Hành Trang Tuổi 18 - Chương 157 - (H) - NT 11

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 157

Tôi cắn chặt môi đến mức tưởng chừng như sắp rách toạc. Lại đưa tay lên bịt miệng, nhưng ngay lập tức bị bàn tay của Go Yo Han đang mò mẫm trong bóng tối nắm lấy. Go Yo Han vì thứ đang ngậm trong miệng mà không nói được, cứ như người mù dò dẫm tìm tay tôi rồi kéo lên trên đầu cậu ta. Mái tóc mềm mại như muốn chinh phục cả tay tôi, trườn lên mu bàn tay. Chợt cảm thấy rợn người, tôi vội vàng định rút tay ra, nhưng tay Go Yo Han lại nắm chặt lấy tay tôi.

Đôi chân được tự do mất hết sức lực, cứ thế vắt lên vai Go Yo Han. Bắp chân tôi áp chặt vào lưng với vai cậu ta, cảm nhận được hơi ấm ẩm ướt. Bất chợt, vết sẹo của Go Yo Han ở phía dưới hiện lên trong tâm trí tôi. Điều khó hiểu hơn là, khi nghĩ đến vết sẹo đó, một sự hưng phấn kỳ lạ trào dâng, suýt chút nữa tôi đã lên đỉnh.

“…”

Một tiếng rùng mình lớn khiến Go Yo Han khẽ giật mình khó nhọc. Dù đầu khấc của tôi đâm sâu vào cổ họng cậu ta, chắc hẳn rất khó chịu, nhưng cậu ta vẫn khựng lại một chút, điều chỉnh nhịp thở, rồi cố gắng kìm nén cơn buồn nôn, kéo tay tôi xuống. Tay tôi bị Go Yo Han dẫn dắt, trượt dọc theo cái đầu tròn trịa xuống cổ cậu ta. Đồng thời, Go Yo Han rời miệng, dùng lưỡi liếm nhẹ rồi khó nhọc nói. Đôi mắt ngước lên nhìn tôi từ phía dưới, nơi khuôn mặt cậu ta đang vùi vào trung tâm của tôi, ánh nhìn đó thật khó cưỡng.

“Xoa, xoa tai tôi đi.”

“Khoan, đừng có vừa ngậm vừa nói… Á!”

Một cảm giác nhột nhạt không thể chịu nổi dâng lên từ bụng dưới. Nhưng trái với tình hình của tôi, Go Yo Han từ từ ghé môi gần đầu khấc, khẽ cười. Hơi ấm ẩm ướt phả vào đầu khấc đang ướt đẫm, làm tôi nhột nhạt.

“Xong rồi không cần uống nước nữa.”

Go Yo Han cười hì hì, cái thứ cậu ta vừa ngậm buông thõng xuống phía dưới rốn tôi. Cột trụ đang hưng phấn cao độ ngã xuống, chạm nhẹ vào da thịt rồi lại trỗi dậy, không kìm được sự hưng phấn. Nó ngọ nguậy, chảy ra thứ chất lỏng nhớp nháp xuống phía dưới. Cuối cùng, tôi buông tay đang cố gắng ôm lấy cổ Go Yo Han, ngã vật ra lớp da ghế sofa. Toàn thân tôi rã rời, không thể cử động nổi. Cảm giác như cả cơ thể đang tan chảy trong nồi nước sôi sùng sục.

Cơ thể tôi nằm dài trên ghế sofa, thở dốc như thể đó là mục đích duy nhất. Trong lúc đó, tay trái của Go Yo Han đột ngột nắm lấy cái thứ của tôi, bắt đầu vuốt ve lên xuống.

“Á…”

Có lẽ đây là ý nghĩa của câu ‘giọng nói ướt át’. Tôi nghe thấy một âm thanh mà tôi không tin là phát ra từ miệng mình, vội vàng bịt miệng lại lần nữa. Go Yo Han nhìn tôi với ánh mắt tiếc nuối.

“Đừng bịt lại nữa mà. Nghe hay lắm.”

Đầu óc tôi trống rỗng. Tôi lắc đầu nguầy nguậy, không biết cậu ta đang nói gì. Bàn tay trái của cậu ta càng lúc càng nhanh hơn, siết chặt, ấn mạnh vào chỗ da thịt cùng cái thứ đang chạm nhau, đúng lúc đó, trong tầm nhìn mờ ảo, tôi thấy Go Yo Han lại há miệng ngậm lấy thứ đang run rẩy của tôi. Bàn tay ướt át đầy chất lỏng lại nắm lấy phía sau đùi trái tôi. Chân tôi lại gập lại đầy bất lực.

“…Ư…”

Tôi đưa tay lên cắn chặt lấy tay áo. Cảm giác toàn thân run rẩy đè nén mọi dây thần kinh của tôi, thắt lưng với cổ tôi cong lại, nghẹt thở. Đầu tôi như muốn nổ tung. Một tiếng rên the thé thoát ra, cơ thể tôi run rẩy. Cơ thể tôi trải qua vài cơn co giật do bàn tay đang cố gắng vắt kiệt thứ bên trong tôi, rồi đôi chân tôi giơ lên cao, thở hổn hển những hơi thở cuối cùng. Đầu óc tôi trống rỗng, ngu ngơ nhìn lên đầu ngón chân đang lủng lẳng.

“A.”

Go Yo Han khẽ rên rỉ, tay sờ lên cổ cậu ta. Bàn tay đang nắm chặt đùi tôi trượt xuống, chân tôi mất điểm tựa cũng từ từ rơi xuống. Lại là Go Yo Han nắm lấy nó, đặt lên vai cậu ta. Cái thứ đang bị khuấy động trong nhiệt độ nóng bỏng, ướt át chạm vào đôi môi sưng mọng rồi tiếc nuối tuột ra. Tôi cảm nhận rõ ràng thứ cảm giác xa lạ đó, nhìn Go Yo Han một cách bất lực. Go Yo Han khẽ cười, há miệng.

“Nhìn này.”

“…”

Giữa đôi môi đỏ ửng vì ma sát, trên chiếc lưỡi phồng rộp đầy tinh dịch. Cậu ta dùng ngón tay khẽ chạm vào lưỡi mình. Như thể đang khoe khoang vậy. Thằng điên này. Đôi môi sưng đỏ vì ma sát khẽ nhếch lên, lộ ra chiếc răng nanh sắc nhọn.

Từ từ khép môi lại, yết hầu cậu ta chuyển động. Một tiếng “ực” trôi xuống cổ họng. Cuối cùng, cậu ta dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau đi cả những giọt tinh dịch còn vương trên khóe miệng. Go Yo Han lại đưa ngón tay cái dính đầy tinh dịch vào miệng mút, ngước nhìn tôi một cách trần trụi.

“Vị Chúa này tính tình tốt thật, còn tự mình cho con uống nước thánh nữa chứ.”

Rồi cậu ta lại dùng ngón tay cái ướt át vuốt ve cái thứ của tôi cũng đang đỏ ửng vì ma sát. Go Yo Han gom cả những giọt chất lỏng không kịp nuốt mà bắn ra. Cậu ta lại ghé môi vào thứ chất lỏng đang đọng lại giữa thứ của tôi với ngón tay cái của cậu ta. Tôi càng cắn chặt tay áo hơn.

“…!”

“Thật là một ân huệ.”

Go Yo Han từ từ nhấc đôi chân đang đặt trên vai tôi lên ghế sofa. Dù toàn thân rã rời, tôi vẫn cố gắng nhấc mình lên ghế, không muốn để lộ vẻ xấu xí, nhăn mặt nói:

“…Biến thái vừa thôi.”

Nghe tôi nói vậy, Go Yo Han thản nhiên nhún vai.

“Biến thái còn hơn thái giám.”

“Sao tôi lại…”

Cơn buồn ngủ thấm dần vào đầu tôi. Tôi từ từ ngồi dậy, lặng lẽ nhìn Go Yo Han đã lén lút ngồi xuống bên cạnh tôi, rồi tiếp tục nói. Không hiểu vì sao cậu ta lại vui vẻ tươi cười như vậy.

“Dính vào cái thứ như cậu thì…”

Go Yo Han gãi gãi gần mắt, cười khẽ không thành tiếng. Kỳ lạ là điều đó khiến tôi hơi khó chịu.

“…Sao cậu không nói gì?”

Vậy là ghét hả? Việc Go Yo Han không nói những lời cằn nhằn đó khiến tôi khó chịu. Ngược lại, thái độ đó khiến tôi cảm thấy tội lỗi. Có lẽ tôi đã hơi quá đáng. Thời gian dần trôi, sự xấu hổ ập đến, mặt tôi đỏ bừng, tôi kéo áo xuống. Nhấc mông lên, tôi kéo vạt áo. Đến lúc đó Go Yo Han mới mở miệng.

“Dù sao thì cũng thấy hết rồi.”

“…Tôi đi tắm đây.”

“Thật hả?”

Go Yo Han hỏi lại với vẻ ngạc nhiên, nghiêng người về phía tôi. Cái ghế sofa bị lún xuống một tiếng “ịch” vì sức nặng của cậu ta. Cánh tay săn chắc với những múi cơ gọn gàng vươn qua người tôi, chống lên lớp da ghế sofa. Lần này thì tôi lại bị kẹt giữa cánh tay cậu ta. Tôi ngước lên nhìn cậu ta với vẻ nghi ngờ, Go Yo Han lại hỏi:

“Không cần xem của tôi sao?”

“…”

A… Nếu nói không rung động trước lời đó thì là nói dối. Sao tôi lại, vì cái gì mà phải trải qua chuyện khó xử này chứ. Nhanh chóng nắm lấy cánh tay Go Yo Han. Quyết không chịu thiệt thòi. Đó là niềm tin của tôi.

“Xem, tôi sẽ xem.”

Sao thằng con trai hèn mọn này lại hành hạ tôi đến thế? Tôi phải xem để hả giận. Sự cố chấp sai lầm đã lớn mạnh từ lúc nào, bùng cháy dữ dội.

“Ừ, nếu cậu muốn thế thì tôi cho cậu xem.”

Tôi nhíu mày trước câu trả lời thản nhiên đến mức hụt hẫng. Chẳng lẽ tôi lại bị lừa nữa sao? Rõ ràng là tôi muốn xem mà, sao tự nhiên lại có cảm giác mọi chuyện đang diễn ra theo ý cậu ta vậy? Vừa nãy tay cậu ta còn chậm chạp thế mà giờ lại cử động nhanh thoăn thoắt. Tôi nhíu mắt trừng Go Yo Han vì thấy nực cười. Ừ, dù sao thì cứ xem thử đã. Lòng tôi bừng bừng ý chí. Rẹt, tiếng khóa kéo trượt xuống tận cùng.

“…”

Khóa kéo đã xuống hết mà trên lớp quần lót vẫn không có dấu hiệu đặc biệt nào. Chỉ hơi phồng lên một chút. Cảm giác cứng rắn lúc nãy cho thấy nó chưa chết. Hay là lúc nãy mệt quá nên chết rồi? Hay là sao, thật sự nhỏ bé vậy sao? Chẳng lẽ tôi đã chạm vào lòng tự trọng của Go Yo Han? Tự nhiên tôi thấy hơi có lỗi với cậu ta, dù sao thì cũng là đàn ông với nhau.

“Cái…”

Khụ khụ. Tôi khẽ hắng giọng. Liếc nhìn Go Yo Han đang chỉnh lại quần, tôi quay đầu đi, ngập ngừng không biết nên nói gì. Cuối cùng, không chịu nổi sự im lặng đó, tôi mở miệng.

“Cái, cái cỡ đó mặc quần lót chắc thoải mái lắm nhỉ. Nó cố định ngay phía trên mà.”

Tôi không biết có đúng không. Chỉ là tôi nghe mấy thằng nhóc thật sự nhỏ con hay nói vậy mỗi khi nghe ai đó bảo chúng nó nhỏ. Bên ngoài tầm mắt tôi, nơi tôi cố gắng lảng tránh, có tiếng vải xột xoạt.

“Không, thế thì nó không bị lòi hết ra ngoài à? Tôi lúc nào cũng phải cố định nó xuống dưới rồi mới mặc quần vào. Cho nó chui hết vào trong quần ấy.”

Tôi khựng lại, đang gãi đầu. Giọng điệu cậu ta không hề mỉa mai, cũng không hề cố chấp. Thật sự là giọng điệu của một người đang tò mò. Một cảm giác kỳ lạ nảy sinh trong đầu tôi. Cái gì, cố định xuống dưới cho nó chui hết vào trong quần…? Một cảm giác bất an. Sự khó chịu dâng lên, đôi mắt do dự của tôi từ từ đảo về phía Go Yo Han.

Đầu cùng thân tôi quay nửa người, rồi tôi kinh hoàng.

“…”

Cái gì thế kia.

“…Này.”

“Sao? Kỳ lạ hả?”

“Cậu có phải là người không?”

Tôi hỏi một cách thành thật. Theo bản năng, tôi bật người dậy, lùi mông ra sau. Chết tiệt, tôi không biết cái thứ trước mắt tôi có thật sự là của một người bình thường không nữa. Cái đó, cái đó là cái gì vậy? Chết tiệt… Tôi sợ hãi lùi dần về phía sau, Go Yo Han đáng thương cụp mắt xuống, nắm lấy mắt cá chân tôi.

“Jun à.”

“Cái, cái… cái thằng này.”

“Cậu làm tôi ra thế này rồi định đi đâu? Phải chịu trách nhiệm chứ.”

Tôi lắc đầu lia lịa. Chịu trách nhiệm cái đó thì tôi chết chắc.

“Xạo hả? Tin đồn hả? Cái gì? Của tôi to hơn của cậu hả?”

“Ít nhất thì nó cũng không to bằng người. Tôi không nói là của cậu, tôi nói là cậu.”

Nghe cậu ta nói vậy, tôi cạn lời, thở hắt ra một hơi. Cái kiểu vừa liếc mắt dò xét vừa nói những lời như vậy thật là… Tôi đang thất vọng thì Go Yo Han tiến lại gần, khẽ ôm lấy eo tôi.

“Này, này… cậu làm gì thế?”

“Tôi sẽ không làm đau cậu đâu.”

“Cái, cái gì mà không làm đau hả?”

Tôi kinh hãi ngẩng đầu lên, chưa kịp ngồi dậy thì Go Yo Han đã xoay ngược người tôi lại. Trong tích tắc, bụng tôi cọ vào lớp da ghế sofa, tôi hoảng hốt dựng chân lên. Nhìn thấy thứ đang ngóc ngóc một cách hung hãn ở phía sau, tôi kinh hãi bò lùi về phía trước. Cái thứ dường như chỉ muốn đâm vào đâu đó thật mạnh để hả giận đang nhỏ từng giọt chất lỏng trong suốt, nhắm thẳng vào giữa hai chân tôi.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo