Chương 33
Tuy nhiên, điều đó đã không xảy ra.
Mỗi khi lưng nóng bừng lên, Tae Rok lại thúc mạnh Nan Young lên. Mỗi khi Tae Rok thúc mạnh như vậy, Nan Young cảm thấy như thể có thứ gì đó đã đông cứng như một khối trong chim của cậu trong suốt thời gian nó không thể ra ngoài sắp sửa trào ra.
Nước mắt tuôn rơi. Cậu cảm thấy như phát điên. Cùng với những âm thanh nghẹn ngào, cuối cùng Nan Young cũng ngửa phắt đầu ra sau. Cậu đồng thời cảm thấy hưng phấn và rơi xuống vực thẳm. Để chống đỡ lại điều đó, Nan Young đã cào mạnh vào lưng Tae Rok, Tae Rok nhắm nghiền mắt lại và xuất tinh.
"A a a...!"
Gần như là những điều xảy ra đồng thời.
Chỉ là lượng của Tae Rok nhiều hơn rất nhiều. Tae Rok rung lắc eo như thể anh sẽ không bỏ sót một giọt nào trong Nan Young mà không rút ra.
Nan Young đã kìm nén quá lâu đến mức gốc chim của cậu đau nhức. Cậu vừa khóc òa lên vừa xuất tinh, vùi mặt vào vai Tae Rok và lặp đi lặp lại việc cắn và nhai anh.
Tae Rok không hề ngăn cản Nan Young như vậy mà còn kéo đầu cậu xuống và ấn mạnh hơn vào vai mình.
"Haư, hức. Hự, khực..."
Khi Tae Rok xuất tinh xong, Nan Young cảm thấy như mình sắp ngã ngửa ra sau. Khi anh rời thân trên ra, nước bọt kéo dài theo dấu răng mà Nan Young đã cắn rồi đứt đoạn.
Trước hết, Tae Rok rút của mình ra khỏi giữa hai chân Nan Young. Anh tặc lưỡi.
"Mới chỉ một lần mà cháu đã nôn hết ra rồi, nếu ba lần, bốn lần thì cháu định làm gì đây."
Anh tặc lưỡi vì Nan Young đã vô ích nôn hết những gì anh đã cho ăn bên trong ra. Tae Rok thu gom những thứ đang chảy ra và đẩy vào bên trong Nan Young. Mỗi khi làm vậy, mu bàn chân khô khốc lại co giật.
"Nan Young à, cháu cái này..."
Tae Rok đang định nói rằng hãy giữ cái này cẩn thận bên trong thì nhíu mày khi nhìn thấy khuôn mặt của Nan Young.
"Lee Nan Young."
"Ha, ư..."
Nan Young đã quá mệt mỏi và kiệt sức đến nỗi cậu cảm thấy giọng nói của Tae Rok cũng phiền phức. Cậu xua tay và muốn nói rằng hãy cứ để tôi yên, đừng chạm vào tôi nữa và đừng làm phản nữa, nhưng cậu không thể thốt ra những lời đó.
Tae Rok kéo mạnh tay Nan Young.
"Cứ... cứ để cháu yê...n."
Nan Young muốn ngã gục xuống và ngủ thiếp đi, nên đã thốt ra một cái gì đó giống như lời càu nhàu.
Tuy nhiên, Tae Rok đỡ lưng Nan Young bằng chân mình và để đầu cậu gục xuống phía trước.
"A..."
Đến lúc đó Nan Young mới biết tại sao Tae Rok lại sốc đến vậy.
Máu nhỏ từng giọt, từng giọt xuống phía dưới cái đầu đang gục xuống. Cậu cũng nếm được vị mặn và tanh của nó trên môi. Khi Nan Young định chạm vào vùng dưới mũi một cách ngơ ngác thì Tae Rok đã gạt tay cậu ra.
"Cứ để nó chảy xuống phía sau cổ chứ đừng để nó chảy ngược lại."
"Cháu định... lau nó đi."
"......"
"Chăn sẽ bị bẩn..."
"Chăn thì đã bẩn rồi."
Tae Rok không quan tâm đến việc đây là một chiếc chăn quý giá mà kéo nó đến và lau máu mũi cho Nan Young và ấn nó xuống một cách nhẹ nhàng.
Nan Young hơi ngẩng đầu lên nhìn Tae Rok. thúc phụ không hề giống người vừa ngược đãi cậu một cách tàn nhẫn và dâm đãng. Cậu đang nhìn mình với vẻ mặt khó chịu và bực bội, vẫn là hình ảnh mà cậu vốn đã biết.
"Chỉ vì có mỗi thế này mà cháu đã chảy máu mũi rồi?"
"......"
Đối với thúc phụ thì đây chỉ là một chuyện vặt thôi sao?
Thay vì trả lời, Nan Young nhìn vào đầu gối đang run rẩy của mình.
Cậu cũng nhìn thấy cánh tay của Tae Rok đang ấn vào mũi mình. Có những vết xước trên móng tay. Cậu tự hỏi những vết này đã xuất hiện từ bao giờ, nhưng cậu cảm thấy móng tay mình khó chịu. Chỉ vừa mới mọc một chút thôi mà cậu đã cào lưng Tae Rok mạnh đến nỗi máu đã đông lại rồi.
"Cháu gây ra... đau cho thúc phụ rồi đúng không?"
Tae Rok nhìn cánh tay mình mà Nan Young đang nhìn với giọng mũi nghẹt nghẹt.
Cánh tay không thành vấn đề. Lưng thì khá rát. Tuy nhiên, điều này không phải là bị thương. Cái việc mà khóc lóc om sòm vì đau chỉ với cái trình độ này thì anh đã tốt nghiệp từ 30 năm trước rồi. Khi đó Lee Nan Young còn chưa được sinh ra và còn tận 10 năm nữa mới được sinh ra.
Nan Young hơi tủi thân khi Tae Rok không trả lời. anh không chịu nói rằng anh hơi đau.
"Cháu sẽ làm đau thúc phụ. Đến một ngày nào đó cháu sẽ khiến thúc phụ đau đớn vì cháu..."
"Cháu say rồi, Lee Nan Young. Lại dám nói những lời như sẽ làm đau người lớn tuổi."
"Nhưng thúc phụ cũng đã làm đau cháu rồi mà..."
"Nếu thúc phụ đã làm đau cháu thì có nghĩa là cháu là một kẻ biến thái có một không hai trên đời này khi lại hưng phấn vì đau đớn."
"......"
"Nhưng đằng nào thì chúng ta cũng đã quan hệ loạn luân rồi, việc trở thành một kẻ biến thái thì có gì đáng sợ chứ. Không phải sao?"
Nan Young gạt tay Tae Rok ra. Tae Rok đã kiểm tra xem máu đã ngừng chảy chưa trước khi xác nhận rằng tay mình đã bị gạt ra. Có vẻ như chiếc chăn hè mỏng đã phát huy tác dụng tốt nên máu đã ngừng chảy. Dù vậy thì những vết máu loang lổ hay đôi môi sưng húp vẫn khiến Tae Rok phải nghi ngờ rằng liệu mình có mắc chứng bệnh kỳ lạ nào không.
Không, từ đầu đến cuối anh vẫn luôn hưng phấn mà. Lee Tae Rok không phải là người mà chỉ một lần là thỏa mãn được dục vọng.
Tae Rok vỗ nhẹ vào vai Nan Young. Nan Young đã ngã ngửa ra sau ngay lập tức. Tae Rok ngồi vào giữa hai chân Nan Young. Rồi anh đặt bắp đùi Nan Young lên vai mình. Nan Young vặn vẹo eo vì đây là tư thế khi anh liếm hạ môn của cậu một cách dai dẳng, nhưng cậu không thể thoát khỏi vòng tay của Tae Rok, thứ to lớn như thân cây cổ thụ.
"Đừng, đừng làm nữa. Thúc phụ đã làm rồi mà...!"
"Cháu thật sự là không thể kết hôn được rồi. Thúc phụ chỉ làm có một lần mà cháu đã nguội chim rồi à? Còn ta thì không nguội được đây này, phải làm sao đây."
Những lời dâm đãng của Tae Rok không dừng lại ở đó. Thậm chí anh còn không hài lòng với việc đóng sầm những lời dâm ô vào tai cậu. Anh nâng người lên để Nan Young có thể nhìn thấy hạ bộ của mình, giống như khi anh liếm hạ môn của cậu. Rồi anh banh mông cậu ra và nhét ngón trỏ và ngón giữa vào lỗ đã nới lỏng của Nan Young.
"Đặc biệt là cháu, ta nghĩ là lần thứ hai sẽ ngon hơn lần đầu đấy."
Đó là một lời lẽ thô tục mà người ta không thể nghe thấy trong cung.
Tae Rok khuấy động bên trong lỗ của Nan Young. Rồi khi anh rút tay ra, hai ngón tay dày dặn chồng lên nhau của anh ướt đẫm dịch trắng.
"Nếu cháu là phụ nữ thì hôm nay cháu đã có con của ta rồi."
Tae Rok bằng một giọng điệu thông thường đã giày xéo luân thường. Còn bẩn thỉu hơn cả thần thánh chui ra từ hố bùn.
"Và nếu ta nghe được tin đó, ta sẽ không cho cháu rời khỏi phòng ta và sẽ chờ đợi mười tháng mà không cho ai đến gần đây, bao gồm cả tiểu sảnh và đây."
"A, cháu không muốn nghe đâu. Cháu không nghe đâu... Thúc phụ..."
"Và nếu là con gái thì ta sẽ đặt tên là Hyo Young, nếu là con trai thì ta sẽ đặt tên là Joo Young..."
Nan Young bịt tai lại. Tae Rok hướng đến Nan Young một nụ cười rạng rỡ rồi thả chân cậu xuống.
Những nỗ lực muốn xoay người của cậu thật đáng thương. Dù có trốn đi thì cháu định đi đến đâu chứ. Cháu có thể ra khỏi hành lang được không. Cháu thì trần truồng, bên trong cháu thì có tinh trùng của ta và cháu là đại quân, ta cũng là đại quân.
Cháu sẽ không thể đi được đâu. Vì Lee Nan Young là một người trung thành như chính cậu đã nói.
Tae Rok nắm lấy mắt cá chân của Nan Young đang nằm sấp và cố gắng bò đi rồi kéo mạnh lại. Và anh không quan tâm đến việc cậu đang nằm sấp phía dưới mình mà banh mông cậu ra. Chỉ vừa mới đưa đầu khấc vào lỗ đã hơi sưng húp mà thôi mà gáy anh đã tê rần rồi.
"Quả thật là ta rất tò mò đấy."
Tae Rok ghé môi vào tai Nan Young và thì thầm.
"Không biết cái tội bất trung khi mơ tưởng đến việc làm phản lớn hơn hay là tội gian dâm khi ăn nằm với cháu trai lớn hơn."
Nan Young đã khóc vì thứ gì đó đang banh ra và đi vào bên trong cậu. Cậu không thể nghĩ xem cái nào lớn hơn vì đang khóc. Chỉ là cái thứ đang lấp đầy bên trong cậu vào lúc này là lớn nhất.
Khi tỉnh dậy vào rạng sáng, Nan Young đã kinh hoàng khi nhận ra rằng bên trong mình vẫn còn thứ của Tae Rok. Việc mở mắt ra đã khó khăn rồi, việc rút cái thứ đang cắm sâu như cột trụ bên trong ra còn có vẻ bất khả thi hơn. Tuy nhiên, vì bụng quá nặng và cậu cảm thấy cái lỗ đang chạm vào mình đang khô lại nên cậu muốn trốn thoát bằng mọi giá.
"Ư..."
Nan Young rên rỉ và cựa quậy.
Vì Tae Rok dính sát vào Nan Young đang nằm nghiêng nên càng khó rút ra hơn. Để thoát khỏi tình huống này, Nan Young phải nâng người lên đồng thời bò về phía trước. Tuy nhiên, tất cả các khớp đều có cảm giác như đang lỏng lẻo và kéo dài ra nên cậu hoàn toàn không thể có sức. Sẽ dễ dàng hơn nếu đẩy đùi, nhưng Tae Rok có thể sẽ thức giấc.
"Chỉ một lần bắn thôi thì được cái gì chứ. Tỉnh táo lại đi."
Tae Rok đã nghiêm khắc bảo cậu như vậy ngay cả khi cậu đã kiệt sức và cố gắng đẩy anh ra. Cậu không biết mình đã bất tỉnh từ lúc nào, nhưng rõ ràng là nếu anh biết cậu đã tỉnh lại thì anh sẽ bảo cậu làm thêm nữa. Nan Young cảm thấy chắc chắn rằng chuyện ngủ với Tae Rok sẽ chỉ là lần đầu mà thôi.
"Hưư, ư..."
Nan Young nhắm nghiền mắt lại. Cậu không còn cách nào khác ngoài việc xoa hai đầu gối vào nhau và di chuyển về phía trước như đang đẩy tấm chăn gấm.
Và từ phía sau Nan Young như vậy, Tae Rok từ từ mở mắt.
Anh có thể nhìn thấy bóng lưng của người cháu đang cố gắng. Tóc cậu rối bời. Vì tóc cậu dày nên khó có thể nhìn thấy gáy hay lưng. Anh cảm thấy thôi thúc muốn dùng môi len lỏi vào đó và cắn xé cái gáy được giấu kín. Tuy nhiên, anh đã nhịn lại vì muốn xem cái dáng vẻ đang cố gắng của Nan Young thêm một chút nữa.
"Ha..."
ta không biết đây là đang trốn chạy hay là đang tự an ủi mình bằng của cháu nữa.
Sức mạnh dần dần đi vào của Tae Rok. Có lẽ là do cậu vẫn còn ngây ngôc hay là do bên trong cậu đang sưng lên nên Nan Young vẫn chưa nhận ra điều đó.
Cuối cùng Tae Rok cũng chống đầu lên. Rồi anh dùng đầu ngón tay vuốt ve dọc theo sống lưng Nan Young, thứ chỉ vừa mới thoát khỏi mình một phần ba.
"Hưa!"
Nan Young giật mình và siết chặt bên dưới. Tae Rok nhíu mày trước áp lực lớn đến mức anh cảm thấy như thể thứ gì đó sắp bị cắt đứt.
"Cháu muốn thúc phụ tạo cho cháu một - dương vật giả có hình dáng của chim thúc phụ à?"
Tae Rok hỏi bằng một giọng nói ướt át vì còn ngái ngủ.
Và trước khi cậu kịp hiểu những lời đó, Tae Rok đã vòng tay qua eo Nan Young và kéo cậu xuống.
"Khực... a!"
Nan Young bị sốc khi đột nhiên bụng mình bị đâm vào và ôm lấy bụng mình mà co quắp lại. Tae Rok không phải là người sẽ chờ đợi cậu run rẩy vì sốc. Anh đặt cánh tay đang đỡ đầu mình xuống dưới cổ Nan Young. Rồi anh vòng tay qua vai Nan Young và kéo sát vào người mình rồi nhấc bắp đùi Nan Young lên.
"Cái, cái này cháu không thích...!"
"Sao? Vì chó đái theo kiểu này à?"
Tae Rok thở mạnh ra rồi đâm mạnh vào bên trong Nan Young.
Vùng trên rốn của cậu phồng lên rồi xẹp xuống. Nan Young đã nhận ra điều đó vì cậu đang ôm bụng nên mặt cậu đã tái mét.
Cơ thể Nan Young đã cứng đờ vì sốc. Tae Rok không nói nên lời vì anh lại hưng phấn với cái cơ thể đã trở nên như khúc gỗ như vậy. anh có thể cương cứng đến vậy với một cơ thể thiếu kinh nghiệm như thế này sao.
"Hưưt! A! A! Chờ, chờ một chút!"
"Gì chứ, đm..."
Tae Rok lẩm bẩm và lắc nhẹ đầu. Đó là sự hưng phấn khiến đầu óc cậu đỏ bừng. Đó là vì Nan Young đang ấn vào bụng vì cậu không thích việc bụng mình phồng lên. Một thứ gì đó vừa cứng vừa mềm bao bọc và siết chặt lấy đầu khấc bị chặn lại của anh.
Nan Young cũng cảm nhận được một cách vô vọng đến mức Tae Rok đang hưng phấn đến mức nào. Cậu đang cảm nhận được khoái cảm đến mức đau đớn vì những gì cậu đã làm. Đương nhiên, khi cậu ấn vào bụng thì áp lực càng mạnh hơn, và đầu khấc đang ở một nơi mà Nan Young cảm thấy khoái cảm đến mức phát sợ. Có lẽ Nan Young vẫn chưa biết đó là khoái cảm.
"Hức, hức... Đừng, sâu quá... Đừng nhét sâu quá, thúc phụ..."
Nan Young rên rỉ.
"Giờ thì cháu cũng biết cả những chuyện đó rồi à?"
Tae Rok cười khẽ và hỏi. Anh có thái độ đáng khen. Anh dùng tay đang ôm đầu gối vuốt ve sâu bên trong háng, bên trong đùi rồi đánh "chát" một tiếng. Nan Young rùng mình và ngẩng cằm lên. Đó là một hành vi bẩn thỉu mà không có trong những cảnh ân ái mà họ dạy ở Tông học.
"Đã vào đến đâu rồi."
Tae Rok hỏi. Rồi anh liếm dọc má Nan Young.
"Cái của thúc phụ ở đâu, Nan Young à..."
Thay vì trả lời, Nan Young rờ soạng bụng mình với bàn tay đang đê mê vì sốt. Tae Rok hưng phấn trước cảnh tượng đó. Cảnh tượng sờ soạng bụng mình đó cứ như thể là...
"Cháu... đừng hòng rời khỏi đây."
Nan Young không nghe thấy tiếng thì thầm đó. Đó là vì Tae Rok đã đâm vào cậu.
Vật của Nan Young đang cương cứng và rỉ ra chất nhờn. Bàn tay Nan Young đang ôm bụng đã từ từ hạ xuống. Để tự thủ dâm.
Tae Rok đã mặc kệ vì anh vừa thấy buồn cười vừa thấy đáng khen. Tay cậu vụng về đến nỗi có lẽ cậu chưa từng tự thủ dâm bao giờ. Tae Rok quan sát kỹ cách Nan Young di chuyển tay và đâm vào từng ngóc ngách bên trong cậu.
Có chỗ nông và có chỗ sâu. Anh cố tình lảng vảng quanh cửa lỗ. Nan Young rên rỉ một cách ngơ ngác và run rẩy cằm, tùy thuộc vào nơi anh đâm mà cậu nắm chặt chim của cậu hoặc lắc lư nhanh chóng. Ngược lại, có lúc cậu lại vuốt ve một cách nhẹ nhàng. Cứ như thể cậu đang đau đớn vậy.
"Hơ..."
Tae Rok cười khúc khích. Một cơ thể trung thực. Giờ thì Tae Rok đã biết Nan Young thích chỗ nào, chỗ nào yếu, chỗ nào cậu sợ. Nơi mà Nan Young cảm nhận rõ nhất là một nơi rất sâu và sau đó là cửa mình. Ở cửa hạ môn, cậu phản ứng mạnh hơn khi rút ra hơn là khi cho vào.
Nan Young không hề biết rằng thúc phụ đang quan sát cậu một cách kỹ lưỡng mà đang mải mê tự thủ dâm. Mỗi khi có thứ gì đó dày và dài đâm sâu vào bên trong cậu, cậu cảm thấy như thể nó đang đẩy một thứ gì đó ra khỏi bên trong mình. Đẩy ra và đẩy mãi rồi cuối cùng nó có thể đẩy ra một thứ gì đó khác không phải tinh trùng.
"A!"
Mắt Nan Young mở to. Rồi cậu đột nhiên bắt đầu cố gắng trốn thoát bằng cách chống khuỷu tay xuống sàn.
"Cái gì vậy."
Tae Rok tỏ vẻ khó chịu trước cái dáng vẻ đang cố gắng thực hiện một việc vô lý. Khi anh nghiêng người theo cơ thể Nan Young thì nó lại đi vào sâu hơn vì trọng lượng của Tae Rok. Nan Young run lên.
"Chờ, chờ một chút. Thúc phụ... cháu..."
Thời gian là rạng sáng. Chắc hẳn là cậu đã nhịn tiểu từ lâu lắm rồi. Sau khi qua cái thời mà ngày và đêm đều như nhau thì giờ ngày đã ngắn hơn một chút. Chắc hẳn khoảng thời gian mà Nan Young phải nhịn tiểu cũng đã dài hơn bấy nhiêu. Tae Rok cười toe toét.
"Nan Young của chúng ta, buồn đi tè à?"
Mắt Nan Young mở to. Môi cậu run lẩy bẩy. Nỗi xấu hổ không thể diễn tả được bằng lời.
"Ha... Thúc phụ cũng buồn tè mà."
"A, a, a... Không được."
Nan Young run rẩy nói vài lần vì quá sợ hãi.
Anh không định phóng uế những thứ như thế vào bên trong Nan Young. Nó chỉ mang lại cho cậu sự xấu hổ mà thôi.
Vốn dĩ kiểu sắc dục của Tae Rok là trầm lặng và hiệu quả. Không rườm rà và không nói những lời dâm đãng vô ích. Thế mà đối với Nan Young, Tae Rok lại phát hiện ra một khía cạnh mà đến anh cũng không biết. Ví dụ như khiến đối phương căng thẳng tột độ.
"Sỵ..."
Sau khi Nan Young nằm sấp hẳn xuống, Tae Rok thì thầm vào tai cậu. Mặt Nan Young tái mét.
"Sỵ... Nan Young à."
Cậu đâu còn là trẻ con nữa, liệu cậu có bị lừa bởi những âm thanh đó không, nhưng nếu thứ gì đó như một cây gậy đang nằm phía sau và nó đang đè lên bên trong bụng cậu thì lại là một chuyện khác.
Nan Young điên cuồng lắc đầu. Khi đó, Tae Rok đã dùng môi xoa vào sống lưng vừa mới lộ ra của cậu. Mềm mại đến rợn người. Vì anh chỉ toàn dồn ép cậu nên cái vuốt ve dịu dàng đó lại có cảm giác như một con rắn đang bò.
Giới hạn đang đến gần. Nan Young cố gắng đẩy Tae Rok ra. Tuy nhiên, liệu có được không. Nan Young vùng vẫy điên cuồng rồi cuối cùng bật khóc và hét lên.
"Cháu, cháu, nếu như vậy thì cháu sẽ không bao giờ gặp lại thúc phụ nữa!"
Những gì cậu có thể nói khi đang khóc chỉ là bấy nhiêu đó thôi.
Nếu cháu không gặp thì sao chứ. Người tiếc nuối không phải là ta. Anh cũng có thể nói như vậy, nhưng vào khoảnh khắc đó, Tae Rok không thể thốt ra những lời đó.
Khi trọng lượng đang đè lên sau lưng anh giảm xuống một chút, Nan Young đã nhân cơ hội đó để dùng khuỷu tay đẩy vào vai Tae Rok. Không, là đánh anh.
"A."
Tae Rok rên rỉ một cách ngỡ ngàng và lật người ra sau. Cũng khá tê đấy.
Nhờ đó mà một thứ gì đó nặng trĩu, nóng hổi và ướt át đã từ từ trượt ra khỏi bên trong Nan Young. Với cảm giác rùng rợn đó, Nan Young đã cong lưng lên như một con mèo và run rẩy rồi loạng choạng đứng dậy và chạy ra ngoài.
Tiếng Nan Young đi tiểu vang lên từ phía sau cánh cửa mà cậu vẫn chưa kịp đóng. Tae Rok nhìn vào khe cửa đó rồi cười khẩy.
Chim đã thoát khỏi bên trong Nan Young ấm áp vẫn còn cứng đờ. Tae Rok ôm lấy gáy rồi nhẹ nhàng bẻ "rắc, rắc" rồi đứng dậy. Mỗi khi anh bước đi, thứ gì đó nhô cao đến tận rốn lại rung lắc nặng nề.
"......"
Dòng nước tiểu của Nan Young vẫn chưa dứt. Có lẽ vì xấu hổ hoặc vì cậu không thể đứng vững bằng đôi chân đang run rẩy nên Nan Young đã cắn chặt môi. Cậu đã không nhận ra Tae Rok đang đến gần.
Tiếp tục chương sau