Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 161: Ngoại truyện 4
“Hức, ư hức. Ha… a…! Chậm… ha….”
“Vừa nãy em bảo không cần chậm mà. Bây giờ… nhanh quá sao?”
“Hức hức, ừ! A, hức, Seo, Seo Do Hyun. Em… hức, em….”
“Ừ, sắp ra rồi đúng không? Nhưng ở đây, bây giờ vẫn đang không ngừng tiết ra này.”
Seo Do Hyun đặt đầu ngón tay lên đầu khấc đang cương cứng của cậu để cậu tự mình chạm vào, Go Yi Gyeol giật mình run rẩy, vặn vẹo cổ tay đang bị anh giữ. Seo Do Hyun thấy phản ứng của Go Yi Gyeol thật đáng yêu, mạnh mẽ thúc hông lên. Go Yi Gyeol không kịp thở, lại rên rỉ. Gương mặt cậu ửng đỏ vì dư âm khoái cảm. Mồ hôi túa ra dọc thái dương. Cậu đã bắn tinh quá nhiều, mồ hôi cũng ra nhiều, khóc cũng nhiều, anh lo cậu sẽ bị mất nước.
“Đừng khóc nữa. Hử? Dừng lại nhé.”
“…Hức, không… một chút nữa thôi….”
Nghe giọng nói nghẹn ngào của cậu, Seo Do Hyun dừng lại. Go Yi Gyeol dụi mắt, khẽ lẩm bẩm muốn đổi tư thế. Bây giờ Seo Do Hyun tự ý di chuyển khiến cậu rất mệt. Thà rằng cậu ở trên, có thể điều chỉnh tốc độ và độ sâu, có lẽ sẽ đỡ mệt hơn, nên cậu đã bất chấp xấu hổ mà nói ra. Mặt Seo Do Hyun đỏ bừng. Không biết từ nào đã kích thích anh, nhưng ánh mắt anh trở nên sáng rực. Ham muốn vừa dịu xuống dường như lại trào dâng.
Dương vật đang lấp đầy bên trong cậu từ từ rút ra. Seo Do Hyun tựa lưng vào thành giường, Go Yi Gyeol ngồi lên người anh, di chuyển tay ra phía sau. Dương vật nóng rực và cứng rắn ướt đẫm chất nhờn. Bàn tay nhỏ bé của cậu cựa quậy rồi nắm lấy thân dương vật. Với vẻ mặt căng thẳng, cậu nhấc mông lên, cẩn thận đặt đầu khấc vào nơi vừa nãy ra vào, giờ đã mềm nhũn.
“…Hức….”
Cằm cậu vô thức ngẩng lên. Cắn môi, cậu từ từ hạ người xuống, cảm giác trống rỗng bên trong dần được lấp đầy. Sâu, nhưng không sâu bằng khi Seo Do Hyun đưa vào. Go Yi Gyeol cẩn thận chống hai đầu gối, chậm rãi nhấp nhô. Cậu vịn vào lồng ngực rắn chắc của anh, cẩn thận không ngồi thụp xuống quá sâu, chỉ vừa đủ để cảm thấy dễ chịu.
“Ha… ưm, hức… ha….”
“Thích không?”
“…Thích… a…!”
Bàn tay Seo Do Hyun ôm chặt lấy eo thon của cậu, như để đỡ lấy cơ thể đang run rẩy. Động tác nhấp nhô bên trong cậu với tốc độ và lực vừa phải thật gợi tình. Nhìn cơ thể cậu cong lên thành một đường cong mềm mại, làn da ướt đẫm mồ hôi ánh lên, in hằn đầy dấu vết của anh, anh thậm chí còn cảm thấy mãn nguyện.
Go Yi Gyeol ngẩng cao cằm, mỗi khi cậu run rẩy nghiến chặt tuyến tiền liệt bằng dương vật mình, Seo Do Hyun lại trào dâng ham muốn ấn cậu xuống sâu hơn nữa. Seo Do Hyun xoa bụng phẳng lì của cậu, rồi nâng người lên. Anh hôn lên cổ Go Yi Gyeol, ôm lấy hõm lưng cậu, kéo sát vào, khiến sự kết hợp càng thêm sâu sắc.
“Ha, ưm, hức….”
“Đưa vào sâu hơn chút nữa đi. Sẽ thích lắm đấy.”
“Ưm, hức, a… đau….”
“Không sao đâu, không đau đâu. Hử?”
Anh dỗ dành cậu, giúp Go Yi Gyeol nuốt trọn đến tận gốc. Vì cậu cố gắng banh rộng bên trong để anh vào nên giờ bên dưới đã khít chặt không một kẽ hở. Anh giữ lấy cơ thể đang muốn ngồi dậy của cậu, rung nhẹ như tạo ra những đợt sóng, khiến miệng Go Yi Gyeol há hốc.
“A, a hức…!”
Một dòng điện tê dại chạy dọc sống lưng cậu. A, không, không được, Seo Do Hyun ôm chặt lấy cơ thể đang vùng vẫy lắc đầu của cậu, rồi thúc hông lên. Anh ôm lấy eo nhỏ nhắn không chút thịt thừa của cậu, giữ chặt cái đầu cứ cố gắng ngả ra sau, kéo cậu xuống.
“A… a, a…! Dừng lại….”
Một dòng chất lỏng trong suốt lại trào ra từ đầu dương vật Go Yi Gyeol. Cậu run rẩy vì khoái cảm, nhìn Seo Do Hyun, anh liền áp môi mình lên đôi môi đang hé mở của cậu. Những nụ hôn dồn dập và sự khuấy đảo liên tục khiến những tiếng rên rỉ hức hức của cậu tan biến hết trong miệng anh.
“Ư ưm, hức….”
“Mở rộng ra nữa đi. Nhanh lên.”
Không rời môi hoàn toàn, anh nói, Go Yi Gyeol hé miệng rộng hơn một chút, lưỡi Seo Do Hyun liền tiến sâu vào bên trong. Cả trên lẫn dưới đều đầy ắp. Vách trong nhạy cảm sau khi xuất tinh bám chặt lấy dương vật Seo Do Hyun.
Nơi kết hợp khít khao nóng rực. Seo Do Hyun vẫn chưa xuất tinh lần nào, đặt cậu nằm xuống rồi trèo lên trên. Vùng quanh môi Go Yi Gyeol ướt đẫm. Seo Do Hyun kiên trì kích thích tuyến nước bọt dưới lưỡi cậu. Anh mút hết chất dịch dính nhớp, rồi lại truyền nước bọt của mình vào miệng cậu như làm ẩm khoang miệng khô khốc. Go Yi Gyeol nuốt hết những thứ đọng lại rồi lại đón nhận những gì anh trao cho, lặp đi lặp lại nhiều lần.
Những nhịp thúc mạnh mẽ càng lúc càng dữ dội hơn. Anh kéo cơ thể đang nhấc lên của cậu xuống, áp sát hông vào rồi tiến sâu vào bên trong. Nghe thấy tiếng rên rỉ pha lẫn sự mệt mỏi của Go Yi Gyeol, Seo Do Hyun tập trung vào việc kích thích hạ bộ, để cậu xuất tinh.
“Hức hức, ư, a…! Hức, a…!”
Sâu quá. Go Yi Gyeol nắm chặt tay Seo Do Hyun, vô thức ôm lấy bụng mình và cắn môi. Cậu sợ dương vật của Seo Do Hyun sẽ xuyên thủng cả bụng mình. Cảm giác rõ ràng về sự tồn tại của nó trong lòng bàn tay khiến cậu run rẩy siết chặt bên dưới, Seo Do Hyun khẽ rên rỉ. Anh chống tay nâng người lên, từ trên cao mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong Go Yi Gyeol như muốn nghiền nát.
“A! Hức, a hức…!”
“Ha, ha, phù.”
Bịch, bịch, chát! Sau những nhịp đâm mạnh bạo như muốn xé toạc, dương vật anh cắm sâu bên trong, ực ực bắn ra tinh dịch. Sau khi những chuyển động chậm rãi của eo hoàn toàn dừng lại, Seo Do Hyun buông cơ thể Go Yi Gyeol đang ôm trong lòng ra, nhìn gương mặt ửng hồng của cậu. Anh lau mồ hôi và nước mắt cho cậu, rồi khẽ hôn lên đôi môi đang sưng mọng.
“Yi Gyeol.”
“…Đến… đến đây thôi….”
“Em mệt lắm sao?”
Go Yi Gyeol gật đầu trước câu hỏi nhỏ nhẹ của anh. Cậu mệt lả. Dường như cơ thể chẳng còn chút nước nào. Toàn thân cậu đau nhức, những cơn đau rát lan tỏa khắp nơi. Đặc biệt là nơi mà dương vật của Seo Do Hyun đã ra vào suốt một thời gian dài, nó đau nhói. Nó đã bị banh ra quá lâu, đến nỗi cậu nghĩ rằng sau khi anh rút ra, nó sẽ không thể khép lại được nữa. Dường như hiểu được nỗi lo lắng của cậu, Seo Do Hyun rút dương vật đang vùi sâu trong vách thịt ra. Một âm thanh xấu hổ vang lên. Mặt Go Yi Gyeol đỏ bừng.
“Đau lắm sao?”
“…Một chút.”
“Anh nghĩ mình nên xem xem em có bị thương không.”
“…Ơ… xem… xem ở đâu….”
Nghe cậu nói đau, Seo Do Hyun liền tỏ vẻ như muốn kiểm tra ngay lập tức. Anh đã giúp cậu thả lỏng hết mức khi xâm nhập, nên chắc chắn là không bị rách, nhưng nghĩ đến việc cậu đã cử động không kiểm soát vì mất trí, anh lại lo lắng mình đã làm cậu bị thương. Anh nhất định phải xem.
“Anh phải xem.”
“A, khoan… sao… sao lại xem chỗ đó….”
Gương mặt Go Yi Gyeol cũng cứng lại theo vẻ nghiêm trọng của anh, cậu chưa kịp ngăn cản thì cơ thể đã bị lật lại. Bàn tay Seo Do Hyun phủ lên mông cậu. Sau một hồi cọ xát, những nếp mông ửng hồng của cậu được anh vuốt ve, rồi anh cẩn thận định tách hai bên mông cậu ra, đúng lúc đó, Go Yi Gyeol kinh hãi cử động.
“A, không phải đâu.”
“Không phải cái gì?”
“…Em không bị thương.”
“Sao em biết được? Em có thể bị thương đấy. Tại anh… anh đã không kiềm chế được. Cứ làm tình với em là anh lại mất hết lý trí.”
Go Yi Gyeol cắn môi, không nói nên lời trước những lời chân thành với vẻ mặt nghiêm trọng của anh. Cậu đúng là có đau, nhưng không nghĩ là bị thương.
“Nếu em bị rách, chắc anh đã biết rồi.”
“……”
“Chỉ là… làm lâu quá nên em đau thôi. Mỗi lần anh làm… đều quá lâu.”
“…Yi Gyeol thích làm ngắn nhưng nhiều lần hơn sao?”
Go Yi Gyeol trầm ngâm trước câu hỏi nghiêm túc của anh. Ngắn nhưng nhiều lần, có thể sao? Mỗi lần anh làm đều dài và rất nhiều lần, nên cậu không tin rằng anh có thể điều chỉnh làm ngắn lại được. Mỗi lần làm, thời gian lại càng kéo dài ra. Thấy vẻ nghi ngờ không giấu giếm của cậu, Seo Do Hyun ngượng ngùng cười, rồi chuyển mắt xuống mông Go Yi Gyeol.
Anh thực sự muốn kiểm tra, nhưng Go Yi Gyeol kiên quyết từ chối nên anh không thể ép buộc. Đúng như lời cậu nói, nếu cậu bị thương, anh chắc chắn sẽ nhận ra. Dù vậy, anh vẫn muốn tự mình nhìn thấy. Nhưng có vẻ khó mà xem xét kỹ lưỡng trên giường được.
“Chúng ta đi tắm nhé.”
“…Cùng… cùng nhau sao?”
“Cùng nhau.”
Seo Do Hyun nắm lấy má Go Yi Gyeol đang lắp bắp vì bối rối, cúi đầu xuống. Anh khẽ hôn lên đôi môi đang hé mở của cậu, đứng dậy trước. Go Yi Gyeol mở to đôi mắt tròn xoe nhìn theo anh. Dường như cậu đang nghi ngờ điều gì đó, anh mỉm cười như để khẳng định, rồi đưa tay ra. Anh thực lòng mong cậu nắm lấy tay mình. Go Yi Gyeol mím môi vẻ khó xử, rồi thở dài nhẹ nhõm, nắm lấy bàn tay Seo Do Hyun đưa ra.
“…Em không bị thương.”
“Anh biết rồi.”
“…Thật đấy.”
“Ừ, anh hiểu rồi.”
Đó là lời ngầm bảo anh đừng nhìn kỹ, nhưng Seo Do Hyun định sẽ xem xét cẩn thận. Anh không muốn Go Yi Gyeol phải chịu bất kỳ tổn thương nhỏ nào dù là nhỏ nhất.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.