Hỏa Hồn - Chương 156

Từ xa xưa, người ta vẫn truyền tai nhau những lời đồn đại về một loại thuật pháp có thể ban cho con người thân xác bất tử. Thế nhưng, tất cả chỉ là những lời dối trá, những tin đồn hoang đường được thêu dệt để mê hoặc lòng dân…

Như thường lệ, hôm nay Yoon Taehee lại đến thư viện của Sở Narye. Anh kiên nhẫn lật từng trang sách, chăm chú theo dõi từng con chữ. Đột nhiên, anh khẽ nghiêng cổ tay để xem giờ. Thời gian trôi qua nhanh đến vậy sao? Hôm nay chính là ngày diễn ra buổi họp báo cáo quý II.

Yoon Taehee vội đeo lại chiếc mặt nạ đã tháo ra trước đó, rồi nhanh chóng rời khỏi kho sách.

“Chào anh, Chủ nhiệm Yoon!”

Vừa bước ra hành lang, những người nhận ra Yoon Taehee lập tức cúi đầu chào kính cẩn. Anh không dừng lại, nhưng vẫn lịch sự đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ, hai tay khẽ vẫy như cánh quạt gió. Bước chân anh dài và vững chãi, tiến thẳng về phía trước.

Ngay khi rẽ vào góc hành lang dẫn đến phòng họp số 2, Yoon Taehee chạm mặt Seok Juryeon và trợ lý của bà, Han Juyoung, đang đi từ hướng ngược lại.

“A, Chủ nhiệm Yoon!”

Han Juyoung là người đầu tiên lên tiếng chào hỏi. Yoon Taehee lúc này đang khoanh tay sau lưng với dáng đi hơi khom, lập tức dừng bước và cúi đầu chào bà thật sâu.

“Chị đến rồi.”

Seok Juryeon không đáp, chỉ khẽ ra hiệu bằng ánh mắt. Yoon Taehee nhanh chóng nhập vào đội hình, bước đi bên trái Seok Juryeon, khiến số lượng trợ lý theo sau bà tăng thành hai người.

“Nghe nói cậu bị ốm.”

Giọng nói trầm ổn của Seok Juryeon vang lên, mắt vẫn hướng thẳng phía trước. Đi sau Seok Juryeon nửa bước, Yoon Taehee liếc sang nhìn. Có vẻ Seok Juryeon đã biết chuyện anh gần đây bị tâm hỏa và sốt cao, phải đến Ban Thanh tẩy điều trị.

“Vâng, chỉ là cảm nhẹ thôi.”

“…Bây giờ thì sao?”

Chất giọng vẫn điềm tĩnh, không chút cảm xúc.

“Tôi khỏi hẳn rồi.”

Seok Juryeon không nói thêm gì.

Khi cả nhóm đến trước cửa phòng họp số 2, Yoon Taehee vội bước lên, mở cửa như một cấp dưới tận tụy. Seok Juryeon dường như đã quen với sự chăm sóc này, chỉ bình thản bước vào mà không chút ngạc nhiên.

“Trưởng ban, bà đã đến!”

“Trưởng ban, chào chị!”

Những người trong phòng họp lập tức đứng dậy, đồng loạt cúi chào. Hình ảnh hàng chục người cùng lúc bày tỏ sự kính trọng tạo nên một cảnh tượng đầy ấn tượng. Chỉ riêng sự xuất hiện của Seok Juryeon đã đủ áp đảo không khí trong phòng. 

Yoon Taehee đứng gần bục phát biểu, đưa mắt quan sát toàn cảnh hội trường.

Bên trong, những chiếc bàn dài được sắp xếp ngay ngắn thành hàng, mỗi chỗ ngồi đều có sẵn một tập tài liệu, có lẽ đã được phát từ trước. Mọi người dường như ngồi theo từng nhóm riêng biệt. Vì đây là cuộc họp do Ban Tế cụ chủ trì, pháp sư ban này chiếm số đông, dù vậy, cũng có không ít người từ các phòng ban khác tham dự.

“Chủ nhiệm Yoon! Bên này ạ!”

Một giọng nói vang lên từ phía xa. Yoon Taehee nhìn theo thì thấy Kang Yibin đang nhiệt tình giơ tay vẫy. Các thành viên Đội 1 tập trung quanh bàn của Kang Yibin, trong đó có Jaegyeom.

Cậu ngồi ở hàng ghế cuối, khuất trong một góc kín đáo. Dù khoảng cách không gần, ánh mắt của Yoon Taehee và Jaegyeom vẫn vô tình chạm nhau rõ ràng.

Jaegyeom, với tư thế tay tựa cằm, lặng lẽ nhìn Yoon Taehee bằng ánh mắt vô cảm. Nhưng chỉ trong giây lát, cậu khẽ dời tầm mắt sang hướng khác.

“…….”

Ngay khi ánh mắt giao nhau, Jaegyeom cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh bất thường. Kể từ ngày trong hang động, đây là lần đầu tiên họ gặp lại. May mắn thay, lần này không chỉ có hai người. Nếu là gặp riêng nhau, không khí chắc chắn sẽ vô cùng gượng gạo và khó xử.

Từ khu vực gần bục phát biểu, Yoon Taehee chậm rãi tiến về chỗ ngồi. Trong số các vị trí còn trống, một chỗ cạnh Jaegyeom, một chỗ bên Kang Yibin ở hàng trước. Theo lẽ thường, anh sẽ chọn chỗ gần Kang Yibin hơn để tiện theo dõi thuyết trình.

Nhưng ngay khi mùi nước hoa quen thuộc thoảng qua, Jaegyeom nhận ra suy đoán của mình hoàn toàn sai.

Yoon Taehee không chút do dự, bước thẳng đến góc phòng và ngồi xuống cạnh cậu. Vừa yên vị, anh bắt đầu trò chuyện đôi câu với các thành viên trong đội, nhưng chẳng bao lâu sau, Yoon Taehee nghiêng đầu, bình thản quan sát gương mặt Jaegyeom.

“Chào.” 

“…….”

Jaegyeom khẽ động môi, cố giữ bình tĩnh.

“…Ừm.”

Âm thanh lấp lửng giữa ‘ừ’ và ‘vâng’, nghe chẳng tự nhiên chút nào.

“Cậu ăn cơm chưa?”

“…Ừm.”

Lại một câu hỏi nhạt nhẽo.

“Ăn gì vậy?”

Jaegyeom bất giác liếc nhìn  Yoon Taehee, giọng hơi gượng gạo.

“Cơm thịt xào cay.”

“Ngon không?”

Lần này, thay vì trả lời, Jaegyeom chỉ khẽ gật đầu.

“Tôi chưa ăn.”

Câu nói tưởng như bỏ lửng, nhưng Yoon Taehee tự tiếp lời.

“Vì chẳng có ai ăn cùng cả.”

…Anh ta nói vậy là có ý gì?

Jaegyeom không biết đáp lại thế nào, chỉ khẽ liếc sang. Chiếc mặt nạ che khuất khuôn mặt Yoon Taehee, khiến cậu không đoán được biểu cảm. Chỉ còn phần cằm sắc nét và đôi môi mím nhẹ lộ ra ngoài.

Sau câu hỏi xã giao về bữa ăn, cuộc trò chuyện giữa họ nhanh chóng chấm dứt.

Jaegyeom vô thức lật giở tập tài liệu trước mặt, dù chẳng đọc được gì. Sự hiện diện của Yoon Taehee ngay bên cạnh khiến cậu bồn chồn khó tả. Không khí gượng gạo đến mức ngột ngạt.

Cậu cố gắng điều chỉnh cảm xúc, mong mình trông bình thản như vẻ ngoài điềm nhiên của Yoon Taehee lúc này.

Hội trường từng im lặng khi Seok Juryeon xuất hiện, nhưng giờ đây lại nhộn nhịp trở lại. Gần bục phát biểu, pháp sư Ban Tế cụ tất bật kiểm tra micro, sắp xếp tài liệu, chuẩn bị thuyết trình. Những người đã ổn định chỗ ngồi thì rì rầm trò chuyện, tạo nên bầu không khí ồn ào nhưng không hỗn loạn.

Giữa những âm thanh xôn xao ấy, Yoon Taehee bất chợt lẩm bẩm, như thể đang độc thoại.

“Tôi thích cậu.”

Ngón tay Jaegyeom đang lật tài liệu khựng lại.

…Cái gì?

Cậu không tin vào tai mình, lập tức quay sang nhìn Yoon Taehee. Nhưng Yoon Taehee vẫn điềm nhiên cúi xuống tài liệu, thong thả xoay cây bút trong tay, như chẳng có chuyện gì xảy ra. Vẻ bình thản quá mức khiến Jaegyeom tự hỏi, liệu mình nghe nhầm chăng?

Ngay lúc đó, cây bút trong tay Yoon Taehee bất ngờ rơi xuống sàn. Khi Jaegyeom còn đang do dự nhìn theo, Yoon Taehee cất giọng lạnh nhạt.

“Còn ngồi đó làm gì? Không nhặt lên à?”

“……”

Tự làm rơi rồi còn sai người khác nhặt?

Lời yêu cầu vô lý khiến Jaegyeom cạn lời, nhưng trước bao ánh mắt trong phòng, cậu đành cúi xuống nhặt bút. Tuy nhiên, ngay khi cậu vươn tay, Yoon Taehee cũng khẽ nghiêng người theo. Khoảng cách giữa hai người thu hẹp, một giọng trầm thấp thì thầm bên tai cậu.

“Tôi thích cậu.”

Jaegyeom đông cứng.

Lời thì thầm nhỏ đến mức người bên cạnh cũng khó nghe thấy, nhưng cậu lại nghe rõ mồn một. Không phải ảo giác. Cậu run rẩy ngẩng lên, chạm ngay ánh mắt Yoon Taehee. Nhưng Yoon Taehee vẫn bình tĩnh ngồi thẳng, mắt hướng phía trước, rồi một lần nữa, thong thả thốt ra.

“Tôi thích cậu…”

Như một lời tự nhủ bị kìm nén quá lâu, dù cố ngăn lại, cuối cùng vẫn trào ra như cơn buồn nôn không thể kiềm chế.

Jaegyeom cảm thấy mí mắt giật nhẹ.

Đây là trụ sở chính với gần trăm người trong phòng, trước sau đều là đồng nghiệp. Vậy mà tim cậu đập loạn nhịp, mồ hôi lạnh túa ra. Hoảng hốt, Jaegyeom lén đưa tay xuống dưới bàn, nắm chặt vạt áo vest của Yoon Taehee, kéo mạnh.

“Anh có biết là… mọi người nghe thấy hết không, đồ điên này…”

Cậu nghiến răng, rít lên khe khẽ như cảnh cáo. Nhưng Yoon Taehee chỉ khẽ liếc sang, rồi bất ngờ với tay lấy tập tài liệu trước mặt Jaegyeom.

Jaegyeom cứng người, theo phản xạ đảo mắt nhìn quanh, lo sợ ai đó chú ý. Xác nhận mọi người vẫn tập trung vào việc riêng, cậu thở phào và nhìn xuống trang giấy trước mặt.

Ngay lập tức, cậu chết sững.

Trên nền giấy trắng, nét chữ ngay ngắn ghi rõ hai từ.

[Thích cậu.]

“…….”

Jaegyeom sững sờ nhìn dòng chữ, cảm giác như vừa rơi vào một cái bẫy được giăng sẵn.

Chậm rãi, cậu ngước mắt lên. Ngay giây tiếp theo, ánh mắt cả hai chạm nhau ở khoảng cách gần đến nghẹt thở.

“Bây giờ, chúng ta chính thức bắt đầu buổi báo cáo quý II của Ban Tế cụ.”

Cùng lúc đó, đèn trong phòng họp vụt tắt.

_____

Hahaha! Dễ thương vậy trời~

Chủ nhiệm Yoon: ‘Chào, cơm nước gì chưa người đẹp?’

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo