Into The Thrill - Chương 169

“Ừ. Không có gì biến mất chứ? Anh đã bảo em phải cẩn thận rồi mà.”

“Chiếc giường đâu rồi?”

“Ở đây này. Nếu anh cứ để cái đó ở đó thì em có thể sẽ trốn đến cái giường đó vì không muốn ngủ với anh, nên anh đã dọn đi luôn rồi. Đến cả cái giường mà ai cũng không ngủ được ấy cũng là đồ cao cấp, Hae-won của chúng ta.”

“……Cái gì là cao cấp cơ?”

Cậu hỏi lại vì nghĩ rằng mình đã nghe nhầm, nhưng Woo-jin không trả lời mà chỉ cười và thay cậu nhét đống đồ đạc lộn xộn mà Hae-won đã mang đến vào ngăn kéo trống.

Anh biết rõ hơn ai hết thói quen chỉ ngủ ngon trên chiếc giường đó của Hae-won.

Ừ, đến đó thì có thể hiểu được. Có thể lắm chứ. Nhưng có gì đó không ổn. Một sợi chỉ bị tuột ra trên tấm lụa mịn, không thể chạm vào bằng tay, nhưng dù nhìn kỹ đến đâu cũng không thấy có vết xước.

Hae-won nhìn xuống chiếc giường mà cậu đang ngồi và nói.

“Nhưng bộ đồ giường này là ai thích vậy?”

“Em không thích màu sắc à?”

“Giống chăn cưới quá.”

Không chỉ màu sắc tươi sáng của bộ đồ giường, mà cả chiếc rèm cửa mỏng manh trong phòng khách cũng không phải là sở thích của cậu và Woo-jin.

“Anh bận quá nên giao cho ai đó, thành ra thế này đây. Nếu em không thích thì cứ thay đi.”

“Không phải là không thích, mà em thấy ngại quá.”

“Tại sao?”

“……Ngủ ở đây chắc em sẽ mang thai và sinh con mất.”

“Nếu Moon Hae-won có thai chắc thú vị lắm đây. Anh đã thấy mong đợi em sẽ kén chọn đến mức nào rồi đây.”

Cậu lắc đầu như thể chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy mệt mỏi. Anh vật Hae-won xuống chiếc giường có bộ đồ giường tươi sáng như thể sắp có con và đè cậu xuống bằng trọng lượng nặng nề của mình.

“Hôm nay chúng ta thử làm một đứa con xem sao?”

Anh đặt đầu mũi lên sống mũi Hae-won và nở một nụ cười dịu dàng. Hae-won ôm cổ anh bằng cả hai tay.

Không thể nào. Vô lý.

Ánh mắt Woo-jin nhìn xuống thứ đáng yêu vượt qua cả sự nghi ngờ của Hae-won. Không thể nào, Hae-won vùi mặt vào cổ anh và ôm chặt lưng Woo-jin.

Bức tranh của Damian Ryu mà cậu nhìn thấy vào sáng hôm sau, treo trong phòng khách căn penthouse của anh, trông cao quý đến mức đáng kinh ngạc khi nhận được ánh nắng ban mai rực rỡ, đến nỗi cậu có thể nói rằng treo nó ở đó là một phước lành.

Nếu cậu có phòng khách thế này và thích tranh của Damian Ryu, thì cậu không thể không mua bức tranh đó. Hae-won nghi ngờ và cậu đã ngạc nhiên khi Woo-jin có con mắt tinh tường giống mình.

Liệu có thể hạnh phúc đến vậy không.

Anh mở khay trên giường, mang theo mùi cà phê, trái cây, bơ và bánh mì mới nướng rồi đánh thức Hae-won đang ngủ một cách dịu dàng, và khi cậu uể oải ngồi dậy, ánh nắng buổi sáng mà cậu không thể thấy ở khu căn hộ tràn ngập và nhuộm một màu sắc cảm động. Những cảnh chỉ thấy trong phim diễn ra vào mỗi buổi sáng.

Woo-jin, người đã chuẩn bị xong xuôi, hôn lên má Hae-won đang ăn sáng và đi làm trước, Hae-won lười biếng trên giường cho đến khi người giúp việc đến, bật âm lượng to hết cỡ trên chiếc máy nghe nhạc đắt tiền mà ngay cả chủ sở hữu của công ty sản xuất sản phẩm đó cũng có thể không được hưởng.

Trong penthouse, cậu có thể chơi vĩ cầm ở bất cứ đâu.

Cậu có thể chơi trong phòng ngủ, và cậu cũng có thể chơi trong phòng khách. Khi âm thanh cộng hưởng và vang vọng vào tai, cậu biết ơn tài năng âm nhạc của mình vì nó vang lên thật đẹp.

Người giúp việc Philippines cũng có một năng khiếu âm nhạc đáng kinh ngạc, khi Hae-won biểu diễn, cô ta không vỗ tay giữa các chương mà chỉ vỗ tay sau khi bản nhạc kết thúc hoàn toàn. Điều đó có nghĩa là cô ta biết đó là bản nhạc gì. Rồi không biết Woo-jin đã nói gì với cô ta, khi Hae-won lấy cây vĩ cầm ra, cô ta lặng lẽ rời đi.

Penthouse ban đầu khiến cậu sợ hãi vì quá rộng, nhưng như anh nói, sau vài ngày, cậu không còn cảm thấy rộng như vậy nữa. Đó là một không gian vừa đủ cho hai người sống.

Như anh đã từng nói, không tồi khi được anh nuôi dưỡng, được anh vuốt ve và sống như một người được yêu thương, và cậu dần quen với sự chăm sóc và ân cần của anh.

****

Ai?

Nói ra anh cũng không biết đâu. Em đi gp bn gái.

Em nói chuyn dhiu hơn mt chút có được không?

Em có mt chquen biết .

Chquen là ai? Tên gì?

Nói chung là người em quen.

Va va thôi. Bây gi còn là tân hôn nên anh định vsm đấy.

Nghe li Woo Jin nói, Hae Won bt cười. Anh rt biết cách làm người khác vui v. Anh chnói nhng li dnghe, và có tài hùng bin khiến nhng chnga ngáy càng thêm nga ngáy.

Khi ging nói khô khan đó đọc lên nhng li ngt ngào như vy, nó to ra hiu ng cng hưởng, không chỉ đơn thun là cm thy vui vmà còn khiến tim đập thình thch.

Bn mình là tân hôn à?

Vy chsao, đắp chung chăn, có khi còn sinh con, không phi tân hôn thì là gì?

Ai mà nghe thy thì sao. Anh đang mt mình đấy à?

Anh vn còn độc thân. Hae Won lo lng thay vì anh, sai đó nghe thy nhng li này.

Va va thôi ri về đi. Anh không ng, đợi em.

Công chc do này sao càng ngày càng táo bo thế. Gigìn phm giá chút đi.

Hay là anh đến đón em? Xong vic gi cho anh nhé?

Nếu hyung đến thì chkia có vkhông thích đâu.

― Ừ, vy thôi. Vnhà gp nhé.

Cu đã định snói cho anh biết mình gp ai, nếu anh ctruy hi mãi không thôi, nhưng Woo Jin chỉ đáp li mt cách nht nho ri cúp đin thoi.

Xung xe, Hae Won đi vphía nhà hàng, va đi va vut mái tóc được chi chut cn thn. Ngay trước khi bước vào, cu vn đứng trước gương, kim tra li vngoài lo lng ca mình như để trn an.

Khi mca bước vào, mt người phc vtiến đến.

Chào mng quý khách. Quý khách đã đặt bàn trước chưa ?

Có ai đặt bàn dưới tên bác sĩ Choi Hyun Mi không ?

“À, bà ấy đã đến trước và đang đợi .

“Xin mi đi li này.” Người phc vdn đường. Va đi theo người phc v, Hae Won va chnh trang li qun áo.

Sau khi tp luyn vi dàn nhc xong, cu nhn được đin thoi ca Choi Hyun Mi.

Cu đã tng ha sbiu din cho bà ấy xem nếu có cơ hi, khi bà ấy nhp vin ti bnh vin nơi mca Woo Jin làm vic vì bcm cúm, và chai đã trao đổi số đin thoi.

Woo Jin đã làm vỡ đin thoi và mt số đin thoi ca bà ấy, nhưng do gn đây có quá nhiu cuc gi làm phin nên cu không mun nghe máy. May mn thay, cu đã nhn cuc gi tslạ đó.

Người gi đin không ai khác chính là Choi Hyun Mi, mca Woo Jin.

Bà ấy mun gibí mt vi Woo Jin và mi Hae Won đi ăn ti cùng. Bà ấy mun gp cu không phi vi tư cách là đàn em thân thiết ca con trai mình mà là vi tư cách là mt nghsĩ biu din và mt người hâm m. Đó là mt li đề nghbt ng, nhưng vì là mca Woo Jin nên cu không thtchi.

Hae Won đã đến thng nhà hàng ngay sau khi tan làm. Cu đã định skcho Woo Jin nghe nếu anh cgng hi, nhưng vì anh không my quan tâm nên cu dự định skvvic gp Choi Hyun Mi như mt câu chuyn bt ngờ để làm anh ngc nhiên khi vnhà.

Woo Jin skhông nói gì nhiu. Anh y schhi cu đã chào hi tt chưa, có cư xlch skhông, và skhông hi gì thêm. Anh y có mt chút klvmt đó.

Người phc vgõ ca và mca ra. Mt chiếc bàn được đặt trên sân thượng ngoài tri riêng bit. Choi Hyun Mi, người đã đến trước, đang ngi bàn ngoài tri và ngm nhìn khu vườn được trang trí đẹp mt. Bà ấy quay đầu li khi nghe thy tiếng động.

Cháu chào bác

Cháu đến ri à.

Lâu ri mi gp li bác .

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo