Hành Trang Tuổi 18 - Chương 156 - (H) - NT 10

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 156

Một bên khóe miệng của Go Yo Han nhếch lên cao ngạo như muốn xuyên thủng cả bầu trời. Nhìn thấy con ngươi hơi dại đi của cậu ta, tôi nhận ra mình đã bỏ lỡ cơ hội ngăn chặn tên điên này rồi. Hơi thở mang theo mùi hương đặc trưng của Go Yo Han áp sát, đè nén khứu giác tôi. Ngón tay dài của cậu ta nắm lấy cạp quần tôi. Tôi vội vàng đưa tay lên ngăn cản, nhưng khóa quần đã bị kéo xuống từ bao giờ. Làm ơn. Dù đã muộn, tôi vẫn cố gắng lắc đầu tuyệt vọng. Nhưng Go Yo Han chỉ khẽ mỉm cười, lắc đầu đáp lại.

“Jun à. Cuộc đời không có nút lùi.”

“Khoan đã!”

Sao tôi lại mặc chiếc quần hơi rộng này vào hôm nay chứ? Sao lại mặc một chiếc quần dễ cởi đến thế? Không, làm sao tôi biết tình huống lại thành ra thế này chứ. Chết tiệt. Hơn nữa, việc tôi nhấc chân lên để cố gắng ngăn cản lại là một sai lầm. Vấn đề là Go Yo Han khỏe một cách bất thường. Tôi đã dồn hết sức lực để đè cậu ta xuống ghế sofa, vậy mà cậu ta lại dùng sức nhấc bổng tôi lên.

“A…!”

Cảm giác của lớp vải dày cộm trượt dọc theo đùi cùng bắp chân tôi trong tích tắc. Rồi, một tiếng “tích” quen thuộc vang lên khi nó rơi xuống sàn. Trong khoảnh khắc, tôi nhìn chiếc quần cùng chiếc quần lót bị vứt bỏ, tan tác một cách vô vọng. Hơi ấm vừa bao bọc tôi vài giây trước giờ nằm rải rác như rác rưởi.

“Jun à.”

Một tiếng than khẽ khàng bật ra giữa lúc làn da nóng bừng của tôi chạm vào không khí lạnh lẽo. Hơi ấm duy nhất tôi cảm nhận được chỉ là sự hiện diện giữa hai đầu gối. Đến lúc đó, tôi mới chợt nhận ra. Tư thế của tôi là đang ngồi vắt vẻo nửa người trên ghế sofa, hai chân dang rộng. Mà Go Yo Han lại đang ngồi ngay giữa hai chân tôi.

“Thật là, cậu nhìn cái gì hả!”

Tôi vội vàng khép chân lại, nhưng đáng tiếc, sự kháng cự cuối cùng của tôi đã bị bàn tay Go Yo Han ngăn chặn. Ngược lại, đôi chân bị giữ chặt của tôi còn bị banh ra rộng hơn nữa. Bàn tay nóng rực của cậu ta nắm chặt đầu gối tôi, ép mạnh khiến hai chân tôi dang rộng.

“…!”

Trong khoảnh khắc, tôi suýt hét lên, vội vàng bịt miệng lại, trừng mắt nhìn Go Yo Han. Ánh mắt cậu ta sáng lên một cách kỳ lạ, tập trung vào trung tâm. Hơn nữa, không khí lạnh lẽo luồn vào bên trong đùi tôi. Sự hứng thú trần trụi nảy mầm trong đôi mắt vốn u buồn của cậu ta. Cái gì, cái gì mà nhìn như muốn khoét thủng vậy hả? Địt mẹ… Điều tệ hơn nữa là, máu đang dồn xuống dưới. Cái thứ đã hơi dịu xuống khi chúng tôi nói chuyện giờ lại ngọ nguậy, thậm chí còn có thể nhìn thấy được.

Điên mất. Thật sự… Tôi suýt khóc. Vội vàng đưa tay xuống che chắn nơi đang lộ ra một cách tuyệt vọng, đúng lúc đó Go Yo Han giơ một tay lên nắm chặt cổ tay tôi. Chết tiệt. Tay cậu ta sao mà to thế không biết. Hơn nữa, còn không nhìn mà cũng bắt trúng nữa chứ.

“Tôi bảo bỏ ra rồi.”

Go Yo Han không thèm nghe lời tôi, mắt vẫn không rời khỏi phía dưới tôi, giọng cậu ta hơi kích động nói tiếp:

“Đến cái này mà cũng đúng gu tôi mới ghê. Kích thước cũng vừa vặn.”

Một tiếng hét nghẹn ngào bật ra. Cái, cái… Cái đồ điên… Mặt tôi nóng bừng như muốn nổ tung. Sao cậu ta lại có thể nói những lời đó một cách trơ trẽn như vậy chứ? Thằng chó chết này.

“Đồ chó chết, thì sao chứ…!”

Vẫn nắm chặt hai đầu gối đang banh ra, Go Yo Han đang dán mắt vào chỗ hiểm của tôi đột nhiên ngẩng phắt đầu lên. Thật ngạc nhiên, khuôn mặt u ám vốn có của cậu ta giờ lại ánh lên niềm vui sướng đỏ rực vì hưng phấn.

“Tuyệt vời!”

Địt mẹ, địt mẹ, địt mẹ! Tôi cảm thấy xấu hổ đến phát điên, muốn tự sát ngay lập tức. Tôi vặn mạnh cổ tay để rút ra. Bàn tay nóng rực đang đặt hờ hững trên người tôi tiếc nuối rời đi. Go Yo Han liếm môi. Tôi không thể chịu đựng được nữa, đưa tay lên che mắt. Muốn chết quá. Muốn chết quách đi cho xong. Vậy mà ánh mắt cậu ta vẫn không rời khỏi phía dưới tôi.

Hừm–. Một hơi thở hơi dài, như đang suy nghĩ sâu sắc, rồi cậu ta nói:

“Jun à, tôi nghĩ của cậu còn to hơn của tôi ấy chứ?”

Cậu ta lại thốt ra thứ vớ vẩn này. Thằng điên này.

“Thôi đi, mau trả quần cho tôi!”

Điều khiến tôi muốn chết hơn nữa là, tôi vẫn cảm nhận rõ ràng chất lỏng đã trào ra sau nụ hôn vừa nãy đang rỉ rả chảy xuống theo cột trụ. Go Yo Han thích thú với điều đó. Tôi xấu hổ đến chết đi được, vùi mặt sâu hơn vào cánh tay. Rồi tôi tự nhủ. Đồ chó chết. Từ giờ trở đi, không bao giờ, không bao giờ bị cậu ta lừa nữa. Ngón tay Go Yo Han chậm rãi vuốt ve đùi tôi. Áp lực nhỏ bé đó chạy dọc theo dây thần kinh, chạm vào thắt lưng tôi. Tôi vô thức vặn vẹo người, ưỡn cong lưng.

“Làm ơn…”

Tôi nói gần như hét lên nhưng Go Yo Han lại bất ngờ đáp lại.

“Được thôi.”

Câu trả lời quá dứt khoát khiến tôi ngược lại cảm thấy bối rối. Tôi rời tay khỏi mắt, nhìn Go Yo Han đã quỳ gối trước mặt tôi từ lúc nào. Cậu ta khẽ nhếch mép cười.

“Thay vào đó, tôi nhờ cậu một chuyện được không?”

“…Gì? Chuyện gì?”

“Chỉ một lần thôi, thật đấy. Tôi sẽ không mè nheo nữa. Nhé?”

Bàn tay đang vuốt ve đùi tôi trượt xuống dưới ghế sofa. Cảm giác ngón tay cứng đờ, cử động gượng gạo của Go Yo Han lướt qua khiến tôi căng thẳng tột độ. Cậu ta vuốt nhẹ quanh mắt cá chân đang lủng lẳng dưới ghế sofa. Vì thế mà nơi trung tâm của tôi càng nóng hơn. Cảm giác tê dại chạy dọc theo mạch máu xuống bụng dưới.

“…Ừm?”

Mái tóc rối bời của Go Yo Han sau nụ hôn khẽ lay động. Khuôn mặt hơi cúi xuống, ngước nhìn tôi như van nài khiến người ta mềm lòng. Cuối cùng thì lúc nào cũng thành ra thế này. Tôi nghĩ tốt hơn hết là cứ nhanh chóng đồng ý bất kể cậu ta nhờ gì, rồi cho qua chuyện. Mặt tôi đỏ bừng, gật đầu. Đôi mắt đáng thương của cậu ta chợt sáng lên như bảo thạch.

“Được rồi, cảm ơn cậu.”

Go Yo Han tự tiện đáp lời, rồi cười tươi rói, dùng tay nắm chặt lấy cả hai mắt cá chân tôi.

“Đừng lo, tôi sẽ làm tốt. Chắc chắn làm tốt.”

“Cậu… làm tốt cái gì?”

Nhưng sao tôi lại bất an thế này? Càng lúc càng cứng đờ vì căng thẳng. Nhưng Go Yo Han chỉ nhìn tôi cười tươi, nắm chặt lấy đôi mắt cá chân đang lủng lẳng dưới ghế sofa của tôi.

“Cậu định làm gì hả?”

“Không phải fella… mà là fellatio.”

*fellatio: quan hệ bằng miệng.

“…?”

Tôi đã nghe thấy từ đó ở đâu nhỉ? Trong tầm nhìn chao đảo, một cảnh tượng kỳ quái từ từ hiện ra. Mấy thằng cầm lon soda. Bọt trắng trào ra. Chất lỏng làm ướt sàn nhà…

“Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Tôi không thèm nghe lời Go Yo Han, lập tức xoay người định thoát ra. Không đáng để trả lời, tôi cũng không có thời gian. Tôi giật chân, vùng vẫy, nhưng sự kháng cự thất bại. Cái lưng vừa thẳng lên để ngồi dậy lại bị kéo mạnh xuống, nằm dài trên ghế sofa. Go Yo Han kéo mắt cá chân tôi về phía cậu ta. Mông tôi treo lơ lửng trên mép ghế sofa, áo trên cũng bị trượt lên bụng. Chết tiệt, tôi hoảng hốt vì cảm giác chênh vênh như sắp rơi xuống, vội vàng nắm chặt lấy lớp da ghế.

“Này, Go, Go Yo Han.”

Bàn tay vừa kéo mắt cá chân tôi xuống lập tức trượt lên đùi tôi. Tôi sợ mình sẽ rơi thẳng xuống sàn nhà nên không dám cử động để ngăn cản. Go Yo Han dùng lực, khiến chân tôi gập lại ở một góc độ mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Liệu trong đời tôi đã bao giờ đùi chạm vào bụng chưa? Mà còn trong tư thế banh ra nữa chứ? Không, chắc chắn là chưa.

“Tôi thật sự sẽ làm tốt. Tôi sẽ khiến cậu không hối hận đâu.”

“Này…!”

Nói xong câu đó, Go Yo Han vùi đầu vào giữa hai chân tôi.

Cậu ta vẫn đang dùng sức ép chặt hai đùi tôi xuống. Tôi cảm thấy như thắt lưng mình sắp gãy đến nơi, nhưng vẫn theo phản xạ ngửa cổ ra sau. Cảm giác ấm áp và mềm mại chạm vào cái nơi đang cương cứng của tôi giống hệt như khoảnh khắc trước khi ý thức tan biến. Một vệt sáng trắng lóe lên trong đầu tôi.

“Ư…!”

Điên mất, tôi bịt miệng lại khi một tiếng rên rỉ thoát ra. Xấu hổ đến mức mắt tôi rưng rưng. Chân tôi tự động co rúm lại. Một âm thanh nhớp nháp bò lên từ phía dưới tôi. Tiếng thở dốc nặng nề của Go Yo Han, cố gắng kìm nén, khẽ chạm vào bụng dưới của tôi. Thỉnh thoảng, khi răng nanh của Go Yo Han chạm vào mạch máu đang phồng lên, tôi đau đến mức nước mắt trực trào.

Trong đầu tôi chẳng còn suy nghĩ gì, chỉ còn lại khát khao tình dục. Ước mơ của đám học sinh cấp ba đầy dục vọng là quan hệ bằng miệng. Tất cả bọn chúng đều ồn ào hô hào như vậy. Muốn được quan hệ bằng miệng. Đúng là lũ thô tục, lũ trẻ ranh. Tôi coi những kẻ không biết xấu hổ, la hét ầm ĩ đó là những con sâu bọ đáng khinh. Chính Go Yo Han cũng khiến tôi coi thường những kẻ đó. Cái thằng lăng loàn này. Vậy mà Go Yo Han đang vùi đầu giữa hai chân tôi, thực hiện cái thứ mà bọn chúng gọi là ‘quan hệ bằng miệng’. Mà còn làm một cách nhiệt tình, hết mình nữa chứ. Với những cử động căng thẳng.

Thật lòng mà nói thì cậu ta vụng về. Cậu ta còn dùng răng cào xước, mà có lẽ vì căng thẳng nên cậu ta dùng lực quá mạnh khiến tôi đau. Nhưng khi nhìn khuôn mặt Go Yo Han đang thè lưỡi ra dưới tôi, cố gắng kìm nén cơn buồn nôn, dò xét ánh mắt tôi, sẵn lòng cố gắng, khoái cảm lại siết chặt lấy đầu ngón chân tôi. Những ngón chân đang lơ lửng trong không trung từ từ co rút lại.

Cùng với tiếng nước bọt trơn trượt, môi Go Yo Han rời ra. Cậu ta nhìn thẳng vào tôi với khuôn mặt nghiêm túc, để lộ đôi môi bóng nhẫy vì chất lỏng.

“Xin lỗi, đây là lần đầu của tôi nên hơi vụng.”

“…”

“Lần sau tôi sẽ không làm sai nữa.”

Sợ rằng mình sẽ rên rỉ, tôi vội vàng bịt chặt miệng, trừng mắt nhìn Go Yo Han. Cái thứ đang đỏ bừng dưới mặt Go Yo Han đang lơ lửng đung đưa trong không trung, cậu ta lại dùng một ngón tay mân mê đầu của nó.

“Chết, tiệt…”

Không chịu nổi sự nhột nhạt đó, cơ thể tôi mềm nhũn ra. Cuối cùng, toàn bộ cơ thể tôi trượt xuống mép ghế sofa. Tương lai rơi tự do sắp tới thật kinh khủng, tôi nhắm chặt mắt lại, nhưng cơ thể tôi không chạm đất. Nhờ bàn tay lại ôm lấy phía sau đùi tôi, nhanh chóng đẩy tôi lên trên.

Tôi kinh ngạc cứng đờ người, Go Yo Han hít một hơi, dùng mu bàn tay lau môi. Chất lỏng phản chiếu ánh sáng lấp lánh không được lau sạch mà lại chảy dọc xuống má Go Yo Han.

“Lần này tôi sẽ làm đến cuối cùng cho đàng hoàng.”

Đồ điên. Nhưng lời nói đó lại khiến bụng tôi thắt lại, cái thứ của tôi lại tuôn ra nhiều hơn, như phát điên. Go Yo Han lặng lẽ nhìn cảnh tượng đó. Khuôn mặt góc cạnh của cậu ta tràn đầy vẻ thỏa mãn cùng hứng thú. Sự hứng thú trên khuôn mặt vốn u buồn của cậu ta trông càng nham hiểm hơn. Go Yo Han khẽ cười, rồi lại cúi đầu xuống. Mái tóc mềm mại khẽ lướt qua giữa hai bắp đùi trong của tôi.

“…!”

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo