Lần Thứ 2 Để Thuần Hóa Kẻ Cuồng Tình - Chương 1

Bản dịch Lần Thứ 2 Để Thuần Hóa Kẻ Cuồng Tình của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.

Chương 1. 

Tác giả: One Exception, 한예외

Minh họa: Jinsa, 진사

Dịch: ttrang

Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.

Một bàn tay siết chặt dữ dội quanh cổ anh. 

Đèn đường dọc con hẻm lần lượt phát nổ, ánh sáng chập chờn trong khoảnh khắc rồi chìm vào bóng tối hỗn loạn. Kwon Jae-jin bị đẩy mạnh vào con hẻm u ám, cổ họng vẫn bị bóp nghẹt. Đó là một ngõ cụt.

“Khụ!”

Lưng anh đập mạnh vào bức tường gạch phía sau. Trước khi kịp cảm nhận cơn đau, kẻ tấn công đã áp bàn tay lên ngực anh. Những ngón tay xòe ra như thể đang dò xét điều gì đó, rồi ấn xuống vị trí trái tim anh hai lần. 

Khụ, khụ.

Dù động tác không quá mạnh, nhưng anh có cảm giác như bị một con thú dữ giẫm nát. Như thể xương sườn sắp gãy vụn ra từng mảnh.

“Là anh. Chính là anh.”

“Ugh, khục… cái gì…?”

“Guide của tôi.”

Guide?

Rên rỉ trong đau đớn, Kwon Jae-jin nhìn chằm chằm vào bóng đen trước mặt. Ánh đèn đường chập chờn yếu ớt phác lên hình bóng của kẻ đã tấn công anh.

 Kẻ đó khoác trên mình bộ trang phục tác chiến đen tuyền một thứ hoàn toàn không phù hợp với nơi này. Một bộ dây đai dạ dày bắt chéo qua lồng ngực vạm vỡ, gài đầy lựu đạn và băng đạn. Bao súng được cố định chắc chắn quanh eo và đùi cơ bắp, giữ một khẩu súng ngắn trong đó.

Hắn không phải người bình thường.

Hắn là một esper.

Tại sao lại có một Kẻ Thức Tỉnh xuất hiện ở Khu Dân Cư số Sáu?

Gã đàn ông vừa gọi Jae-jin là Guide của hắn, nhưng điều đó tuyệt đối không thể là sự thật. Jae-jin chỉ là một cư dân bình thường sống trong một khu dân cư phổ thông – cụ thể là Khu Dân Cư số Sáu, cách xa Khu Một giàu có. Anh chỉ là một công nhân lao động phổ thông.

Và tất nhiên, chỉ những người chưa Thức Tỉnh – những người chưa bao giờ trở thành siêu năng lực gia hay Guide – mới được phép sinh sống trong các khu dân cư phổ thông. Anh chưa từng gặp một Kẻ Thức Tỉnh trong đời, chứ đừng nói đến chuyện trò chuyện với một người như vậy.

“S-Siêu năng lực gia sao…tôi nghĩ... cậu... nhầm người rồi. Làm ơn... tha cho tôi.”

Jae-jin gắng gượng thốt ra từng từ, cố chịu đựng cơn đau. Cổ họng anh bị siết chặt đến mức tưởng như có thể gãy bất cứ lúc nào. Ngay cả việc hít thở cũng khó khăn. Đây là loại ác mộng gì vậy, trên đường về nhà sau ca làm đêm?

“Không nhầm đâu. Đúng là anh.”

Một giọng nói lạnh lẽo vang lên bên tai anh.

Cùng lúc đó, một ánh mắt rực nóng áp sát lại gần. Khi người kia đến gần hơn, Jae-jin cuối cùng cũng nhìn rõ gương mặt hắn.

Hắn trông lại trẻ một cách đáng ngạc nhiên.

Thậm chí còn trẻ hơn cả Jae-jin. Mái tóc xoăn nhẹ trông mềm mại, hàng lông mày rậm viền lấy đôi mắt dài hơi rũ xuống – đôi mắt thoáng, mang nét gì đó giống như mắt chó.

Một chú Retriever...? Giống lớn, có lẽ vậy?

Dù sao thì, vẻ ngoài đó không hề phù hợp với việc hắn đang siết cổ anh bằng một tay nhẹ bẫng.

Và Jae-jin nhận ra gương mặt ấy.

“Chúng ta kiểm tra đi? Xem anh có thật sự là Hướng dẫn viên phù hợp của tôi không?”

Esper cấp S đầu tiên. 20 tuổi. Seo Eui-woo.

“Mở miệng ra.”

Trước khi Jae-jin kịp hiểu rõ mệnh lệnh ngắn gọn ấy, Seo Eui-woo đã hoàn toàn áp sát, môi hắn chạm vào môi anh.

Khi Eui-woo cố luồn lưỡi vào, Jae-jin nghiến chặt răng, cản lại.

Anh biết rằng đối với những người Thức Tỉnh, tiếp xúc cơ thể là một phương thức dẫn dắt tự nhiên – rằng cảm nhận về sự thân mật của họ hoàn toàn khác với người thường.

Nhưng biết không có nghĩa là chấp nhận.

Jae-jin là một người bình thường, và việc đột ngột bị một người đàn ông hôn – đặc biệt là trong tình cảnh như thế này – hoàn toàn không dễ chịu gì. Việc phản kháng là phản ứng tự nhiên. Nhất là khi anh bị ép sát vào tường, cổ họng bị bóp nghẹt.

“...Tôi nói, mở miệng ra.”

Không thể tiến xa hơn, ánh mắt Seo Eui-woo tối lại, trở nên sắc lạnh. Không khí xung quanh lập tức chuyển sang đầy sát khí.

Một Esper cấp S có thể tạo ra áp lực kinh người mà không cần phải cố gắng. Có lẽ đó là lý do khiến toàn bộ đèn đường khi nãy vỡ nát.

“Ưm… ư”

Luồng năng lượng sắc nhọn quanh hắn đâm vào da anh như kim châm. Jae-jin nghiến răng chặt hơn nữa.

“Hộc…”

Seo Eui-woo đảo đôi mắt xám tro nhìn lên trời, thở ra. Sau một thoáng, ánh nhìn hắn hạ xuống trở lại.

Hắn đã quyết định lời nói lúc này là vô nghĩa.

Trong chớp mắt, hàm của Jae-jin bị bẻ mạnh ra. Anh thậm chí không nhận thức được chuyện gì xảy ra cho đến khi đã quá muộn. Eui-woo đã dùng lực tác động vào khớp hàm y, buộc anh phải mở miệng.

Sau đó, bằng những ngón tay mang găng, Seo Eui-woo nhét sâu bàn tay vào trong cổ họng Jae-jin.

“Hưm-khụ...!”

Jae-jin nôn khan dữ dội, thân thể co giật.

Seo Eui-woo liền tận dụng khoảnh khắc đó, một lần nữa áp môi mình lên anh.

Lần này, lưỡi hai người rõ ràng chạm nhau.

Jae-jin vùng vẫy, dốc toàn lực đá vào người Eui-woo, nhưng hắn không hề nhúc nhích. Cơ thể hắn vững như đá tảng.

Seo Eui-woo liếm và cọ xát lưỡi mình vào lưỡi Jae-jin như đang trừng phạt, không ngần ngại hút lấy nước bọt của anh. Dù Jae-jin đã bắt đầu chảy dãi vì không kiểm soát nổi, hắn vẫn không có ý định dừng lại. Hắn mút lấy môi anh, rồi lại cọ lưỡi thêm lần nữa, khiến nước bọt trào ra – rồi nuốt lấy tất cả, như thể chưa từng thấy đủ.

Tên khốn này.

Hắn điên rồi.

Lẽ ra Jae-jin phải nhận ra ngay từ khoảnh khắc tên điên này bắt đầu lảm nhảm về Hướng dẫn viên và mấy thứ nhảm nhí quái quỷ gì đó.

Và đây lại chính là người mà truyền thông đã ca tụng không ngớt, gọi là Siêu năng lực gia cấp S đầu tiên trong lịch sử? Kẻ được tôn vinh là vị cứu tinh của nhân loại, một chùm ánh sáng cao quý được khắc từ chính hào quang? Từng danh xưng đó đều là rác rưởi. Như mọi khi, danh tiếng chưa bao giờ đáng tin.

“Ư-buông ra đi, hộc... hưm ...!”

Hàm của anh bắt đầu run lên. Anh thở không nổi nữa, những cú đá cũng yếu dần.

Sự thật là, Jae-jin vốn tập thể dục thường xuyên. Sáng nào anh cũng chạy bộ không bỏ sót một ngày, còn những ngày nghỉ thì đi leo núi để thư giãn. Cơ thể anh rắn chắc, bờ vai rộng và các nhóm cơ rõ nét khiến anh nổi bật so với người bình thường. Nói thẳng ra, anh chưa từng sống như một kẻ dưới cơ bất kỳ ai.

Thế mà giờ đây – anh chẳng khác nào một thường dân bất lực trước Seo Eui-woo, một người sống bằng chiến đấu.

Một nỗi sợ sâu thẳm và lạnh lẽo len lỏi vào tận xương tủy. Thế giới quen thuộc quanh anh đang bị xâm phạm. Hiểu biết, lý trí, tất cả những gì anh biết về cách vận hành của cuộc sống – chẳng là gì trước con quái vật này. Và điều đó... mới thực sự kinh hoàng.

“Hmm…”

Sau một khoảng thời gian tưởng chừng như vô tận liếm mút và cắn lấy lưỡi Jae-jin, Seo Eui-woo cuối cùng cũng rút lui, chậm rãi và cố ý. Một sợi nước bọt đặc sệt kéo dài giữa họ trước khi đứt ra. Không chút ngần ngại, Eui-woo liếm sạch rồi nuốt xuống.

“Thấy chưa? Có tác dụng. Dẫn dắt…”

Đôi mắt dài sắc lạnh của hắn cong lên khi lẩm bẩm, một nụ cười quái dị lan ra trên môi.

Hắn trông... mãn nguyện. Thậm chí là phấn khích.

Và với cách đôi mắt một mí của hắn dịu lại khi cười, trông hắn còn trẻ hơn lúc trước. Nhưng với Kwon Jae-jin, đó chỉ là một màn kịch rẻ tiền.

Một cơn ớn lạnh bò dọc sau gáy anh. Bụng quặn lại, buồn nôn dâng lên từng đợt.

Cảm giác như bị nhốt trong một chiếc hộp kín, bị quăng quật mà không cách nào kiểm soát. Một giọt mồ hôi nhớp nháp lăn xuống sống lưng y.

“Anh là Hướng dẫn viên phù hợp của tôi. Chắc chắn là anh. Bảo sao tôi tìm mãi không thấy – anh bị chôn vùi trong cái xó xỉnh này suốt từng ấy năm.”

Nhưng Kwon Jae-jin không phải một Guide.

Anh đã trải qua bài kiểm tra Thức Tỉnh bắt buộc ngay từ lúc sinh ra, và kết quả rõ ràng – anh không phải một người Thức Tỉnh.

Vậy mà Seo Eui-woo lại nhìn thẳng vào mắt anh và nói khác đi.

Bụng anh... Bụng anh thấy tệ.

Cơn buồn nôn xoắn chặt trong bụng, xoay vặn đến mức không thể chịu nổi.

Không phải vì Seo Eui-woo.

Có gì đó thực sự sai trái đang xảy ra.

“...Hưm.. ư.”

Chậm rãi, Jae-jin lắc đầu.

Toàn thân anh như bị lật ngược từ trong ra ngoài.

Một làn sóng lan tỏa ra từ tim, như những vòng tròn đồng tâm đang nở ra xuyên qua mọi dây thần kinh trong người. Các giác quan sắc bén đến mức đau đớn. Thế giới trước mắt quay ngược chiều kim đồng hồ rồi biến mất trong bóng tối hoàn toàn.

Một tiếng ù chói tai nổ tung trong sọ, như thể có một chiếc chiêng khổng lồ bị gõ vang giữa não. Tai anh ong ong với âm thanh cao vút không chịu nổi.

“Cái quái gì vậy...? Anh bị sao thế? Anh bị thương à? Có bị gãy gì không?”

Tình trạng của anh đang tệ đi rất nhanh.

Có gì đó khổng lồ và khó hiểu đang xé toạc bên trong Kwon Jae-jin – một lực lượng vô hình, khổng lồ mà không thể nắm bắt.

Anh thở dốc từng cơn rồi hoàn toàn ngừng thở.

“...Khụu!”

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tim anh ngừng đập.

Không. Cảm giác giống như anh đã chết rồi sống lại.

Cùng lúc đó, một cơn sóng thần những suy nghĩ tràn ngập tâm trí, ập đến với sức mạnh khủng khiếp. Ký ức cuộn trào lên, từng mảnh một nối tiếp nhau đè xuống.

Như một cuốn phim đang quay ngược.

Người ta vẫn nói rằng cuộc đời sẽ hiện lên trước mắt khi ta cận kề cái chết. Nhưng thứ này – cảm giác này – dường như chỉ có thể tồn tại khi một người đã vượt qua ranh giới của cái chết.

Vậy... điều đó có nghĩa là gì?

Nó đang muốn nói điều gì?

Nó có nghĩa là... Kwon Jae-jin đã từng chết một lần.

Và giờ, anh lại ở đây. Sống sót.

Hồi quy.

Đây là cuộc đời thứ hai của Kwon Jae-jin.

Gặp lại Seo Eui-woo – đây là lần thứ hai. Trở thành Guide của hắn – cũng là lần thứ hai.

Cuộc dẫn dắt cưỡng ép mà Eui-woo vừa áp lên anh đã kích hoạt điều gì đó. Nó khơi lên sự trở lại của những ký ức từ kiếp trước – cuộc đời đầu tiên của anh.

Và trong cơn lũ ký ức đó, anh thấy tất cả.

Cách anh đã sống.

Và cách anh đã chết.

“...Seo Eui-woo.”

Jae-jin mở to mắt, từ từ ngước nhìn hắn, ánh mắt đầy hoang mang và không thể tin nổi.

“Cậu lúc nào... cũng trẻ thế này à?”

Tầm nhìn mờ đi.

Cơ thể anh nghiêng hẳn sang một bên, thế giới chao đảo dưới chân trước khi chìm vào bóng tối.

Khi Jae-jin ngất đi, Seo Eui-woo đỡ lấy anh một cách dễ dàng.

Bản dịch Lần Thứ 2 Để Thuần Hóa Kẻ Cuồng Tình của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo