Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 83
“Cậu còn điều gì thắc mắc nữa không?”
Sau khi trình bày xong những vấn đề liên quan đến khu đất của Tae Sung, luật sư Park nhấp một ngụm trà để xoa dịu cổ họng khô khốc rồi cất tiếng hỏi.
Sun Woo vẫn chìm đắm trong dòng suy nghĩ, ánh mắt không rời khỏi chiếc máy tính bảng đặt trước mặt. Cậu phân vân không biết nên tiết lộ đến mức nào với luật sư Park, vì thế vẫn dè dặt khi đặt câu hỏi.
‘Ông ấy và bố cậu là tiền bối – hậu bối cùng trường. Vì vậy, hai người cũng khá thân thiết, cậu không cần phải lo lắng đâu.’
Lời dặn dò của Kang Jin Wook trước cuộc gặp mặt bất chợt hiện lên trong tâm trí Sun Woo. Lúc ấy, cậu chỉ xem đó là lời trấn an thông thường, nhưng giờ ngẫm lại, dường như hắn đã sớm nhìn thấu sự do dự trong lòng cậu.
“Thưa luật sư.”
Cuối cùng, Sun Woo cũng xua tan mớ bòng bong trong đầu, rời mắt khỏi màn hình máy tính bảng và hướng về phía luật sư Park. Vị luật sư vẫn giữ nguyên nụ cười ôn hòa thường trực trên môi.
“Cậu cứ tự nhiên.”
Bầu không khí dễ chịu mà ông tạo ra đã tiếp thêm dũng khí cho Sun Woo, cậu mở lời:
“Thực ra… gần đây tôi đã bị mất trí nhớ.”
Nghe lời Sun Woo nói, luật sư Park hơi mở to mắt, lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Mất trí nhớ sao? Cậu bị tai nạn sao? Ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra? Có bị thương nặng không? Để tôi xem…”
Và rồi ông tuôn ra một tràng câu hỏi, đồng thời nhanh chóng nhìn lướt qua sắc mặt và cơ thể Sun Woo. Biểu cảm cùng hành động của ông không hề che giấu sự quan tâm sâu sắc. Sun Woo có phần choáng ngợp trước phản ứng mạnh mẽ hơn dự kiến của luật sư Park. Vị luật sư gần như đã đứng hẳn dậy khỏi ghế.
“Có chuyện gì vậy?”
Đúng lúc đó, cửa thư phòng mở ra, Kang Jin Wook xuất hiện.
Không phải hắn nói là có việc phải ra ngoài sao?
Trong lúc ngạc nhiên, Sun Woo không khỏi thầm hỏi khi thấy Kang Jin Wook xuất hiện vào thời điểm nhạy cảm này. Nhưng ánh mắt của Kang Jin Wook lại không hướng về phía cậu, mà như lưỡi dao sắc bén găm thẳng vào luật sư Park.
Khí thế của hắn thật đáng sợ.
“Luật sư Park, ông đang làm gì vậy?”
Kang Jin Wook nhìn thấy luật sư Park đang nghiêng người về phía Sun Woo, hắn lập tức tiến đến, nắm chặt lấy vai ông, đẩy mạnh về phía sau.
“Kang Jin Wook!”
Sun Woo hoảng hốt trước tình huống đột ngột, gần như hét lên gọi Kang Jin Wook. Ký ức về những chuyện ở Jeju chợt ùa về, làm tâm trí cậu rối bời bởi cảm giác căng thẳng khó tả.
Hình ảnh những tên côn đồ nằm sõng soài trên mặt đất, mình đầy thương tích, và Kang Jin Wook lạnh lùng giáng những cú đá tàn nhẫn xuống bọn chúng… Đó là hình ảnh của một con người hoàn toàn khác, một mặt tăm tối, cuồng bạo mà trước giờ cậu chưa từng chứng kiến.
Cảm nhận được luồng pheromone nguy hiểm đang lan tỏa trong không khí, Sun Woo biết rằng nếu tình huống này kéo dài, những chuyện tương tự có thể sẽ lặp lại. Cậu không thể để luật sư Park phải chịu đựng những điều đó chỉ vì lo lắng cho mình mà hành động hơi quá khích.
“Chỉ là hiểu lầm thôi. Cậu bỏ tay ra trước đã.”
Sun Woo không chỉ nói mà còn đứng dậy, nắm lấy cổ tay Kang Jin Wook. Ánh mắt sắc bén của Kang Jin Wook di chuyển từ bàn tay đang siết chặt vai luật sư Park sang bàn tay Sun Woo đang nắm lấy cổ tay mình.
“Kang Jin Wook, nhanh lên.”
Sun Woo nhìn thẳng vào mắt Kang Jin Wook, giọng nói kiên quyết nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh. Kang Jin Wook cuối cùng cũng buông tay khỏi vai luật sư Park. Sun Woo cũng từ từ nới lỏng bàn tay đang nắm lấy cổ tay hắn.
Kang Jin Wook nhìn chằm chằm vào cổ tay mình, nơi vẫn còn vương vấn hơi ấm từ tay Sun Woo, rồi chuyển ánh mắt lạnh lùng sang luật sư Park.
“Xin lỗi, thưa giám đốc Kang. Tôi chỉ vì quá lo lắng cho tình trạng của cậu Sun Woo nên đã có hành động hơi kích động”
Luật sư Park đã lịch sự xin lỗi sau khi nhìn vào mắt Kang Jin Wook. Bả vai ông vẫn còn âm ỉ đau nhức do bị nắm chặt, nhưng ông không hề tỏ ra khó chịu. Ông nhìn Kang Jin Wook và Choi Sun Woo với ánh mắt đầy suy tư.
Lúc đầu, khi Kang Jin Wook liên lạc với ông, ông vẫn chưa hiểu rõ ngọn ngành sự việc. Ông biết hai người là hôn phu, nhưng ông chưa từng nghe bất cứ điều gì về mối quan hệ này từ Sun Woo.
Nhưng thật bất ngờ, Kang Jin Wook biết Choi Sun Woo đã ký hợp đồng với chủ tịch Kang, bày tỏ sự lo lắng về điều đó, và thậm chí còn nói với ông, với tư cách là người đại diện, tìm kiếm trước những thông tin có thể giúp ích cho Choi Sun Woo.
Lúc đó ông cũng đã thấy bất ngờ, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, cách hành xử của Kang Jin Wook chẳng phải là hình ảnh của một Alpha đang bảo vệ Omega của mình sao? Luật sư Park nhìn hai người với ánh mắt trở nên nghiêm túc.
“Tôi nói là gần đây tôi bị mất trí nhớ, nên ông ấy nghĩ là tôi bị tai nạn. Vì vậy ông ấy muốn kiểm tra tình trạng của tôi.”
“Sao cậu lại nói chuyện đó với ông ta?”
Nghe Sun Woo nói, Kang Jin Wook nhíu mày hỏi. Sun Woo không đáp lời hắn, mà quay sang hỏi luật sư Park:
“Có lẽ nào khi tôi ký hợp đồng với chủ tịch Kang, tôi cũng đã xin lời khuyên từ luật sư Park không?”
“Sao lại hỏi luật sư Park chuyện đó? Tôi có thể trả lời cho cậu mà.”
Câu nói đó nghe như thể mọi chuyện liên quan đến cậu đều phải do hắn nói cho cậu biết. Chắc là cậu đã nghĩ nhiều rồi? Chắc chắn là vậy, nhưng cậu vẫn thấy đôi chút khó chịu và bối rối trước sự độc đoán của hắn.
Sao hắn cứ luôn tỏ ra chiếm hữu như vậy? Thật khiến người ta khó xử mà.
“Cậu biết những cuộc trao đổi giữa tôi và luật sư Park trước khi ký hợp đồng sao?”
Kang Jin Wook lại nhíu mày. Đương nhiên là hắn không biết. Vốn dĩ, việc có giao dịch giữa chủ tịch Kang và Sun Woo cũng chỉ là phỏng đoán của hắn trước khi hắn tìm thấy hợp đồng.
Vậy nên, câu nói trước đó của hắn chỉ là một lời nói suông mà thôi. Kang Jin Wook nhận ra điều đó muộn màng. Và hắn cũng hiểu được lý do sâu xa làm mình thốt ra những lời đó.
Chỉ đơn giản là hắn không thích việc Choi Sun Woo hỏi và tìm câu trả lời từ người khác chứ không phải từ hắn.
“Cậu muốn biết chính xác điều gì?”
Luật sư Park khẽ mỉm cười, phá tan bầu không khí căng thẳng giữa hai người.
“A!”
Nghe thấy giọng nói của luật sư Park, Sun Woo mới chợt nhớ ra không chỉ có cậu và Kang Jin Wook ở đây.
Sao cậu có thể quên mất điều quan trọng như vậy chứ?
Hơn nữa, điều cậu vừa nói với Kang Jin Wook cũng chính là câu hỏi cậu định hỏi luật sư Park.
“Tôi, ý tôi là….”
Khi mở lời, Sun Woo nhận ra cả cậu, Kang Jin Wook và luật sư Park đều đang đứng.
“Chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không?”
Nói rồi, Sun Woo chủ động ngồi xuống chiếc ghế sofa gần đó. Tiếp đó, cậu nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Kang Jin Wook vẫn đang đứng bên cạnh, kéo hắn ngồi xuống bên cạnh mình.
Kang Jin Wook ngoan ngoãn ngồi xuống theo lời cậu. Luật sư Park nhìn hai người với nụ cười đầy ẩn ý.
“Hai người thật là tình cảm.”
“À, thì, cũng… bình thường thôi.”
Trước lời nhận xét có phần trêu chọc của luật sư Park, Sun Woo ấp úng trả lời. Cậu không biết nên phủ nhận hay thừa nhận lời nhận xét đó.
May mắn thay, luật sư Park cho rằng Sun Woo chỉ đang ngại ngùng nên đã bỏ qua, không hề nghi ngờ gì. Tất nhiên, Sun Woo hoàn toàn không hay biết chuyện này.
“Vậy chúng ta tiếp tục câu chuyện nhé. Tóm lại, điều cậu Sun Woo muốn biết là việc cậu có tìm đến tôi để xin lời khuyên trước khi ký hợp đồng với chủ tịch Kang, đúng không?”
Luật sư Park khéo léo dẫn dắt câu chuyện trở lại.
“Vâng. Tôi muốn biết liệu tôi có liên lạc với luật sư về vấn đề đó hay không.”
“Không. Thật đáng tiếc là không.”
Luật sư Park nói với vẻ thực sự tiếc nuối. Nếu biết chuyện đó, chắc chắn ông đã hết lòng khuyên can cậu. Sun Woo cũng nghĩ vậy.
Chỉ cần nhìn vào bản hợp đồng đầy mưu mô và cạm bẫy đó, cậu tin chắc rằng luật sư Park sẽ không bao giờ khuyên cậu ký kết.
“Vậy, liệu bây giờ tôi có thể hủy hợp đồng này không?”
“Ừm….”
Luật sư Park liếc nhìn Kang Jin Wook khi nghe câu hỏi của Sun Woo. Nhận được ánh mắt của luật sư Park, Kang Jin Wook lên tiếng:
“Việc hủy hợp đồng là rất khó. Với tính cách của chủ tịch Kang, ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.”
“Tôi cũng nghĩ vậy.”
Cậu đã hỏi với một tia hy vọng mong manh, nhưng đúng là như vậy.
“Và cũng không cần thiết phải hủy bỏ hợp đồng, đúng không?”
“Hả?”
“Vì cậu đã là Omega rồi.”
“Hả…”
Sun Woo vô thức liếc nhìn luật sư Park. Nhưng vị luật sư không hề tỏ ra ngạc nhiên, vẻ mặt ông cho thấy dường như ông đã biết chuyện này.
“Đúng vậy. Xem xét nội dung hợp đồng, một khi cậu phát tình, mọi chuyện sẽ không đến mức quá tệ. Chi bằng nhân cơ hội này công khai sự thật và tìm cách xoay chuyển tình thế theo hướng có lợi.”
“Nhưng….”
Nhưng nếu vậy, phía bên kia cũng sẽ biết được chuyện cậu đang mang thai. Sun Woo vô thức đặt tay lên bụng.
“Dù sao thì Kang Jin Tae cũng đã biết rồi.”
“Gì cơ?”
“Đây lại là ý gì nữa?”
Sun Woo nhìn Kang Jin Wook với vẻ mặt ngạc nhiên.
“Hôm đó cậu đã gặp Kang Jin Tae ở bệnh viện mà.”
“A… chẳng lẽ là hôm đó, anh ta đã nhận ra giới tính của tôi?”
“Hôm đó anh ta đã nghi ngờ rồi. Và chắc chắn anh ta đã tìm hiểu riêng. Anh ta có đủ khả năng làm điều đó.”
“Haa.”
Thảo nào. Hôm đó anh ta đã thăm dò cậu về giới tính và ý thức nguy cơ gì đó. Nếu vậy thì cũng chẳng còn gì để giấu giếm nữa.
Vậy là sao chứ. Hóa ra cậu đã lo lắng vô ích. Không, mà khoan, như vậy chẳng phải lại càng rắc rối sao?
Sun Woo nhìn xuống bụng mình với ánh mắt phức tạp. Cậu chìm đắm trong suy nghĩ đến mức không nhận ra Kang Jin Wook đang nhìn mình.
“Trước mắt, chúng ta nên quan sát xem bên kia sẽ hành động như thế nào rồi mới tiếp tục xử lý những việc liên quan đến hợp đồng. Cậu Sun Woo, cậu còn điều gì thắc mắc nữa không?”
“Nếu chủ tịch Kang muốn chiếm đoạt quyền sở hữu đất đai của tôi thì… không, không phải. Để tôi suy nghĩ thêm rồi sẽ nói với luật sư sau.”
Vẻ mặt của Sun Woo trở nên u ám hơn khi cậu nói được nửa câu.
“Đừng lo lắng về chuyện đó. Tôi sẽ không để chủ tịch Kang có cơ hội động đến nó đâu.”
Kang Jin Wook cất lời với giọng điệu mạnh mẽ, như muốn nói với Sun Woo rằng cậu không cần phải lo lắng bất cứ điều gì.
“Ừm?”
“Ngày mai cậu cũng không cần phải đến gặp chủ tịch Kang nữa.”
“Ơ? Tại sao? Như vậy có ổn không?”
Sun Woo hỏi, cậu không phải là người vô lễ đến mức có thể phớt lờ lời mời của người lớn. Hơn nữa, cậu cũng tò mò muốn biết chủ tịch Kang sẽ nói gì.
“Ừ. Không cần đi đâu.”
Nhưng Kang Jin Wook dứt khoát nói. Đến lúc này, Sun Woo cũng bắt đầu cảm thấy yên tâm hơn. Cuộc trò chuyện với luật sư Park và cả cuộc gặp mặt với chủ tịch Kang xem như đã kết thúc.
Ngày hôm sau, Sun Woo đã có một khoảng thời gian thảnh thơi ở nhà, dưỡng thai như lời Kang Jin Wook nói. Hắn đã đến địa điểm hẹn với chủ tịch Kang thay cho cậu.
Chủ tịch Kang nổi giận lôi đình, thậm chí còn đích thân gọi điện cho Sun Woo, nhưng cậu đã ngủ say nên không nghe máy. Quản gia Baek đã lặng lẽ xóa mọi dấu vết cuộc gọi của chủ tịch Kang, nên Sun Woo cũng không hề hay biết.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.