, nhưng Yeonseo từ phía sau nhanh chóng vòng tay ôm chặt lấy eo anh, hơi thở nóng hổi phả vào gáy. Thiếu niên giữ chặt anh, không cho anh ngã xuống, cái ôm siết chặt như thể không muốn anh trốn thoát đi đâu, điều đó khiến Suhan cảm thấy hài lòng đến lạ.

“Vào sâu hơn nữa đi.”

Có vẻ như Yeonseo khá bận tâm vì Suhan vẫn chưa cởi giày, thiếu niên liền dùng tay đỡ lấy dưới chân anh và bất ngờ bế thúc anh lên. Bị xuyên từ phía sau rồi nhấc bổng lên không trung, Suhan cảm thấy giày tuột khỏi chân, rơi xuống, giật mình vùng vẫy thì một lực mạnh hơn siết chặt anh lại, không cho anh cử động.

“Chờ, cái này… a…!”

Bám víu vào Yeonseo như chỗ dựa duy nhất, cảm giác bị đâm vào chỗ hiểm yếu mang đến một khoái cảm vừa xa lạ vừa khó chịu nhưng lại đầy kích thích. 

Anh không còn là trẻ con, một người đàn ông trưởng thành bị người khác bế lên đã đủ khó chịu, huống chi lại còn bị xâm nhập. Đáng lẽ anh chỉ nên cảm thấy khó chịu, nhưng mỗi khi Yeonseo ôm anh di chuyển, những tiếng ‘phịch phịch’ của da thịt ướt át va chạm lại khiến dương vật của cậu trượt ra rồi đâm vào ở một góc độ khác thường, cảm giác như sóng thần ập đến toàn thân.

“Một chút nữa thôi, ư… sâu hơn nữa đi.”

Bình thường thì em rất nghe lời, sao những lúc thế này lại bướng bỉnh như vậy chứ. 

Cuối cùng, Suhan bỏ cuộc việc cố gắng tự mình đi, anh quay đầu lại, tìm kiếm đôi môi Yeonseo. Mỗi khi đôi môi dày chạm vào nhau, cảm giác như trốn chạy, hòa lẫn với nước bọt trơn trượt thật dễ chịu. 

Ban đầu, họ quấn lấy nhau như thể Yeonseo trốn chạy và Suhan đuổi theo, nhưng sau đó, Yeonseo lại tham lam mút lấy như muốn cướp đi hơi thở cuối cùng của Suhan, thật đáng yêu. Đúng là đồ quỷ tha ma bắt… Suhan nuốt một tiếng chửi thầm rồi ngả người xuống chiếc sofa phía sau lưng.

“Haa… anh Suhan…”

Yeonseo đặt Suhan xuống sofa, cởi quần anh ra và khẽ thở hắt ra. Cuối cùng, Suhan chỉ còn đi đôi tất, anh chẳng còn biết xấu hổ mà dang rộng hai chân quấn quanh eo Yeonseo. Như thể cuối cùng đã tìm được đúng vị trí của mình, Yeonseo nắm lấy đầu gối Suhan, càng thúc sâu hơn vào bên trong anh mà cầu xin.

“Anh Suhan… ư…”

Dù eo di chuyển thô bạo, nhưng vẻ mặt Yeonseo lại như sắp khóc, khiến Suhan cảm thấy thật nực cười. Người đang bị đâm thúc đến chết đi sống lại là anh đây, sao em cứ mếu máo mãi thế? Suhan vươn tay chạm vào mặt Yeonseo và đáp.

“Không phải anh Suhan, mà là Suhan, ha… ư, gọi tên…anh đi.”

Nghe vậy, Yeonseo ngoan ngoãn gật đầu. Dù sao thì cậu cũng rất biết nghe lời mà.

“Suhan… ư…”

Khoảnh khắc cuối cùng Yeonseo thốt ra cách xưng hô mà anh hằng mong đợi, Suhan run rẩy bắn tinh lên chiếc áo ngoài của cậu.

“Ư…!”

Nhưng thay vì dịu đi, những nhịp thúc hông của Yeonseo lại càng trở nên mạnh bạo hơn, cặp mông đỏ ửng vì cọ xát vào nhau kêu nhóp nhép trong tiếng dâm dịch ướt át. Mỗi khi dương vật ngoan cố đâm sâu vào bên trong, cọ xát vào những nếp nhăn dưới quy đầu, Suhan lại nhón gót chân, ngửa cổ ra sau cứng đờ.

Lẽ nào quan hệ tình dục lại dai dẳng và vào sâu đến vậy sao? Suhan liếc nhìn dương vật vẫn còn hơn nửa gang tay bên trong mình dù đã rút ra một chút rồi quay đầu đi. Chắc chắn là cái thứ này quá lớn. Nhưng cảm giác đầu khấc dày cộm đâm sâu vào bên trong, cọ xát và thúc mạnh vào chỗ gấp khúc lại không hề khó chịu.

“A, chờ một chút, anh vừa bắn rồi…”

Nhưng không khó chịu không có nghĩa là dễ chịu đựng, Suhan nắm lấy cổ tay Yeonseo cầu xin trong cơn khoái cảm nghẹt thở như thể phần dưới của anh sắp hỏng mất.

“Chậm… một chút thôi…”

Yeonseo không nghe theo lời cầu xin đó mà nuốt lấy môi Suhan. Vừa nãy ở phòng bệnh cậu đã ngoan ngoãn nghe theo yêu cầu của anh, lần này có vẻ như đến lượt cậu, một tay nắm chặt lấy dương vật Suhan, nhanh chóng tuốt lên xuống và thúc hông.

“Ưm, ư ư ư…!”

Da non ở quy đầu bị cọ xát dữ dội, đồng thời đâm mạnh vào chỗ cứng rắn bên trong khiến bụng dưới Suhan căng cứng. Eo anh cong lên, hông cũng co rút mạnh theo thớ cơ. Một khoái cảm kỳ lạ khác hẳn với cảm giác xuất tinh khiến Suhan lắc đầu. Anh muốn trốn chạy để lấy lại chút bình tĩnh dù chỉ một khoảnh khắc, nhưng Yeonseo từ trên cao đè xuống như giam cầm anh, khiến anh không thể trốn thoát đi đâu.

“Ư, a, ư ư ư…!”

Liệu Yeonseo có biết sự cám dỗ kích thích đến nhường nào khi không có đường lui không? Em là tất cả thế giới của anh bây giờ. Suhan nuốt những lời lẽ lẽ ra anh sẽ không nói ra, rồi vòng tay ôm lấy lưng Yeonseo. Suhan chọn cách đối diện chứ không trốn tránh cơn khoái cảm như mưa rào đang trút xuống.

Hơi thở nóng rực hòa quyện vào nhau đến mức không thể phân biệt được của ai, Yeonseo bắn sâu vào bên trong Suhan. Chất lỏng trắng đục bắn tung tóe lên lớp niêm mạc đỏ ửng, lấp đầy bên trong anh. Suhan thở dốc, bắn ra dòng tinh dịch trắng đục như vẽ một đường parabol. Phịch, mỗi khi Yeonseo thúc hông sâu vào để kết thúc những cơn co giật còn lại, một dòng chất lỏng trong suốt lại bắn ra.

“Á, chết tiệt… cái này…”

Suhan ngước mắt nhìn Yeonseo với đôi mắt đã dại đi, kinh ngạc trước cảm giác ẩm ướt khác thường, anh buột miệng chửi thề, Yeonseo vội vàng chặn miệng anh bằng một nụ hôn. Rồi cậu vuốt ve và mân mê vật cương cứng của anh, thì thầm.

“Bắn thêm nữa đi anh, nữa đi…”

Em lại học được những lời đó ở đâu vậy? Suhan chưa kịp trách móc thì chiếc áo ướt đã bị cởi ra. Cuối cùng, cả hai trần truồng, Suhan lại được Yeonseo bế vào phòng tắm, và việc anh bắn tinh vào tường phòng tắm là một diễn biến rất tự nhiên.

***

“……”

Không biết cả hai đã quấn lấy nhau bao lâu kể từ khi về đến nhà. Suhan hoàn toàn kiệt sức, đến cả ngón tay cũng không nhấc nổi, anh trừng mắt nhìn trần nhà với đôi mắt đờ đẫn, im lặng như hến, Yeonseo quỳ trên giường, vẻ mặt như có mười cái miệng cũng không nói hết lời, dò xét tâm trạng anh.

“……”

Suhan vẫn im lặng, Yeonseo có lẽ không chịu nổi sự im lặng lạnh lẽo này, thiếu niên cứ liếc nhìn Suhan rồi cúi đầu. Vẻ dịu dàng sau cuộc hoan ái đâu rồi, chỉ còn lại sự im lặng gượng gạo, lý do thì quá rõ ràng.

“Không phải kỳ phát tình mà tận sáu lần, em nghĩ cũng hơi quá đúng không?”

Đó là còn chưa tính những lần Yeonseo bắn tinh. Suhan bị đâm vào tiền liệt tuyến và lỗ hậu bên trong đến mức không thể phân biệt được, sau đó anh đạt cực khoái mà không bắn tinh, nên việc đếm số lần trở nên vô nghĩa. Một lần ở phòng khách, hai lần ở phòng tắm. Rồi lại vào phòng ngủ hai lần, lần cuối cùng anh đã nói chỉ tắm thôi mà cuối cùng vẫn thêm một lần nữa.

Quấn lấy nhau cuồng nhiệt như thể đây là cơ hội cuối cùng trong đời, vậy mà cả hai đều không phải đang trong kỳ phát tình hay kỳ động dục, thật là đáng kinh ngạc.

“…Em xin lỗi.”

Trong kỳ phát tình thì chuyện làm nhiều đến mức mất nước cũng không có gì lạ, nhưng không phải kỳ phát tình mà lại làm đến mức này thì có lẽ hơi có vấn đề. Suhan đương nhiên là người dụ dỗ, nhưng anh không ngờ mọi chuyện lại đi xa đến thế, anh vừa bối rối vừa bất lực, giờ có nói gì với Yeonseo cũng chẳng thay đổi được gì nên anh im lặng. Cũng may là anh đang nghỉ phép, chứ ngày mai phải đi làm thì thật là khổ sở. Trong lúc Suhan cố gắng hợp lý hóa mọi chuyện, Yeonseo khẽ tiến đến gần anh và hỏi.

“Em… xoa bóp cho anh… nhé?”

Suhan lập tức xua tay từ chối.

“Không, đừng.”

Vai Yeonseo khẽ run lên trước lời từ chối thẳng thừng của anh. Không phải vì Suhan ghét Yeonseo hay cảm thấy khó chịu. Mà vì nếu được bàn tay xinh đẹp, gọn gàng của cậu xoa bóp, cơ thể anh không những không thư giãn mà có lẽ phần dưới lại cương cứng lên mất. Làm thêm nữa ở đây thì có lẽ anh sẽ ngất xỉu mất. Suhan cảm thấy một chút nguy hiểm mơ hồ, kéo chăn trùm kín đến tận cổ.

“Mau ngủ thôi.”

Anh dịu dàng đặt Yeonseo nằm xuống giường và đắp chăn cho cậu, lúc này cơn buồn ngủ ập đến. Yeonseo cũng mệt mỏi không kém, đôi mắt với hàng mi dày rậm khẽ khép lại. Sao em lại có thể vừa hiền lành xinh đẹp như vậy mà lại vừa… Suhan vội xua đi ý nghĩ xấu hổ vừa nảy ra rồi nhắm chặt mắt. Đêm đã khuya, anh lại quá mệt mỏi nên chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ sâu.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo