Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
#98
Haaa, haaa, haaa, haaa.
Hơi thở thô ráp làm rối loạn tai cậu. Yujin ngơ ngác nhìn Winston với vẻ mặt thất thần. Cậu không thể rời mắt khỏi bộ ngực lớn đang phập phồng lên xuống dữ dội. Đôi má ửng đỏ cho thấy sự hưng phấn của anh. Bụng dưới cậu nhức nhối khiến cậu muốn cựa quậy cơ thể. Đột nhiên chất lỏng dính trên môi cậu rung rinh và làm cậu ngứa ngáy. Yujin vô thức đưa môi ra liếm nó. Khoảnh khắc cậu cảm nhận được vị mặn nhạt, bàn tay của Winston đang nắm lấy cổ tay cậu đã siết chặt.
“Yujin.”
Hơi thở anh thô ráp như thể anh vừa chạy hết tốc lực. Yujin không kịp trả lời mà chỉ nhìn anh. Winston đang cố định ánh mắt vào môi Yujin. Yujin nhìn thấy anh dùng cả hai tay nắm lấy cạp quần cậu. Chiếc quần rộng thùng thình không có thắt lưng bị kéo xuống cùng với quần lót và mắc lại ở mông.
Haaa.
Winston thở ra một hơi lớn, không biết là thở dài hay gì. Yujin lo lắng rằng liệu dương vật của cậu có hưng phấn không kém gì anh có thể nhô ra ngoài hay không. Nếu để anh nhìn thấy nó.
Cậu chưa bao giờ hưng phấn đến mức này trước đây. Hơn nữa, cậu có bao giờ tưởng tượng rằng ai đó sẽ nhìn thấy cậu như vậy không.
“Chờ, chờ một chút…….”
Yujin vội vàng đưa tay xuống mà không kịp suy nghĩ. Winston ngẩng đầu lên khi nhìn thấy hai tay cậu đang che phần trước của mình. Như thể anh đang hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy. Yujin không dám đối diện với ánh mắt anh mà quay đầu đi và lẩm bẩm.
“E, em ngại…….”
Khi cậu khó khăn lắm mới thú nhận với giọng nói lí nhí, Winston đột nhiên nắm lấy cổ tay cậu,. Bàn tay bị kéo đi không kịp trở tay đột nhiên chạm vào một thứ gì đó nóng hổi. Hiicc, Yujin nuốt lấy tiếng thở như tiếng thét và vô thức quay đầu lại, và ngay sau đó một cảnh tượng còn kinh ngạc hơn lọt vào tầm mắt cậu. Winston đã dùng tay Yujin nắm lấy dương vật của anh.
“Nhìn đi, Yujin.”
Winston lẩm bẩm giữa hơi thở thô ráp.
“Dù em có hưng phấn đến đâu thì cũng không bằng anh đâu.”
Giọng anh tràn đầy nhiệt. Dương vật trong tay cậu như thể đang chứng minh điều đó. Các mạch máu đang dựng đứng lên vì hưng phấn đập mạnh vào lòng bàn tay và truyền tải một cách nguyên vẹn những nhịp đập rộn ràng. Vì mình mà Winnie đã hưng phấn đến vậy. Khi cậu nhận ra điều đó, trái tim cậu như muốn nổ tung. Không dừng lại ở đó. Ngay khi Yujin khẽ di chuyển tay, một tiếng rên rỉ sâu sắc lập tức bật ra từ miệng Winston.
“Dừng lại, Yujin. Em lại muốn biến anh thành kẻ xấu xí nữa sao?”
Winston nói những lời mà cậu không biết là đùa hay trách móc và gạt tay cậu ra. Khi trọng lượng đã lấp đầy tay biến mất, cậu ngay lập tức cảm thấy trống trải. Yujin vô thức nhìn anh với ánh mắt oán hận, Winston nhăn mặt.
"Có vẻ như em đang biến anh thành người xuất tinh sớm đấy. Bình thường anh không bắn nhanh như vậy đâu.”
Anh kiên quyết phủ nhận, nhưng dương vật anh đã ướt đẫm chất lỏng bóng loáng rồi. Winston gắt gỏng với Yujin, cậu đang nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ.
“Tại em chạm vào nó nên nó mới thành ra thế này đấy. ……Yujin, nếu em cứ khiêu khích anh như vậy thì anh thực sự không thể chịu đựng được nữa đâu.”
Yujin cảm thấy nghi ngờ về điều đó. Cậu không thể rời mắt khỏi dương vật khổng lồ đang dựng đứng lên mạnh mẽ và mở miệng.
"Sao anh lại phải chịu đựng chứ?"
"Hả?"
Winston dừng lại và dương vật anh đang dựng đứng lên cũng giật nảy lên một lần. Yujin cảm thấy thôi thúc muốn đưa nó vào miệng và tiếp tục nói.
“Chẳng phải chúng ta đang làm thế này để đi đến cuối cùng sao……? Sao anh lại phải chịu đựng chứ?”
Winston im lặng một lúc nhìn Yujin. em ấy nói đúng. Tại sao mình lại phải chịu đựng chứ? Rõ ràng là mình đã đến đây với ý định đó.
"Không, chờ một chút. Điều đó đúng là như vậy, nhưng."
Winston lắc đầu nhanh chóng từ trái sang phải như một con chó bị ướt rồi lại cố định ánh mắt vào Yujin.
"Cái, chúng ta là lần đầu tiên mà. Vì vậy chúng ta nên dành nhiều thời gian hơn và từ từ……."
"Chúng ta không thể làm trước rồi từ từ sau sao?"
Yujin gấp gáp cắt ngang lời anh. Với cơ thể đang nóng bừng như thế này mà anh lại bảo mình làm từ từ sao? Không thể, mình không thể làm thế!
Cậu muốn biết điều tiếp theo nhanh chóng. Winston đã bắn một lần rồi. Không, có vẻ như anh ấy không trút hết tất cả ra, nhưng dù sao thì anh cũng đã dập tắt được ngọn lửa đang bùng cháy. Nhưng Yujin hiện tại chỉ vừa mới đến đây và đang đứng trước cửa phân vân không biết có nên tiếp tục hay không, có trường hợp nào bất công hơn thế này không!
Khi nghĩ đến đó, cậu không còn thời gian để cân nhắc bất cứ điều gì nữa. Yujin nắm lấy áo sơ mi của Winston và dùng hết sức kéo anh lại. Môi cậu đã chồng lên môi anh trước khi cậu kịp nhắm mắt lại. Dương vật nóng bỏng bên dưới cậu bị cọ xát lên và một tiếng rên rỉ gần như than thở bật ra từ đôi môi đang chạm nhau.
mày không cần phải ngần ngại nữa.
Ai đó thì thầm trong đầu Winston. Yujin cũng muốn mình ngay bây giờ. Bây giờ không cần phải trì hoãn nữa. Anh tự tin và lục lọi trong túi quần. Anh vội vàng chộp lấy một chiếc bao cao su trong khi những chiếc còn lại rơi xuống lả tả.
Mình có thể sẽ làm em ấy mang thai.
Trong khi đầu óc anh đang nóng bừng lên, anh vẫn cố gắng không vượt qua giới hạn cuối cùng. Thật khó khăn nếu bây giờ Yujin mang thai. Anh chưa hỏi ý kiến Yujin và anh cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Nhưng chắc chắn mình sẽ làm em ấy mang thai.
Ngay cả bây giờ anh vẫn cảm thấy khao khát mãnh liệt muốn đổ đầy tinh dịch vào bụng Yujin. Về mặt thể chất, nếu là như vậy thì Yujin chắc chắn sẽ mang thai.
Vẫn chưa được.
Winston cố gắng kìm nén bản thân và cố gắng xé bao cao su, nhưng nó không dễ như anh nghĩ. Chết tiệt, bây giờ mình đã biết tại sao mọi người lại xé nó bằng răng rồi. Đúng như những gì anh đã nghe trước đây, anh cũng dùng răng cắn vào một đầu của túi. Túi nhỏ trượt trong tay ướt đẫm mồ hôi dễ dàng bị xé toạc.
Yujin cởi khóa quần và kéo khóa quần xuống như thể cậu đang chờ đợi. Khoảnh khắc đám lông mu mờ nhạt lộ ra trong tầm mắt anh, Winston đã dừng lại. Anh muốn đưa dương vật đáng yêu này vào miệng và mút nó ngay lập tức. Trong đầu anh chỉ toàn là những suy nghĩ muốn chôn mũi vào đám lông mu đó và chà xát nó một cách thoải mái. Anh không còn thời gian để nghĩ đến những hậu quả. Anh cúi người xuống theo bản năng.
Thình thịch thình thịch, một âm thanh ồn ào vang vọng khắp phòng khách. Yujin giật mình hét lên và Winston nhanh chóng ôm lấy cậu, người suýt chút nữa đã ngã lăn ra.
"C, chuyện gì vậy?"
Winston ôm chặt Yujin đang lắp bắp với vẻ mặt tái mét vào lòng và nói như thể để trấn an cậu.
"Ai vậy?"
Một tràng cười ha ha vang vọng từ phía bên kia cùng với một giọng nói giận dữ. Anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra và không hiểu tình hình, nhưng ngay sau đó tiếng la hét của những người đàn ông vang lên.
“Campbell, mở cửa ra!”
“Ra đây uống đi, tiệc tùng!”
“Hêyy, hãy cùng nhau chết đi! Hôm nay chúng ta đều sẽ chết!”
Khuôn mặt Winston trở nên dữ tợn trước những tiếng la hét liên tục. Anh đáng lẽ nên im lặng, nhưng đã quá muộn rồi. Bây giờ họ đã biết có người ở nhà, những kẻ đó sẽ không bao giờ rút lui đâu.
Huu, Winston thở dài và thả lỏng vòng tay. Khi Yujin lo lắng ngước lên nhìn anh, anh cười khổ và nói.
"Anh sẽ đuổi họ đi, em hãy lên trên đi."
"……Anh ổn chứ? Sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ?"
Winston gật đầu một cách hờ hững với Yujin, người đang lo lắng rằng anh có thể vướng vào một vụ tai nạn nào đó liên quan đến những kẻ say rượu.
“Đừng lo, họ chỉ đến để vui chơi thôi. Anh chỉ cần tiếp họ một chút rồi đuổi họ đi là được."
Anh hôn nhẹ lên môi Yujin và mỉm cười như để trấn an cậu.
"Em biết là chúng ta vẫn chưa kết thúc chứ?"
“……Chúng ta còn chưa bắt đầu.”
Khi Yujin lẩm bẩm khe khẽ, Winston cười phá lên rồi lại hôn cậu. Lần này nó kéo dài hơn với chiếc lưỡi quấn lấy lưỡi cậu.
"Những tên khốn chết tiệt đó."
Ngay khi vừa dứt nụ hôn, Winston đã chửi thề. Ngay cả khi họ đang hôn nhau, họ vẫn đang la hét và đập cửa ở bên ngoài. Huu, Winston lại thở dài và buông Yujin ra rồi đứng dậy. Yujin cũng lúng túng đứng dậy và anh chỉ lên tầng hai khi tiến về phía cửa.
"em sẽ đợ i anh trong phòng."
Yujin đang đứng trước cầu thang, lấy hết can đảm và nói. Winston đã ngạc nhiên trong giây lát, mỉm cười rạng rỡ và gật đầu. Sau khi xác nhận phản ứng của anh, Yujin vội vàng chạy lên cầu thang, và chỉ sau khi cậu hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Winston mới mở cửa trước với vẻ mặt giận dữ.