Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 172: Ngoại truyện 15
Trong lúc gãi đầu rời khỏi khu giảng đường, cậu chào hỏi vài người bạn cùng lớp. Trong số đó có Han Seo Gyeom. Anh ta vui vẻ giơ tay chào cậu, nhưng rồi lại cụp mắt, vai rũ xuống khi thấy ánh mắt thờ ơ lướt qua mình của Go Yi Gyeol.
Chỉ khoác một chiếc cardigan mỏng, Go Yi Gyeol cảm thấy hơi lạnh dù gió xuân ấm áp. Cậu có cảm giác như bị cảm. Trong đầu cậu chỉ muốn nhanh chóng về nhà. Với bước chân nặng nề, cậu lê bước ra khỏi cổng chính rồi đi thẳng vào quán cà phê ngay phía trước.
Vừa nhâm nhi tách trà chanh ấm áp chờ đợi, một chiếc xe quen thuộc nháy đèn khẩn cấp rồi dừng lại. Go Yi Gyeol trả lại tách trà mới uống được vài ngụm, đi thẳng ra khỏi quán. Vừa thấy Go Yi Gyeol, Seo Do Hyun đã xuống xe đi vòng qua nắp capo, ngay lập tức, một thân hình nhỏ bé lao vào vòng tay anh như đã chờ đợi từ lâu. Seo Do Hyun ấn môi lên mái tóc Go Yi Gyeol, cười.
"Nồng nhiệt thật."
"Em nhớ anh."
"Anh cũng vậy. Cả ngày anh nhớ em phát điên."
Seo Do Hyun vuốt ve đôi má phúng phính của cậu, ôm chặt cậu thêm một lần nữa trước khi mở cửa ghế phụ.
Ánh mắt của các bạn cùng khóa dán chặt vào Go Yi Gyeol khi cậu không chút do dự ngả vào lòng Seo Do Hyun rồi được anh trân trọng đưa vào xe. Go Yi Gyeol không biết, nhưng cậu đã là một nhân vật khá nổi tiếng ở trường. Một phần vì vẻ ngoài nổi bật, phần khác vì cậu kết hôn từ khi còn trẻ, mà người bạn đời lại là một doanh nhân nổi tiếng trên mạng. Thêm vào đó, chuyện ly hôn ồn ào của hai người cách đây không lâu cũng đủ để những ai quan tâm đến tin đồn không thể không biết. Vì vậy, cảnh tượng bất ngờ này của hai người khiến những lời xì xào bàn tán không ngớt cho đến khi chiếc xe khuất bóng.
Go Yi Gyeol vốn dĩ rất mệt mỏi, nhưng vừa nhìn thấy Seo Do Hyun, cậu liền cảm thấy đầu óc tỉnh táo hơn hẳn. Cánh tay và đôi chân nặng trịch bỗng trở nên nhẹ nhàng, cậu cứ bất giác mỉm cười. Seo Do Hyun vui vẻ đón nhận ánh mắt trìu mến của cậu, mỗi khi dừng đèn đỏ, anh lại hôn lên mu bàn tay và lòng bàn tay cậu.
"Hôm nay em ngủ quên à?"
"Hôm qua… em ngủ hơi muộn."
"Hơi… muộn thật. Thời gian ấy."
Khóe môi Seo Do Hyun cong lên thành một đường cong mềm mại. Go Yi Gyeol nhìn thấy vậy liền đỏ bừng cả vành tai, quay mặt đi. Cậu xấu hổ, liếm đôi môi khô khốc rồi nuốt khan.
"Mình ăn tối rồi về nhé anh?"
"Ừ, được thôi."
"Đi dạo nữa."
"…Vâng, cũng được."
Chiếc xe lăn bánh trên con đường quen thuộc. Đó là một nhà hàng Hàn Quốc mà gần đây họ thường xuyên ghé qua. Vừa đỗ xe vào bãi, Seo Do Hyun liền nghiêng người về phía ghế phụ. Khoảng cách bất ngờ gần lại khiến Go Yi Gyeol giật mình mở to mắt rồi lại vội vã nhắm nghiền.
Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay đang ôm lấy má và pheromone dịu dàng lan tỏa của Seo Do Hyun, cậu hé môi. Go Yi Gyeol rụt rè mút nhẹ chiếc lưỡi đang nhẹ nhàng tiến vào, cẩn thận cọ xát. Khi chiếc lưỡi mềm mại liếm láp bên trong miệng cậu rồi khẽ cào nhẹ lên vòm họng, cậu khẽ rên một tiếng.
Seo Do Hyun vuốt ve đôi má đang ửng hồng của Go Yi Gyeol, lại mơn trớn vành tai và gáy cậu. Một nụ hôn dịu dàng tiếp nối, khiến cậu tiếc nuối khi anh rời môi. Seo Do Hyun khẽ cắn rồi thả môi trên của cậu ra, lại đâm sâu lưỡi vào bên trong, liếm láp khắp khoang miệng cậu trước khi từ từ rời môi.
"Mình về thôi nhé em?"
Seo Do Hyun hỏi, mắt vẫn không rời khỏi đôi môi ướt át của cậu. Go Yi Gyeol dùng mu bàn tay ấn nhẹ lên đôi má ửng đỏ, gật đầu. Một mặt cậu muốn nhận thêm chút pheromone của anh, mặt khác bụng cậu lại cồn cào vì chưa ăn gì tử tế. Cậu muốn nhanh chóng ăn xong rồi về nhà. Cậu muốn ở riêng với anh.
Seo Do Hyun bước ra khỏi ghế lái. Trong lúc đi vòng qua nắp capo, Go Yi Gyeol đã tháo dây an toàn và mở cửa ghế phụ đã thò chân ra ngoài. Cậu tự nhiên nắm lấy bàn tay anh đưa ra, bước đi không quá nhanh. Người phục vụ quen mặt vì họ thường xuyên đến đây mỉm cười chào đón hai người. Họ được dẫn vào một phòng riêng mà Seo Do Hyun đã đặt trước, thức ăn nhanh chóng được bày biện trên bàn.
"Ăn từ từ thôi em."
"Cảm ơn anh."
Seo Do Hyun gắp những món ăn mà Go Yi Gyeol thường ăn đặt về phía trước cậu, cẩn thận gỡ thịt cá ra bát cậu. Seo Do Hyun nhìn cậu phồng má ăn ngon lành với vẻ mặt mãn nguyện, cũng nhanh chóng ăn hết phần của mình.
Go Yi Gyeol cảm thấy rất thoải mái trong bầu không khí yên tĩnh và quen thuộc, cậu ăn nhiều hơn bình thường khiến Seo Do Hyun lo lắng.
Ăn xong, hai người không về nhà mà đến thẳng khách sạn. Vừa để tiêu cơm, vừa đi dạo ngắn, chỉ là Go Yi Gyeol chủ động nắm tay Seo Do Hyun trước, không biết anh hiểu lầm thành tín hiệu gì mà nói không thể về nhà như thế này được.
"Ưm… hức…."
Đôi môi vừa chạm nhau ở huyền quan đã không muốn rời ra nữa. Quần áo vứt vương vãi như lớp vỏ cây lột xác kéo dài đến tận phòng ngủ. Seo Do Hyun bế Go Yi Gyeol trần truồng không một mảnh vải che thân đặt lên giường.
Vừa đặt cậu xuống, anh vội vàng cởi phăng chiếc áo sơ mi. Đôi môi vẫn quấn quýt không rời. Seo Do Hyun liếm láp đôi môi dính chặt nước bọt rồi cởi nốt quần, dang rộng hai chân Go Yi Gyeol.
"Ư, tắm đã…."
"Không được."
Seo Do Hyun đang cắn cổ cậu liền cúi xuống. Anh vùi mặt vào giữa hai chân đang giãy dụa của Go Yi Gyeol, ngậm chặt lấy dương vật đang bắt đầu cương cứng.
"A, a hức!"
Go Yi Gyeol rùng mình lắc đầu, vươn tay đẩy vai Seo Do Hyun nhưng cơ thể rắn chắc của anh không dễ dàng bị đẩy ra. Như mọi khi, Seo Do Hyun không hề ngại ngần việc ngậm lấy cơ thể cậu, mỗi khi làm tình anh đều dùng lưỡi liếm láp, mút mát khắp người cậu như thể đang thưởng thức. Nơi anh dai dẳng lưu lại nhất lại chính là những bộ phận cậu cảm thấy xấu hổ nhất.
Nách, xương mu, dương vật, vết đỏ vạch ngang dưới rốn, đáy chậu, cả phần kín đáo nhất bên trong mông. Dù cậu van xin anh dừng lại, một khi anh đã bắt đầu thì sẽ mơn trớn cho đến khi xuất tinh. Go Yi Gyeol đã không ít lần bắn tinh vào miệng Seo Do Hyun. Thậm chí giờ cậu đã quen với hành động đó.
Tiếng mút mát dương vật và đầu lưỡi anh kích thích niệu đạo khiến khoái cảm lan tỏa râm ran khắp bụng dưới cậu. Lời "ghét" nghẹn ứ nơi cổ họng. Lần này có lẽ anh lại muốn cậu bắn tinh vào miệng anh nữa rồi, lực mút của anh rất mạnh, hút sâu đến tận gốc.
"Hức, a, a…!"
Chụt, chụt, chụt, chụt. Tiếng nước bọt nhóp nhép vang lên, Go Yi Gyeol đỏ bừng cả cổ, nhón chân gõ gõ lên giường rồi khẽ đẩy vai Seo Do Hyun. Chụt – dương vật vừa bị mút mát lại bị nhả ra lộ rõ. Seo Do Hyun lau khóe miệng ướt át, nhìn Go Yi Gyeol như hỏi "Sao vậy?" rồi lại há miệng. Chưa kịp ngăn cản, dương vật cậu lại bị hút sâu vào bên trong cái miệng nóng ẩm của anh.
Cảm giác muốn bắn tinh dâng lên. Chỉ cần ba lần nữa, có lẽ thậm chí chỉ một lần mút mạnh nữa thôi là cậu sẽ bắn tinh rồi. Cậu cảm nhận được đầu dương vật mình đang căng phồng lên. Seo Do Hyun ấn mạnh lưỡi dọc theo những mạch máu nổi rõ, mút mát đầu dương vật như mút kẹo. Bàn tay to lớn của anh vuốt dọc thân dương vật đang cương cứng, phụt phụt – tinh dịch bắn ra.
"Hức, hức, a…."
Seo Do Hyun nuốt trọn không sót một giọt. Anh mút sạch cả những gì còn đọng lại ở lỗ niệu đạo rồi di chuyển môi dọc theo mặt trong đùi cậu. Go Yi Gyeol kiệt sức nằm dài, cảm nhận được đùi mình bị đẩy ra liền giật mình ngẩng đầu lên.
Seo Do Hyun lật người cậu đang giãy dụa dậy, kéo mạnh eo thon gầy của cậu lên. Ngay khi cậu vùi mặt vào gối, lưỡi Seo Do Hyun đã liếm dọc cái lỗ đang nhầy nhụa ái dịch của cậu.
"A! A, không phải mà… hức, không…!"
Hai bên mông cậu bị kéo căng ra. Cái lỗ đang mấp máy giãn rộng ra, tạo thành một khe hẹp. Chất lỏng óng ánh chảy ra róc rách từ giữa khe hẹp đó. Seo Do Hyun hôn lên xương cụt cậu, hít một hơi thật sâu. Mùi hương ngọt ngào đặc trưng và pheromone của anh hòa quyện lại. Mùi hương ngọt ngào hơn cả cánh hoa tử đinh hương ngâm trong mật ong tỏa ra nồng nàn như cố ý mê hoặc cậu. Anh chỉ muốn vùi mũi vào cái lỗ đó hít hà rồi mút mát hết những gì đang chảy ra.
Go Yi Gyeol xấu hổ mấp máy môi, cuối cùng vùi mặt vào gối kìm nén tiếng rên rỉ. Lời "ghét" nghẹn ứ nơi cổ họng. Cậu biết chỉ cần thốt ra, Seo Do Hyun sẽ ngừng mọi hành động, nhưng cậu không thể dễ dàng nói ra. Cậu có thực sự ghét không? Khi suy nghĩ kỹ, cậu không ghét đến mức không thể chịu đựng được. Ngược lại, nó còn tốt đến mức đáng sợ. Khoái cảm tê dại như treo mình trên vách núi lan khắp cơ thể cậu. Nhưng bộ phận đó quá kín đáo để cậu có thể thoải mái tận hưởng, và việc chưa tắm cũng khiến cậu bận tâm.
"Haa, a…! Ưm, hức, a, khoan… khoan đã…."
Seo Do Hyun mút mát cả vùng da quanh lỗ hậu cậu như muốn bao trọn nó bằng môi, rồi anh nhét một ngón tay vào cái lỗ đang mấp máy của cậu. A, miệng cậu há hốc, tiếng rên rỉ nghẹn ngào từ cổ họng vang lên khàn khàn. Cậu vươn tay ra sau cố đẩy mặt Seo Do Hyun ra nhưng anh vẫn cố chấp không rời khỏi giữa hai bắp đùi cậu.
Go Yi Gyeol nhấc hông lên, Seo Do Hyun liền phát ra tiếng mút mát "chụt chụt", chui xuống giữa hai chân cậu nằm thẳng ra. Trước khi Go Yi Gyeol kịp hiểu ra tư thế này là gì, cậu đã bị ấn mạnh ngồi xuống trên mặt Seo Do Hyun.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.