Làm Sao Để Bí Mật Có Em Bé? - Chương 82

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 82

Trước khi gặp mặt người đại diện, Sun Woo đã gửi tin nhắn cho Kang Jin Wook. Cậu không giấu giếm mà thuật lại tường tận việc chủ tịch Kang đã gọi điện cho cậu và hẹn gặp.

Đằng nào ngày mai cậu cũng phải gặp chủ tịch Kang, nên việc báo cho Kang Jin Wook biết là điều đương nhiên, chẳng có gì phải do dự cả. Trong lúc chờ chân giò, Sun Woo tranh thủ tìm kiếm thông tin về người đại diện kia.

Chỉ cần tìm kiếm tên công ty được in trên danh thiếp thôi cũng đủ biết đó là một công ty luật tầm cỡ đến mức nào rồi. Họ còn chuyên làm việc với giới tài phiệt và chính trị gia nữa.

“Quả là ghê gớm.” 

Sun Woo không khỏi cảm thán. Cậu biết Sun Woo nguyên tác rất giàu có, nhưng không ngờ lại thuê được luật sư từ một công ty danh tiếng như vậy làm người đại diện.

Đúng là trúng số độc đắc mà.

“Choi Sun Woo.”

Dòng suy nghĩ miên man của Sun Woo bị cắt ngang bởi một giọng nói quen thuộc. Cậu vội vàng quay đầu lại. 

Kang Jin Wook đứng ở cuối phòng khách, tay cầm một túi chân giò khá lớn.

“Kang Jin Wook?” 

Sun Woo nghi hoặc hỏi. Không phải hôm nay hắn có hẹn và sẽ về muộn sao? Sao giờ này lại ở đây?

Mặc dù vậy, mắt cậu vẫn không rời khỏi túi chân giò. Kang Jin Wook nhìn Sun Woo như vậy thì khẽ mỉm cười và tiến đến ghế sofa.

“Chuyện là…”

“Không phải cậu nói muốn ăn chân giò sao?”

“Ừ nhỉ.”

“Nên tôi đã mua về.”

Đúng rồi, hẳn là vậy. Nên Kang Jin Wook mới xuất hiện với túi chân giò trên tay. Sun Woo chợt nhớ đến quản gia Baek, người đã biến mất sau khi cậu hỏi địa chỉ nhà. Cậu cứ nghĩ ông sẽ tự làm ở bếp hoặc đặt giao hàng, ai ngờ ông lại báo cho Kang Jin Wook.

Sun Woo có chút ngạc nhiên và bối rối, nhưng mùi thơm nức mũi của món ăn khiến cậu không khỏi nuốt nước bọt.

“Đi thôi.” 

Kang Jin Wook nắm lấy tay Sun Woo và dẫn cậu đến phòng ăn. Sun Woo tặc lưỡi thèm thuồng và lẽo đẽo theo sau.

Chẳng mấy chốc, trên bàn ăn đã bày biện đầy ắp chân giò cùng với một vài món ăn kèm.

“Ăn đi.”

“Vâng, tôi xin phép.”

Theo lời mời của Kang Jin Wook, Sun Woo chọn một miếng chân giò khá lớn. Cậu mở cái miệng nhỏ nhắn, cẩn thận gặm từng miếng thịt.

Từ trước đến nay, Kang Jin Wook vẫn luôn cảm thấy thú vị mỗi khi nhìn Sun Woo ăn. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn trợn tròn mắt như vậy.

Hắn ngạc nhiên đến mức cầm đũa mà cũng không động đậy.

Bộ chưa từng thấy ai ăn chân giò sao? Thật là ngại quá đi. Sao cứ nhìn chằm chằm như thế chứ.

“Này, cậu cũng ăn đi chứ.” 

Sun Woo ngượng ngùng liếc mắt về phía đĩa chân giò, ý bảo hắn đừng nhìn cậu nữa mà hãy ăn đi. Kang Jin Wook cuối cùng cũng bật ra một tiếng cười khẽ.

“Cậu ăn ngon miệng thật.”

“Vâng, ngon thật đó. Thịt thì mềm, da thì dai. Chắc là nhiều collagen lắm.”

Kang Jin Wook không hiểu collagen thì liên quan gì đến chân giò, nhưng thấy Sun Woo ăn ngon miệng thì hắn cũng gắp thử một miếng thịt.

“Về luật sư Park Woon Woo ấy.”

Sun Woo mở lời trở lại khi cả hai đã ăn gần hết chỗ chân giò. Kang Jin Wook nhìn cậu với ánh mắt khuyến khích, ý muốn nghe cậu nói tiếp.

“Ông ấy biết tôi ở đây.”

“Ừ, tôi đã nói với ông ấy. Nếu có việc cần gặp thì cứ đến đây.”

Phải, chắc chắn là vậy rồi. Chẳng trách khi Sun Woo vừa hẹn gặp, ông đã lập tức nói sẽ đến đây.

“Ông ấy là người như thế nào?”

Sun Woo đã tìm kiếm thông tin trên mạng, nhưng ngoài thông tin về công ty luật, cậu hầu như không tìm thấy gì về vị luật sư này. Tất cả những gì cậu biết chỉ là tên và chức danh in trên danh thiếp.

Qua những lần nói chuyện điện thoại trước đây và cả tin nhắn vừa rồi, Sun Woo cảm nhận được người này có vẻ đã gặp Sun Woo nguyên tác vài lần. Vì vậy, cậu nghĩ mình cũng nên biết một vài thông tin cơ bản về ông.

“Ông ấy năm nay năm mươi hai tuổi. Thời đại học đã đỗ kỳ thi tư pháp với số điểm cao nhất, sau sáu năm làm công tố viên thì chuyển sang hành nghề luật sư. Sau đó, ông ấy gia nhập một công ty luật lớn và nổi tiếng nhờ giải quyết nhiều vụ kiện và vụ án quan trọng.”

Đúng với đặc thù của công ty luật, hầu hết các vụ việc đều liên quan đến các tập đoàn lớn, và họ cũng thường xuyên đảm nhận vai trò tư vấn cho những đối tượng này.

“Và tuy tuổi tác có chênh lệch khá nhiều, nhưng ông ấy và bố cậu là tiền bối – hậu bối cùng trường. Vì vậy, hai người cũng khá thân thiết, cậu không cần phải lo lắng đâu.”

Đây là một chi tiết mà Sun Woo hoàn toàn không ngờ tới. Người này lại có mối quan hệ với bố của Sun Woo nguyên tác. Mà nghĩ lại thì, trong phim truyền hình, điện ảnh hay tiểu thuyết, các nhân vật thường có những mối liên hệ chằng chịt như vậy, nên cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

“Họ nói là sắp đến rồi. Chúng ta thu dọn thôi chứ?” 

Kang Jin Wook vừa nhìn vào màn hình điện thoại vừa nói. Sun Woo cũng đoán được người sắp đến là ai, dù không nghe rõ hắn nói cụ thể.

“Ơ? Vâng.”

Sun Woo đứng dậy khỏi bàn ăn và đi về phía phòng tắm. Sau khi đánh răng xong, quản gia Baek nói với cậu rằng cậu có thể đến thư phòng.

Khi bước vào thư phòng, Sun Woo chạm mắt với người đàn ông đã đợi sẵn ở đó.

“Cậu Sun Woo,  đã lâu rồi chúng ta mới gặp mặt trực tiếp thế này nhỉ?”

Người đàn ông nhìn Sun Woo, nở một nụ cười thân thiện rồi đưa tay ra. Sun Woo vui vẻ bắt tay ông. Đồng thời, cậu cũng nhanh chóng quan sát đối phương.

Người đại diện ngoài đời trẻ hơn so với tưởng tượng của cậu. Cậu nghe nói ông năm mươi hai tuổi, nhưng trông ông như chỉ mới ngoài bốn mươi thôi.

Vẻ ngoài của ông toát lên sự ôn hòa và thân thiện, dễ dàng tạo thiện cảm với bất kỳ ai. Khi nghe kể về việc ông đỗ kỳ thi tư pháp với số điểm cao nhất khi còn rất trẻ và có sáu năm kinh nghiệm làm công tố viên, Sun Woo đã nghĩ ông là một người nghiêm nghị và cứng nhắc, nhưng hoàn toàn không phải vậy.

“Xin chào luật sư.” 

Sun Woo vừa lắc nhẹ tay vừa nói, rồi tự nhiên buông tay ra. Sau khi hai người chào hỏi xong, Kang Jin Wook ra hiệu cho Sun Woo ngồi xuống ghế sofa.

Ban đầu, Kang Jin Wook và luật sư Park chủ yếu nói chuyện với nhau. Chủ đề xoay quanh những câu chuyện nhẹ nhàng, chẳng hạn như hỏi thăm sức khỏe. Nhờ đó, Sun Woo có thể hiểu thêm về luật sư Park qua cuộc trò chuyện của họ. 

“Vậy hai người cứ tiếp tục trò chuyện đi.” 

Khi bầu không khí đã trở nên thoải mái hơn, Kang Jin Wook đứng dậy.

“Còn cậu thì sao?” 

Sun Woo tròn mắt ngạc nhiên, cậu cứ nghĩ Kang Jin Wook sẽ ở lại cùng.

“Tôi vẫn còn một số việc cần giải quyết.”

Nghe hắn nói vậy, Sun Woo cũng không hỏi thêm, chỉ khẽ gật đầu. Kang Jin Wook mỉm cười nhìn Sun Woo rồi quay sang nhìn luật sư Park. Luật sư Park cũng đáp lại bằng một nụ cười hiền hòa.

“Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu vào chuyện chính nhé?” 

Khi chỉ còn lại hai người, luật sư Park bắt đầu câu chuyện với vẻ mặt nghiêm túc.

“Vâng. Thưa luật sư, tôi muốn tìm hiểu về danh sách tài sản đất đai được ghi trong hợp đồng này.” 

Sun Woo đặt bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn xuống trước mặt luật sư Park. Luật sư Park nhận lấy tài liệu với ánh mắt điềm tĩnh, xem xét một lượt rồi lấy ra một chiếc máy tính bảng từ trong cặp. Trên màn hình là một bảng được sắp xếp rõ ràng, trong đó Sun Woo được ký hiệu là A, còn chủ tịch Kang là B.

“Đây là…”

“Trước khi đi vào chi tiết hợp đồng, chúng ta hãy nói về việc quyền sở hữu đất đai của tập đoàn Tae Sung đã được chuyển giao cho ông nội của cậu Sun Woo như thế nào. Trước đây, khi liên lạc với cậu về vấn đề thừa kế, tôi đã định nói cho cậu biết, nhưng vì cậu nói không quan tâm nên tôi cũng bỏ qua. Nhưng giờ thì tôi nghĩ cậu sẽ muốn nghe đấy.”

Nghe vậy, Sun Woo nhanh chóng gật đầu. Sun Woo nguyên tác có lẽ không quan tâm đến những câu chuyện đằng sau khối tài sản, nhưng cậu thì khác. 

Cậu cần hiểu rõ mọi chuyện để biết được lý do tại sao chủ tịch Kang muốn ký kết hợp đồng này.

Luật sư Park bắt đầu kể về mối quan hệ giữa hai gia đình. Chuyện là ông của Sun Woo nguyên tác thời trẻ, khoảng đôi mươi, đã cứu sống chủ tịch Kang – lúc đó chỉ là một cậu thiếu niên mới mười mấy tuổi – khỏi chết đuối sau một lần rơi xuống nước.

Cha mẹ của chủ tịch Kang vô cùng biết ơn và hứa rằng sau này nếu ông của Sun Woo nguyên tác có bất cứ điều gì mong muốn, họ sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng.

Và rồi, ông nội của Sun Woo nguyên tác muốn tìm lại mảnh đất mà gia đình ông đã đánh mất, nhưng trớ trêu thay, đó lại chính là khu đất mà cha mẹ của chủ tịch Kang đã mua trước đó.

“Vào thời điểm đó, do chiến tranh loạn lạc nên có rất nhiều đất đai không thể xác định được chủ sở hữu. Gia đình của cậu Sun Woo cũng nằm trong số đó. Nhưng thật không may, trên mảnh đất đó đã được xây dựng các tòa nhà và nhà máy của tập đoàn Tae Sung, vì vậy họ chỉ chuyển giao quyền sở hữu đất đai thôi.”

Luật sư Park nhấp vào máy tính bảng, hiển thị danh sách các tài sản đất đai liên quan đến tập đoàn Tae Sung. Sun Woo nhìn thấy địa chỉ mà cậu đã thấy trong hợp đồng, cùng với các thông tin chi tiết kèm theo.

Từ trụ sở chính lâu đời nhất của công ty xây dựng Tae Sung, đến chi nhánh của Tae Sung Elevator, viện nghiên cứu, trung tâm thương mại, và cả những khu đất nhà máy được xây dựng ở khu vực thủ đô ngoài Seoul, tất cả đều được sắp xếp rõ ràng kèm theo hình ảnh.

“A…” 

Sun Woo khẽ thốt lên một tiếng, cậu đã biết về những con số này, nhưng đây là lần đầu tiên cậu được tận mắt chứng kiến.

“Tất cả đều là của Tae Sung sao…”

“Vâng. Như cậu thấy, có rất nhiều khu đất liên quan đến các cơ sở trọng yếu của Tae Sung. Vì vậy, mỗi năm cậu Sun Woo đều nhận được một khoản tiền thuê đất khổng lồ.”

Sun Woo nhìn vào màn hình máy tính bảng và xoa cằm. Đến mức này thì cậu đã hiểu tại sao chủ tịch Kang lại muốn ký kết hợp đồng với Sun Woo nguyên tác đến như vậy rồi.

Luật sư Park tiếp tục giải thích:

“Và khi đó, hai gia đình đã có một thỏa thuận. Gia tộc Tae Sung sẽ không tranh giành quyền lợi hay mua lại bất kỳ mảnh đất nào liên quan đến khu đất này.”

Quả nhiên đúng như cậu dự đoán.

***

Sau khi Kang Jin Wook rời đi, khuôn mặt Im Hae Won hiện rõ sự bối rối và tủi hổ. Hình ảnh Kang Jin Wook lạnh lùng phớt lờ mình nhưng lại quan tâm đến người khác cứ hiện lên rõ mồn một trong tâm trí, điều đó càng làm cho cậu ta thêm đau khổ.

“Im Hae Won, cậu làm gì ngoài đó vậy? Vào trong đi.”

Đúng lúc đó, giọng nói của Kang Jin Tae vang lên từ phía cánh cửa đang mở. Im Hae Won cắn chặt môi rồi thả ra, quay trở lại phòng riêng. 

“Ngồi xuống đi. Sao cứ chạy theo người ta như vậy? Thật là mất thể diện.”

Kang Jin Tae dường như chẳng bận tâm đến chuyện vừa xảy ra, vẫn thản nhiên dùng bữa.

“Không cần phải làm vẻ mặt đó đâu. Dù sao tôi cũng chỉ gọi cậu đến để nhìn mặt thôi mà.”

Nhìn Kang Jin Tae cười toe toét, Im Hae Won im lặng không nói gì. Nhưng nhìn sắc mặt u ám của cậu ta, có vẻ như cậu ta đã bị đả kích khá nặng. Thấy Im Hae Won phản ứng nhạy cảm như vậy, Kang Jin Tae nghĩ bụng rằng cậu ta thật dễ lợi dụng, rồi tiếp tục nói:

“Mọi chuyện đã đến nước này rồi, cứ làm theo như những gì chúng ta đã bàn lúc nãy thôi.”

Nghe vậy, Im Hae Won như bừng tỉnh, ngẩng lên nhìn Kang Jin Tae.

“Theo như những gì đã nói sao ạ?” 

“Đúng vậy. Dù sao thì cậu cũng đã biết Kang Jin Wook nghĩ gì về cậu rồi, thế là đủ rồi đúng không? Vậy thì cứ hành động theo kế hoạch thôi.”

Im Hae Won nhớ lại cuộc trò chuyện giữa cậu ta và Kang Jin Tae trước khi Kang Jin Wook đến.

“Ý anh là nói đến kỳ phát tình sao?”

“Đúng vậy. Kỳ phát tình của Kang Jin Wook. Đó thực sự là cách chắc chắn nhất.”

Nhưng làm sao biết được kỳ phát tình của hắn sẽ đến khi nào?

“Chu kỳ của tất cả mọi người đều được báo cáo cho bác sĩ riêng của gia tộc. Vì đó là chuyện quan trọng. Đương nhiên, của Kang Jin Wook cũng vậy.” 

Kang Jin Tae thản nhiên nói trước ánh mắt nghi hoặc của Im Hae Won.

“Chắc cậu cũng đã trải qua rồi nên biết, trong khoảng thời gian đó, ai cũng trở nên như dã thú. Nhưng với một Alpha trội thì còn khủng khiếp hơn nữa.”

Đúng vậy. Là một Omega trội, Im Hae Won thường phải nghỉ phép cả tuần trong mỗi kỳ phát tình. Cậu ta luôn ở lì trong nhà từ trước khi kỳ phát tình thực sự bắt đầu, và thậm chí sau khi nó kết thúc, cậu ta cũng cần thêm một hai ngày nghỉ ngơi để hồi phục lại trạng thái bình thường.

Vốn dĩ chu kỳ phát tình của Im Hae Won cũng đều đặn như của Kang Jin Wook, nhưng không hiểu sao ở Jeju lần đó, chu kỳ của cậu ta lại đến sớm hơn dự kiến. Cậu ta vốn nghĩ kỳ phát tình sẽ đến sau chuyến du lịch, nhưng nó lại đến sớm hơn cả một tuần.

Im Hae Won chỉ đoán rằng nguyên nhân là do cậu ta thức khuya, căng thẳng, lại liên tục đi du lịch và tiệc tùng nữa. Bởi vậy nên cơ thể mới suy nhược đến như thế. Cộng thêm việc cậu ta thường xuyên phải chạm mặt một alpha trội như Kang Jin Wook trong dự án cảng biển mới ở Turkmenistan. Điều đó có lẽ cũng gây ảnh hưởng ít nhiều.

Chính vì kỳ phát tình bất ngờ đó mà Im Hae Won suýt gặp phải chuyện không hay. Nhưng dù sao, nhờ sự giúp đỡ ngoài ý muốn của Kang Jin Wook, cậu ta đã có thể an toàn ở khách sạn trong hai ngày phát tình dữ dội nhất. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, trên đường trở về, cậu ta cũng được sắp xếp ngồi ở khoang vắng khách để đề phòng bất trắc. Im Hae Won cũng là người xuống máy bay đầu tiên và được đưa thẳng lên chiếc xe đã đợi sẵn để về nhà.

Tất cả những việc đó đều do thư ký Kwak xử lý theo lệnh của Kang Jin Wook. Chính vì vậy mà Im Hae Won càng tin rằng mình đã nhận được sự đối đãi đặc biệt.

Tất nhiên, thư ký Kwak làm vậy chỉ là để tránh những chuyện không hay xảy ra và ảnh hưởng đến danh tiếng của Kang Jin Wook mà thôi, nhưng Im Hae Won hoàn toàn không biết điều đó.

Dù sao thì, nếu là Kang Jin Wook, kỳ phát tình của hắn có lẽ sẽ kéo dài hơn hoặc có những phản ứng dữ dội hơn nhiều.

“Chà, tôi không cần phải nói thì chắc Im Hae Won cậu cũng tự tìm hiểu được những thông tin đó, phải không?”

Im Hae Won cắn chặt môi đến mức trắng bệch, nhìn chằm chằm vào Kang Jin Tae. Chỉ cần thế là đủ để trả lời rồi.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo