Ánh đèn trong phòng họp vụt tắt, bóng tối bao trùm khắp không gian. Trên màn hình phía trước, bài thuyết trình được trình bày hoàn hảo dần hiện lên. Lễ ra mắt pháp khí – đúng như tên gọi – là sự kiện thường niên do Ban Tế cụ tổ chức bốn lần mỗi năm vào cuối mỗi quý, nhằm giới thiệu những pháp khí mới nhất.
Buổi giới thiệu về chức năng và quá trình nghiên cứu phát triển pháp khí không khác gì những sự kiện ra mắt sản phẩm của các tập đoàn lớn. Là bộ phận trọng yếu thuộc khối nghiên cứu, bốn sự kiện thường niên này trở thành cơ hội vàng để Ban Tế cụ chứng minh năng lực cùng thành quả hoạt động, biến nó thành dịp vô cùng hệ trọng.
“Tôi là Park Jonghun, pháp sư Ban Tế cụ, người vinh dự được dẫn dắt buổi giới thiệu hôm nay. Trước tiên, xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến tất cả quý vị pháp sư đã dành thời gian quý báu tham dự sự kiện ngày hôm nay….”
Pháp sư phụ trách bước lên bục, cầm micro tự giới thiệu bằng giọng điệu trang trọng. Buổi lễ chính thức bắt đầu.
“Trong quý vừa qua, Ban Tế cụ chúng tôi đã tiến hành thu hồi các pháp khí phân phối ở quý 3 và 4 để cải tiến, nâng cấp nhiều tính năng quan trọng… Đặc biệt trong quý này, chúng tôi hân hạnh giới thiệu tổng cộng bốn mẫu pháp khí hoàn toàn mới.”
Vị pháp sư đứng vững trên bục, dùng cây laser chiếu lên từng điểm nhấn trên màn hình. Mỗi lần slide chuyển, các pháp sư dưới khán phòng đồng loạt lật trang tài liệu. Jaegyeom vội vàng làm theo, nhưng luôn chậm một nhịp. Sau lần vắng mặt tại buổi báo cáo tình hình trước đó, đây là lần đầu tiên cậu tham dự, khiến bản thân không khỏi bỡ ngỡ.
Jaegyeom đờ đẫn sau khi lật trang. Mọi giác quan của cậu đều hướng về Yoon Taehee đang ngồi bên cạnh. Một cảm giác kỳ lạ như thể toàn bộ tế bào trong cơ thể nghiêng hẳn về phía trái. Từ nãy đến giờ, vùng ngực dưới cứ đập thình thịch không ngừng, nhịp điệu tuy nông nhưng hỗn loạn lạ thường.
Ngồi bất động như pho tượng đá, Jaegyeom chỉ dám liếc mắt nhìn trộm gương mặt nghiêng điển trai của Yoon Taehee. Ánh sáng từ màn hình hắt lên, làm nổi bật đường nét viền hàm cực phẩm. Yoon Taehee với vẻ ngoài điềm tĩnh, chăm chú lắng nghe bài thuyết trình, thi thoảng bấm cây bút và ghi chú vài dòng vào tài liệu.
Kẻ nói lời điên rồ là anh ta, mà người bất an lại là mình. Jaegyeom gắng gượng dứt tâm trí khỏi hình bóng bên cạnh, dồn sức tập trung vào nội dung buổi giới thiệu.
“Tiếp theo, xin được giới thiệu mẫu bình xịt đặc biệt có khả năng làm tê liệt tạm thời quỷ khí.”
Vị pháp sư tiếp tục bài thuyết trình bằng giọng điệu bình tĩnh, chuyển sang slide mới.
“Sản phẩm được thiết kế chuyên dụng để khống chế mục tiêu, phát triển dưới sự hợp tác chặt chẽ với Ban Thanh tẩy. Chúng tôi đã phối trộn tinh chất từ nhiều loại thảo dược quý với nước tro bùa. Về mặt công năng, nó tương đồng với mẫu dây trói quỷ khí đã phân phối trước đây.”
Jaegyeom nheo mắt khi nghe đến đoạn này. Dây trói quỷ khí chính là thứ các pháp sư Ban Tế cụ từng dùng để khống chế cậu trên núi trong lần cướp Mesani.
“Tuy nhiên, mẫu dây trói cũ chỉ hiệu quả ở cự ly xa, tồn tại nhược điểm khi đối tượng ở gần. Hơn nữa, quy trình kích hoạt đòi hỏi đọc chú ngữ đầy đủ. Điểm đột phá của bình xịt này nằm ở chỗ không yêu cầu bất kỳ điều kiện kích hoạt nào, cho phép sử dụng tức thì khi đối đầu mục tiêu.”
Cả phòng họp xôn xao bàn tán ngay khi lời giải thích vừa dứt. Đây chính là pháp khí tạo tiếng vang lớn nhất trong buổi giới thiệu hôm nay.
Việc không cần điều kiện kích hoạt là một bước đột phá vượt bậc, bởi thông thường mọi pháp khí đều phải đáp ứng một trong hai điều kiện: nạp đầy đủ quỷ khí hoặc đọc chính xác chú ngữ quy định.
“Một ưu điểm nữa, khác với dây trói dễ gây chú ý, bình xịt có thể ngụy trang thành vật dụng thông thường khi sử dụng trước mặt đối tượng.”
Hàng loạt cái gật đầu đồng tình từ các pháp sư. Quả thực, đây là một thiết kế vô cùng khôn ngoan. Không khí tích cực lan tỏa khắp phòng họp, nét mặt người thuyết trình giãn ra đầy hài lòng.
“Phần giới thiệu chi tiết về bình xịt xin phép dừng tại đây. Mời quý vị đặt câu hỏi.”
Hàng loạt cánh tay giơ lên. Người thuyết trình lần lượt chỉ định, micro được chuyền tay khắp khán phòng. Mỗi pháp sư khi phát biểu đều nghiêm túc giới thiệu bộ phận công tác và tên tuổi trước khi đặt câu hỏi.
“Xin hỏi thời gian duy trì hiệu lực trung bình của bình xịt là bao lâu ạ?”
“Hiệu lực duy trì khoảng 3 tiếng.”
“Có cần xịt trực tiếp vào mặt quỷ không ạ?”
“Không nhất thiết phải nhắm vào vùng mặt.”
Đang lúc các câu hỏi liên tục vang lên, Kang Yibin ở hàng ghế đầu giơ tay cao.
“Tôi là đội trưởng đội 1 Ban Trục dịch, Kang Yibin.”
Nhận micro, Kang Yibin đứng dậy, đưa ra câu hỏi đầy thiết thực.
“Nếu đây là dạng phun chất lỏng, giả sử tôi đi hiện trường gặp quỷ, khi xịt thì gặp gió thổi ngược lại thì sao? Tôi tự xịt mình luôn à?!”
Cả hội trường bật cười ồ trước câu hỏi sống động này. Nghe đồng đội chất vấn, ngay cả Yoon Taehee cũng khẽ cười. Bầu không khí căng thẳng trước đó dịu hẳn đi.
“Đúng vậy. Nếu có gió, thuốc có thể bay ngược về phía người dùng. Vì thế, chúng tôi đã thiết kế vòi phun đặc biệt để thuốc phun ra nhanh trong phạm vi hẹp, tăng khả năng chống gió.”
Vị pháp sư Ban Tế cụ mỉm cười đáp lại.
“Đồng thời, quỷ chỉ cần tiếp xúc với dung dịch là bị tê liệt quỷ khí, còn con người phải hít hoặc nuốt trực tiếp mới có tác dụng. Nếu chỉ dính nhẹ lên da thì hoàn toàn vô hại, mọi người có thể yên tâm.”
Trước những câu hỏi tiếp theo, vị pháp sư vẫn trả lời rành mạch. Các pháp sư vừa hỏi vừa không ngớt lời khen: ‘Pháp khí các anh làm thật tuyệt vời!’ Giữa không khí ngập tràn lời tán dương dành cho Ban Tế cụ, Jaegyeom chỉ ngồi quan sát với ánh mắt chán ngán. Với ác cảm sâu sắc dành cho các pháp sư Ban Tế cụ, cậu cảm thấy bầu không khí ca ngợi họ lúc này thật khó chịu.
Lũ tiểu nhân ranh mãnh mà lắm mồm thật. Mau kết thúc cho xong.
Đúng lúc Jaegyeom nghĩ vậy, Yoon Taehee vốn đang khoanh tay ngồi yên với ánh mắt đăm chiêu hướng về phía trước, bất ngờ nghiêng người về phía cậu.
Muốn dạy cho lũ khốn Ban Tế cụ một bài học không?”
Hơi thở ấm áp cùng lời thì thầm bất ngờ luồn vào tai khiến trái tim Jaegyeom đập thình thịch. Cậu chưa kịp giật mình quay lại thì Yoon Taehee đã giơ tay, chụm ngón cái và trỏ tạo tiếng ‘tách’ rõ ràng.
Nhận quyền phát biểu, Yoon Taehee đứng dậy. Một tay trong túi quần, anh chậm rãi tự giới thiệu qua micro.
“Yoon Taehee, Ban Trục dịch.”
Cách giới thiệu sơ sài, bỏ qua chức vụ và đội thuộc, toát lên thái độ thiếu nghiêm túc. Người điều hành thoáng căng thẳng.
“Trước hết, tôi chân thành cảm ơn công sức của Ban Tế cụ. Bình xịt tê liệt quỷ khí thực sự là một pháp khí ưu việt để khống chế mục tiêu. Việc không yêu cầu điều kiện kích hoạt quả là đột phá. Tôi hiểu các anh đã nghiên cứu rất kỹ vì trên hiện trường, từng giây phút đều quý giá.”
Anh mở đầu bằng lời ca ngợi công lao của Ban Tế cụ.
“Nhưng không cần điều kiện kích hoạt cũng giống như con dao hai lưỡi. Dễ sử dụng đồng nghĩa với dễ tổn thương về bảo mật. Vì bất cứ ai cũng có thể dùng, không cần là pháp sư. Nếu xảy ra sơ suất làm thất lạc hoặc bị đánh cắp, hậu quả sẽ khôn lường. Ví dụ, nếu rơi vào tay quỷ thù ghét pháp sư, hoặc Quý Tài không phải pháp sư…”
Yoon Taehee ngừng lại, khẽ cười, rồi đặt câu hỏi đầy ám ảnh.
“Lúc đó chuyện gì sẽ xảy ra?”
“…”
“Chắc hẳn… sẽ xảy ra chuyện không hay rồi.”
Lần đầu tiên, vẻ mặt vị pháp sư phụ trách lộ rõ sự bối rối.
“Vậy tôi xin hỏi các pháp sư Ban Tế cụ. Các anh đã chuẩn bị phương án ứng phó cho tình huống này chưa? Hay ngay từ đầu đã tính đến khả năng này?”
Chỉ ra điểm yếu xong, Yoon Taehee nhẹ nhàng bổ sung vào micro.
“Tôi hỏi xong rồi ạ~”
Nói xong, anh khoanh tay sau lưng, thái độ điềm nhiên chờ đợi câu trả lời.
“……”
“……”
“……”
Chỉ một câu nói của Yoon Taehee đã làm thay đổi hoàn toàn không khí phòng họp. Bầu không khí sôi nổi giờ chìm trong im lặng khó chịu. Vị pháp sư Ban Tế cụ bị chất vấn mất đi vẻ tự tin ban đầu, lộ rõ sự lúng túng trước câu hỏi sắc bén.
“À… ừm… về vấn đề đó…”
Ở hàng ghế danh dự, nụ cười khó hiểu nở trên môi Seok Juryeon.
Thằng nhãi ngỗ ngược.
“Lũ trẻ của tôi sắp phát khóc đây.”
Chủ nhiệm Ban Tế cụ đang quan sát tình hình với thái độ bàng quan, nghe vậy bật cười ha hả rồi quay sang nói với Seok Juryeon. Vị này khẽ nhếch mép, không một tiếng động, rồi lên tiếng.
Ban Trục dịch là những pháp sư thường xuyên xuống hiện trường, đã quá quen với việc tính toán mọi tình huống. Bởi trên thực tế, có vô số tình huống bất ngờ và yếu tố không thể lường trước. Có kinh nghiệm thực chiến nên tầm nhìn rộng là điều đương nhiên.”
Vị pháp sư Ban Tế cụ cầm micro do dự một lúc rồi ấp úng.
“Vâng… cảm ơn câu hỏi. Đó là một… một nhận xét rất chính xác. Về vấn đề này, trước hết chúng tôi sẽ tăng cường kiểm kê kho bãi, siết chặt quản lý để ngăn chặn mọi sự cố đáng tiếc… và… ừm… sẽ cố gắng hết sức để không để xảy ra tình huống đó…”
Câu trả lời gượng gạo cuối cùng cũng chỉ là những lời sáo rỗng. Yoon Taehee đang lặng lẽ lắng nghe, chỉ gật đầu hờ hững: ‘Hừm, tôi hiểu rồi,’ rồi thong thả ngồi xuống.
“……”
Đúng lúc đó, Jaegyeom quay sang nhìn Yoon Taehee với ánh mắt ngơ ngác. Với vẻ mặt vô cảm, anh cầm bút lên, nguệch ngoạc vài nét lên tài liệu của cậu.
[Trò hay đấy ^^]
Ánh đèn trong phòng quá tối khiến Jaegyeom phải nheo mắt nhìn, rồi đứng hình. Đang phân vân không biết phản ứng thế nào với nét vẽ nghuệch ngoạc đó, cuối cùng cậu quyết định giữ im lặng.
Dù nhìn theo cách nào, Yoon Taehee lúc này cũng không được… bình thường cho lắm.