Hỏa Hồn - Chương 228

Jaegyeom chìm sâu trong một cảm giác xa lạ, thứ mà cậu chưa từng trải qua trong suốt cuộc đời mình.

‘Ta sẽ giáng xuống thế giới này những điều hung ác.’ 

Ngay khi những lời ấy vang lên, một điềm báo chẳng lành khó tả len lỏi vào tâm trí Jaegyeom. 

Hung ác ư? Ý ngươi là gì? Cậu muốn hỏi lại, nhưng chưa kịp thốt nên lời, bóng tối bất ngờ ập đến. Tầm nhìn của cậu tối sầm như thể ai đó vừa tắt công tắc, và toàn thân cậu lơ lửng trong hư không. Mọi giác quan đều bị phong tỏa, nhưng ý thức vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Đó là một trạng thái kỳ lạ: cậu nhận thức được bản thân, nhưng không có gì để cảm nhận – không thời gian, không không gian.

Đột nhiên, trong một khoảnh khắc bất ngờ, Jaegyeom nhận ra mình đang bị trói chặt vào một cái cây. Hoảng hốt, cậu nghiêng đầu quan sát. Cái cây khổng lồ, đen kịt, không một chiếc lá, chỉ phủ đầy một màu đen mục ruỗng. Khí tức từ nó toát ra nặng nề và âm u, khiến lòng cậu bất an. Cái cây này là gì? Và tại sao mình lại bị trói ở đây?

‘Đây là bản chất của ta.’ Giọng thiếu niên vang vọng từ hư không.

Nhìn xuống, Jaegyeom thấy thiếu niên đang ngồi xổm, ngước mắt nhìn cậu. Khác với cậu bị trói buộc, thiếu niên trông hoàn toàn tự do.

‘C-chuyện này là sao?’ Jaegyeom hỏi, giọng run rẩy.

‘Ngươi đã giao quyền kiểm soát cơ thể cho ta rồi mà.’ Thiếu niên đáp.

Thứ bị trói vào cái cây chính là ý thức của Jaegyeom.

‘V-vậy giờ ngươi đang ở bên ngoài à?’ Cậu lúng túng hỏi, dù cách diễn đạt có phần kỳ lạ, nhưng cậu không tìm được từ nào khác phù hợp hơn.

‘Ừ, đúng vậy. Còn đây là mảnh vỡ ý thức của ta.’ Thiếu niên giải thích.

Ý thức của Jaegyeom đang bị sức mạnh của thiếu niên giam cầm trong chính cơ thể mình. Bị trói chặt vào cái cây khổng lồ, cậu không thể cử động. Mọi nỗ lực đều bị phong tỏa. Khi cậu cố nghiêng đầu nhìn xung quanh, bóng tối bao trùm đột nhiên rẽ ra theo chiều ngang, để lộ một cảnh tượng – tầm nhìn của ‘Jaegyeom’ ở thế giới bên ngoài.

‘C-cái đó là gì?’ Jaegyeom thốt lên, kinh ngạc.

‘Cảnh tượng bên ngoài mà mắt ngươi đang nhìn thấy.’

Jaegyeom sững sờ. Cảm giác như cậu đang xem một bộ phim trên màn ảnh rộng, nhưng không phải là người tham gia, mà chỉ là một khán giả bất lực. Do tinh thần và thể xác bị tách rời, cậu cảm nhận được một khoảng cách kỳ lạ – tầm nhìn xa xăm, mơ hồ, không thực.

Jaegyeom, sau khi giao phó cơ thể cho thiếu niên, đã trở thành một người xem thụ động. Cậu không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng mọi thứ đúng như lời thiếu niên nói. Dẫu vậy, trong thoáng chốc, cậu cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng được đứng dậy, dù chỉ là ảo giác ngắn ngủi.

Cơn bão đỏ mà ‘Jaegyeom’ tạo ra tựa như đám mây đen nuốt chửng thế gian. Đó là quyền năng thần thánh, áp đảo cả tự nhiên. Sóng thần khổng lồ trào dâng, biển gầm thét dữ dội, sấm chớp giáng xuống không ngừng. Cây cối khô héo, đất đai nứt toác kèm theo những tiếng nổ vang trời. Một sức mạnh quái dị, giống như “tai họa” trong truyền thuyết.

‘C-cái đó là gì…’ Jaegyeom kinh hãi thầm thì, mắt dán vào cảnh tượng bên ngoài.

Đột nhiên, ‘Jaegyeom’ lao vút đi như một viên đạn, đạp mạnh xuống đất, quỷ khí đỏ rực bao quanh người. Hành động ấy bất ngờ đến mức Jaegyeom không hề được báo trước hay đồng ý. ‘Jaegyeom’ lướt qua Yoon Taehee, lao thẳng tới người cá và bóp nghẹt cổ kẻ đó trong nháy mắt. Động tác của cậu ta thản nhiên, nhẹ nhàng như bẻ một cành hoa ven đường. Mọi chuyện diễn ra chỉ trong chớp mắt.

Sau khi ném xác người cá khô quắt đi, ‘Jaegyeom’ vung mạnh hai tay.

‘Quả nhiên, là một vật chứa tuyệt vời…’ 

Kẻ chiếm giữ cơ thể lẩm bẩm, ngắm nghía khắp người như đang đánh giá một bộ trang phục mới. Giọng nói tràn đầy sự tán thưởng. Cảm giác như cuối cùng cũng tìm được một bộ quần áo vừa vặn hoàn hảo. Sức mạnh trào dâng không thể kiềm chế, tâm trạng lâng lâng như đang bay trên mây.

Từ bên trong, Jaegyeom vội vàng lên tiếng. 

‘Ngươi vừa làm cái trò gì vậy?’

‘Ơ? Sao?’ Thiếu niên quay sang, vẻ mặt khó hiểu.

‘Sao là sao? Ngươi tự tiện hành động đấy!’

‘Thì ta đang giúp ngươi mà, không thấy sao?’ Thiếu niên chớp mắt, đáp lại với vẻ ngơ ngác. ‘Với sức của loài người các ngươi thì khó mà giết chết chúng được. Nên ta giết hộ thôi.’

Cùng lúc, ‘Jaegyeom’ vung tay về phía biển. Quỷ khí tà ác, vốn lan tỏa như sương mù, ngưng tụ thành hình cây thương và đâm thẳng xuống nước. Chỉ trong khoảnh khắc, từ khe đá, một vệt máu xanh lục đậm loang ra, tựa như ai đó đổ phẩm màu vào biển. ‘Jaegyeom’ tiến lại gần xác người cá ẩn trong khe đá, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm. Xác kẻ xấu số bị thương xuyên thấu, rũ rượi thảm hại. Nhìn cảnh tượng tàn khốc ấy, Jaegyeom không khỏi rùng mình.

‘Dừng lại đi.’ Cậu nói, cố kìm nén cảm xúc.

‘Sao? Vẫn còn một con nữa mà.’ Thiếu niên phản bác.

Jaegyeom hiểu rằng cuộc đụng độ với người cá là không thể tránh khỏi. Với khả năng phục hồi vượt trội của chúng, nếu không ra tay triệt để, chúng sẽ nhanh chóng tái sinh. 

Để thoát khỏi Geoyeodo an toàn, cậu buộc phải hành động. Nhưng tận sâu trong lòng, cậu cảm thấy ghê tởm bản năng trước sự tàn nhẫn của ‘Jaegyeom’. Mọi thứ quá áp đảo – cậu ta không chút do dự hay ngần ngại khi vặn cổ người cá.

‘Ta chỉ nhờ ngươi chữa lành cơ thể thôi. Giờ thì buông ta ra. Ra khỏi cơ thể ta đi. Phần còn lại ta sẽ tự lo liệu.” Jaegyeom dứt khoát nói.

Sau một thoáng im lặng, thiếu niên đứng dậy và đáp. ‘Không thích.’

‘…Gì?’

‘Ta có thể giữ luôn cơ thể này được không?’

Jaegyeom lặng người trước câu hỏi nghiêm túc ấy. Cậu không nghĩ thiếu niên cố tình lừa mình. Thiếu niên rõ ràng có thiện ý, nhưng đằng sau đó là một ham muốn thẳng thắn, không che giấu. Cậu ta thuần khiết trong cảm xúc, dễ thay đổi. Sau khi chiếm được cơ thể, lòng tham đã nảy sinh.

‘Thằng khốn kiếp này…’ 

Jaegyeom nghiến răng, cố nhấc cánh tay lên. Nhưng một sức mạnh vô hình bẻ ngược khớp tay cậu. Cơ thể không còn nghe theo ý chí. Tứ chi nặng trịch như bị treo đá, một quyền năng bí ẩn trói buộc cả ý thức lẫn ý chí của cậu.

‘Ta nói nhẹ nhàng thì biến đi. Ngươi đã hứa khác mà!’

‘Làm vật chứa hoàn toàn của ta thì sao? Nếu ngươi phục tùng ta, ngươi có thể sống mà quên hết mọi thứ. Ta sẽ làm điều đó cho ngươi. Ngươi đã nói chán sống rồi mà. Ta sẽ lấy đi cuộc đời của ngươi.’

Thiếu niên đã thấy quá khứ của Jaegyeom và biết cậu khao khát kết thúc cuộc sống này. Nếu ý thức của cậu bị nuốt chửng, dù không phải cái chết, đó cũng sẽ là sự an nghỉ mà cậu mong muốn. Nhưng Jaegyeom vặn vẹo cơ thể bị trói, vùng vẫy dữ dội.

‘Đừng có vớ vẩn! Ngươi là cái thá gì!’

Đột nhiên, thiếu niên ôm trán, đau đớn rên rỉ. 

“Á, ư…”

Ý thức của cả hai giằng co, tranh giành quyền kiểm soát. Ảnh hưởng lan đến ‘Jaegyeom’ ở thế giới thực – cậu ta nôn ra máu. Jaegyeom cảm nhận được sự vùng vẫy trong cơ thể mình. Một bên mắt nhức nhối như muốn nổ tung. Vì thiếu niên đang chiếm giữ cơ thể, cậu ta phải chịu cơn đau ấy.

“Chết tiệt, nếu ngươi cứ như thế này…” Thiếu niên lẩm bẩm.

Ngay khoảnh khắc đó, sợi dây trói Jaegyeom đứt phựt. Thiếu niên không ngờ cậu có thể tự giải thoát bằng ý chí thuần túy, ánh mắt hoảng hốt mở to. Jaegyeom lao tới, túm cổ áo thiếu niên.

Bốp!

Một cú đấm mạnh giáng vào mặt thiếu niên, và Jaegyeom choàng tỉnh.

Cảm giác quen thuộc của thực tại ùa về. Mọi giác quan sống lại – cơn gió mang theo hạt mưa chạm vào má cậu rõ ràng hơn bao giờ hết. Cậu đã đẩy ý thức thiếu niên ra ngoài. Nhưng điều gì đó không ổn. Thế giới trước mắt nhuộm đỏ như qua một tấm kính màu. Mọi hình dạng méo mó, nhòe nhoẹt. Tầm nhìn quay cuồng, và một cơn giận dữ khủng khiếp ập đến. Đây không phải cảm xúc của Jaegyeom, mà là của thiếu niên.

Thiếu niên, bị đẩy ra, đang trút giận.

“C-cái đệt… Bớt đi dùm!” Jaegyeom quỵ xuống, cơn đau đầu như muốn vỡ tung.

Thiếu niên khuấy động những cảm xúc tiêu cực mà Jaegyeom chôn giấu, khơi dậy sự căm hận sâu thẳm nhất trong cậu, như múc nước từ đáy giếng. Jaegyeom ôm đầu, đau đớn trong những cảm xúc tột cùng.

“Dừng lại đi!” Cậu gào lên.

Khoảnh khắc ấy, cậu thoáng thấy một bóng người đứng đằng xa.

“Myojeong?”

Vừa gọi tên, Myojeong từ từ nghiêng đầu, quay lại nhìn Jaegyeom.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo