Nghe vậy, Kwon Shinwoo khẽ cười và lại áp mặt lên vai tôi. Cơ thể alpha tỏa ra mùi hương sữa tắm và dầu gội nhẹ nhàng. Mùi hương này không tệ. Môi anh ta lướt lên cổ tôi và nhẹ nhàng chạm vào khóe môi tôi. Tôi cảm nhận được một chút hương vị kem đánh răng.
Tôi đặt chảo xuống và chống hai tay lên bồn rửa, xoay người lại.
Kwon Shinwoo nhẹ nhàng ôm lấy lưng tôi, rồi anh ta cúi xuống và hôn lên cổ tôi. Khoảnh khắc đôi môi đó chạm vào cổ tôi, tôi dùng đầu ngón tay đẩy nhẹ trán anh ta ra.
“Anh không được hôn chỗ đó.”
Kwon Shinwoo ngước mắt lên nhìn tôi. Đôi mắt đen láy chớp chớp vẻ ngây thơ, hàng mi dày khẽ lay động.
Tôi tặc lưỡi và lắc đầu.
Kwon Shinwoo mỉm cười bối rối. Rồi thở dài một hơi và đứng thẳng dậy. Lần này môi anh ta chạm vào má tôi. Thế này thì được.
"Được thôi. Vậy thay vào đó, cậu mặc quần vào thì sao?"
Hừm. Tôi chỉ nhún vai và quay người lại.
Vì nhiệt dư từ chảo, miếng trứng tráng đã chín hơi quá.
Kwon Shinwoo liếc nhìn nó một cái rồi rời tôi, lấy một chiếc đĩa mới từ tủ bếp. Tôi nhận chiếc đĩa anh ta đưa và gắp trứng tráng và bánh tortilla chiên lên.
Tất nhiên, tôi cũng không quên McDonald's mua từ đêm qua.
Trứng tráng và bánh tortilla thì ngon, nhưng lượng hơi ít.
Trong lúc tôi mang đĩa ra quầy bar bếp, Kwon Shinwoo đã mang quần của tôi tới. Bây giờ tôi đang mặc độc chiếc áo sơ mi mà Kwon Shinwoo đưa cho tôi đêm qua, nhưng tôi không muốn mặc lại quần áo hôm qua. Bây giờ tôi muốn mặc đồ ngủ. Loại 100% lụa ấy….
Tôi bỏ qua chiếc quần anh ta đưa và cứ thế ngồi xuống ghế.
Kwon Shinwoo khẽ cười khổ.
“Chắc phải đi mua quần áo thôi.”
"Ừm. Thật ra tôi cũng đang định thế. tôi cần đồ ngủ. Cả áo nữa. Đồ anh to quá."
"tôi sẽ cử người đi."
"Anh biết size của tôi không?"
Nghe câu hỏi của tôi, Kwon Shinwoo không trả lời mà chỉ khẽ mỉm cười. Phải rồi… Một alpha đã mút mát, hôn hít tôi từ đầu đến chân đêm qua thì chắc cũng đoán được size của tôi thôi.
Tôi ăn hết những món còn lại và bữa sáng tàm tạm đã mua từ đêm qua. Tôi mang bát đĩa bẩn ra bồn rửa và quay lại nhìn Kwon Shinwoo.
“Cái này thì sao? Người giúp việc làm à?”
Câu trả lời tôi nhận được lại vô cùng bất ngờ.
“tôi sẽ làm, cậu cứ để đó đi.”
?
Tôi nhìn Kwon Shinwoo từ đầu đến chân.
Sáng sớm, còn chưa đến 8 giờ. Alpha này đã sấy tóc và mặc quần áo chỉnh tề. Trên cổ tay anh ta là chiếc đồng hồ ít nhất cũng phải 1,5 triệu peso, và trên tay áo là chiếc khuy măng sét đính kim cương thật. Nếu có một bộ trang phục không phù hợp nhất để rửa bát thì đó chính là alpha trước mặt tôi.
“anh á?”
"Vâng, tôi."
Kwon Shinwoo vừa nói vừa thật sự cởi khuy măng sét để chuẩn bị rửa bát.
“Người giúp việc đâu?”
“tôi không thích có người lạ ra vào nhà.”
Và anh ta đặt những chiếc khuy măng sét kim cương lên quầy bar bếp, rồi cả đồng hồ nữa. Alpha vừa tháo ra chiếc đồng hồ trị giá khoảng 2 triệu peso vừa tiến về phía bồn rửa.
Tôi nghĩ lại và quyết định đứng xem.
Người đàn ông xắn tay áo sơ mi lên, đứng trước bồn rửa một cách điêu luyện. Bồn rửa quá thấp so với chiều cao của anh ta, nên anh ta phải hơi khom lưng xuống. Và những vật dụng như miếng rửa chén hay găng tay cao su hoàn toàn không hợp với anh ta, chúng trông như đạo cụ vậy. Đạo cụ khiêu dâm. Đúng vậy. Đây giống như phần tiếp theo của bộ phim khiêu dâm sáng qua. Mà lại là một bộ phim khiêu dâm rất dâm dật. Nhịp tim tôi hơi nhanh hơn một chút. Điều này là không thể tránh khỏi. Bởi vì tôi đang xem phần mở đầu của một bộ phim khiêu dâm.
Tôi rón rén bước đến sau lưng anh ta. Qua lớp vải sơ mi, tôi thấy hình dáng bả vai hoàn hảo của anh ta. Những cơ vai uyển chuyển chuyển động, từ đó tỏa xuống hai bên cột sống, nổi rõ những cơ dựng sống. Và trên đó có thể vẫn còn dấu móng tay của tôi.
Tôi nhẹ nhàng ấn ngón tay lên chính giữa lưng anh ta. Lưng anh ta khẽ rùng mình. Tôi khẽ cười và vuốt nhẹ ngón tay từ trên xuống dưới. Đầu ngón tay tôi chạm vào thắt lưng anh ta.
Kwon Shinwoo quay lại nhìn tôi.
Khi mắt chúng tôi chạm nhau, tôi cười tươi với anh ta. Hàng lông mày rậm của anh ta khẽ nhướn lên. Tôi luồn tay vào giữa thắt lưng và áo sơ mi của anh ta, vừa đủ để đầu ngón tay chạm vào da anh ta, và tựa cằm lên vai anh ta.
“tôi thích anh rửa bát….”
Kwon Shinwoo khẽ thở dốc. Tôi cảm nhận rõ sự nhấp nhô trên lưng alpha.
Anh ta xoay người lại.
Tôi tựa người vào ngực anh ta. Tay tôi lần mò xuống hông anh ta và bóp chặt mông anh ta. Ngực Kwon Shinwoo khẽ rung lên.
“Cậu bảo tôi không được hôn chỗ đó mà….”
Anh ta khẽ thì thầm.
“Anh không thích à?”
Nghe câu hỏi của tôi, Kwon Shinwoo tháo chiếc đạo cụ khiêu dâm (ý là găng tay cao su) ra khỏi tay và dùng bàn tay trần khẽ ôm lấy má tôi. Mặt anh ta đến gần. Hàng mi, đôi mắt đen láy và đôi môi xinh đẹp cũng….
“tôi thấy bất công.”
Môi anh ta từ từ chạm vào giữa trán tôi.
“Hwa Kyung à….”
Đôi môi đó thì thầm gọi tên tôi như thể đang nũng nịu.
Tim tôi lúc này đang đập rất nhanh. Miệng tôi khô khốc, đầu ngón chân tự động mấp máy. Từ rốn xuống đến háng tôi nóng ran.
Tôi từ từ đặt hai tay lên vai anh ta và ấn nhẹ xuống.
“Vậy thì… cho anh ngoại lệ lần này nhé?”
Đồng thời, alpha với bộ vest hoàn hảo không do dự quỳ xuống sàn.
Khoảnh khắc tôi vừa bỏ tay khỏi vai anh ta, anh ta liền túm lấy mông tôi và banh rộng sang hai bên. Và môi anh ta nuốt chửng dương vật tôi trong một nốt nhạc.
“Ư ưng!”
Một tia sáng trắng lóe lên trước mắt tôi. Khoảnh khắc dương vật bị mút mạnh mẽ, toàn bộ cơ thể tôi, từ cơ bắp đến xương cốt, đều căng cứng lại và các ngón chân co quắp.
“Aaat! A, a, a….”
Anh ta liên tục mút dương vật tôi một cách trần trụi đến mức phát ra những âm thanh nhớp nháp. Mỗi khi anh ta làm vậy, mọi thứ trước mắt tôi lại lóe sáng. Eo tôi tự động nhấc lên, các ngón chân xoắn lại. Đầu gối tôi loạng choạng. Tôi lảo đảo lùi lại phía sau. Kwon Shinwoo bám theo tôi một cách dai dẳng. Tôi vô thức đưa tay ra và nắm lấy đỉnh đầu anh ta. Tóc anh ta mắc vào ngón tay tôi.
Trong tích tắc, dương vật tôi trở nên cứng rắn và giữa hai chân tôi ướt đẫm. Dương vật tôi ra vào đôi môi chỉnh tề của Kwon Shinwoo, bắn ra những giọt chất lỏng trong suốt. Đó là một cảnh tượng dơ bẩn và trần trụi.
Bỗng nhiên, ngón tay anh ta chọc vào giữa mông tôi. Những ngón tay dài trượt vào cơ thể ướt át nhờ chất nhờn.
“Aah, a, aaa, a, a!”
Tôi siết chặt tay vào tóc anh ta.
Tôi vừa bị mút phía trước vừa bị chọc phía sau, và đạt cực khoái trong một nốt nhạc.
Kwon Shinwoo ngước nhìn tôi bằng đôi mắt cười. Ánh mắt anh ta long lanh, có cả nước mắt. Tôi thấy đôi môi ướt át của anh ta trong tầm nhìn hơi nhòe. Anh ta khẽ hé môi như thể đang cố tình khoe khoang và lè lưỡi ra. Chất lỏng loãng và trắng đục từ từ chảy xuống đầu lưỡi anh ta, rồi yết hầu anh ta rung lên khi anh ta nuốt nó.
“Biến… thái à?”
Tôi cố hít thở sâu và hỏi.
“Tại sao anh lại nuốt nó…?”
“Có sao đâu .”
Kwon Shinwoo vừa đáp vừa áp mặt lên háng tôi. Sống mũi thẳng tắp của anh ta ấn vào túi dái, khiến tôi rùng mình vì khoái cảm. Tôi không nỡ nhìn cảnh tượng trần trụi phía dưới và nhắm mắt lại.
Một lúc sau, anh ta đứng thẳng dậy. Anh ta kéo áo sơ mi đã cuốn lên đến rốn xuống và mặc lại quần lót cho tôi. Rồi anh ta hôn nhẹ lên vai tôi. Chóp mũi anh ta chạm vào cổ tôi. Anh ta hít một hơi thật sâu, ngực phồng lên.
Tôi ngơ ngác nhớ lại những lời mẹ tôi đã nói. Bất cứ alpha nào bắt ép tôi quan hệ bằng miệng đều là rác rưởi….
"Cậu đang nghĩ gì vậy?"
Lúc đó, Kwon Shinwoo hỏi. Tôi tỉnh lại khỏi hồi ức.
“tôi đang nghĩ anh là biến thái hay rác rưởi….”
Nghe câu trả lời của tôi, Kwon Shinwoo chỉ khẽ mỉm cười.
Anh ta nhẹ nhàng ôm lấy eo tôi và đưa tôi ra khỏi bếp. Tôi thất thần đi theo sự dẫn dắt của anh ta. Ở trong phòng tắm, anh ta còn bôi kem đánh răng lên bàn chải và đưa cho tôi. Tôi cho nó vào miệng, nhưng tôi không chắc mình đã đánh răng chưa.
Một lúc sau, Kwon Shinwoo thật sự hôn tôi. Lần này là một nụ hôn dài với lưỡi quấn quýt và mút môi nhau rất lâu.
Sau khi hôn xong, Kwon Shinwoo áp trán vào nhau và thì thầm.
"tôi sẽ cử người giúp cậu đi mua sắm. Mấy giờ thì tiện ?"
“…Anh muốn mua quần áo cho tôi à?”
"ừ."
Kwon Shinwoo không hề do dự đáp.
Tôi ngắm nhìn mắt anh ta một lát.
Tôi biết cách mua sắm của giới nhà giàu, nhưng việc gọi nhân viên tư vấn mua sắm, trang trí phòng khách hoặc phòng thay đồ như một cửa hàng thời trang và mua hết những món đồ mình thích thì không hợp với tôi.
"tôi không thích mua sắm lắm."
Tôi vừa mân mê cà vạt của anh ta vừa nói tiếp.
"Cứ bảo họ mua đại cái gì đó cũng được. Đồ ngủ và áo. À, cả quần lót nữa. Anh biết là tôi vừa xé một cái rồi đấy, đúng không?"
"…tôi biết rồi."
Một lúc sau, Kwon Shinwoo thì thầm.
Sau khi Kwon Shinwoo ra ngoài, tôi cho muối tắm vào bồn tắm, uống soda không cồn và xem phim truyền hình Hàn Quốc khoảng một tiếng.
Sau khi nước ấm vừa đủ, tôi ra khỏi bồn tắm. Tắm lại bằng nước ấm và khoác áo choàng. Tôi chỉ sấy khô một nửa tóc rồi duỗi chân nằm dài trên ghếе.
Rừng tòa nhà Seoul, bị bao phủ bởi những đám mây bụi mù mịt, trông như một vùng đất chết hay một nơi nào đó trên sao Hỏa, và con sông uốn lượn cắt ngang Seoul thì hoàn toàn có màu xám trắng, như thể thủy ngân đang chảy vậy.
Tôi gọi món mì tương đen và thịt heo chua ngọt rồi lật giở một cuốn tiểu thuyết cũ mà tôi tìm thấy khi khám phá nhà Kwon Shinwoo. Đó là một bản dịch của một cuốn tiểu thuyết cổ điển tiếng Anh cao quý. Nó không thú vị, nhưng nó giúp tôi giết thời gian.
Khoảng 2 giờ chiều.
Chuông báo khách vang lên.
Tôi nhìn vào màn hình liên lạc. Một người phụ nữ thấp bé đang đứng đó. Cô ấy mặc một bộ váy liền thân hơi dài và đi giày cao gót.
Ban đầu tôi tưởng cô ấy là nhân viên giặt ủi.
Cô ấy đẩy một chiếc giá treo quần áo có bánh xe được phủ bằng vải không dệt. Hai chiếc túi mua sắm lớn treo trên cổ tay gầy guộc của cô ấy.
Khi tôi mở cửa, cô ấy cúi chào tôi một cách kính cẩn và đưa cho tôi một tấm danh thiếp. Tôi thấy một logo quen thuộc trên tấm danh thiếp đó. Chính là logo trên danh thiếp của Kwon Shinwoo. Tất nhiên, không giống như của Kwon Shinwoo, tấm danh thiếp này là một tấm danh thiếp hoàn chỉnh với số điện thoại và địa chỉ email.
“Nghe nói anh cần quần áo nên tôi đã chọn tạm vài món.”
Cô ấy nói nhanh như thể hơi lo lắng.
"Hãy xem thử và nếu có gì anh không thích, hoặc nếu anh cần thêm gì thì….”
Lúc đó, chuông điện thoại vang lên từ bên trong hành lang.
Cô ấy ngừng nói và tôi quay lại nhìn.
Là điện thoại của tôi.
Tôi quay người lại.
Tôi với tay qua vai cô ấy và kéo giá treo quần áo. Chiếc giá treo quần áo bị kéo đi. Nó khá nặng.
"Không, không sao đâu."
Tôi cười tươi với cô ấy và dùng tay còn lại giật lấy những chiếc túi mua sắm đang treo trên cổ tay cô ấy.
"Kwon Shinwoo cử cô đến à? Cô vất vả rồi. Cảm ơn cô."
“À, vâng, vâng…. Cái, cái, giá treo này thì…!”
"Không sao đâu. Cô vào đi."
Tiếng chuông vẫn tiếp tục.
Lúc đó, cô ấy mới nhận ra tình hình và vội vàng gật đầu rồi chạy ra khỏi cửa.
"Vậy, vậy tôi xin phép đi ạ!"
Sau khi tiễn cô ấy, tôi kéo giá treo quần áo vào hành lang. Và nhanh chóng kéo giá treo đi qua hành lang. Tôi nhặt chiếc điện thoại đang nằm lăn lóc trên tay vịn ghếе ở phòng khãh. Một số quen thuộc. Là Pedersen.
[Chào, Yoon. Về chuyện cậu nói trước đây ấy. Tôi sẽ cho cậu một địa chỉ. Tôi cũng mới nhận được thôi, nhưng có vẻ như cái gã này, với tư cách là một nguồn tin Đông Nam Á, khá đáng tin đấy.]
Pedersen nói nhanh chóng vào vấn đề.
Tôi không có nhiều cơ hội để nói.
[Jeonju đấy. Cậu biết Jeonju ở đâu không?]
"Tôi không biết, nhưng Google thì biết."
Chắc là cả hệ thống định vị cũng biết.
Pedersen cười khúc khích. [Tốt.] Rồi nói tiếp. [Vậy hãy nghe kỹ đây… Cậu có giấy bút không?]
"Cứ nói đi."
Và cô ấy đọc địa chỉ. Tôi ghi nhớ nó kỹ càng.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Pedersen, tôi quay người lại về phía giá treo quần áo.
Khi tôi xé toạc lớp vải không dệt, những bộ quần áo được treo ngay ngắn trên giá hiện ra trước mắt tôi. Đồ ngủ và áo. Tất cả đều đã được giặt sạch. Tôi dùng ngón tay lướt qua đầu móc áo. Ba bộ đồ ngủ. Lụa màu kem óng ả, lụa xanh navy có sọc dọc và cotton kẻ caro xanh lục nhạt. Ngón tay tôi lướt sang phía sau. Năm chiếc áo sơ mi. Từ áo phông cổ tròn cơ bản nhất đến áo sơ mi có bèo nhún. Và bên trong túi mua sắm là đồ lót mới, cũng đã được giặt sạch và đóng gói lại bằng giấy tái chế.
Chà. Không phải là kiểu mua sắm vét sạch những cửa hàng hiệu đắt tiền, nhưng có vẻ như đây là những lựa chọn mà cô ấy đã chọn lựa kỹ càng. Hơn nữa, rất tốt là không có thứ gì vô dụng ngoài những thứ tôi cần.
Dù sao thì tôi cũng đang cần quần áo, thật may mắn.
Tôi lấy ra một chiếc áo phông màu xám nhạt. Tất cả các nhãn mác đều đã được gỡ bỏ. Chiếc áo phông mềm mại pha cashmere và lông thỏ Angora cao đến nửa cổ và rất ấm áp. Tôi thích nó.
Tốt lắm.
Nhờ có đồ lót và áo mới mà tôi đã trở lại làm người văn minh.
Tôi mặc quần tây, chộp lấy áo khoác và khăn quàng cổ rồi ra khỏi căn hộ.
Thành phố Jeonju không xa. Ba tiếng từ Seoul. Không là gì cả. Trước đây tôi đã từng lái xe từ Sao Paulo đến La Paz, Bolivia trong bốn mươi tiếng. Khoảng 3 nghìn km thì phải. Tôi lái xe trên quốc lộ số 4 khoảng 2 nghìn km…. Tôi vẫn còn nhớ hương vị của món hotdog ớt mà tôi đã ăn ở Santa Cruz….
Tốt. Một lát nữa tôi sẽ ăn hotdog ở trạm dừng chân. Với thật nhiều tương cà và mù tạt, sẽ tuyệt hơn nếu có ớt jalapeño, nhưng tôi sẽ không đòi hỏi đến mức đó.
Tôi đạp ga.
Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi bãi đỗ xe.
[Hết tập 1]