Kiss The Scumbag - Chương 102

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#102

Yujin lén nhìn Winston. Người đàn ông có vẻ mặt tò mò muốn chết đang nhìn chằm chằm vào cậu. Yujin mở miệng nhưng không thể dễ dàng nói ra. Mùi hương ngọt ngào liên tục thoang thoảng cũng đang làm rối tung đầu óc cậu.

Yujin nuốt khan và lùi lại khi vẫn ngồi trên ghế. Winston dang tay ra giữa không trung và nhìn cậu với vẻ mặt bối rối, nhưng anh không cố gắng bắt cậu lại. Thay vào đó, Yujin hít một hơi thật sâu và thở ra với Winston, anh đã hạ tay xuống và im lặng .

Cậu cảm thấy đau đớn ngay cả khi chỉ nói ra những lời mà những người đàn ông đã nói. Nhưng cậu phải nói. Cả hai đã hứa sẽ thành thật với nhau.

"Winnie."

Yujin vừa mở miệng một cách khó khăn, hít một hơi thật sâu và nói một cách khó khăn.

"Hãy nói thật với em, Winnie."

Như thể đang hỏi cậu muốn biết điều gì, Winston nhìn cậu. Yujin nhìn Winston với đôi mắt dao động và cuối cùng đã hỏi.

"Anh đã ngủ với ai khác ngoài em chưa?"

Winston không phản ứng ngay lập tức. Anh chớp mắt một cái với vẻ mặt ngơ ngác, và rồi anh nhăn nhó mặt và mở miệng.

"Cái gì? Sao em lại đột nhiên hỏi vậy?"

"Hãy nói cho em biết là có hay không thôi. Anh đã ngủ với ai chưa?"

Yujin thúc giục anh với một khuôn mặt cứng đờ. Ha, một tiếng thở dài khó tin bật ra từ miệng Winston.

"Ai đã nói cho em những điều này vậy? Làm sao em có thể nghe những điều vô nghĩa đó và nghi ngờ anh? Yujin, em không tin anh sao?"

Winston không tức giận mà phản ứng như thể anh cảm thấy nực cười. Cứ như thể anh chưa từng nghe thấy những điều vô lý như vậy trong đời. Nhưng Yujin đã tuyệt vọng.

"Em bảo anh chỉ cần nói cho em biết là có hay không thôi mà!"

Khuôn mặt của cậu, người đã thúc giục anh một lần nữa với giọng the thé, trở nên trắng bệch và run rẩy trong nỗi kinh hoàng. Lúc đó Winston thở dài và trả lời bằng một giọng trầm hơn bình thường.

"Anh còn có thể ngủ với ai khác ngoài em ch."

Có lẽ không có điều gì bất công hơn thế trên thế giới này. Tên ngốc nào đã nói những điều vô nghĩa để anh bị nghi ngờ như vậy?

Nhưng điều đó không quan trọng. Điều khiến Winston đau lòng hơn là việc người yêu quý giá của anh đã khóc. Khi anh nghĩ rằng anh muốn tìm ra những tên khốn đã nói ra những điều vô nghĩa đó và nhổ lưỡi chúng, Yujin lại hỏi với giọng run rẩy.

"Vậy, còn Evelyn thì sao?"

Khoảnh khắc đó Winston khựng lại. Yujin không dừng lại và tiếp tục nói như thể đang dồn ép anh.

"Em nghe nói anh đã đính hôn với Evelyn. Em nghe nói anh sẽ kết hôn với cô ấy, đó cũng là nói dối sao?"

Cậu tha thiết hy vọng rằng Winston sẽ phản ứng giống như trước. Cậu muốn anh thở dài vì quá nực cười, cậu muốn anh nổi giận hơn là nói những điều vô lý đó.

Nhưng không giống như trước, Winston không thể trả lời mà chỉ nhìn Yujin với vẻ mặt bối rối.

Thấy biểu hiện đó, Yujin cảm thấy toàn thân mình như mất hết sức lực.

"Thật sao."

Một giọng nói ngây ngốc tuôn ra như một lời độc thoại.

"Em chỉ là một đối tượng để anh vui đùa thôi. Em không biết điều đó……"

"Không phải vậy, Yujin! Em đang nói gì vậy?"

Winston vội vàng chặn Yujin lại và lớn tiếng.

"Anh chỉ cảm thấy nực cười thôi. Kết hôn với Evelyn ư? Ai đã nói ra điều vô nghĩa đó?"

"Nhưng anh đã đính hôn với cô ấy!"

"Đó không phải là việc của anh!"

Anh lại khẳng định sự vô tội của mình, nhưng lần này nó không dễ dàng được chấp nhận. Khuôn mặt Yujin đã tràn ngập sự ngờ vực. Winston rên rỉ đau khổ từ sâu trong cổ họng và vò đầu mình.

"Cha mẹ anh đã tự ý quyết định như vậy thôi. Anh cũng không chính thức đính hôn, họ chỉ nói những điều đó với bọn trẻ thôi. Nếu anh định kết hôn với Evelyn thì sao anh lại giới thiệu em là người yêu của anh, đúng không? Evelyn có để yên cho chuyện đó không!"

Đương nhiên Yujin cũng đã nghĩ đến điều đó. Nhưng họ không phải là một cặp đôi bình thường. Bạn bè của anh cũng đã nói điều đó. Winston sẽ không kết hôn với bất kỳ ai.

"Vậy nên đó là một cuộc hôn nhân chính trị……"

"Đó chỉ là một câu chuyện trong tiểu thuyết thôi!"

Winston phản bác ngay khi Yujin lẩm bẩm yếu ớt.

"Hãy nghĩ xem, dù cả hai kết hôn vì lợi ích lẫn nhau, họ có để yên cho người bạn đời của mình ngoại tình ngay trước mắt không? Dù họ không có tình cảm với đối phương, họ có thể không quan tâm không? Lòng tự trọng của họ sẽ tan nát mà? Yujin, không có người bạn đời nào trên thế giới này lại bỏ qua chuyện đó cả, dù họ đã kết hôn theo cách nào đi nữa!"

Giống như mẹ anh đã làm.

Winston muốn đưa phu nhân Campbell ra làm bằng chứng cho Yujin, nhưng anh đã cố gắng kìm nén điều đó. Dù thế nào đi nữa thì bà cũng là mẹ của anh. Anh không muốn làm tổn hại đến lòng tự trọng mà bà đã cố gắng bảo vệ.

Vẻ lung lay cũng lộ rõ trên khuôn mặt Yujin. Nhìn biểu hiện méo mó, pha trộn giữa mong muốn tin Winston và phủ nhận anh, Winston thở dài.

"Yujin, anh nói thật đấy. Anh chỉ có em thôi."

Bây giờ anh đang cầu xin. Không có cách nào khác.

"Anh đã yêu em cả đời rồi. Anh cũng không chính thức đính hôn với Evelyn, chỉ là gia đình hai bên đã nói chuyện với nhau thôi. Và chuyện đó cũng đã xảy ra gần 10 năm trước rồi. Hơn hết, anh không có bất kỳ cảm xúc nào với Evelyn cả. Anh chỉ yêu em, tại sao anh lại kết hôn với người khác?"

Anh thú nhận với tất cả trái tim mình, nhưng Yujin vẫn không lay chuyển.

"Anh sẽ kết hôn với Evelyn."

"Không phải vậy!"

Winston suýt chút nữa đã hét lên. Cố gắng kìm nén giọng nói, anh thay vào đó tha thiết cầu xin.

"Anh phải làm gì thì em mới tin anh đây? Anh không nói dối, dù chỉ một lần. Anh không biết em đã nghe thấy gì, nhưng tất cả đều là dối trá. Hãy nói cho anh biết, anh phải làm gì thì em mới tin anh đây? Anh sẽ làm bất cứ điều gì, xin em hãy tin anh."

Nếu Yujin chỉ tin vào sự vô tội của anh, anh nghĩ rằng anh có thể xé toạc ngực mình và lấy trái tim ra. Nhìn cậu chỉ lặng lẽ nhìn mình, Winston lần đầu tiên trong đời cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc. Anh còn phải nói gì nữa đây? Anh muốn khóc.

"......Bạn, bạn bè của Anh."

Yujin chậm rãi lên tiếng. Winston khựng lại và nhìn cậu, và cậu lắp bắp tiếp tục.

"Họ nói rằng anh sẽ không kết hôn với bất kỳ ai. Họ nói rằng anh sẽ lấy một người phù hợp với gia đình mình làm vợ……"

"Những tên đó biết cái gì chứ, quan trọng là trái tim anh."

Winston vội vàng nói tiếp.

"Anh sẽ kết hôn với em. Anh sẽ có con với em, và người anh yêu trong cuộc đời này chỉ có em thôi. Anh hứa với Chúa."

Anh vội vàng xuống giường và thậm chí còn quỳ xuống. Nếu Yujin bảo anh nhảy xuống biển và bắt cá mập bằng tay không ngay bây giờ, anh sẵn sàng làm điều đó. Hơn bao giờ hết, Winston rất  chân thành.

Trong khi thầm lo lắng chờ đợi phản ứng của Yujin, cậu đã chớp mắt ngây ngốc, từ từ đưa tay lên bịt miệng lại. Thấy những ngón tay dài và gầy của cậu run rẩy rõ rệt, Winston hoảng hốt định đứng dậy thì Yujin mở miệng.

"……Thật sao?"

Cậu hỏi với giọng run rẩy như những ngón tay của mình.

"Thật sự, anh sẽ kết hôn với em sao? ......Anh chỉ yêu một mình em thôi sao?"

"Đương nhiên rồi, Yujin. A!"

Winston vội vàng thừa nhận, nhắm mắt và ôm đầu cùng với một tiếng thở dài. Yujin ngạc nhiên trước vẻ mặt bất ngờ, cậu đang chết lặng thì anh nhăn nhó mặt và lẩm bẩm như đang nói chuyện với chính mình.

"Anh đã định cầu hôn em bằng nhẫn."

Mắt Yujin mở to hơn nữa.

"Nhẫn, nhẫn sao?"

Đã vậy còn cầu hôn nữa sao?

Khi nghe liên tiếp những từ mà cậu không ngờ tới, đầu óc cậu không thể hoạt động bình thường được. Khi Yujin lặp lại những lời Winston đã nói như một cái máy, anh cuối cùng cũng gật đầu như thể đã từ bỏ, vì hối tiếc vì kế hoạch đã đổ bể.

"Đúng vậy. Anh đã có một kế hoạch đàng hoàng…… Tất cả đã đổ bể hết rồi, vì những tên khốn đó."

Đã vậy Yujin còn khóc và mình thì quỳ trên sàn trong khi cầu hôn mà mình đã chuẩn bị kỹ lưỡng cũng bị phá hỏng nữa. Đáng lẽ mình nên bắn chết hết những tên đó bằng súng ngay từ đầu.

Vẫn chưa muộn.

"Winnie, anh đi đâu vậy?"

Yujin hét lên khi thấy Winston đột ngột đứng dậy và lao về phía cửa.

Winston vừa chạm tay vào tay nắm ca, quay đầu lại và nói.

"Chờ anh một chút, anh có việc phải làm."

"Việc gì chứ?"

Yujin vội vàng hỏi. Anh sẽ bỏ em lại một mình trong tình huống này sao? Anh vừa mới cầu hôn em mà? Winston trả lời với Yujin đang hoảng hốt.

"Anh sẽ quay lại ngay thôi, đợi anh một chút."

"Winnie!"

Yujin lại gọi anh. Winston không còn cách nào khác ngoài việc dừng lại, được Yujin nuốt khan và hỏi.

"Bây giờ, nó quan trọng hơn em sao?"

Đột nhiên im lặng bao trùm. Trong khi hai người im lặng nhìn nhau, Winston nói

"……Gì cơ?"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo