Hình Thái Khởi Sinh (Spin-Off) - Chương 61-end

"Ta không gọi cháu đến để đe dọa một cách quê mùa."

Đó là điều đương nhiên. Nếu bà ấy định đe dọa tôi, bà ấy đã dùng cách khác rồi. Tốt hơn hết là có súng hoặc dao đi kèm.

Khi tôi gật đầu, bà ấy nghiêng đầu sang một bên và ngước nhìn tôi xiên xẹo. Đôi mắt bà ấy đen láy. Tôi không thể không thừa nhận rằng chỉ đôi mắt đó là gợi nhớ đến Kwon Shin-woo ở một mức độ nào đó. Tôi giữ vững tinh thần đang có dấu hiệu yếu đi.

Ở Hàn Quốc, không được nói trước khi người lớn nói, đó là lễ nghi phải không?

Tôi ngậm miệng và uống hết chỗ nước cam còn lại. Tôi đặt chiếc cốc rỗng xuống bàn.

Tôi chờ bà ấy nói bất cứ điều gì.

Tôi cảm thấy hơi chán, nhưng tôi cố gắng chịu đựng mà không để lộ ra ngoài.

May mắn thay, không lâu sau chủ tịch lại mở miệng.

"Ta nghe nhiều về cháu rồi. Nghe nói cháu đã giúp đỡ Shin-woo rất nhiều?""

"Ừm. Thật ra thì hầu hết đều do tôi giải quyết mà.."

Tôi lịch sự đáp lời.

Chủ tịch im lặng và nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi lịch sự nói lại một lần nữa.

"Không cần cảm ơn đâu.."

Nói xong, tôi chợt tự hỏi liệu chủ tịch có biết chuyện sổ sách của nền tảng hay không. Tôi nhìn bà ấy. Bà ấy vẫn đang nhìn tôi, và vài giây trôi qua khi mắt chúng tôi chạm nhau.

Một lát sau, bà ấy tặc lưỡi. Bà ấy đang cười. Tôi cũng mỉm cười đáp lại. Cảm giác rất tốt.

"Hừ, hừ...."

Bà ấy cứ cười mãi thôi.

Tôi bắt đầu cảm thấy chán. Cuối cùng, tôi không thể chịu đựng được sự nhàm chán và định hỏi bà ấy về thời thơ ấu của Kwon Shin-woo thì bà ấy mới chịu đi vào vấn đề chính.

"Ta cũng hiểu ý kiến của thông gia."

Ý kiến gì cơ?

"Ta gọi cháu đến vì ta không có thời gian, và ta nghĩ tốt hơn là chúng ta nên nhanh chóng."

Nhanh chóng chuyện gì cơ?

Việc sử dụng các biểu thức không có tân ngữ khiến người ta khó hiểu.

Tôi nháy mắt với bà ấy như muốn bà ấy giải thích thêm một lần nữa, nhưng có vẻ như bà ấy hoàn toàn không hiểu. Có vẻ như chủ tịch không phải là người đặc biệt nhanh nhạy.

Bà ấy chỉ nheo mắt lại và nhìn chằm chằm vào tôi. Ánh mắt đó lướt từ mắt tôi xuống và dừng lại ở bụng dưới của tôi. Ánh mắt đó khiến tôi cảm thấy khó chịu, và tôi ngày càng khó giữ được phép lịch sự.

"Chà, người ta gọi đó là của hồi môn ngày nay. Nhưng đó không phải là điều đáng tự hào."

"Cái gì cơ ạ?"

Tôi đưa ra một câu hỏi thích hợp vào đúng thời điểm. Tôi không thể cứ nghe mãi những lời nói vô nghĩa. Đặc biệt là khi chủ tịch là bà của Kwon Shin-woo.

Bà ấy cắn chặt môi rồi nhìn tôi trừng trừng. Chết rồi.

Trước hết, tôi không hoảng sợ mà mỉm cười. Khi khắc phục sai lầm, bạn phải thư giãn.

"Xin lỗi. Tôi không giỏi tiếng Hàn. Kính ngữ khó quá"

Lại im lặng.

Tôi bắt đầu thấy mệt mỏi với sự im lặng lặp đi lặp lại này.

Một lúc lâu sau, khóe miệng bà ấy méo mó.

"Được rồi. Có lẽ cháu nên học thêm tiếng Hàn."

Sau đó, bà ấy đổi tư thế bằng cách vắt chéo chân theo hướng ngược lại. Và bà ấy duỗi cánh tay dài ra và gác lên một bên tay vịn. Giữa hai lông mày bà ấy có những nếp nhăn sâu, và lông mày bà ấy vẫn còn rậm và đậm, cong vút lên ở cả hai đầu, khiến người ta thoạt nhìn có vẻ như bà ấy đang tức giận. Tất nhiên, điều đó không thể xảy ra. Bởi vì tôi là 'cháu dâu' mà?

"Dù sao thì cháu cũng phải chịu đựng nhiều ở giữa."

"Tôi không chịu đựng gì cả."

Không phải là nói suông mà tôi thực sự không phải chịu đựng gì cả.

Vì tôi đã chặn số điện thoại của bố mẹ. Vì vậy, đương nhiên là tôi không ở giữa và không phải chịu đựng gì cả.

"Dù sao thì."

Chủ tịch nói lại mạnh mẽ hơn một chút.

"Hãy nói chuyện tốt với bố mẹ cháu. Dù sao thì tổ chức đám cưới ở bên này trông cũng ổn hơn, phải không? Ta không có thời gian."

Tôi định nói rằng không phải vậy, rằng tôi có nhiều thời gian, và lặp lại những gì tôi đã nói với bố tôi, nhưng chủ tịch đã nói nhanh hơn một chút.

"Và cháu hãy khuyên Shin-woo nữa."

Kwon Shin-woo á?

Tôi á?

Khuyên á?

"Shin-woo chưa bao giờ vô trách nhiệm cả. Nhưng dạo này trông nó có vẻ như đang nghĩ đến những chuyện khác."

Ừm. Tôi có một chút linh cảm. anh ta đang nghĩ đến những chuyện như mua hàng chục bộ quần áo cho em bé chưa chào đời theo từng màu, sưu tập giày bé tí hon, sưu tập vòng treo nôi, Lego, lục lạc, mua xe đẩy em bé theo chức năng, loại và thương hiệu, hoặc nghiên cứu chế độ ăn dặm.

"Dù quan trọng đến đâu, cháu cũng phải làm những gì mình phải làm. Cháu không nghĩ vậy sao?"

Trong khi tôi đang tìm kiếm từ "quan trọng" trên điện thoại di động của mình, bà ấy đã nói một lời mà tôi hoàn toàn không thể bỏ qua.

"Và chuyện của Young-woo nữa...."

Tai tôi vểnh lên ngay lập tức.

Không lẽ là Kwon Young-woo?

Khi tôi ngẩng đầu lên, chủ tịch mỉm cười.

"Ta không có con nên ta rất yêu quý các cháu trai. Cả Shin-woo và Young-woo. Dù sao thì cả hai vẫn còn việc phải giải quyết."

Hừm.... Chuyện đó sao.

Tôi hơi nghiêng đầu và nhìn chủ tịch.

"Vì vậy, cháu hãy nói chuyện tốt với Shin-woo...."

"thưa bà ."

"Bà....!"

Tất nhiên, tôi đã lịch sự từ chối lời đề nghị của bà ấy.

"Chuyện đó tôi sẽ tự lo."

Mặc dù chúng ta sẽ trở thành một gia đình, nhưng chúng ta vẫn chưa đạt được thỏa thuận về hoạt động kinh doanh của gia đình, phải không? Vì vậy, việc gọi tôi đến và nói về điều này là không lịch sự.

Chuyện của Kwon Young-woo cứ để tôi xử lý.

Dù sao thì tôi cũng đã nghe những gì mình cần nghe, và khác với chủ tịch, tôi đã giữ phép lịch sự đến phút cuối cùng. Tôi đã uống hết cốc nước cam được mời rồi mà, phải không? Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Đúng rồi.

Tôi quay người lại và hướng về phía bà ấy. Và tôi lịch sự yêu cầu.

"Và Kwon Shin-woo giờ là của tôi rồi nên đừng can thiệp."

Cho dù chủ tịch có can thiệp đến đâu, người Alpha hiền lành đó sẽ làm gì chứ? Anh ta sẽ bị thủng dạ dày vì căng thẳng mất thôi. Dù sao thì tôi cũng không biết cúi đầu.

Khoảnh khắc giữa hai lông mày của chủ tịch hằn sâu hơn và hai đuôi lông mày nhếch lên trên, tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài. Có vẻ như tiếng gõ cửa quá đột ngột khiến khuôn mặt bà ấy đỏ bừng vì ngạc nhiên. Vốn dĩ người già hay giật mình vì những chuyện nhỏ nhặt nên cũng không có gì lạ.

Tôi quay đầu về phía cửa.

Không có ai nói vào đi, nhưng cánh cửa đã mở ra, và như tôi dự đoán, Kwon Shin-woo đang đứng đó với một nụ cười như tranh vẽ.

Anh ấy hơi cúi đầu.

"Chủ tịch."

Đó là lời chào.

Và anh ấy tiến thẳng về phía tôi.

"Hwa-kyung à. anh đến đón em."

"Kwon Shin-woo! cháu!"

Chủ tịch đứng bật dậy và hét lên. Không giống như Kwon Shin-woo, lời chào của bà ấy rất dữ dội. Không giống như Kwon Shin-woo, lời chào của bà ấy rất dữ dội. Kwon Shin-woo quay người về phía ngược lại và khẽ giơ một tay lên.

"Trưởng phòng Jung. Hãy nói với chủ tịch rằng tôi sẽ đến thăm bà ấy sau."

Trưởng phòng Jung nhướn một bên mày và nhìn Kwon Shin-woo và chủ tịch luân phiên. Có vẻ như cô ấy không biết phải làm gì.

Trong lúc đó, tôi nắm lấy cánh tay Kwon Shin-woo và bước ra khỏi phòng.

Kwon Shin-woo theo tôi ra ngoài với vẻ ngại ngùng, đôi mắt cụp xuống một cách đáng thương.

"Kwon Jae-woo nói với anh là em ở đây à?"

"anh sẽ khuyên Jae-woo."

Anh ấy lảng sang chuyện khác. Tôi nhún vai.

"em không tức giận đâu? Dù sao thì em cũng phải gặp chủ tịch một lần."

"Em ổn chứ?"

Anh ấy hỏi với vẻ mặt chân thành và hơi u ám. Hàng mi rủ xuống dưới đuôi mắt dài, tạo bóng trên đôi má thanh tú. Chắc anh ấy đang nghĩ đến phim truyền hình Hàn Quốc. Nhưng những chuyện như vậy chỉ xảy ra trong phim thôi.

Tôi kiễng chân lên và hôn lên đuôi mắt anh ấy một cái.

"Đương nhiên là ổn rồi. Bình thường em hòa hợp với người lớn lắm. Người lớn thích em mà. Nhân tiện, có chuyện gì cần thỏa thuận trước không?"

Sau đó, đôi mắt Kwon Shin-woo dịu dàng hơn và anh ấy cúi xuống hôn tôi.

"Không . Không có gì đặc biệt cần 'thỏa thuận trước'."

Đó là lời chỉ trích chính tả ngọt ngào và âu yếm nhất từ trước đến nay.

Tôi đi ngược lại con đường tôi đã đến và rời khỏi biệt thự. Khu vườn quê mùa cũng không đến nỗi tệ khi tôi đi ra ngoài cùng Kwon Shin-woo.

Sau khi lên xe, Kwon Shin-woo nhìn đồng hồ đeo tay của mình.

"Dù sao thì có vẻ như chúng ta đã muộn giờ tập yoga cho bà bầu rồi.... Vì muộn rồi, chúng ta bỏ qua hôm nay và ăn tối bên ngoài nhé?"

Đó là một lời đề nghị hiếm thấy đối với một Alpha siêng năng như anh ấy. Không có lý do gì để không đồng ý.

Anh ấy cầm vô lăng và nói với một nụ cười trên môi.

"Nhân tiện, chúng ta đi mua sắm nhé. Hội chợ đồ dùng cho em bé là đến hết tuần này đúng không?"

Ừm. Mặc dù phòng thay đồ dành cho em bé đã đầy ắp quần áo và giày dép đến mức sắp nổ tung, nhưng mà thôi. Tôi quyết định không tước đi niềm vui của người đàn ông này.

Lúc đó, điện thoại di động của Kwon Shin-woo đang đặt trên bảng điều khiển bắt đầu rung. Vô thức, tôi nhìn về phía đó. [Bố vợ] Tôi ngay lập tức ngước lên nhìn Kwon Shin-woo. Kwon Shin-woo đưa tay về phía điện thoại di động rồi dừng lại khi bắt gặp ánh mắt của tôi.

Điện thoại tiếp tục rung.

Giống như sự kiên trì của bố tôi....

Và tôi nhận ra bố tôi đã ở đâu và làm gì trong thời gian tôi chặn ông ấy.

Tôi nhìn Kwon Shin-woo một lúc rồi chậm rãi mở miệng.

"Này. Cả bố em và bà anh đều làm phiền quá. Chúng ta có thể làm đám cưới qua loa được không?"

Ngay sau đó, Kwon Shin-woo đưa tay ra và lấy một chiếc cặp da dày từ hộp đựng đồ. Anh ấy đưa nó cho tôi. Tôi mở cặp ra.

[Giấy đăng ký kết hôn]

"anh đã cho luật sư làm chứng nên sẽ không có vấn đề gì đâu ."

Kwon Shin-woo bình tĩnh giải thích. Tôi từ từ lướt qua các tài liệu. Tất cả các ô đã được điền và chỉ còn lại một ô trống. Tôi bật cười và ngước nhìn Kwon Shin-woo. Anh ấy đang nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng và trìu mến nhất trên đời. Tôi lấy chiếc bút kẹp trong cặp ra và viết tên mình vào ô trống duy nhất còn lại.

Tôi gấp cặp lại và đưa cho Kwon Shin-woo, và anh ấy mở cửa sổ xe và đưa nó ra ngoài. Hai bàn tay không biết đã chờ đợi ở đâu chìa ra và lịch sự nhận lấy cặp tài liệu.

Tôi nhìn nó và suy nghĩ một lúc.

"Ừm. Đi hưởng tuần trăng mật ở Paris thì sao? Em chưa từng đến đó."

Kwon Shin-woo trả lời ngay lập tức.

"Máy bay riêng đang đợi ở sân bay. Sẽ mất khoảng hai tiếng để có được giấy phép cất cánh, vậy nên thời gian rất vừa vặn."

[Kết thúc Hình thái khởi sinh-spin off ]

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo