Kẻ Đánh Cắp Trái Tim - Chương 45

Truyện tổng 209 chương ( 27 chương ngoại truyện ), không có lịch ra chap cố định

Chương 45

Woo Seung còn chẳng biết “việc vặt” mà Hyung Ho muốn làm là gì. Cậu không hề hay biết, cũng chẳng hiểu tại sao Yeom Tae Jeong lại cố tình hỏi một kẻ mù tịt như cậu rằng “Để cậu ta làm nhé?”. Cảm giác tai bay vạ gió sắp ập xuống đầu khiến cậu chỉ biết thầm oán Yeom Tae Jeong. Woo Seung theo phản xạ liếm môi dưới, rồi miễn cưỡng lên tiếng.

“Chuyện này… tôi không rành lắm ạ…”

Ý là đừng hỏi tôi nữa.

“Haiz, lại thế rồi.”

Sắc mặt Yeom Tae Jeong ngay lập tức lộ rõ vẻ thất vọng. Hắn làu bàu, bảo rằng phát cáu với cái kiểu lúc nào cũng lảng tránh của Woo Seung. Dù vậy, cậu vẫn không nói thêm lời nào.

“Được rồi, vậy thì.”

Yeom Tae Jeong ngồi thẳng dậy, cầm điện thoại lên. Ngón cái hắn lướt nhanh trên màn hình. Có lẽ vì cúi đầu hơi lâu nên cổ có vẻ mỏi, hắn bèn dùng tay còn lại xoa bóp sau gáy.

“Lát Hoon Young đến thì đi theo cậu ta.”

“Vâng, vâng ạ! Cảm ơn, cảm ơn giám đốc!”

Hyung Ho bật dậy khỏi ghế, cúi gập người chín mươi độ. Mái tóc rối bù chưa được cắt tỉa bay lòa xòa. Ánh mắt Yeom Tae Jeong lướt qua gương mặt xám ngoét như người bệnh, chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ và cái thắt lưng rẻ tiền. Nhưng rồi hắn nhanh chóng mất hứng, ánh nhìn thờ ơ dời đi.

Hoon Young nhận được điện thoại liền tới ngay. Hyung Ho bật người dậy như lò xo, rối rít cúi đầu cảm ơn. Vẻ mặt cậu ta không còn chút độc địa nào như lúc đe dọa ban nãy. Đôi mắt từng long lên sòng sọc giờ đây lại ngập tràn vui sướng.

“À, Hoon Young.”

Yeom Tae Jeong gọi lại anh ta khi anh ta đang định quay đi. Hoon Young và Hyung Ho đồng thời xoay người lại.

“Chăm sóc cậu ta cho kỹ vào.”

Yeom Tae Jeong dựng đứng chiếc bật lửa, gõ cộc cộc xuống bàn rồi nói.

“Thật kỹ vào.”

Trước lời dặn dò đầy ẩn ý, con ngươi Hoon Young khẽ liếc về phía Hyung Ho. Lát sau, một giọng nói khô khốc, vô cảm vang lên.

“Vâng, tôi hiểu rồi ạ.”

Cánh cửa vừa đóng lại, Yeom Tae Jeong đã vươn vai một cái. Hắn ngả người vào lưng ghế, lẩm bẩm, “A, đúng là buồn cười vãi lồn.”

“Tôi không tin lời lũ bán thân là vì thế đấy.”

Hắn khẽ nghiêng vai nhìn Woo Seung.

“Trước sau bất nhất.”

Nụ cười treo trên khóe môi cong cớn của hắn trông nặng trĩu khác hẳn ngày thường.

“Dù sao thì đây cũng là đặc điểm chung của lũ nghiện. Chẳng phân biệt được trước sau gì cả.”

Yeom Tae Jeong khinh bỉ tặc lưỡi. Woo Seung không đáp, chỉ lặng lẽ cụp mắt. Sự im lặng bao trùm khiến các ngón chân cậu co quắp.

“Sao cứ câu nệ thế? Từ nãy đến giờ luôn ấy.”

Yeom Tae Jeong dùng mu bàn tay vỗ vỗ lên má cậu. Đầu cậu bất giác nghiêng đi.

“Dạ?”

“Tôi hỏi sao từ nãy đến giờ cậu cứ làm giá thế hả. Bực mình thật.”

Giọng hắn ngày một gắt gỏng. Nghe kỹ lại, tông giọng ấy càng lúc càng giống với cái giọng thô bạo của hắn trên cầu thang khi đó. Cậu không hiểu tại sao hắn vừa mới trêu chọc mình xong đã lại nổi nóng.

“Tôi không có làm giá. Chỉ là… tôi không biết phải đối diện với giám đốc thế nào.”

Trước câu trả lời ngoan ngoãn, Yeom Tae Jeong đăm đăm nhìn Woo Seung. Gương mặt vô cảm đặc trưng của cậu trông lại càng ngơ ngác hơn.

“Tôi là thằng đầu tiên của cậu à?”

“…Dạ?”

“Đừng có giả ngu.”

Woo Seung thoáng do dự. Nếu là ngủ với đàn ông, thì Yeom Tae Jeong đúng là người đầu tiên.

“Là lần đầu… ạ.”

Nhưng làm tình thì không phải lần đầu.

“Mà công nhận là cậu làm tệ vãi lồn.”

Yeom Tae Jeong dùng ngón trỏ gõ gõ lên đùi mình như đang cân nhắc, rồi xoay hẳn người về phía Woo Seung. Hắn gập chân phải gác lên ghế sofa, tay đặt trên bàn. Rồi hắn chống cằm lên mu bàn tay, quan sát cậu.

“Muốn ngủ với tôi nữa không?”

Trước câu hỏi đường đột, Woo Seung chậm rãi chớp mắt.

“Anh vừa nói tôi làm tệ mà. Sao bây giờ lại…”

Cậu đã nghĩ đó chỉ là một cuộc mây mưa bộc phát do sự bốc đồng. Cậu từng nghe nói, sau khi vận động mạnh hay có hành vi bạo lực, ham muốn tình dục đôi khi sẽ trỗi dậy. Hôm đó, Yeom Tae Jeong đã hành hung khách, và cơn hưng phấn chưa tan đã vô tình trút lên người cậu.

“Tôi… Tôi không rõ lắm. Hôm đó giám đốc cũng…”

“Tôi có hỏi cậu đâu.”

Yeom Tae Jeong lạnh lùng cắt ngang lời Woo Seung.

“Cậu đắn đo cái gì?”

Hắn dùng tay mân mê dái tai, rồi lại dùng ngón cái ấn ấn vào cằm. Đó không phải là một hành động có chủ đích. Vốn dĩ hắn là người không thể để tay chân ngơi nghỉ. Hắn liên tục nghịch tay, hoặc là xoay chiếc bật lửa, hoặc là bẻ gãy điếu thuốc.

Gương mặt lạnh băng không còn ý cười của hắn bất chợt toát ra một cảm giác gai người. Mỗi khi hắn lộ vẻ vô tình như vậy, Woo Seung lại thấy sợ. Những chuyện đã xảy ra lần lượt hiện về khiến lòng cậu xáo động. Dám tỏ thái độ ngang ngược trước một kẻ như thế này… Bất giác cậu thấy Hyung Ho cũng thật phi thường. Một việc mà cậu có sợ vỡ mật cũng không dám làm, sao cậu ta lại có thể chứ?

“Tôi còn nợ tiền quán, nên phải tiếp tục làm việc ạ.”

“Thì cứ làm. Ai cấm cậu nghỉ?”

“…”

“Làm tình thì mất bao nhiêu thời gian đâu.”

Yeom Tae Jeong thản nhiên nói. Ký ức bị giày vò suốt đêm hôm đó vẫn còn rõ mồn một. Hắn trơ trẽn hay không biết xấu hổ vậy nhỉ? Có lẽ là cả hai.

“Tôi đã bảo là tôi không hỏi.”

Thấy sự im lặng kéo dài, Yeom Tae Jeong lại cảnh cáo. Woo Seung chùi mồ hôi ẩm ướt trong lòng bàn tay vào quần. Sau khi nuốt nước bọt khan, cậu rụt rè nói ra điều mình đã trăn trở bấy lâu.

“Vậy thì… đây có được tính là… bao nuôi không ạ?”

“Gì cơ?”

Bàn tay đang ấn cằm của hắn khựng lại. Giọng nói bật ra cùng hơi thở nghe có phần ngớ ngẩn, không giống hắn chút nào.

Một lúc sau, Yeom Tae Jeong nhe hàm răng đều tăm tắp, cười đến ngặt nghẽo.

“Ahaha!”

“…”

“Oa, địt mẹ…”

Tiếng cười dần ngớt, hắn xoa xoa gáy. Khóe môi vẫn cong lên đầy sảng khoái. Giữa hai kẽ môi, những tiếng cười khì khì như thể bật ra từ lồng ngực vẫn chưa dứt.

“Cậu muốn được trả tiền để làm à?”

“…”

“Cái đồng hồ vẫn chưa đủ sao?”

“Cái đó, tôi nhất định sẽ trả lại ạ.”

Woo Seung khẩn thiết lặp đi lặp lại rằng mình nhất định sẽ trả lại. Yeom Tae Jeong vốn chẳng có chút hứng thú nào với chiếc đồng hồ không còn trong tay mình nên chỉ nghe tai này lọt tai kia.

“Nhưng tại sao giám đốc lại muốn… ngủ với tôi? Giám đốc từng nói là không ngủ với đàn ông mà.”

Woo Seung lấy hết chút dũng khí ít ỏi để hỏi. Sau một thoáng suy nghĩ, hắn hất cằm nói.

“Vì cậu dễ bắt nạt chăng?”

Nghe xong câu trả lời, cậu vẫn không tài nào hiểu nổi. Đối với hắn, tiếp viên nào của Kirin mà chẳng dễ bắt nạt. Trong số đó, chắc chắn có kẻ sẽ vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của Yeom Tae Jeong.

Yeom Tae Jeong có ngoại hình ưa nhìn và sở hữu nhiều thứ đến mức tính cách bạo lực cũng chỉ là một khuyết điểm nhỏ. Tạm gác lại chuyện tiền bạc của hắn có trong sạch hay không.

“Tôi chưa từng làm chuyện đó bao giờ… Chẳng phải giám đốc cũng sẽ thấy bất tiện sao?”

“…”

“Thà là một người có kinh nghiệm trong chuyện đó… sẽ tốt hơn tôi, ờm…”

Trong lúc Woo Seung đang cẩn trọng bày tỏ ý kiến, vạt áo nhàu nhĩ lọt vào tầm mắt cậu. Đó là chiếc áo phông trắng Yeom Tae Jeong mặc lót bên trong áo khoác. Cậu vươn tay, vuốt lại vạt áo bị lật ra ngoài.

“Sẽ tốt hơn ạ.”

Ánh mắt Yeom Tae Jeong chăm chú dõi theo những ngón tay trắng trẻo vừa vuốt phẳng áo phông rồi rụt lại. Ống tay áo len che gần nửa mu bàn tay. Bên dưới đó là những ngón tay thon dài, trắng và thẳng. Móng tay được cắt ngắn, ánh lên sắc hồng khỏe mạnh.

Hắn dùng lưỡi miết mạnh vào bên trong má. Nước bọt cứ ứa ra nhưng không hiểu sao cổ họng lại khô khốc.

Ánh mắt hắn trượt đến xương quai xanh thẳng tắp ẩn hiện sau lớp áo len rộng, rồi từ từ di chuyển lên. Khi đối diện với đôi mắt hiền lành đang cụp xuống, hắn có thể thấy rõ con ngươi của cậu đang run lên thảm hại. Dáng vẻ cố tìm cách lẩn tránh của cậu trông vừa nực cười vừa đáng ghét.

“Woo Seung à. Bán thân đi khi tôi còn đang trả giá cao.”

“…”

“Đừng để đến lúc mất giá như cứt rồi mới hối hận.”

Vì thế, hắn cố tình buông lời sỉ nhục. Đúng như dự đoán, gương mặt trong trẻo của cậu cứng lại một cách đẹp đẽ.

“Bây giờ là lúc cậu được giá nhất đấy.”

Lực siết lấy quai hàm nhỏ nhắn của cậu thật tàn nhẫn. Thân hình gầy gò của cậu bất lực ngã ra sau. Ánh đèn sáng chói đau đớn chiếu thẳng vào mắt Woo Seung.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo