Kiss Me Liar (Side story) - Chương 16

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Vào buổi sáng, Spencer không quên lời hứa ngày hôm qua và thức dậy sớm hơn mọi ngày, chuẩn bị đến nhà bạn chơi một cách bận rộn. Yeonwoo nhìn cậu bé chạy quanh phòng và thu dọn những món đồ chơi yêu thích với vẻ ngạc nhiên và hỏi:

"Spencer, con thích đến thế à?"

Spencer gật đầu đáp "Vâng" với giọng nói trìu mến.

"Peter đẹp trai, Cecil xinh gái. Và món bánh pudding chú Joe làm ngon tuyệt cú mèo!"

Vừa nghĩ con trai và con gái nhà đó mỗi người một đứa thì giọng của Keith đột ngột chen vào.

"Đừng hiểu lầm. Gã đó chỉ có hai đứa con trai thôi."

"Cecil xinh gái mà!"

Spencer không chịu thua hét lên. Cậu bé nhanh chóng đỏ mặt và nói.

"Cecil còn cho con xem 'cái đó' nữa. 'Cái đó' của Cecil cũng xinh nữa đấy!"

"……."

"……."

Yeonwoo và Keith đồng thời im lặng. Keith là người lên tiếng trước.

"Spencer, con gái không có 'cái đó'."

"Hả?"

Nhìn phản ứng của cậu bé ngơ ngác mở to mắt, Keith lẩm bẩm như nói một mình.

"Có lẽ nên bắt đầu dạy giáo dục giới tính cho Spencer thôi."

"Ừ, đúng rồi. Đến lúc phải dạy rồi. Cứ thế này thì hỏng mất."

Yeonwoo đồng tình từ bên cạnh. Nghe vậy, Keith liền quay đầu lại nhìn cậu. Nhưng Yeonwoo vẫn chưa nhận ra những gì mình vừa nói và ngước nhìn Keith với vẻ mặt ngơ ngác.

"……Haa."

Keith lại thở dài, cảm thấy thất vọng thêm một lần nữa. Anh tự nhủ đừng vội vàng rồi bước đi.

"Spencer, đừng thu dọn đồ chơi nữa mà thay quần áo đi. Chúng ta không thể mang hết chỗ này đi được đâu."

"Thật á? Không được sao ạ?"

"Không được."

Keith ân cần dỗ dành cậu bé.

"Ở nhà đó cũng có nhiều đồ chơi mà? Đừng làm mất nên chỉ mang theo hai món thôi nhé. Được không?"

"Ư, ư ư."

Cậu bé chỉ quanh quẩn nhìn xung quanh, không thể quyết định được món nào. Trong khi đó, Keith nhặt bộ quần áo mà người hầu gái đã chuẩn bị sẵn trên bàn và bắt đầu cởi quần áo của Spencer ra rồi mặc quần áo mới vào. Yeonwoo lặng lẽ quan sát anh. Keith vừa đáp lại những lời vô nghĩa mà Spencer liên tục nói, vừa cởi áo sơ mi của cậu bé.

"Tay."

Cởi chiếc áo sơ mi của Spencer đang giơ hai tay lên cao, rồi mặc chiếc áo đã chuẩn bị sẵn. Khi thay quần cho cậu bé, anh ôm cậu bằng một tay, tay còn lại kéo khóa và kéo quần đang mặc xuống. Spencer cũng phối hợp rất ăn ý, như thể đã quen với việc này rồi.

"Bên phải."

Spencer nhấc chân phải lên, Keith mặc một bên quần vào rồi lại nói "Bên trái". Lần này Spencer cũng nhấc chân trái lên, Keith luồn nốt chân còn lại vào rồi kéo quần lên ngay ngắn, kéo khóa lên. Tiếp theo, anh đi tất rồi đi giày, kéo và dán miếng dán velcro trên mu bàn chân một cách hoàn hảo.

Yeonwoo ngạc nhiên thán phục. Cho đến tận lúc đó, anh vẫn xử lý mọi việc bằng một tay. Chưa đầy 5 phút mọi việc đã xong xuôi. Keith mà cậu biết là một người đàn ông quá xa lạ với việc có một gia đình và nuôi dạy con cái. Ai có thể ngờ rằng người đàn ông từng thay người yêu như thay áo và sống một cuộc đời phóng túng lại có thể thay đổi đến như vậy.

Keith quay đầu lại khi nhận ra ánh mắt của cậu. Hai người chạm mắt nhau bất ngờ, và mặt Yeonwoo nóng bừng. Keith nhìn Yeonwoo đang lộ rõ vẻ mặt ửng đỏ và cười đùa.

"Phải lòng anh rồi à?"

Nhìn khuôn mặt đó, Yeonwoo lại một lần nữa ngây người. Tim cậu đập điên cuồng, không thể nào trấn tĩnh được. Thấy Yeonwoo chỉ ngơ ngác nhìn mình, Keith đột nhiên cười khổ.

"Yeonwoo, pheromone của em mạnh quá, chắc anh sắp lên cơn rut đến nơi rồi."

"A."

Lúc đó cậu mới hoàn hồn. Đồng thời, Yeonwoo xấu hổ che miệng lại bằng cả hai tay.

"Tôi, tôi đi chuẩn bị ra ngoài……."

"Yeonwoo."

Cậu vội vàng định chạy ra ngoài thì Keith gọi cậu từ phía sau. Cậu bất đắc dĩ mở hé cửa rồi quay lại, Keith ôm Spencer đang phân vân không biết nên mang theo búp bê cá mập hay búp bê rái cá và nói.

"Đừng vội quá. Vẫn còn nhiều thời gian mà."

"……."

Yeonwoo im lặng gật đầu rồi vội vàng rời khỏi phòng. Tiếng đóng cửa vang lên, và tiếng bước chân của Yeonwoo nhanh chóng xa dần. Keith lặng lẽ nhìn cánh cửa đang đóng và thở dài.

May mà anh đã uống thuốc.

Nếu không, anh đã vật Yeonwoo xuống ngay trước mặt con trai rồi. Vẫn còn thoang thoảng hương pheromone của Yeonwoo xung quanh, nhưng không giống như trái tim đang đập loạn xạ, bộ phận sinh dục của anh lại im lìm. Thật là may mắn.

Không phải mọi thứ đều tệ đến thế.

Anh nghĩ một cách cay đắng rồi nhìn xuống, Spencer đang ngước nhìn mình. Keith hôn lên má cậu bé và nói.

"Ừ, vẫn còn nhiều thời gian."

Ổn thôi.

Anh lặp lại những lời tương tự như thể đang tự nhủ với bản thân rồi ôm chặt Spencer.


Cạch! Yeonwoo mở cửa một cách thô bạo và vội vàng chạy vào trong. Chỉ sau khi đóng cửa lại một cách gấp gáp, cậu mới bình tĩnh lại được một chút.

Điên mất, phải làm sao đây.

Cậu cảm thấy xấu hổ đến mức muốn bỏ trốn đến một nơi nào đó. Trước đây cậu chưa từng bị phát hiện, tại sao bây giờ lại thành ra thế này?

Đúng như lời Keith nói, hương pheromone của cậu đậm đặc đến mức như muốn làm tê liệt khứu giác. Bản thân cậu còn cảm nhận được mạnh mẽ đến vậy, thì Keith còn hơn thế nữa.

Vì có dấu ấn mà.

Làm sao anh ấy có thể chịu đựng được cái mùi hương đậm đặc này chứ? Yeonwoo hoảng hốt kiểm tra lại mùi hương trên cổ tay và cánh tay của mình. Quả nhiên, nó quá nồng nặc. Như thể cậu đang van xin Keith hãy chiếm lấy mình vậy.

Thật xấu hổ.

Thật tuyệt vời khi Keith đã kiềm chế được. Làm sao anh ấy có thể chịu đựng được mùi pheromone mạnh đến như vậy chứ. Sự kiên nhẫn của anh còn mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì Yeonwoo biết.

Chẳng lẽ, chỉ có mình mình là không chịu được sao.

Nhận ra rằng bản thân đã trở nên hưng phấn dù còn chưa ngửi thấy mùi pheromone của Keith, cậu càng cảm thấy mình trơ trẽn hơn.

"Con yêu tinh dâm đãng vô liêm sỉ! Biến đi, biến đi!"

Yeonwoo tát mạnh vào má mình đến mức cảm thấy đau rồi vội vàng cởi quần áo và chạy vào phòng tắm. Cậu phải dội nước lạnh để con yêu tinh vô liêm sỉ này biến khỏi đầu cậu.

Nhưng khi Yeonwoo đứng dưới vòi hoa sen, cậu nhìn xuống và hoảng sợ. Bộ phận sinh dục của cậu đã cương cứng được một nửa.

"Ư ư……."

Một tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng cậu. Trong tình huống này, sự hưng phấn sẽ không dễ dàng dịu đi. Cậu luống cuống một lát rồi cuối cùng cũng không còn cách nào khác, đành đưa tay xuống dưới.

"Ư, ư ư……."

Tiếng rên rỉ tự động bật ra. Vừa chống tay lên tường, vừa hăng say vuốt ve bộ phận sinh dục của mình, trong đầu cậu chỉ tràn ngập những suy nghĩ về Keith. Giá mà anh ấy mở cửa một cách thô bạo và xông vào hôn mình. A, không được. Mình không thể để lộ bộ dạng đáng xấu hổ này……! A, nhưng nếu Keith nhìn mình bằng đôi mắt màu tím đó thì mình sẽ…….

<Làm lại đi.>

Âm thanh của Keith dường như đang vang lên ngay bên tai cậu. Đồng thời, bộ phận sinh dục trong tay cậu cương cứng hoàn toàn.

<Làm lại đi, từ đầu.>

Yeonwoo thở hổn hển, buông tay đang chống lên tường và đưa tay ra sau mông. Bản năng đã hoạt động trước cả ký ức. Ngón tay run rẩy chạm vào cái lỗ ẩn mình giữa hai bên mông, nơi đó run rẩy lên vì giật mình.

Cái lỗ đã ướt đẫm chất lỏng trơn trượt không phải là nước đang xối xuống. Yeonwoo cẩn thận vuốt ve những nếp nhăn và nơi đó lập tức run lên đáp lại. Yeonwoo không thể chịu đựng được nữa và ngã xuống sàn phòng tắm. Cậu co người lại và từ từ đưa ngón tay vào trong.

"A ư……!"

Chỉ có vậy thôi mà Yeonwoo đã xuất tinh. Một khoái cảm kinh khủng ập đến khiến toàn thân cậu run rẩy và trước mắt trở nên trắng xóa.

Nhưng cậu vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn. Cậu muốn chọc sâu hơn vào bên trong. Bằng một thứ gì đó lớn hơn và dày hơn nhiều, đúng vậy, bằng cái đó của Keith.

"A, ha ha……!"

Yeonwoo rên rỉ kéo dài và thô bạo nhét ngón tay vào bên trong. Nhưng dù có cố gắng kéo giãn các ngón tay đến đâu, chúng vẫn không thể đạt đến độ sâu và độ dày mà cậu mong muốn. Cậu vừa thô bạo vuốt ve phía trước vừa cố gắng kìm nén để xuất tinh một lần nữa, nhưng khu vực bên dưới vẫn nhức nhối vì ham muốn chưa được thỏa mãn.

……Đồ chơi tình dục.

Trong ý thức mơ hồ, Yeonwoo thở hổn hển và nghĩ.

……Mua một cái.

Chỉ cần tưởng tượng đến việc đâm vào bên trong trong khi nghĩ về Keith, cậu lại cảm thấy sắp cương cứng. Nhưng cậu đã biết rằng dù có làm thế nào thì cậu cũng không thể thỏa mãn được. Ngoài việc vực dậy và nghĩ rằng mình phải đặt mua một cái lớn nhất và dày nhất có thể, Yeonwoo không thể làm gì khác vào lúc này.


Spencer mặc bộ đồ thủy thủ, quần short, đi đôi giày velcro trông như giày da và đội mũ nồi trên đầu rất tự tin. Cậu còn ôm thêm con búp bê cá mập yêu thích nhất nữa. Hôm nay cậu bé sẽ là bất khả chiến bại.

"Papa, lớn lên con sẽ trở thành hải quân!"

Nhìn đứa con trai đang dang rộng hai tay chạy qua chạy lại giữa hai chân mình, Keith khẽ mỉm cười.

"Ừm, nếu con làm hải quân thì papa sẽ khó gặp mặt con lắm. Ra biển thì mấy tháng mới gặp được một lần."

"Nhưng con muốn đi tàu mà!"

Keith mỉm cười bế bổng cậu bé đang dừng chạy và bám vào chân mình.

"Vậy thế này nhé, papa sẽ mua cho con một chiếc tàu. Để con có thể đi bất cứ khi nào con muốn."

"Thật ạ?"

"Thật."

Keith cười và hỏi.

"Vậy giờ con không làm hải quân nữa nhé?"

Ưm, Spencer suy nghĩ một lát rồi tỏ vẻ buồn rầu.

"Con thích bộ quần áo này lắm."

"Papa biết mà."

"Bộ đồ này là của hải quân mặc mà."

"Không phải hải quân thì cũng có thể mặc được mà."

"Nhưng là đồ giả mà."

Lời nhận xét của cậu bé không sai. Lần này đến lượt Keith cần thời gian để suy nghĩ. Ngay sau đó, anh đã đưa ra giải pháp.

"Được thôi, vậy papa sẽ mua lính đánh thuê cho con. Con có thể dùng chúng để tạo ra một đội hải quân."

"Lính đánh thuê là gì ạ?"

Spencer nghiêng đầu. Keith cười và đáp.

"Cũng là quân đội thôi. Nhưng là đội quân sẽ làm mọi thứ Spencer ra lệnh."

Wow, Spencer mở to mắt.

"Thật ạ? Làm mọi thứ mình ra lệnh sao ạ?"

"Ừ."

Cậu bé phấn khích hỏi khi anh gật đầu.

"Vậy, nếu con bảo mỗi sáng mang cho con mười cái bánh pudding thì họ sẽ mang cho con chứ ạ?"

Keith khựng lại một lát rồi đáp.

"Khi con lớn."

"Vậy, vậy thì. Nếu con bảo họ nhuộm tóc con thành màu trắng thì họ có làm không ạ?"

"Chỉ được nhuộm tóc khi mười tám tuổi thôi. Khi nào con mười tám tuổi thì...."

"Papa ngốc! Mình có thể rắc tuyết lên đầu được mà."

Nghe đứa trẻ cười khúc khích, Keith không nhịn được mà bật cười.

"Ừ, đúng rồi. Spencer là thiên tài mà."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo