Into The Thrill - Chương 82

“Hôm nay em cũng tình cờ gặp “mẹ” ở phòng tập. “Mẹ”bảo cùng đi ăn tối, em nghĩ chắc là người giàu thì sẽ ăn đồ ngon nên em đi theo thôi.”

Những câu trả lời máy móc tuôn ra. Cậu lén nhìn anh. Giờ cậu không thể biết được anh đang nghĩ gì, đầu óc anh đang chứa đựng những gì.

“……’Mẹ’?”

Hyun Woo Jin hỏi lại, có vẻ như cách xưng hô đó khiến anh khó chịu. Hae Won dùng nắm đấm đấm thùm thụp vào ngực.

Trái tim cậu đã rơi xuống đất khi nhìn thấy Kim So Young giờ mới bắt đầu đập rõ ràng.

Có lẽ nào cậu lại ngốc nghếch đến vậy? Hay vì là Hyun Woo Jin nên cậu khó chấp nhận sự thật, và tiềm thức của cậu đang từ chối suy nghĩ và đưa ra kết luận?

Câu trả lời đã quá rõ ràng, nhưng cậu vẫn không thể vội vàng đưa ra phán xét, và đầu óc Hae Won đang hỗn loạn như một đứa trẻ. Cậu muốn giết Hyun Woo Jin.

“Dì bảo cứ gọi thoải mái. Gọi thế nào cũng được.”

“Hai người thân thiết từ bao giờ vậy? Đã có chuyện gì xảy ra à?”

Một dự cảm chẳng lành nổi lên khiến cậu rùng mình.

Thậm chí nếu cậu tận mắt chứng kiến anh đi vào khách sạn với người khác thì có lẽ cậu cũng không cảm thấy hoang mang đến thế. Người đó không phải ai khác, mà là em gái của Kim Ha Young. Cậu đã nghĩ anh vẫn còn thương nhớ người vợ chưa cưới đã khuất và không thể quên cậu ấy. Hoàn toàn khác với những gì cậu đã suy đoán dựa trên vẻ bề ngoài, một sự thật hoàn toàn bất ngờ.

Hae Won đã chìm đắm trong những cảm xúc hỗn loạn và chỉ nhìn những gì cậu muốn thấy, nghe những gì cậu muốn nghe. Cậu đã nghĩ anh là một người đàn ông có quá khứ đau thương. Vì vậy, cậu càng cảm thấy thương xót và đau lòng hơn. Cậu càng cảm thấy đáng tiếc hơn vì biết rằng trong trái tim anh không có cậu.

Nhưng mọi chuyện không phải vậy. Hyun Woo Jin đang chà đạp lên người vợ chưa cưới đã khuất. Người vợ chưa cưới đó chẳng là gì trong mắt anh cả. Tiền bối Choi đã nói rằng tham vọng của anh ở tập đoàn Han Kyung đã không còn nữa, nhưng anh ta đã sai. Vẫn còn Kim So Young ở tập đoàn Han Kyung.

Cậu cảm thấy bàng hoàng, hụt hẫng, rồi cơn giận mà cậu vừa kìm nén được lại trào dâng, cảm giác bị phản bội khiến cậu run rẩy, những cung bậc cảm xúc này lặp đi lặp lại trong từng giây.

Anh đã nói rằng trái tim cậu là quan trọng nhất. Anh đã nói rằng hãy bắt đầu khi cậu cảm thấy chỉ muốn cởi quần áo trước mặt anh, cho dù đó là một mối quan hệ yêu đương hay chỉ là quan hệ tình dục, anh sẽ không đối xử với cậu như một người tầm thường. Anh đã nói cậu phải trao trọn trái tim, và Hae Won đã thực sự trao trái tim cho anh. Hành động của một người coi trọng trái tim lại không hề có đạo đức hay lẽ thường.

“Hai người thân thiết đến vậy từ khi nào thế? Sao vậy, khó chịu à? Việc em gọi vợ của giám đốc Kim Jung Geun là “mẹ”khiến anh khó chịu à?”

Hae Won hỏi anh. Đôi mắt Hyun Woo Jin đang nhìn về phía trước và điều chỉnh khoảng cách với chiếc xe phía trước quay lại nhìn Hae Won. Mắt hai người chạm nhau. Mọi thứ ở anh đều được bao phủ bởi những lời nói dối. Ngay cả những điều nhỏ nhặt và tầm thường như thế này cũng là dối trá, vậy thì không cần thiết phải xác nhận những điều lớn hơn hay những điều sau đó nữa.

Anh là một kẻ nói dối. Vẻ ngoài của anh trái ngược với con người bên trong, và không có gì ở anh là thật cả. Ngay cả lời anh nói muốn gặp cậu cũng là dối trá. Rằng kiếp này chỉ có một lần, rằng dù có luân hồi chúng ta cũng không thể gặp lại, rằng không có kiếp sau cũng đều là dối trá. Tất cả chỉ là những lời đường mật. Cả những lời nói bình thản rằng vì muốn gặp em nên đừng đi xa, cả sự ghen tuông vụng về cũng đều là dối trá.

“Rốt cuộc em đã làm cái quái gì mà “mẹ” lại chết mê chết mệt em vậy?”

“Tò mò à?”

“Có chứ. Hôm đó hai người làm loạn hết cả lên mà. Em thì tìm chó với mèo, còn bác gái thì giận tím mặt gào thét.”

Anh nói, nhớ lại chuyện đã xảy ra ở nhà hàng Pháp nơi anh đã đưa cậu đến để gặp Henry Chang vào mùa đông năm ngoái.

“Hyun Woo Jin.”

“Ừ?”

“Anh…, từ giờ trở đi hãy trả lời thật lòng những gì em hỏi. Đừng nói dối.”

“Anh có thể dễ thương bỏ qua cho việc em ăn nói trống không, nhưng cũng có giới hạn thôi đấy.”

Anh rất ghét việc cậu, một người kém anh sáu tuổi, gọi anh là “này”. Khuôn mặt không còn coi đó là một trò đùa nữa ngay lập tức trở nên cứng đờ. Khi anh hơi nhíu mày, ánh mắt sắc bén áp bức đối phương lộ ra.

“Này.”

“Hae Won à.”

“…này…Hyun Woo Jin.”

Hae Won không thể nói được.

Cậu phải hỏi anh có phải đã vui vẻ ở khách sạn với em gái của người vợ chưa cưới đã khuất hay không, nhưng cậu không thể mở miệng được. Cậu phải phát âm để đưa từ ngữ ra khỏi miệng, rồi kết hợp những từ ngữ đó lại thành câu và hỏi một cách mạch lạc, nhưng cậu không thể thốt ra lời. Hae Won dùng lưỡi liếm đôi môi đang khô khốc.

Lúc này anh mới nhận ra có điều gì đó không ổn ở Hae Won, anh dừng xe khi đèn đỏ và quay lại nhìn cậu một cách chăm chú.

Thậm chí nếu đó là chuyện trước khi anh gặp cậu, thậm chí nếu bây giờ anh đang bắt cá hai tay với Hae Won và một ai đó khác thì còn đỡ hơn, nhưng người đó lại là em gái của người vợ chưa cưới đã khuất, điều đó là điều mà một người như cậu, người ngủ với bất kỳ ai mà không có trái tim, không thể chấp nhận được.

Có lẽ vì không thể trở thành con rể của tập đoàn Han Kyung mà lý trí của anh đã tê liệt và tinh thần anh đã điên loạn, hoặc vì anh đã mù quáng trước tham vọng của mình, và anh không quan tâm đến hình thức của bất kỳ phương tiện hay phương pháp nào khác để đạt được mục đích đó. Lương tâm hay sự cắn rứt của anh đã hoàn toàn tê liệt.

“Tại sao anh lại gọi bác gái là mẹ?”

“Hae Won à.”

“Tại sao anh lại gọi là mẹ? Bác gái không phải là Choi Hyun Mi.”

“Có phải em đã nghe được chuyện gì rồi không?”

Anh hỏi, hạ thấp giọng xuống như thể đã linh cảm được điều gì đó. Đó là một giọng điệu mềm mỏng khác hẳn với giọng điệu lạnh lùng khi anh gọi tên Hae Won.

“Nghe nói hai người đã định kết hôn. Cái cô gái…, anh định kết hôn với em của người phụ nữ vừa nãy, nhưng cô ấy đã chết.”

“……”

“Sự thật sao?”

“Ừ.”

Trái tim cậu lại hẫng một nhịp khi nghe anh bình thản thừa nhận sự thật, trong khi cậu đã biết hết mọi chuyện rồi.

“Anh thích cô ấy sao?”

“Hả?”

“Anh thích người phụ nữ đã chết đó sao?”

“Thích chứ. Nếu không thích thì đã không đính hôn.”

Anh nói về chuyện của mình như thể đang suy đoán về chuyện của người khác, chứ không phải là chuyện của bản thân. Cậu ghét thái độ đó của anh. Cậu run lên vì thái độ và ý thức của anh, vì anh đã đóng băng nội tâm và làm những việc không khác gì loài cầm thú mà không hề cảm thấy mình đã làm sai.

Chiếc xe lại tiếp tục chạy về phía trước. Phương hướng là khu chung cư của Hae Won.

“Anh yêu cô ấy sao?”

Cậu nắm chặt tay đến nỗi các khớp xương nhô ra. Anh không trả lời. Đèn đỏ bật sáng, anh bỏ chân ra khỏi chân ga và nhẹ nhàng đạp phanh, Hyun Woo Jin dừng xe một cách êm ái.

“Anh yêu cô ấy sao?”

“Em hỏi chuyện mấy năm trước để làm gì? Chuyện đó liên quan gì đến em chứ? Không, ngay từ đầu bây giờ hỏi những câu đó có ý nghĩa gì?”

Không phải là anh trốn tránh vì không muốn trả lời, mà theo đúng nghĩa đen, đó là một cuộc tranh cãi vô ích. Anh không đầu tư thời gian vào những việc vô ích, và anh không lãng phí cảm xúc vào những việc vô ích. Đó là cách anh duy trì sự nghiệp của mình. Chỉ tập trung vào bản chất. Hyun Woo Jin không thèm để ý đến những gì không có lợi và không phải là bản chất. Hae Won cũng là một sự tồn tại không có lợi và không phải là bản chất đối với anh. Một sự tồn tại tầm thường mà anh có thể vứt bỏ hoặc cắt đứt bất cứ lúc nào nếu cảm thấy chán.

“Đối với em thì quan trọng.”

“Chắc rồi. Người anh đang gặp bây giờ là em. Và những câu hỏi như vậy không giống em chút nào.”

“……Không giống em là như thế nào? Không đòi hỏi bất kỳ cảm xúc nào và cởi quần áo banh háng trên giường bất cứ khi nào Hyun Woo Jin thích, đó là em sao?”

“Moon Hae Won.”

“Anh nghĩ em thích thú khi hỏi những điều này sao? Chỉ cần nói thật thôi mà!”

Hae Won hét lên với anh. Anh dừng xe bên lề đường. Anh kéo phanh tay và quay hẳn đầu lại nhìn Hae Won.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo