Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 111
“Diễn! Chạy!”
Vừa nghe tiếng hô của đạo diễn, diễn viên đã lao đi như vận động viên chạy nước rút. Tại hiện trường quay phim náo nhiệt, mọi người nín thở, dõi theo từng bước chân của diễn viên. Trong số đó, người đàn ông dẫn đầu đoàn chạy thu hút mọi ánh nhìn một cách đặc biệt. Dáng người đàn ông lao đi với đôi chân dài miên man tựa tên bắn khiến máy quay hai lần bỏ lỡ khoảnh khắc, kéo theo đó là tiếng quát đầy sốt ruột của đạo diễn. Hắn đành bất lực bước về vị trí xuất phát, hết lần này đến lần khác.
Ha, ha…
Đến lần thứ ba thực hiện cảnh quay này, nam diễn viên có vẻ thấm mệt, hơi thở dồn dập. Dù vậy, đôi má tái nhợt và bờ vai khẽ run của hắn vẫn đủ sức níu giữ ánh mắt của tất cả mọi người.
Cảnh quay hiện tại là cảnh Chase một mình đối đầu với nguy hiểm. Hắn dụ dỗ đám cảnh sát truy đuổi mình đến một địa điểm đã định, sau đó sẽ “xử lý” bọn họ. Đúng lúc Chase chuẩn bị bắt đầu lại cảnh quay, hắn đưa tay vuốt ngược mái tóc rối bù. Ngón tay dài luồn qua mái tóc mềm mại, tạo nên một cảnh tượng khiến người ta không khỏi cảm thán. Josh cũng dừng lại động tác đưa điếu thuốc lên miệng, ngẩn ngơ nhìn theo Chase.
Một bên mắt đeo miếng băng bịt đặc trưng cho vai diễn, con mắt còn lại đeo kính áp tròng màu, thêm mái tóc đen được nhuộm lại, đôi lúc Josh cảm thấy Chase bây giờ không còn là Chase Miller mà là một người hoàn toàn khác. Dù sao thì, chỉ thay đổi màu tóc vẫn còn dễ chấp nhận. Đến cả đôi mắt màu tím đặc biệt của hắn cũng bị che lấp đi, Josh bỗng cảm thấy có chút lạ lẫm. Dù lý trí mách bảo rằng người đó chính là Chase, nhưng cảm xúc lại không thể nào chấp nhận được.
Không phải mình đang lăng nhăng đâu.
Josh vội vàng hoàn hồn, nhanh chóng hít một hơi thuốc thật sâu. Anh tự trách mình vì suýt chút nữa đã xao nhãng trước một người không phải Chase, một cảm giác tội lỗi vô lý chợt dâng lên trong lòng. Nhất là khi không lâu trước đó, Chase vừa mới chất vấn, nghi ngờ anh ngoại tình.
Không, mình thật sự không hề lăng nhăng mà.
Cảm giác oan ức vừa mới trỗi dậy thì đạo diễn lại cất tiếng:
“Diễn!”
Nhận được hiệu lệnh, Chase một lần nữa bắt đầu chạy. Vạt áo khoác mở tung bay phần phật, chiếc cà vạt dài vắt qua vai hắn tung bay theo gió. Người đàn ông khi nãy còn ở đằng xa, thoáng chốc đã xuất hiện ngay trước mắt, rồi lại nhanh chóng lướt qua tầm nhìn của Josh.
Chẳng mấy chốc, Chase dừng chân tại vị trí đã định, đám đàn ông truy đuổi lập tức bao vây lấy hắn. Tiếp đó, theo như kịch bản đã định trước, bọn họ đồng loạt xông vào tấn công Chase. Josh theo phản xạ giật mình lùi lại, nhưng rồi anh khựng lại. Anh tự nhủ rằng tất cả chỉ là diễn xuất, rồi một lần nữa khoanh tay đứng nhìn. Nếu không làm vậy, có lẽ anh đã xông thẳng lên mất rồi.
Quả nhiên, khoảnh khắc nhìn thấy nắm đấm của một gã đàn ông nhắm thẳng vào Chase, Josh suýt chút nữa đã lao ra, nhưng anh lại một lần nữa khựng lại, tiếp tục quan sát diễn biến tiếp theo. Ngay sau đó, Chase xoay người, tung một cú đấm trời giáng vào mặt gã đàn ông kia.
Josh còn đang mải mê theo dõi những cảnh hành động liên tiếp thì bất chợt có người lên tiếng:
“Josh, anh ổn chứ? Trông anh có vẻ mệt mỏi.”
Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, Josh liếc mắt nhìn sang, Seth đang đứng đó. Josh vội vàng quay mắt trở lại nhìn Chase, đáp lời:
“Tôi hơi khó ngủ mấy đêm nay thôi.”
Josh chỉ nói vỏn vẹn một câu rồi im lặng, nhưng ánh mắt của Seth vẫn không rời khỏi anh. Nghĩ kỹ lại thì cũng có chút kỳ lạ. Gần đây Josh có vẻ đặc biệt hay mệt mỏi. Trước đây, Josh có thể thức trắng ba đêm liền để làm việc, nhưng dạo gần đây anh thường xuyên ngáp ngắn ngáp dài, thậm chí trông còn có vẻ lơ đãng.
Có lẽ là do pheromone?
Dù trên người Josh có dấu ấn chủ quyền, nhưng có lẽ pheromone của alpha trội vẫn là thứ gì đó quá sức chịu đựng đối với anh. Seth cả đời chỉ mới tiếp xúc với một alpha trội duy nhất là Chase, vì vậy anh cũng không có nhiều kiến thức về alpha trội, tất cả chỉ là suy đoán của Seth mà thôi. Ngoài lý do đó ra, anh không thể nghĩ ra bất cứ lý do nào khác khiến Josh mệt mỏi đến vậy.
Hay là do đối tượng hiện tại của anh ta không phải dạng vừa?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Seth lại một lần nữa cảm thấy kinh ngạc. Rốt cuộc người kia phải mạnh mẽ đến mức nào mới có thể “vắt kiệt sức” của một người có thể lực tốt như Josh chứ.
Bất kể kết quả cuộc cá cược ra sao, sự tò mò cá nhân đã khiến Seth bắt đầu để tâm đến đối tượng của Josh. Nếu như hai người họ chia tay, biết đâu cậu ta cũng có thể thử “qua đêm” với người kia một lần. Với gu thẩm mỹ của Josh, chắc chắn đối phương phải là một mỹ nhân tuyệt sắc, chẳng có lý do gì để cậu ta từ chối cả.
Seth đang tự nhiên tìm kiếm cơ hội để dò hỏi thì cảnh quay vừa lúc kết thúc, đạo diễn hô lớn “Cắt!”. Mọi người được nghỉ ngơi một lát trước khi quay cảnh tiếp theo. Trong khoảng thời gian đó, Chase sẽ chỉnh sửa lại trang phục cùng lớp trang điểm, đồng thời xem lại những cảnh quay vừa thực hiện. Seth quan sát mọi người tản ra, ồn ào bàn tán, cậu ta không bỏ lỡ cơ hội, lập tức lên tiếng:
“Josh, hôm qua cả ngày không thấy anh đâu, có chuyện gì à?”
“Không, không có gì đặc biệt.”
Josh thờ ơ đáp lời. Trong khoảnh khắc, Seth thoáng nghĩ rằng có lẽ suy đoán của cậu ta đã sai. Nhưng ngay sau đó, cậu ta lại gạt bỏ ý nghĩ đó. Cậu ta tin chắc rằng mình không nhầm lẫn, và cái kiểu ứng phó lấp lửng, giả lơ đánh lạc hướng này của Josh cũng chẳng phải là chuyện ngày một ngày hai.
“Mấy hôm trước cũng vậy, thỉnh thoảng anh cứ tự dưng biến mất không một lời báo trước, tôi cứ lo lại có chuyện gì xảy ra với anh.”
Seth không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề. Thẳng thắn như vậy may ra mới có thể khiến Josh chịu trả lời thật lòng. Quả nhiên, khi không còn đường lui, Josh im lặng một hồi rồi mới lên tiếng:
“Không phải chuyện gì to tát cả, chỉ là có chút việc riêng cần giải quyết thôi. Dù sao thì hôm qua cũng là ngày nghỉ mà.”
Nhìn thái độ lảng tránh của Josh, Seth càng thêm chắc chắn vào suy đoán của mình. Nhưng đồng thời, phản ứng này cũng khiến cậu ta nghĩ rằng mối quan hệ của Josh không chỉ đơn thuần là hẹn hò qua đường. Việc Josh cố tình che giấu như vậy có nghĩa là anh đang nghiêm túc nghĩ về đối phương, hoặc là có lý do nào đó không thể tiết lộ. Nếu là vế sau, dù cậu ta có hỏi bằng cách nào đi chăng nữa, Josh cũng sẽ không chịu hé răng nửa lời.
Rốt cuộc là ai vậy nhỉ?
Seth thực sự cảm thấy tò mò. Sự tò mò này lớn đến nỗi, kết quả của cuộc cá cược giờ đây đã không còn quan trọng nữa.
“Vậy…”
Seth vừa định mở miệng đào sâu thêm thì đột nhiên Laura – thư ký của Chase, từ phía sau bước tới.
“Seth, chào anh. Josh, tôi có chuyện muốn nói riêng với anh một lát, có được không?”
Đúng vào thời điểm quan trọng nhất, Laura lại kéo Josh đi mất, khiến Seth không thể hỏi thêm được gì nữa. Nhìn theo bóng lưng hai người dần khuất xa, Seth cau mày xoa cằm vẻ trầm ngâm. Trong số những người còn lại, ai có thể giúp cậu ta thăm dò tình hình đây?
Không một ai.
Seth bực bội nhíu mày.
***
“…Vậy nên sẽ thực hiện như thế này. Còn về cách…”
Josh lơ đãng nghe Laura nói, tâm trí lại hoàn toàn bị phân tán bởi một thứ khác. Không cần phải quay đầu lại, anh cũng biết rõ chủ nhân của ánh mắt đang dán chặt vào mình là ai. Chắc chắn Chase đang nghi ngờ anh và Laura, đôi mắt như tóe lửa giận dữ. Gần đây, Chase thường xuyên dùng ánh mắt đó để giám sát anh, không hề lơi lỏng.
Cũng có thể là do em ấy quá yêu mình thôi.
Josh thầm thở dài trong lòng, cố gắng ép mình lắng nghe lời Laura. Bỗng, cô nhìn thẳng vào mặt Josh, cẩn trọng hỏi:
“Sao vậy? Anh không khỏe ở đâu à?”
“À, không, không sao. Cô nói xong chuyện rồi chứ?”
Josh vội vàng hoàn hồn, hỏi lại. Laura vẫn nghiêng đầu, vẻ nghi hoặc, đáp:
“Vâng, chỉ có vậy thôi. À, phải rồi, anh Miller đặc biệt chỉ thị phải tăng cường việc bảo vệ cho Josh. Tôi đã nói chuyện với Mark rồi, lịch trình của anh sẽ dày đặc hơn so với những người khác trong đội đấy…”
“Ra vậy. Tôi sẽ cố gắng chú ý hơn.”
Josh ngoài mặt tỏ vẻ không để tâm, nhưng trong lòng lại thầm cảm thán khả năng ứng biến nhanh nhạy của mình. Thật ra, anh suýt chút nữa đã không kìm được mà lộ vẻ mặt khó chịu ra ngoài.
Nguy hiểm thật rồi.
Josh lo lắng nghĩ. Lời của Seth không thể xem nhẹ được. Dù trước nay anh với Chase luôn cố gắng lén lút hẹn hò, tránh ánh mắt của người khác, nhưng trong không gian hạn hẹp này, việc che giấu hành tung vẫn có giới hạn. Có lẽ chuyện này sắp bại lộ đến nơi rồi. Josh bắt đầu nghĩ đến việc sẽ đề nghị Chase tạm thời không gặp nhau cho đến khi kết thúc quá trình quay phim.
Vấn đề là, dường như chỉ có một mình anh lo lắng về chuyện này.
Hắn cứ trơ tráo nhìn chằm chằm như vậy…
Josh vô thức định quay sang nhìn Chase, nhưng Laura lại gọi giật anh lại.
“Khoan đã, tôi còn một chuyện nữa muốn hỏi…”
Có lẽ Laura chỉ vô tình nắm lấy cánh tay anh, nhưng vấn đề lại nằm ở ánh mắt của những người xung quanh. Josh khéo léo đặt bàn tay mình lên mu bàn tay cô, nhẹ nhàng đẩy tay cô ra, tránh để cô cảm thấy khó chịu. Thời gian chỉ vỏn vẹn hai, ba giây, nhưng đủ để ai đó hiểu lầm cảnh tượng này. Rồi ngay sau đó, sự cố kinh hoàng đã xảy ra.
“Aaaaa!”
“Miller!”
“Mau gọi người giúp với!”
Tiếng la hét kinh hãi đột ngột vang lên, Josh giật mình quay đầu lại. Sau đó, anh trợn tròn mắt kinh hãi.
“Chase?”
Không chỉ Josh, mà chính Chase cũng kinh ngạc không kém. Hắn ngơ ngác chớp mắt nhìn xuống cơ thể mình, tứ chi đẫm máu tươi, hai bàn tay nhuốm đỏ đến mức ai cũng có thể nhận ra từ xa. Josh chưa kịp suy nghĩ gì đã vội vàng lao tới. Trong tầm mắt mờ ảo của anh, Chase vẫn đứng im, bất động nhìn xuống đôi tay đẫm máu của mình.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Một tiếng ho khan nghẹn ứ lại vang lên, tiếp đó, một ngụm máu lớn trào ra khỏi miệng Chase. Chiếc áo sơ mi vốn trắng tinh giờ đã nhuốm đầy vết máu đỏ tươi, hai bàn tay ướt đẫm vội vàng ôm chặt lấy cổ và ngực.
Ha… ha…
Mỗi nhịp thở dồn dập, máu lại trào ra khỏi miệng. Josh còn đang nghĩ rằng gương mặt vốn đã tái nhợt của Chase giờ đã trở nên xanh mét như tàu lá chuối, thì hắn đã ngã quỵ về phía trước.
“Chase!”
Josh kịp thời lao tới, đỡ lấy Chase trước khi hắn ngã xuống đất. Nhưng Chase đã hoàn toàn mất đi ý thức. Josh hốt hoảng kiểm tra tình hình, nhìn gương mặt trắng bệch nhuốm đầy máu tươi của hắn, trong khoảnh khắc, Josh hoàn toàn chết lặng.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.