Into The Thrill - Chương 120

 

Không cần phải lục soát xung quanh, vài hành vi sai trái của chính trưởng phòng thư ký đã lộ ra.

Khi anh ta  làm luật sư, có một số khoản tiền gửi không rõ mục đích sử dụng, và có một tiền lệ là anh ta bị truy tố vì làm giả chứng cứ và sử dụng chứng cứ giả trong phiên tòa, nhưng sau đó được xử lý vô tội. Ai đó đã che đậy cho anh ta, dù không biết là ai. Có vẻ như đã xảy ra từ rất lâu rồi nên nó không được tiết lộ trong phiên điều trần.

Đề phòng, anh  ta cũng điều tra việc con cái được nhận vào các trường đặc biệt và phòng trưng bày nhỏ do vợ anh  ta điều hành với tư cách là người phụ trách. Anh ta  nghĩ rằng sẽ có một cái gì đó được HanKyung đưa cho, nhưng bên đó được tẩy rửa quá sạch sẽ nên không có dấu vết.

Woo Jin đã yêu cầu phỏng vấn trưởng phòng thư ký. Biệt thự của trưởng phòng thư ký Nhà Xanh cũ kỹ hơn anh  nghĩ. Trưởng phòng thư ký đang đợi anh . Trưởng phòng thư ký ngồi trên chiếc ghế sofa tiếp khách trong văn phòng có hình phượng hoàng vẽ trên tường, đứng dậy khi nhìn thấy Woo Jin.

Woo Jin cúi đầu chào, và người đàn ông trung niên mỉm cười lịch sự và bắt tay anh . Woo Jin lịch sự chào hỏi anh .

“Chào ngài, thưa trưởng phòng thư ký. Tôi là Hyun Woo Jin từ Bộ phận 3 Đặc biệt của Văn phòng Công tố Trung ương.”

“Tôi đã nhận được cuộc gọi từ phó công tố viên. Tôi cũng đã nghe nhiều về cậu rồi.”

Woo Jin không có thời gian để lãng phí bằng cách nói chuyện vô nghĩa. Có những lúc cần phải làm chậm tốc độ điều tra và có những lúc cần phải thúc đẩy đối phương để đối phương không thể phòng thủ, nhưng bây giờ là chạy đua với thời gian. Anh  phải thông qua cuộc điều tra đặc biệt trước khi Kim Jung Geun kịp chuẩn bị.

Woo Jin ngồi xuống chiếc ghế mà ông  ta mời. Trưởng phòng thư ký mời anh  dùng trà.

“Có lẽ ngài đã nghe về tôi từ chủ tịch Kim Jung Geun rồi sao?”

“…Chủ tịch Kim Jung Geun gì chứ.”

Ông  ta hỏi lại như thể không hề biết. Ông ta  không thể che giấu được việc hai hàng lông mày nhíu lại trong một khoảnh khắc.

“Viện kiểm sát không cố gắng đối đầu với Nhà Xanh.”

“Tôi không biết cậu đang nói gì.”

“Tôi hy vọng trưởng phòng thư ký sẽ giúp chủ tịch Kim Jung Geun bị bắt và đưa ra xét xử.”

“Đó vẫn chỉ là cáo buộc thôi. Chưa có gì được làm sáng tỏ cả. Hơn nữa, chẳng phải cậu là người suýt chút nữa đã trở thành con rể của chủ tịch Kim Jung Geun sao?”

Trưởng phòng thư ký nói như thể ông  không biết Kim Jung Geun, nhưng ông  rất nhanh trí. Ông ta  đã cố gắng tìm hiểu nội tình của Woo Jin.

“Hãy tiến hành bằng cuộc điều tra đặc biệt. Ý tôi là đừng cản trở.”

“Rốt cuộc thì cậu đang nói cái gì vậy? Chủ tịch Kim có biết cậu đang làm thế này không?”

“Tôi biết ngài đang nhắm đến cuộc tổng tuyển cử năm sau.”

Woo Jin lấy ra các tài liệu điều tra nội bộ. Khuôn mặt của trưởng phòng thư ký, người đang mở tập tin mà anh  đưa và lật xem tài liệu, nhanh chóng trở nên lạnh lùng. Ông  ta cắn môi. Vẻ mặt ngay thẳng đã biến mất và một khuôn mặt thật, tham lam quyền lực một cách vội vàng và ngoan cố, đã lộ ra một cách mờ ám.

“Những giai thoại đẹp thời luật sư của ngài, chứ không phải những vụ bê bối, sẽ được phát sóng trên tin tức mỗi ngày. Đương nhiên ngài sẽ phải từ bỏ cuộc tổng tuyển cử, và vị trí này cũng sẽ sớm bị bỏ trống. Vợ ngài cũng sẽ bị tấn công. Tôi biết ngài không có ý đồ xấu, nhưng có vẻ như vợ ngài, một luật sư, không hiểu luật cho lắm. Đó không phải là tội đáng phải ngồi tù, nhưng sẽ khó khôi phục lại hình ảnh hiện tại.”

“Cậu làm thế này vì lý do gì? Chủ tịch Kim coi cậu như con trai.”

Anh  xoa bóp giữa hai hàng lông mày và ném tập hồ sơ tội phạm của mình lên bàn tiếp khách.

“Nếu có cuộc thảo luận về cuộc điều tra đặc biệt, tôi hy vọng ngài sẽ thuyết phục VIP và thông qua nó ngay lập tức.”

Woo Jin đưa cho ông  ta một nửa số tài liệu mình mang theo và ông  ta giữ lại một nửa. Đôi mắt của trưởng phòng thư ký đang nhìn những hành vi sai trái của mình đi vào cặp tài liệu của Woo Jin run rẩy như thể bị co giật.

“Không chỉ có vậy, HanKyung cũng có tài liệu về ngài.”

“Cái gì?”

“Chủ tịch Kim Jung Geun là một doanh nhân. Ông  không bao giờ cho ai tiền mà không có gì đáp lại.”

“Thằng khốn này…”

Ông  nắm chặt tay và nghiến răng. Đó không phải là lời ông  nói với Woo Jin, mà là nghĩ về Kim Jung Geun. Woo Jin cuối cùng đã không tìm thấy nó, nhưng có lẽ sổ sách bí mật của HanKyung có chứa danh sách các quỹ đen của những người trong chính trị và quan chức, bao gồm cả trưởng phòng thư ký.

“Nếu có cuộc thảo luận về cuộc điều tra đặc biệt, tôi sẽ tiến hành khám xét và tịch thu để tìm sổ sách đó. Ngay cả vì sổ sách đó, cuộc điều tra đặc biệt phải được thực hiện.”

Woo Jin cũng cần nó. Đó là điều Kim Ha Young đã không mang đến cho anh .

“Vậy lý do cậu làm thế này là gì? Ngay cả khi chủ tịch Kim bị bắt, điều đó cũng sẽ không tốt cho cậu.”

“Chủ tịch Kim Jung Geun không nên biết.”

“…Vậy điều đó có nghĩa là.”

“Ngài chưa bao giờ nhìn thấy tôi cả. Tôi sẽ quyết định có đưa tài liệu này cho giới truyền thông hay không tùy thuộc vào việc ngài làm.”

“Làm sao tôi tin được cậu? Tôi không thể hợp tác nếu tôi không biết lý do cậu làm điều này.”

Khi Woo Jin đứng dậy, trưởng phòng thư ký ngước nhìn anh  với sự nghi ngờ hợp lý. Take 2 không đe dọa như anh  lo sợ. Để yên thì có lợi cho anh  hơn. Woo Jin đã thay đổi kế hoạch loại bỏ Take 2 và Take 3 cùng một lúc và quyết định bắt tay với Take 2.

“Ngài hỏi điều đó vì ngài không biết sao? Tôi chỉ đang làm công việc của mình vì tôi là một công tố viên.”

Woo Jin nhìn trưởng phòng thư ký với ánh mắt như thể việc hỏi điều đó mới là kỳ lạ. Anh  tiếp tục nói với một khuôn mặt không cảm thấy chút tội lỗi hay do dự nào khi phản bội Kim Jung Geun, người suýt nữa đã trở thành gia đình anh , và đâm sau lưng ông  như thể anh  đang làm một việc vô cùng tự nhiên.

“Không phải tất cả mọi người đều tốt, nên tôi chỉ chọn một bên tốt hơn giữa cái tồi tệ nhất và cái tồi tệ nhì thôi. Tôi sẽ từ từ tìm hiểu xem ngài là cái tồi tệ nhất hay cái tồi tệ nhì.”

“…”

“Tôi đi đây.”

Woo Jin đã phớt lờ các cuộc gọi của Kim So Young, nhưng khi anh  có hơn mười cuộc gọi nhỡ, anh  cuối cùng cũng đồng ý nghe máy. Cuộc điều tra đặc biệt về chủ tịch Kim Jung Geun và HanKyung Group sắp được Quốc hội thông qua.

HanKyung sẽ an toàn, và chỉ có chủ tịch Kim Jung Geun và những người thân cận, phụ tá của ông  và những người thân tín của ông  sẽ bị loại bỏ. Woo Jin có trong tay những tài liệu và bằng chứng có thể thổi bay ông  cùng một lúc. Một số trong số đó được Kim Ha Young đưa cho và một số được Kim So Young đưa cho. Sau khi cuộc điều tra đặc biệt được tiến hành, sổ sách kế toán có ghi lại việc sử dụng quỹ đen cũng sẽ rơi vào tay anh .

Woo Jin phát điên lên vì tò mò muốn biết phạm vi anh  có thể kiểm soát ở đâu và danh sách những người anh  có thể tròng dây cương là ai. Anh  hạ nhiệt sự phấn khích của mình và nhận cuộc gọi từ So Young.

“Ừ, So Young à.”

-Anh đã xem tin tức chưa? Nghe nói bố có thể bị bắt.

“Anh đang cố gắng tìm hiểu càng nhiều càng tốt. Anh đang bảo những người bên trên cho vào cuộc điều tra đặc biệt, vì vậy hãy bảo bố em bình tĩnh chờ đợi. Chúng ta  phải giữ bình tĩnh trong những lúc như thế này.”

-Mẹ em khóc lóc cả ngày, nhà em loạn hết cả lên. Anh không thể ghé qua sao?

Seo Ok Hwa sẽ phải hầu hạ chồng trong tù, điều mà bà  chưa bao giờ tưởng tượng ra, vì vậy tốt hơn là nên khóc trước đi.

“Bảo bố mẹ đừng liên lạc với anh. Anh chỉ có thể giúp đỡ nếu anh tham gia vào cuộc điều tra đặc biệt. Sẽ khó khăn hơn nếu ngay cả anh cũng bị loại.”

-Vậy có nghĩa là cuộc điều tra đặc biệt sẽ được thông qua à?

“Có lẽ vậy.”

-Ôi, em phải làm sao đây. Bố em có thực sự bị bắt không?

“Đừng lo lắng về những chuyện như thế và hãy đẩy nhanh việc đi du học mà em đã nói trước đó.”

-Làm sao em có thể ra nước ngoài trong tình huống này chứ?

“Ngay cả em cũng có thể bị liên lụy. Có rất nhiều thứ dưới tên em có thể gây ra vấn đề. Hãy giao việc này cho anh và xuất cảnh càng sớm càng tốt.”

-Em không làm gì sai cả.

  không làm gì sai cả, nhưng anh  đã xoa dịu mọi chuyện với So Young bằng những lời nói dối bịa đặt cho Hae Won, và anh  không thể để cả hai người mà anh từng ngủ cùng ở trong một bầu trời Seoul. Anh  phải loại bỏ trước mọi lý do có thể khiến Hae Won biết sự thật. Moon Hae Won có rất nhiều khía cạnh khiến anh  đau đầu.

Anh  dọa So Young rằng cô  phải nhanh chóng rời đi. Woo Jin cúp máy, bỏ điện thoại vào túi áo khoác và mở cửa phòng trưởng phòng.

Lee Seung Min, người đang gọi điện thoại cho ai đó, giơ tay ra hiệu cho anh  chờ một chút.

Woo Jin không ngồi xuống ghế sofa mà bước dọc theo bức tường văn phòng của anh . Anh  dừng lại trước bức ảnh đóng khung treo trên tường.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo