Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 124: Ngoại truyện 28
Pheromone từ hắn tuôn trào như thác lũ, trút xuống người Josh khiến tâm trí anh chốc chốc lại chìm nghỉm. Josh chẳng còn nhớ nổi anh rời phòng tắm rồi lên giường ngủ từ lúc nào, chỉ biết khi mở mắt ra đã thấy mình nằm trên giường. Chính xác hơn là nằm trên người Chase.
“Ư, ha… ha, hức.”
Tiếng rên rỉ bật ra nghe gần với đau đớn hơn là khoái lạc. Hai chân anh mở rộng đến hết cỡ, chẳng còn biết khép lại.
“Ư… ư.”
Khi Josh nhăn mày rên lên đầy khổ sở, Chase lại bắn thêm một đợt tinh dịch nữa vào sâu bên trong anh. Nhưng bụng anh đã căng đầy, chẳng còn chỗ chứa, tinh dịch theo dương vật trào ra, thấm ướt cả ga giường.
Vòng tay Josh ôm lấy vai Chase dần mất lực, trượt dài xuống.
Haa, haa.
Trong lúc Josh thở dốc, Chase lật người anh nằm xuống giường rồi lại đè lên. Cơn khoái cảm mãnh liệt lại ập đến, dường như muốn nuốt chửng lấy anh, Josh cố gắng nhớ lại chuyện đã xảy ra nhưng vô ích. Dấu ấn vừa khắc chính là ký ức cuối cùng còn sót lại trong tâm trí anh.
Có lẽ… thất bại rồi? Hay là thành công?
Josh cố gắng gượng dậy, muốn nhìn xem tai hắn thế nào. Nhưng anh vừa định lùi lại thì đã bị hành động tiếp theo của Chase ngăn cản.
“Ư, á… á!”
Cơn đau kinh hoàng xé toạc bụng dưới. Chase vẫn ghim chặt dương vật đang nở lớn bên trong người anh. Đầu dương vật phình trướng lấp đầy khoang ruột chật hẹp, căng ra như muốn xé toạc bụng anh. Josh tận mắt nhìn thấy bụng mình nhô lên hình dạng dương vật của Chase.
Haa, haa. Haa, haa.
Đồng tử Chase nhuộm một màu vàng kim rực rỡ, ánh mắt mất tiêu cự, chẳng còn chút lý trí nào. Josh không biết hắn say pheromone hay là do dấu ấn thất bại, nhưng trong cơn đau đớn, anh vẫn nhận ra lý do hắn cưỡng ép thắt nút.
Bụng anh nóng rát và đau đớn như thể có lửa đốt trong bụng. Ký ức tưởng chừng đã lãng quên bỗng ùa về. Ký ức về ngày anh mang thai Pete.
Ngày đó, hắn cũng đã vùi mình vào sâu trong cơ thể anh rồi bắn hết lần này đến lần khác. Hắn ôm chặt Josh kiệt sức, không cho anh chạy trốn, hắn đã khát khao điều gì đến thế?
Chẳng lẽ… thật ra hắn muốn giữ anh lại sao?
Chase đang lặp lại y hệt tình cảnh ngày đó. Hắn không nhớ ra Josh, cũng chẳng nhận ra anh, chỉ là bản năng muốn níu giữ anh lại. Lần này, Josh cũng không có ý định rời bỏ hắn.
“Anh sẽ không đi đâu cả.”
Josh khàn giọng thì thầm, từng chữ thốt ra thật khó khăn.
“Anh sẽ không rời bỏ em, Chase à.”
Anh đã hứa rồi mà.
Ngay sau đó, môi hắn phủ lên môi anh, Josh khép mắt lại. Anh thôi không cố gắng nhìn dấu ấn nữa.
Dù thất bại cũng không sao.
Josh nghĩ. Bụng anh lại trào lên một cơn nóng rực. Josh cắn răng kìm nén tiếng rên rỉ.
Anh sẽ khắc lại lần nữa, khắc đến khi được thì thôi. Vì em là alpha của anh, Chase Miller.
Chase lại bắt đầu chuyển động hông. Dương vật thắt nút nghiền nát bên trong khiến ý thức Josh hoàn toàn tan biến trong đau đớn. Nhưng Josh cắn chặt răng chịu đựng.
Vì em… là của anh.
Pheromone tuôn ra không ngừng, không khí trở nên đặc quánh, nặng nề, siết chặt lấy lồng ngực anh. Josh mơ hồ nhận ra, có lẽ người phát điên sẽ là anh mất… Ý thức anh lại chìm vào bóng tối.
***
Bên tai vọng đến tiếng thở đều đặn bình yên. Josh chậm rãi mở đôi mắt nặng trĩu. Áp lực pheromone trút xuống như thác lũ đã tan biến từ lúc nào. Hương thơm vương vấn xung quanh vẫn còn, nhưng giờ đây đã khác. Hương pheromone ngọt ngào như bao bọc, dịu dàng vỗ về khiến lòng Josh xao xuyến hơn bao giờ hết.
Chase?
Anh khẽ gọi, nhưng thanh âm nghẹn ứ nơi cổ họng. Gương mặt Chase đang say ngủ hiện ra ngay bên cạnh. Hắn khép mắt dưới ánh nắng ban mai, vẻ mặt yên bình chưa từng có.
Josh khẽ mỉm cười, bàn tay vô lực nâng lên nhẹ nhàng vuốt ve gò má hắn. Ngón tay anh chậm rãi di chuyển, dừng lại nơi vành tai Chase. Dấu ấn vẫn còn đó, rõ ràng và sắc nét, anh khẽ mân mê hình dạng nó, ánh mắt đăm đăm nhìn. Một cảm xúc xa lạ chưa từng có chợt dâng lên trong lòng anh. Cảm xúc này gọi là gì nhỉ, Josh chẳng thể tìm được từ ngữ thích hợp. Thay vào đó, anh nhẹ nhàng ngồi dậy, đặt lên môi Chase một nụ hôn. Nụ hôn trượt dài lên trán, lên má, rồi cuối cùng dừng lại thật lâu nơi dấu ấn trên vành tai hắn.
Josh ngẩng đầu, ôm chặt Chase vào lòng, cảm nhận một tình yêu thương dạt dào. Chẳng bao lâu sau, mí mắt anh lại trĩu nặng, Josh lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ. Một ngày rưỡi sau, khi Chase cuối cùng cũng mở mắt ra, hắn đã nở một nụ cười rạng rỡ nhìn Josh đang tàn tạ, đôi mắt tím ánh lên nét dịu dàng. Kỳ phát tình đã kết thúc.
Nhưng Josh vẫn chưa thể phản ứng ngay được. Anh ngơ ngác chớp mắt nhìn Chase, vẻ mặt có chút thất thần. Phản ứng ngoài dự đoán của anh khiến Chase ngẩn ngơ chớp mắt lại.
“Josh?”
Khi Chase ngập ngừng gọi tên, Josh khẽ “ha” một tiếng, thở ra một hơi nặng nhọc. Lúc này Chase mới hiểu điều gì đã khiến anh lo lắng. Ngay sau đó, Josh nở một nụ cười đầu tiên kể từ khi tỉnh giấc.
“Chào buổi sáng, Chase.”
Cổ họng khản đặc, khô khốc của anh chỉ phát ra toàn những âm gió mà chẳng thành tiếng. Đáp lại lời chào yếu ớt ấy, Chase không kìm lòng được cúi xuống trao cho anh một nụ hôn. Họ đã trao nhau nụ hôn vô vàn lần, nhưng hôm nay lại ngỡ ngàng như thuở ban đầu, lòng rộn ràng xao xuyến.
Một buổi sáng tinh khôi vừa hé rạng.
***
“Hai người có biết sư tử giao phối 500 lần một tuần không?”
Vừa thấy mặt họ, Grayson đã buông ngay một câu như thế. Tóm lại ý anh ta là: “Hai con người cầm thú này!”. Nhưng Chase chẳng hề bối rối, Josh thì càng chẳng để tâm. Cả hai chỉ chú tâm vào bữa sáng thịnh soạn trước mắt.
Grayson đang bó bột một bên cánh tay, lý do là vì đỡ cú ném mũ bảo hiểm như trời giáng của Tommy mà bị rạn xương. Josh lúc này mới hiểu ra vì sao suốt quãng đường lái xe đến đây, anh ta cứ hết nhìn lên tay mình rồi lại nhìn xuống. Dù sao thì gãy xương tay vẫn còn hơn là bị ném trúng thái dương.
Ngay khi kỳ phát tình vừa kết thúc, cả hai đã phải tắm rửa qua loa rồi đến bệnh viện kiểm tra. Sau khi lấy máu rồi làm vài xét nghiệm bằng máy móc, họ mới được phép đến nhà ăn. Một bàn tiệc linh đình đã chờ sẵn ở đó. Thường ngày nhìn thôi đã thấy ngán ngẩm, nhưng với Josh lúc này thì lại là chuyện khác. Anh lập tức ngồi xuống, bắt đầu “chiến đấu” với bữa ăn.
Bàn ăn la liệt món, còn thịnh soạn hơn cả tiệc Lễ Tạ ơn. Josh như thể muốn ăn bù cho cả đời, hùng hục nhét thức ăn vào miệng.
Anh một mình uống hết hai bình sữa, xơi gần nửa con gà tây, chén sạch cả chiếc bánh táo cỡ đại. Chưa hết, nào là bít tết, sườn heo, hamburger kẹp năm lớp thịt cùng phô mai chồng chất, anh đều nuốt trôi tuốt tuồn tuột, không thèm nghỉ.
Trái ngược với Josh, Chase chỉ ăn chưa bằng phân nửa hắn đã buông nĩa xuống. Ban đầu hắn cũng có vẻ đói bụng nên ăn khá nhanh và nhiều, nhưng so với Josh thì vẫn kém xa. Chứng kiến cảnh Josh ăn như “châu chấu ăn voi”, không chỉ Grayson mà ngay cả Stewart cũng phải kinh ngạc.
“Cậu từng thi ăn bao giờ chưa đấy?”
Stewart vừa hỏi vừa nhìn Josh ngốn hết chiếc hotdog kẹp xúc xích khổng lồ chỉ trong ba miếng. Josh khẽ lắc đầu đáp lại. Vừa uống cạn thêm một bình sữa nữa, anh với tay rót nước ép. Grayson với Stewart chỉ còn biết trố mắt nhìn anh với vẻ kinh hãi. Duy chỉ có Chase là vẫn luôn mỉm cười nhìn anh âu yếm.
Cuối cùng, phần lớn thức ăn trên bàn đều đã yên vị trong bụng Josh. Thấy anh cuối cùng cũng có vẻ thỏa mãn, tựa lưng vào ghế, Grayson mới lên tiếng hỏi, giọng đầy vẻ nhịn không được nữa.
“Sao cậu không đi thi ăn nhỉ?”
Có vẻ như anh ta đã tò mò muốn chết đến nơi rồi. Josh lau miệng bằng khăn ăn một cách qua loa rồi đáp:
“Người ăn được như tôi đầy ra đấy.”
“Hừ.”
“Đùa à.”
Không chỉ Grayson mà ngay cả Stewart cũng lắc đầu quầy quậy phủ nhận, nhưng Josh vẫn giữ nguyên ý kiến của mình. Sau khi đã lấp đầy bụng, họ cùng nhau xem kết quả kiểm tra.
“Tuyệt vời.”
Stewart vừa nhanh chóng lướt qua bản in kết quả vừa tuyên bố.
“Rất tuyệt vời.”
Gương mặt tươi cười của anh ta không cần nói ra cũng đủ cho thấy kết quả tốt đẹp đến mức nào. Tiếp đó, anh ta giải thích cặn kẽ hơn.
“Pheromone đã ổn định, kết quả xét nghiệm máu với các kiểm tra cơ bản khác đều tốt. Vẫn còn vài hạng mục cần kiểm tra chuyên sâu hơn, nhưng với tình hình này thì có thể yên tâm được rồi.”
Nói đến đó, Stewart nháy mắt tinh nghịch.
“Thật đáng công mấy ngày vất vả của cậu rồi, cậu Bailey.”
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.