Into The Thrill - Chương 119

Anh không hiểu cậu đang nói gì, có ý gì. Hae Won tháo dây an toàn, cởi áo khoác và trèo lên đùi anh.

, Woo Jin ôm lấy trọng lượng của Hae Won đang trèo lên người mình và ấn nút bên cạnh ghế lái để đẩy ghế ra sau. Khi có thêm không gian, Hae Won vòng tay qua cổ Woo Jin và vội vã hôn anh. Woo Jin ôm lấy lưng cậu và há miệng. Anh cũng vội vàng mút lấy lưỡi của Hae Won. Hae Won khẽ rên rỉ khi anh cuốn lấy chân lưỡi và mút. Cậu nắm lấy gáy của Woo Jin, rồi túm lấy tóc sau đầu, nắm chặt mọi thứ trong tầm tay và làm rối tung anh.

“Ư ư, ư…”

Anh ngậm đôi môi dưới mềm mại giữa môi mình và mút nhẹ nhàng. Vị cà phê họ cùng uống tan chảy trong nước bọt và trên môi. Woo Jin liếm toàn bộ môi cậu. Hae Won mỉm cười khi vặn vẹo đầu và lao vào.

“Anh làm gì vậy…, anh đang lau cho em sao? Hả?”

Như thể môi cậu được bôi mật ong vậy. Woo Jin tiếp tục liếm cậu. Lưỡi của Hae Won cũng liếm láp cái lưỡi bận rộn đang liếm mình. Cuối cùng Woo Jin cũng bật cười. Vòng tay qua cổ anh, Hae Won thì thầm.

“Đừng liếm nữa và nói những lời xấu xa đi.”

“Nói xấu xa gì?”

“Giống như lúc nãy ấy, anh bảo sẽ cho đi tham quan nhà tù, anh bảo sẽ lột sạch rồi trừng trị, anh bảo sẽ lục soát hết rồi kết thúc mọi chuyện mà.”

“Em muốn bị anh trừng phạt đến vậy sao?”

Woo Jin đã từng thấy Hae Won hưng phấn với những lời nói như vậy. Cậu  đã từng tự sướng trước mặt anh bằng cách nhét một miếng kim loại nhỏ bằng ngón tay vào lỗ và yêu cầu anh trừng phạt mình. Đó là ngày Hae Won quyết tâm kích thích Woo Jin. Nếu không phải là khả năng kiềm chế cao độ, Woo Jin đã không thể kiểm soát bản thân vào ngày hôm đó.

“Em muốn bị trừng phạt. Hãy trừng phạt em đi. Công tố viên, xin hãy trừng phạt em đi. Em là một đứa trẻ rất rất hư. Em đi tiểu bậy khắp nơi và chơi với đồ chơi…, và, em cũng giỏi nói dối, và em cũng hay gọi điện thoại trêu chọc người khác, và…”

“Có lẽ em cần một trận đòn vào mông đấy.”

Woo Jin vỗ mạnh vào mông Hae Won. Hae Won bị đánh mạnh, há miệng kêu lên và rên rỉ. Sau đó, cậu  nhìn Woo Jin một cách không hài lòng.

“Sao vậy?”

“Nói bằng lời cơ.”

“Vậy là em muốn nghe giọng của anh, phải không?”

Hae Won nhanh chóng gật đầu, nói rằng đó chính xác là những gì cậu  muốn. Hae Won thích giọng nói của Woo Jin. Cậu  bảo nó giống như một giai điệu vĩ cầm, và có vẻ như cậu  đã thu âm giọng nói của mình trên điện thoại di động và nghe nó mỗi khi có cơ hội.

Có lần Woo Jin đang ở bên cạnh cậu , cậu  lại đeo tai nghe vào và thưởng thức giọng nói của Woo Jin qua điện thoại. Woo Jin đã đưa ngón tay lên môi ra hiệu im lặng và bảo cậu  im lặng.

Woo Jin suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.

“Moon Hae Won.”

“Dạ, công tố viên.”

Đôi mắt của Hae Won lấp lánh một cách thông minh và nhìn anh với rất nhiều mong đợi.

“Không chỉ một hoặc hai điều bạn đã làm là bất hợp pháp. Dựa trên Điều 254, Điều 250 và Điều 25 của Bộ luật Hình sự, việc bạn đâm vào mắt người khác là cố ý giết người, và việc một người sắp ba mươi tuổi lại giả làm sinh viên đại học rõ ràng là lừa đảo, vì vậy dựa trên Điều 347 của Bộ luật Hình sự, tôi sẽ buộc tội bạn lừa đảo, tội làm giả tài liệu riêng theo Điều 231 của Bộ luật Hình sự, vi phạm Điều 3 Chương 12 của Đạo luật Vi phạm Nhẹ về đi tiểu nơi công cộng sẽ bị phạt 100.000 won, và vì bạn đã giao cấu với kim loại trong khi có tôi ở đây, tôi sẽ buộc tội bạn tội khinh thường, tội chế nhạo, tội nghi ngờ tôi, gì đây? Cậu là một tên tội phạm.”

“…Tôi không nên nói gì cả.”

Hae Won nhìn Woo Jin, vòng tay ôm lấy vai anh  như thể không thể tin được.

“Không chỉ có vậy đâu. Moon Hae Won, việc em đang làm thế này cũng là tội biểu diễn dâm ô đấy.”

“Biểu diễn dâm ô nếu mình có hành động dâm ô khi biểu diễn à? Ngay cả khi chỉ cho người lớn vào? Cả hai chúng  ta đều không phải là trẻ vị thành niên mà?”

Hae Won hỏi quá ngây thơ khiến lông mày của Woo Jin giật giật.

“Em đang nói gì vậy?”

“Anh bảo tội biểu diễn dâm ô mà.”

“Không phải buổi biểu diễn khi mình biểu diễn trong dàn nhạc giao hưởng…, mà là buổi biểu diễn này.”

Woo Jin ôm trán và thở dài nho nhỏ vì sự thiếu hiểu biết của Hae Won, đầu anh  như tê dại.

“Trong từ điển bảo gì? Buổi biểu diễn gì?”

“Trạng thái mà một số người hoặc nhiều người có thể biết, trạng thái mà mọi người đều biết. Công khai, em không biết à?”

“À à, biểu diễn trong công khai. Một tiếng nữa em phải báo cáo để bắt công tố viên Hyun Woo Jin với tội phạm quả tang.”

“Tội gì?”

“Vi phạm tội biểu diễn dâm ô. Tội làm khó chịu cảm xúc đạo đức tình dục một cách công khai.”

Woo Jin nhìn Hae Won với ánh mắt kỳ lạ và ngạc nhiên, tự hỏi làm sao cậu  biết định nghĩa chính xác của tội biểu diễn dâm ô trong khi cậu  nghĩ buổi biểu diễn là buổi biểu diễn của dàn nhạc giao hưởng.

“Em nhớ ra lúc em dính nước bọt lên mặt rồi.”

Hae Won vỗ nhẹ vào má mình, nói rằng cậu  đã dính nó ở đây. Woo Jin hoàn toàn không hiểu cậu  đang nói gì. Dù sao thì cậu  cũng khó đoán. Không biết cậu  sẽ nhảy đi đâu, nhảy như thế nào.

Hae Won tiến sát đến anh  và áp sát phần thân dưới của mình.

“Vậy em đã làm khó chịu cảm xúc đạo đức tình dục của công tố viên à?”

“Ừ, em đã làm khó chịu. Rất khó chịu. Đến mức phát điên lên được.”

Woo Jin nắm lấy mông Hae Won và nhào nặn. Eo của Hae Won khẽ rung động như gợn sóng, kích thích phần dưới của anh .

“Vậy em cũng phải bị bắt chứ. Vì em mà chim của công tố viên dựng đứng lên làm cảm xúc đạo đức tình dục khó chịu, vì phát điên lên như thế này…, trở nên cứng như vậy. Một người dâm ô làm cảm xúc đạo đức tình dục làm chim của công tố viên trở nên như thế này. A, cứng quá.”

Hae Won ngồi trên đùi anh , xoay mông vòng tròn và đưa tay xuống sờ soạng trung tâm của Woo Jin. Dương vật cương cứng cứng như đá. Ngón tay của Hae Won nghịch ngợm phần dưới của Woo Jin như mỏ chim mổ.

“phải tống Moon Hae Won vào tù thôi.”

“Công tố viên.”

“Muốn anh tha cho em à?”

“Không ạ. Đừng tha mà hãy trừng phạt em. Hãy trừng phạt em thật đau bằng cái này.”

Hae Won vuốt ve dương vật của Woo Jin, thứ đã hoàn toàn thành hình và nhô ra, rồi thì thầm.

Nếu chơi đồ hàng thì cảm giác sẽ như thế này, sự phi lý muốn tiếp tục trò chơi lố bịch này với cậu  đã làm bốc hơi lý trí và trí tuệ của Woo Jin, những thứ giống như một thanh kiếm lạnh lùng.

Đầu anh  nóng bừng lên. Ngực anh  đã bắt đầu hổn hển. Chiếc xe đột nhiên trở nên ngột ngạt và nóng bức như thể thiếu oxy.

“Công tố viên Hyun Woo Jin, nếu em mua đồng phục cho anh, anh nhất định phải mặc đấy nhé? Em muốn nhìn thấy anh. Em sẽ lột nó ra. Em sẽ lột hết rồi ăn anh.”

Hae Won nói, môi chạm môi anh . Woo Jin tháo khóa thắt lưng. Bàn tay của Hae Won chui sâu vào bên trong, nơi mùi cơ thể nồng nặc tỏa ra, và nắm chặt lấy dương vật của anh.

Thật kỳ lạ. Khi ở bên cậu , Woo Jin thay đổi thái độ như thể đang cài đúng số, nhưng đôi khi anh  cảm thấy như đó là bản chất thật của mình. Anh  đã nhận được lời tỏ tình của Hae Won, vì vậy anh  không còn cần phải cố gắng chiếm được trái tim cậu  nữa. Tuy nhiên, Woo Jin vẫn muốn được Hae Won đánh giá cao. Anh  không muốn phá vỡ ảo tưởng mà Hae Won dành cho mình. Anh  muốn trở thành một người yêu hoàn hảo đối với cậu . Để cậu  không thể nghĩ đến bất kỳ ai khác.

Vào thời điểm bận rộn như thế này, Woo Jin còn không có tinh thần để gặp Hae Won vì chuyện của Kim Jung Geun, nhưng anh  vẫn nhận được báo cáo về Hae Won thông qua người theo dõi và thực hiện vai người yêu chu đáo một cách siêng năng, tận hưởng vai bạn trai của Hae Won như một thú vui.

Hae Won là một người mà anh  có thể thấy kết quả ngay lập tức khi cố gắng. Nếu Woo Jin cố gắng, Hae Won sẽ thích Woo Jin hơn, và nếu Woo Jin cố gắng hơn một chút, Hae Won sẽ yêu Woo Jin hơn.

Vì vậy, Woo Jin đã biện minh cho hành động của mình là cuối cùng lại quấn lấy Hae Won trong thời điểm bận rộn này, xoa bóp tấm lưng mềm mại của cậu  khi anh  đưa tay vào quần áo Hae Won.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo