Into The Thrill - Chương 207

Lý trí mách bảo anh rằng đây rõ ràng là một trò bịp bợm và khiêu khích, nhưng Woojin không làm theo những gì lý trí chỉ dẫn. Anh chợt nghĩ rằng mình chết như thế này cũng không sao cả.

Mọi thứ đều thật phiền phức và rắc rối.

Thậm chí cả sự tồn tại của Hae Won, người đang khiến đầu anh đau nhức, anh cũng không muốn nghĩ đến vào lúc này. Anh chỉ nghĩ đến sự mềm mại kích thích những giác quan nhạy cảm trên môi, đến sức nặng và hơi ấm đang đè lên đùi anh.

Một luồng nhiệt âm ỉ lan tỏa khắp vùng mắt và thái dương anh.

“Ưm……”

Chỉ cọ xát môi và lưỡi thôi mà anh đã cảm thấy một khoái cảm khó cưỡng. Anh hiếm khi trải qua trạng thái ngây ngất đến mức mất hết lý trí vì nụ hôn với Hae Won.

Anh nhớ lại lần đầu tiên mình hôn Hae Won say đắm. Lúc đó cậu cũng ngồi lên đùi anh, vuốt ve anh như thế này và chạm môi vào anh.

Những chuyển động tinh tế của phần thân dưới đang cọ xát vào anh khiến anh chóng mặt. Anh đưa tay lên định cởi áo choàng tắm của Hae Won và chạm vào lưng cậu thì bỗng nhiên môi anh rời ra, hơi ấm trên cơ thể cậu cũng dần xa anh.

Anh mở mắt.

“Đừng chạm vào người tôi.”

“……Vậy thì chạm vào đâu?”

“Đừng chạm vào.”

“Tôi muốn chạm vào anh.”

“Đừng chạm vào. Tôi sẽ ru anh ngủ.”

“……”

“Cứ ngoan ngoãn nằm im thôi. Rồi ngủ đi. Anh bảo là anh không ngủ được mà……”

Đây không phải là trong mơ. Trong giấc mơ, Hae Won ngã xuống bên cạnh Lee Tae Shin và bị các thành viên hầm trú ẩn cưỡng hiếp.

Hai tay Woojin chống xuống giường, nâng người lên.

Hae Won nghiêng đầu, lại hôn lên môi anh. Hơi ấm và nhịp tim khiến anh trở nên giống người hơn truyền từ cơ thể này sang cơ thể kia. Những kích thích ngọt ngào nhẹ nhàng lan tỏa trên da thịt.

“Haa……”

“Ưm, ưm……”

Mỗi khi đôi môi đang chồng lên nhau rời ra, những tiếng thở dốc lại vỡ tan.

Hae Won ôm lấy mặt anh bằng hai tay. Cậu liếm đôi môi nóng hổi của anh, trộn lẫn lưỡi một cách dính nhớp. Âm thanh lưỡi của Woojin bị cuốn lấy và mút vào trong phá tan sự tĩnh lặng đang bao trùm. Hai khối thịt đang quấn lấy nhau, liếm láp màng nhầy, vội vàng nuốt thở, cố gắng mút lấy nhau nhiều hơn nữa.

Woojin hoàn toàn cương cứng đến mức cảm thấy đau đớn. Khi anh giật giật phần thân dưới, Hae Won vẫn giữ nguyên tư thế hôn anh, đưa tay xuống. Cậu vuốt ve lồng ngực săn chắc, mân mê những múi bụng đang co giật. Cậu dò theo đường nét trên quần, vuốt ve và nắm lấy dương vật của anh đang cứng như dùi cui và nghiêng sang trái. Ngực Woojin thở dốc nhanh hơn.

Khi Hae Won rên rỉ, môi anh run rẩy và rung lên.

“……tôi sẽ ru anh ngủ.”

Cậu cởi thắt lưng của anh và kéo khóa quần xuống. Cậu luồn tay vào trong quần, chạm vào lớp quần lót ẩm ướt và nóng hổi. Cảm giác càng trở nên rõ ràng hơn. Dương vật bị kích thích giật giật như một sinh vật có ý chí riêng.

Da thịt anh run lên bần bật như môi. Đầu khấc hình nón đã cứng lại rõ ràng. Chỉ cần những ngón tay vẽ lên quần lót và nhẹ nhàng vuốt ve phần thịt nhạy cảm, Woojin đã không kìm được mà bắn tinh.

“Hức……”

Toàn thân anh co giật. Cằm Woojin ngửa lên trời.

Kể từ sau khi Hae Won rời đi, anh đã không làm gì khác ngoài thủ dâm, và sau khi không ngủ được thì anh lại càng không làm gì cả. Tinh dịch đã tích tụ rất nhiều.

Má Woojin ướt đẫm và ửng đỏ khi anh bắn tinh vào quần lót. Hae Won luồn tay vào trong quần lót, vuốt ve xương chậu và nắm lấy dương vật anh. Cậu vuốt ve cây thịt cứng cáp vừa vặn trong tay. Woojin khẽ co giật như thể đang đau đớn.

“Haa, haa…… Ưm.”

“……”

Hae Won bắt đầu vuốt ve dương vật anh một cách nghiêm túc. Dù đã bắn tinh rồi, dương vật vẫn tiết ra chất nhờn, bàn tay mà Woojin yêu thích của Hae Won xoa bóp anh một cách đau đớn. Khi lực nắm chặt và lắc lư mạnh mẽ của cậu tác động vào, Woojin cong lưng như bị đấm vào bụng. Anh vùi mặt và môi nóng bừng vào vai Hae Won và thở hổn hển.

Bàn tay che đi niệu đạo cùng lúc ôm lấy và ấn mạnh đầu khấc, sống lưng cong lại của anh run rẩy, khóe mắt anh giật giật.

“Ưm, haa, haa.”

Lần xuất tinh thứ hai ập đến. Anh bắn ra một chất lỏng loãng làm ướt đẫm bàn tay và phần thân dưới. Hae Won tiếp tục vuốt ve phần dưới của anh, dùng tinh dịch mà anh vừa bắn ra làm chất bôi trơn.

“Dừng lại, dừng lại đi……”

“……”

Tất cả là tại vì anh đã không làm chuyện này quá lâu rồi. Chỉ cần ngửi thấy mùi hương của Hae Won thôi là anh đã cương cứng rồi, bây giờ lại còn được cậu chạm vào bằng bàn tay mà anh yêu thích nhất. Ham muốn và khoái cảm thống trị và đè nén toàn thân anh một cách mạnh mẽ.

Ý thức anh dần trở nên mơ hồ. Anh áp môi lên cổ Hae Won, mờ nhạt cọ xát. Hae Won nghiêng đầu, ôm mặt anh vào vai mình.

“……Anh muốn bắn nữa à?”

“Hae Won à, chờ một chút. Chờ một chút thôi……, dừng lại đi.”

“Cứ nằm im thôi. Tôi sẽ làm cho anh. Anh bảo là anh muốn ngủ mà.”

“Haa, haa.”

Toàn thân anh nóng rực như thể chỉ có mình anh bị ném vào ngọn lửa, còn dương vật đang bị Hae Won nắm giữ thì càng nóng hơn, như thể sắp tan chảy ra đến nơi. Dương vật cương cứng như đá co giật, bụng dưới anh cũng theo đó mà giật mạnh.

Hae Won nhấc vai lên, để trán anh tựa vào vai cậu. Woojin ngơ ngác nhìn Hae Won bằng đôi mắt ướt đẫm.

“……”

Hae Won đưa hai tay xuống, nắm lấy dương vật anh. Dương vật đã xuất tinh tận hai lần vẫn ngóc đầu lên và phản ứng với những động chạm của cậu. Tinh dịch mà anh bắn ra bốc lên một mùi hôi hám như mùi thú vật.

Hae Won nhắm mắt lại, điên cuồng hôn lên môi anh và mơn trớn lưỡi anh. Bàn tay cậu di chuyển nhanh hơn.

Đôi bàn tay không thể chạm vào Hae Won nắm chặt ga giường, ga giường bị cuốn vào giữa các ngón tay, xoắn lại thành hình xoắn ốc.

“Ưm……, hức.”

Woojin bắn ra một chất dịch nhạt nhẽo. Mọi thứ trước mắt anh đều mờ đi. Một cảm giác suy nhược nguy hiểm ập đến sau đỉnh điểm.

Hae Won dùng chiếc khăn mà cậu vừa dùng để lau tóc lau phần thân dưới của Woojin, rồi nằm xuống bên cạnh anh.

Cậu nằm xuống cùng anh trên bộ chăn ga gối nệm mà anh chưa từng dùng đến kể từ sau khi anh trả lại cho cậu.

Anh cứ nghĩ là mình sẽ ngủ thiếp đi, nhưng Woojin vẫn hé mắt. Hae Won gối tay lên cánh tay anh, nằm xuống đối diện với Woojin.

“……Buồn ngủ à?”

“……”

“Ngủ đi.”

“Em sẽ đi mà. Em sẽ biến mất mà.”

“Ngủ một lát đi.”

“Anh……, anh sai rồi.”

“Đừng nghĩ ngợi gì cả mà ngủ đi.”

Hae Won ôm lấy má anh, khẽ thì thầm. Woojin lắc đầu, không muốn.

“Đừng đi mà.”

“……”

“Đừng đi. Đừng đi đâu hết.”

“Nhanh lên, nhắm mắt lại đi. Tôi đã hứa sẽ khiến anh muốn chết đi sống lại mà.”

“……Ừ.”

“Ngủ đi.”

Woojin nhắm mắt lại. Như bị thôi miên, anh nhắm mắt và vòng tay ôm lấy lưng Hae Won, ôm chặt cậu vào lòng.

Giờ anh mới có thể ngủ được. Giờ anh mới có thể ngủ thiếp đi.

Woojin buông lỏng toàn thân, như một con rối đứt dây, và bị cuốn vào giấc ngủ sâu.

Ánh nắng dịu dàng len lỏi qua cửa sổ. Woojin mở mắt. Anh đã ngủ một giấc thật sâu, thư giãn toàn thân. Đây là lần đầu tiên anh có được một giấc ngủ sâu như vậy kể từ sau khi Hae Won bỏ rơi và rời xa anh.

Cuối cùng thì, nếu không có Hae Won, anh thậm chí còn không thể ngủ ngon được. Người đang kiểm soát và sở hữu ai đó không phải là anh mà là Hae Won.

Anh ngồi dậy. Ánh nắng và gió tràn vào qua ô cửa sổ hơi hé mở. Đồng hồ chỉ mười giờ sáng. Tiếng ồn ào của thành phố dần trở nên náo nhiệt vọng lại từ đằng xa.

Woojin thức dậy và tắm như thường lệ. Anh thay quần áo và pha cà phê. Mùi thơm của hạt cà phê hảo hạng lan tỏa khắp căn hộ. Không thấy bóng dáng Hae Won đâu, nhưng anh cũng không cố tìm kiếm.

Anh đã biết về sự vắng mặt của Hae Won ngay từ khi ngủ thiếp đi rồi.

Cậu nhất định sẽ không để anh ngủ bên cạnh mình. Mối quan hệ của họ đã đến mức phải chết mới thôi, nếu không thì cứ chết đi còn hơn.

Anh uống cà phê, thay quần áo như khi còn sống ở đây, nhìn quanh căn hộ vắng bóng Hae Won rồi bước ra ngoài.

Woojin cầm điện thoại lên định gọi cho Jung Ho myung. Anh đang tìm số điện thoại của cậu ta trong danh bạ thì đúng lúc cậu ta gọi đến.

“Nói đi.”

“Anh đang ở đâu vậy ạ. Anh gây ra chuyện lớn như vậy vào hôm qua rồi mà đến giờ vẫn chưa đến là sao ạ. Lee Seokjung đang nổi điên lên, bảo sẽ kiện công tố viên bạo lực, không, còn kiện cả Viện Kiểm sát luôn đấy ạ.”

“Tôi đang đến đây.”

“Anh không biết Trưởng phòng Lee Seungmin đã nhờ Cục Giám sát điều tra nội bộ để kỷ luật anh sao? Em vừa mới ra khỏi phòng điều tra đây ạ.”

Giọng Jung Ho myung trở nên nhỏ hơn, có vẻ như cậu ta đang ý thức đến những người xung quanh. Có thể cảm nhận được sự nhạy bén của cậu ta, như thể cậu ta đang coi trọng tình hình và căng thẳng cao độ.

Anh khởi động xe, thở dài một tiếng. Anh đã sai lầm khi động vào Cao Kiểm trưởng. Không phải anh động vào mà phải là tung tin cho giới truyền thông trước, hoặc mượn tay ai đó để họ ra tay thay mình. Vấn đề là anh đã hành động quá vội vàng và bốc đồng trong những việc mà đáng lẽ ra không nên trực tiếp nhúng tay vào.

“Cậu đã nói đến đâu rồi?”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo